Thời học trò đều có những kỷ niệm riêng, cũng là lúc mà tình yêu ngây thơ bừng lên trong từng người. Không khó để bắt gặp được đôi nam nữ còn tuổi học sinh đang nắm tay nhau ở dưới gốc cây, cùng nhau thả diều... rất lãng mạn và ngây thơ...
Tuy nhiên, cũng có một số bạn học trò chọn con đường học hành một cách rất nghiêm túc, có thể họ có niềm tin mãnh liệt về tương lai rộng mở phía trước. Chẳng ai đánh thuế giấc mơ, chúng ta thời tuổi này cũng có thể ngây thơ cố gắng thực hiện những giấc mơ hão huyền mờ ảo đó.
Từ rất lâu, ở một nơi xa xôi, trong một căn nhà khá cũ kĩ, nơi đây có một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn và rất đáng yêu. Nhìn từ xa thì cô ấy giống như một ánh sao tỏa sáng rực rỡ, khi nhìn gần lại cho ta một cảm giác giản dị thân thương.
Khuôn mặt với từng đường nét giống như được tạo hóa ban tặng có thể khiến bất kỳ chàng trai nào nhìn cũng phải nhìn lần thứ hai. Ánh mắt lạnh lùng nhưng đầy sức quyến rũ, chẳng những không giảm đi vẻ đẹp mà trái lại càng làm cho vẻ đẹp của cô ấy tăng thêm vài phần.
Cô ấy mặc một bộ đồ học sinh khá giản dị, hiện tại cô ấy đang tỏ vẻ bất mãn với một cô gái trung niên, có vẻ như đó là mẹ của cô ấy:
-Chúng ta đang sống rất tốt mà mẹ, tại sao hiện tại mẹ lại muốn tái hôn...
Nữ trung niên nghe vậy, cô cười nhẹ, xoa đầu của đứa con gái bé bỏng của cô và nói:
-Tiểu Ngọc à, mẹ và ba mới của con đã đi đến quyết định rồi. Mà lại mẹ nghe nói anh trai sắp tới của con nổi tiếng lắm đó.
Tiểu Ngọc nghe vậy, vẻ mặt cô lộ rõ sự chán ghét. Cô cười khinh bỉ nói:
-Hừ...anh trai... toàn là lũ đáng ghét... hắn ta cũng sẽ như vậy mà thôi...
Mẹ Tiểu Ngọc thấy Tiểu Ngọc lộ tính khí như vậy, cô cũng chỉ biết cười nhẹ. Cô chỉ nói với Tiểu Ngọc:
-Anh trai sắp tới của con tên là Lâm Thần. Mẹ mong hai đứa khi gặp sẽ hòa thuận với nhau...
Tiểu Ngọc nghe vây, hai má của cô phòng lên, đôi tay chống lấy eo lộ rõ tính cách ghét bỏ. Cô nói:
-Hừ...con không thèm cái loại anh trai đó... Thôi con đi chơi đây...
Tiểu Ngọc nói xong thì chạy lon ton ra ngoài cùng lũ bạn, để lại mẹ cô ấy đang lắc đầu. Cô đang định đưa chiếc ảnh của Lâm Thần cho Tiểu Ngọc nhưng dường như không cần đâu nhỉ...
Tiểu Ngọc vừa bước chân ra ngoài thì chuông điện thoại vang lên. Tiểu Ngọc tuy rất không muốn nhưng vẫn bắt máy, tỏ ra lễ phép nói:
-Dạ...con chào bác ạ...
Ở đầu dây bên kia, một giọng cười nhẹ truyền đến, Tiểu Ngọc vẻ mặt khinh bỉ cực độ. Ngay sau đó một giọng nói truyền tới:
-Hôm nay ba muốn cho con nói chuyện với anh trai con trước... ba mong hai đứa sau này sẽ hòa thuận...
Nói xong,có một giọng như ra lệnh trong điện thoại vang lên:
-Lâm Thần...ra đây gặp em gái con này...
