Lời của tác: Là sinh viên khoa kinh tế nên mấy ngày hôm nay bận thi quá, đành ra view tụt bị out top, buồn thật sự...
Mà thôi không sao, chỉ còn vài ngày nữa là hết tháng 1, mong các bạn có thể giúp mình cày view lọt top 10 nha. Cảm ơn các bạn rất nhiều
Thanh Tuyết dùng ánh mắt vô cùng kiên định nhìn ông của mình. Dường như, trong ánh mắt đó đang có một ngọn lửa mãnh liệt. Một ngọn lửa có thể đốt cháy mọi khó khăn, gian khổ mà cô ấy sắp trải qua.
Đâu ai có thể cảm nhận được nỗi khổ trong tình yêu. Hơn nữa, Thanh Tuyết lại là một cô gái mới tập tễnh bước biết yêu, lại là một vị tiểu thư không coi ai ra gì, thế nên cũng có thể hiểu được vì sao cô ấy lại trở nên điên cuồng như vậy.
Cô thành lập ra công ty này, mục đích chủ yếu là để chứng minh bản thân. Cô không hề thua kém vị tiểu thư Linh Nhi kia, thậm chí bản thân cô còn thấy chính mình hơn Linh Nhi rất nhiều. Cô ta có thể thành lập đế chế, tại sao cô lại không làm được? Cô ta muốn cướp lấy anh ấy, cô thậm chí còn muốn hơn thế cả trăm lần. Hơn cả một tình yêu, cô còn muốn độc chiếm Lâm Thần làm của riêng, bởi vì chính cô có thể mang đến cho anh ấy hạnh phúc.
Nhìn cháu gái mình cố chấp đến mức còn không hề nghe lời, lão chỉ có thể lắc đầu thở dài. Một tay lão từ từ đặt tờ giấy lên trên bàn, ánh mắt dõi theo cháu gái, bất lực nói:
“ Được rồi! Nếu cháu cố chấp như vậy thì ông cũng sẽ không ngăn cản. Tuy nhiên...”
Đến lúc này, ánh mắt lão trở nên vô cùng nghiêm túc, giọng nói có chút trầm thấp như đang cảnh cáo:
“ Ông không ngăn cản cháu nhưng cái gì cũng phải có giới hạn của nó. Linh Nhi không phải là một cô gái bình thường. Vậy nên nếu như cháu làm ra chuyện gì vượt quá tầm kiểm soát thì đừng trách ông ra tay độc ác.”
Đây là lần đầu tiên, ông lão nói với cháu gái một cách nghiêm khắc. Chỉ cần như vậy là cũng đủ hiểu độ nghiêm trọng của sự việc này.
Đương nhiên là Thanh Tuyết hiểu, thậm chí là rất hiểu tâm trạng hiện tại của ông. Cô làm ngành thời trang đương nhiên đã tìm hiểu về cô nàng Linh Nhi này, không biết thì không sao, tuy nhiên khi biết thì lại là câu chuyện hoàn toàn khác.
Nhìn ông của mình, cô không hề có chút nào giận dỗi, thay vào đó là vẻ mặt vui vẻ, gật gật đầu nói:
“ Vâng ông!!!”
Sở dĩ cô làm vậy là bởi cô hiểu chính xác ông của mình. Cô hiểu ông chỉ muốn tốt cho cô nên mới nói vậy, dù sao thì đây là đang tranh giành tình nhân với cô nàng Linh Nhi, một người không hề bình thường một chút nào.
Lão già nhìn thấy cháu gái tươi cười như vậy, ông mỉm cười nhẹ, sau đó từ từ đi ra ngoài. Vừa đi, ông vừa lắc đầu kêu:
“ Già rồi...già rồi...Cháu gái không giữ được nữa rồi!”
Thấy ông mình đã đi ra ngoài, vẻ mặt tươi cười của Thanh Tuyết dần trở nên nghiêm túc. Cô nhẹ nhàng buộc lại mái tóc của mình. Dáng người thon gọn cộng với bộ váy ngắn công sở khiến cho cô lúc này trở nên quyến rũ vô cùng. Tuy nhiên cũng vì vậy mà khiến cho cô trở nên trưởng thành hơn, bớt đi hương vị ngây thơ như ngày xưa.
Khi này, cô bấm một cuộc điện thoại, vẻ mặt từ tốn nói:
“ Chuẩn bị xe cho tôi.”
Ở một bên khác...
Lâm Thần vẫn còn miệt mài xử lý đống giấy tờ, cứ tưởng là cậu có thể sẽ làm một mạch đến tối. Tuy nhiên, một cuộc điện thoại đã ngắt nhịp làm việc của cậu.
Lâm Thần cũng không thèm nhìn số điện thoại, một tay tý, một tay đưa điện thoại lên, bắt đầu nói:
“ Alo...”
“ Là tôi đây! Cậu chủ!” Một giọng nói nữ tính khá dày dặn vang lên.
