Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 340: Ngoại truyện P7+8
Cả căn phòng trở nên lạnh băng bởi lời nói sắc bén của Linh Nhi. Lâm Thần cảm thấy nguy cơ vô cùng to lớn. Sống chung với Linh Nhi, chăm sóc tận tình, thậm chí bị cô ấy “làm trò” rất nhiều lần... cậu đã quá quen thuộc cô ấy, đến nỗi chỉ cần nhìn cô ấy là cậu biết được cảm xúc trong lòng cô ấy hiện tại.
“ Cửa kính đã được bật bảo vệ, không ai nhìn được chúng ta đâu, hơn nữa còn có ngăn cách âm thanh. Vậy nên anh làm gì cũng sẽ chẳng có ai để ý cả!!!”
“ Anh...anh hãy làm chuyện đó với em đi! Em muốn cả cơ thể và tâm hồn của anh không nghĩ ai khác ngoài em!”
Lo lắng của cậu đã trở thành sự thật, Linh Nhi chính thức hắc hóa, khi này, nếu như cậu còn không đưa điện thoại cho cậu thì chính cậu cũng sẽ phải chịu trừng phạt rất lớn. Mà đưa cho cô ấy thì mọi người nhất định sẽ gặp nguy hiểm.
“ Lũ sâu bọ ghê tởm đó dám có ý nghĩ với anh. Em nhất định phải trừng phạt, khiến cho họ sống không bằng c·hết.”
Ngay trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, cậu nhìn thấy công tắc màu xanh trên tường. Một suy nghĩ vô cùng táo bạo nảy ra trong đầu cậu.
Chưa bao giờ, cậu lại có thể cảm nhận được nhịp tim của bản thân đập nhanh như vậy. Tại sao, Linh Nhi lại xa lạ như vậy, ánh mắt căm thù như muốn g·iết c·hết tất cả, tại sao? Tại sao mọi thứ lại trở nên tồi tệ như vậy?
Lâm Thần trong lòng mặc dù bài xích nhưng cũng không còn cách nào khác. Đối phó với một cô nàng yandere điên cuồng thì chỉ có cách này mà thôi.
Ngay lúc này, cậu nghe thấy tiếng lạch cạch vang vọng bên cạnh, một dự cảm không lành, vẻ mặt cậu lo lắng ngoảnh đằng sau.
“ Hệ thống, ngươi dịch chuyển thì đừng ném ta như ném mớ rau như vậy?”
Mở cửa lớp bên cạnh, cậu đặt Linh Nhi xuống ghế, vẻ mặt cố gắng giấu đi sự sợ hãi nhìn mặt Linh Nhi, cố gắng giải thích trong sự lo lắng:
Thế nhưng, cậu phải làm cách nào bây giờ?
Nhiệm vụ: Hợp sức cùng với Lâm Thần trốn tránh sự truy đuổi của yandere. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thời gian: Ba ngày
Thở hồng hộc, cậu trốn trong một xó nhỏ, vẻ mặt đầy mồ hôi vừa thở vừa nói:
Nói xong, nam thanh niên đứng dậy, phủi phủi bụi trên người. Cậu nhẹ nhàng hất tay trên không, vẻ mặt có chút mệt mỏi. Tuy nhiên, rất nhanh vẻ mặt cậu đã biến sắc:
“ Cho anh ba giây, đưa điện thoại cho em!!!”
“ Em... em đừng làm như vậy!!! Em đã hứa với anh là sẽ không làm hại bất kỳ ai vô tội cơ mà!!!”
Thấy Linh Nhi bắt đầu rút chiếc điện thoại của mình, cậu hoảng sợ giật mạnh chiếc điện thoại của cô ấy, vẻ mặt đầy lo sợ nói:
“ Đẹp... đẹp quá...cậu...cậu” Một nữ sinh ánh mắt long lanh nhìn Lăng Thần một cách đắm đuối không rời.