Vẻ mặt Tiểu Ngọc nhăn mày đến cực đỉnh, tuy cảm giác chán ghét tràn ngập nhưng cô vẫn cố gắng đợi chờ... Một lúc sau thì có một giọng rất nam tinh vang lên:
-Alo.... xin lỗi vì đã để em chờ đợi lâu...
Chỉ với một giọng nói mà đã khiến cho trái tim của Tiểu Ngọc đập nhanh hơn, cảm giác này cực kỳ quái lạ. Tuy vậy, cô vẫn cười lạnh nói:
-Anh là ai tôi không biết...nên nhớ gặp tôi thì tránh xa tôi một chút...
Đầu dây bên kia nghe vậy thì dường như không nói được câu nào, để xả cơn giận, Tiểu Ngọc liền quái khí nói tiếp:
-Một thằng con trai mà hiện tại vẫn phải đi làm thuê thì không xứng quen biết tôi. Anh chẳng là cái thá gì cả, tại sao chúng ta lại trở thành anh em... tại sao tôi lại sắp phải chịu đựng có một đứa anh trai như anh chứ...
Lâm Thần bị chửi như mưa, cuối cùng chưa kịp nói câu nào thì Tiểu Ngọc đã dập máy. Ba Lâm Thần thấy vậy liền hỏi:
-Sao con không nói câu nào vậy? Hình như em gái con to tiếng với con à?
Lâm Thần lúc này mới nhẹ nhàng cúp máy, cậu chỉ lắc đầu rồi nói:
-Không đâu ba...em ấy rất tốt..chỉ là con hôm nay hơi mệt nên không biết nói câu gì mà thôi...
Thấy Lâm Thần cũng không có biểu hiện gì khác biệt, ba cậu ấy nhấc tách trà lên rồi nói:
-Sau này con có một cô em gái, hãy chăm sóc cho em gái con thật tốt...
Lâm Thần nghe vậy, cậu lễ phép gật đầu nói:
-Vâng ạ...con sẽ cố gắng...
Tiểu Ngọc sau khi chửi Lâm Thần té tát xong thì cầm một bộ mặt vui vẻ để đi chơi. Cô chẳng hề hay biết rằng chính hành động vừa nãy sẽ là hành động ngu xuẩn nhất trên đời cô từng làm...
Lâm Thần sau khi làm việc nhà xong, cậu đi vào căn phòng quen thuộc thường ngày của cậu. Tuy nhiên, điều khác lạ hôm nay là cậu cầm chính chiếc điện thoại của mình và lưu lại dãy số của Tiểu Ngọc.
Nhìn tin nhắn chi chít đến nỗi máy điện thoại đời cũ của cậu còn không thể tài hết, hàng trăm cuộc gọi nhỡ cùng với hàng trăm lá thư chưa hề bóc vẫn còn để trong chiếc hộp ở xó phòng là đủ hiểu mị lực kinh người của cậu.
Trong danh bạ của cậu thì chỉ có vài số của người quen mà thôi. Đương nhiên em gái sắp tới của cậu cũng thuộc một trong những người yêu quý của cậu. Nghe những lời chửi rủa mắng nhiếc vừa nãy của Tiểu Ngọc, cậu thở dài một hơi trầm lặng.
Cậu cũng sẽ cố hết sức để em ấy có thể thoải mái hơn, nếu như em ấy bài xích cậu thì cậu cũng sẽ không miễn cưỡng em ấy. Cậu hiện tại còn không biết mình có đủ thời gian để chăm sóc cho em ấy hay không nữa, tâm trí của Lâm Thần lúc đó rất rối bời...
Về bên Tiểu Ngọc, sau khi rủ lũ bạn ra bãi đất trống gần đó. Những người bạn của Tiểu Ngọc cũng là những cô gái khá là xinh đẹp, tuy nhiên nếu so với Tiểu Ngọc thì Tiểu Ngọc giống như viên ngọc sáng ở trong những hòn đá cuội vậy.
Tiểu Ngọc kể chuyện về việc cô sắp phải chuyển đi, đồng bạn của Tiểu Ngọc nghe vậy đều tỏ ra hối tiếc. Ai ai cũng muốn níu giữ lại Tiểu Ngọc...