Lâm Thần cũng nhận ra giọng nói này, đó chính là Tư Hạ. Cậu nghi hoặc hỏi:
“ Cô gọi tôi có chuyện gì vậy?”
Tư Hạ: “Thưa cậu chủ, công ty Tuyết Lan đã đồng ý cuộc gặp mặt của chúng ta. Cậu hiện tại có bận không? Nếu có thì tôi sẽ báo lại với bọn họ.”
Nghe đến đây, Lâm Thần có chút lao đao. Cậu cũng không ngờ bọn họ lại hẹn nhanh như vậy. Thời điểm cậu phát thiệp mời chỉ mới cách đây vài tiếng, ấy thế mà giờ bọn họ đã chuẩn bị để hẹn gặp cậu rồi.
Thấy Tư Hạ còn đang chờ câu trả lời, cậu dứt khoát trả lời:
“ Được rồi, tôi rảnh. Báo với họ hai mươi phút nữa tôi sẽ đến.”
Nhận được câu trả lời đồng ý của Tư Hạ, cậu lúc này mới nhẹ nhàng dập máy. Vẻ mặt gấp gáp đứng dậy chuẩn bị quần áo.
Dù sao, cuộc hẹn này cũng khá quan trọng. Là một người chủ của công ty, cậu không muốn mất đi hình tượng trong lần gặp đầu tiên.
Nhìn trong gương, mặc dù cậu cũng chẳng biết phải tân trang làm gì nữa. Thế nhưng cậu vẫn cố gắng chỉnh từng vạt áo, từng nếp tóc để sao cho gọn gàng nhất.
Xong xuôi, cậu mới vội vàng đi ra ngoài. Hiện tại nếu ai nhìn dáng vẻ của Lâm Thần lúc này chắc chắn sẽ bị thu hút bởi vẻ đẹp của cậu.
Đương nhiên, cậu cũng không thể tránh khỏi ánh mắt như hổ đói của Hân Hân khi mà đi ra cửa. Thậm chí, cô ấy còn không tự chủ mà liếm môi, giọng nói bắt đầu có chút mất kiềm chế:
“ Aaa... Đêm qua chỉ một chút nữa thôi là có thể nếm được cậu ta rồi.”
Cho đến hiện tại, cô vẫn cảm thấy tiếc đứt ruột. Đêm qua, cô đã được thử cái cảm giác được chạm vào thân thể Lâm Thần, thật sự lúc đó toàn bộ tâm trí của cô đều bị cái dáng vẻ đó mê hoặc. Nó đẹp, đẹp đến nỗi khiến cho cô phải phát cuồng vì nó.
Vẻ đẹp của Lâm Thần khiến cho cô không còn suy nghĩ gì khác ngoài những điều đen tối. Thậm chí, cô còn sẵn sàng bao nuôi cậu ta, một điều mà cô chưa từng bao giờ dám nghĩ tới. Một cô gái bao nuôi một chàng trai, nghe thật là nực cười.
Tuy nhiên, nếu cô gặp ai nói câu vậy, chắc chắn cô sẽ tát cho tên đó một bạt tai, sau đó cho hắn xem ảnh của Lâm Thần. Không có chuyện gì là không thể, chỉ là xem vẻ đẹp của bản thân họ như thế nào để người ta dám bao nuôi mà thôi.
Thấy Lâm Thần đi lên chiếc xe, cô cũng chẳng thèm quan tâm việc làm của mình. Hai tay cầm lấy túi xách sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài.
Ý nghĩ của cô hiện tại rất đơn giản, cô muốn bám theo Lâm Thần. Cô muốn xem cậu ấy đi đâu, từ đó tìm cơ hội để kéo gần quan hệ hơn.
Tuy nhiên, có vẻ như mọi chuyện chưa dừng lại ở đó. Ngay sau khi xe của Hân Hân đuổi theo Lâm Thần, một chiếc xe khác cũng bí mật lái theo sau.
Đó không ai khác chính là chiếc xe của Trạch Hàn. Ánh mắt hắn lúc này trở nên đỏ ngầu vì cả đêm qua không ngủ được. Hắn không thể ngờ, chỉ vì một tên nam sinh đẹp mã, bạn gái hắn đã cưng chiều suốt hai năm lại nhẫn tâm bỏ hắn mà đi. Hắn cảm thấy rất tức tối, thậm chí suốt cả đêm qua hắn đã đập phá không biết bao nhiêu đồ đạc.
Hiện tại, hắn càng cảm thấy khó chịu hơn khi mà bạn gái hắn lại đi theo sau tên nam sinh đó. Được thôi! Nếu như Hân Hân thích cậu ta đến như vậy thì hắn cũng chẳng thèm để ý. Hắn sẽ giết Lâm Thần, sau đó ném Hân Hân cho mấy đàn em của đại ca kia chơi. Hắn muốn cả hai người đau khổ, thậm chí đau khổ đến nỗi chết cũng là một giải thoát.
Lâm Thần đương nhiên là không để ý rồi, dù sao thì toàn bộ tâm trí hiện tại của cậu đang đặt trên cuộc họp sắp tới.
0