Nhìn lũ bạn của mình như vậy, Tiểu Ngọc cười nói:
-Các cậu cứ ở đây đi... lúc nào rảnh thì tôi lại quay về thăm các cậu...
Tuy nhiên, trong nhóm có một cô gái mắt sáng lên, hỏi Tiểu Ngọc:
-Ê cậu, cậu có phải sắp đến trường * của tỉnh * đúng không vậy?
Tiểu Ngọc gật đầu, lúc này mắt của đứa bạn đó sáng lên. Hai tay bắt lấy tay của Tiểu Ngọc rồi ngưỡng mộ nói:
-Cậu lên đó nhớ chụp cho tôi tấm hình của cậu ấy nha....
Vừa nói vậy, cả đám bỗng như bừng tỉnh, ai ai cũng vẻ mặt chờ mong nhìn Tiểu Ngọc khiến cho Tiểu Ngọc không biết nói gì. Ai ai cũng nhìn cô khiến cho cô cũng có chút xấu hổ. Để giải tỏa sự xấu hổ này, chính cô cũng tò mò người mà mấy con bạn của cô muốn tìm là ai, cô hỏi:
-Cậu ấy là ai?? Tại sao các cậu lại tỏ vẻ mê đắm nam sinh đó như vậy???
Vừa nói xong, cả đám kể về hình dáng và tài năng của nam sinh đó. Nếu để tả vẻ đẹp thì đúng là không thể có một từ nào để diễn tả hết được vẻ đẹp của cậu nam sinh này. Nếu có thể miêu tả trong một từ thì người ta gọi là “ mỹ nam nghìn năm mới gặp” Ánh mắt sâu thẳm có thể dễ dàng hút hồn bất cứ cô gái nào. Vẻ đẹp ngoại hình đã rất kinh khủng, thậm chí cậu nam sinh đó tính tình còn rất ôn hòa.
Nghe lũ bạn kể, Tiểu Ngọc còn thật sự không thể tin nổi trên thế giới này còn có nam sinh đó tồn tại. Tuy nhiên, điều làm cô bất ngờ hơn đó là cậu nam sinh đó thậm chí cô còn không biết đến sự tồn tại của cậu ấy.
Nhìn từng tấm ảnh mà lũ bạn cô phải day dứt lắm mới vác ra, cô cũng động lòng trước những tấm hình này. Tuy chỉ là ảnh chụp trộm cùng, thậm chí còn không nhìn thấy được cả mặt của người đó nhưng từ dáng người cùng với giác quan thứ sáu nhạy bén thì cô cũng có chút rung động. Chưa cần nhìn cũng biết đây là một người cực kỳ soái khí và mị lực kinh người rồi, không biết khi mà lộ mặt thì sẽ khủng kh·iếp như nào nữa.
Tuy nhiên, với một người thông minh như Tiểu Ngọc, cô biết rõ là những người này thường sẽ bị những “phú bà” khác theo đuổi. Nhìn lũ bạn ánh mắt giống như c·hết đi sống lại muốn gặp anh ta, cô sợ khi cô nói ra điều này thì đám fan cuồng như này sẽ đ·ánh c·hết cô mất.
Tuy là không thể nói thẳng nhưng Tiểu Ngọc vẫn tỏ vẻ nghiêm túc đáp:
-Nếu anh ấy hoàn hảo như vậy thì chắc có rất nhiều cô gái xinh đẹp giàu có theo đuổi chứ...
Tiểu Ngọc cứ tưởng là nói vậy sẽ chạm vào lòng tự ái của lũ bạn thân. Tuy nhiên, đáp lại lời của cô chỉ là một tràng cười, giống như lời cô nói rất hoang đường.
Thấy Tiểu Ngọc nghi hoặc, một cô bạn dáng vẻ khá gầy gò chạy đến đưa cho Tiểu Ngọc bức ảnh. Tiểu Ngọc bán tín bán nghi cầm lấy, một điều mà cô cực kỳ khó tin đang xảy ra. Một nữ ca sĩ cực kỳ nổi tiếng thậm chí còn công khai tỏ tình với cậu nam sinh đó.
Mà điều kỳ lạ hơn là nhìn bức ảnh cô mới biết thần tượng mà lũ bạn thân này của cô si mê lại trùng tên với chính anh trai sắp tới của cô. Tuy nhiên, rất nhanh cô gạt bỏ ý nghĩ điên rồ đó ra ngoài. Chẳng bao giờ tên anh trai đáng ghét đó lại chính là mỹ nam khủng bố như này cả...
Điều khiến cho cô càng tò mò hơn về Lâm Thần này chính là cậu ta lại từ chối chính lời tỏ tình ngay phần bình luận dưới. Điều này giống như một cơn đ·ại h·ồng t·hủy chao đảo khắp cõi mạng...
Nhìn nhan sắc của nữ ca sĩ cùng với danh tiếng và sự giàu có thì không thể nào đong đếm được. Có lẽ cô ấy chính là tượng đài của sự thành công, ấy vậy mà lại không thể lọt vào mắt xanh của Lâm Thần. Càng ngày, Tiểu Ngọc càng tò mò về cậu ấy. Không biết nhan sắc phải đỉnh cao như nào mới có thể khiến cho nữ ca sĩ hạng S đó phải trầm mê như này...
Tiểu Ngọc đang suy tư thì đứa bạn vừa đưa cho cô ảnh đó giải thích thêm:
-Hiện tại thì cậu ấy không còn xuất hiện nữa. Tuy vậy, nếu may mắn thì có thể ngẫu nhiên gặp cậu ấy đang đi làm thuê. Cậu cũng không thể tin rằng nam thần của chúng tớ lại phải chạy vạy đi làm thuê đúng chứ???
Tiểu Ngọc càng nghe càng hít hơi khí lạnh. Như này không hề đúng theo lẽ thường. Chẳng nhẽ một nam thần nhan sắc cùng tài năng như này lại nghèo như vậy. Nếu không phải có bằng chứng rõ ràng như ảnh thì chính cô cũng không thể tin nổi.
Cô lại nhớ đến câu nói mà cô nói với anh trai sắp tới của cô: “ Một thằng con trai mà hiện tại vẫn phải đi làm thuê thì không xứng quen biết tôi. Anh chẳng là cái thá gì cả, tại sao chúng ta lại trở thành anh em... tại sao tôi lại sắp phải chịu đựng có một đứa anh trai như anh chứ...” mà nam thần này cũng đi làm thuê như anh trai sắp tới của cô vậy.
Cô cười nhẹ, hai con người đó chẳng ở chung một thế giới thì tại sao cô lại quan tâm chứ. Cô cũng gia nhập cuộc trò chuyện của lũ bạn, càng nói chuyện cô lại càng tò mò về nam thần đó...
Rất nhanh đã đến tối, cô mới quay trở về nhà cùng với sự háo hức chưa từng có. Cô nhất định sẽ chụp một vài bức ảnh của vị nam thần đó, sau đó nếu cô bán đi thì chắc chắn sẽ kiếm được bộn tiền. Cô cũng bất ngờ khi trên mạng có rất nhiều cô gái sẵn sàng chi số tiền cực kỳ khổng lồ chỉ để có đồ vật hoặc là bức hình của nam thần đó.
Còn bên Lâm Thần, hiện tại cậu đang ngồi trên giường của mình và thở hồng hộc. Căn phòng cậu chuẩn bị cho em gái cuối cùng cũng xong, tuy nhiên, cái giá của cậu phải trả đó là nguyên tiền cậu cố gắng tiết kiệm tiêu gần sạch,đáng sợ hơn nữa là trên đường đi cậu bị một số bạn nữ phát hiện.
Nó khiến cho cậu phải chạy trốn điên cuồng mới có thể thoát khỏi được đám fan cuồng đó. Thậm chí, có một số tiểu thư còn dùng ô tô truy đuổi làm cho cậu rất khó để cách đuôi.
Cảm giác mệt nhừ truyền tới, cậu tuy đã tắm sạch sẽ nhưng cơ thể dường như vẫn cảm thấy rất mệt. Cậu nằm cạnh giường rồi ngủ th·iếp lúc nào cũng không hay...bên tay cậu đó là món quà màu hồng mà cậu đã chuẩn bị rất kỹ...
0