Mang ký ức của cả hai kiếp, cậu cũng vô cùng nhớ ngôi nhà thứ hai này của mình. Dù cho những ký ức về cô gái ấy vẫn chưa thể xóa nhòa đi trong tâm trí cậu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậu nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, cậu không muốn mình rơi lại vào tay của nàng nữ đế đó nữa...
Vừa nói câu trên, vẻ mặt Linh Nhi lạnh băng, không còn vẻ mặt âu yếm như lúc trước, uy h·iếp cậu:
Cậu bối rối, lo lắng nhìn Linh Nhi, thật sự cậu không muốn làm trò “ biến thái” ở ngay đối diện lớp đang học, dù cho căn phòng này rất an toàn.
Chương 340: Ngoại truyện P7+8
“ Anh...anh yêu em!!!”
Thất bại: Cưỡng ép ký chủ quay trở về thế giới cũ, Hành động của ký chủ sẽ bị hạn chế trong ba ngày.
Toàn bộ mọi người trong phòng học thở hồng hộc, từ nam sinh cho đến nữ sinh, từ thầy cô cho đến chức hiệu trưởng, ai ai cũng đầu đầy mồ hôi, tay chân bủn rủn như vừa mới trải qua một cơn khủng hoảng tâm lý.
“ Hình...hình như mình mới trở về trái đất!!!”
Đáng sợ hơn, cậu không thể thi triển bất cứ pháp lực nào. Toàn bộ đồ trong nhẫn trữ vật của cậu cùng với vô số pháp bảo đều không thể lấy ra được. Cậu giống như một đứa trẻ không biết phải làm gì tiếp theo.
Linh Nhi đã đạt đến mức độ tiếp cận hắc hóa, chưa bao giờ cậu cảm nhận được cô ấy tức giận đến mức này. Nếu còn không hành động nhanh, chắc chắn mọi người sẽ gặp nguy hiểm.
Lời nói nghe có vẻ đang giải thích cho Lâm Thần hiểu, thế nhưng ai cũng thừa hiểu ý nghĩa sâu xa trong câu nói đó.
Có lẽ, toàn bộ mọi người ban nãy sẽ không thể tưởng tượng được câu nói đầy dụ hoặc trên lại được chính cô nàng Linh Nhi này nói ra. Và tất nhiên, chắc chắn sẽ không có ai biết được, bởi vì câu nói đó chỉ có thể dành cho Lâm Thần.
Ngay khi nghe thấy câu nói trên, Linh Nhi thẫn thờ trong chốc lát, vẻ mặt xinh đẹp không tự chủ nở một nụ cười đẹp như tiên.
“B...”Linh Nhi chưa kịp nói hết, Lâm Thần đã ấn nút màu xanh đó. Toàn bộ cửa kính từ trong suốt chuyển thành màu đen. Cánh cửa lớp khóa chặt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy Linh Nhi trở về trạng thái bình thường, cậu khi này mới thở ra một hơi. Tuy nhiên, khi này mới thật sự là bài toán khó cho cậu.
“ MỘT” Linh Nhi lạnh lùng nói...
Ban đầu, ý định của cậu là chỉ dùng câu nói đó khiến cho Linh Nhi bình tĩnh lại mà thôi. Dù sao thì phản ứng của cô ấy cũng là do tình yêu “méo mó” của cô dành cho cậu mà ra. Kết quả thì vẫn tốt, chỉ đâu biết rằng cô ấy lại “tham lam” tới mức này.
“Thôi c·hết, thuật dịch dung của mình cũng bị hủy rồi sao???” Lăng Thần hốt hoảng che đi dung mạo của mình, một đường chạy thẳng tiến.
Đã đâm lao là phải theo, đây chính là tình cảnh hiện tại của Lâm Thần khi mà chính cậu là người đã thêm dầu vào lửa.
Vì cô ấy, cậu ám ảnh với nữ sinh, không dám tiến lại gần bất cứ ai!!! Cậu rất nhờ hình ảnh Tuyết Ngọc cầm con dao, chém từng bộ phận của một cô gái trước mặt cậu... Thật sự quá là rùng rợn...
Và đương nhiên, cậu biết hậu quả của việc kích phát sự “tham lam” của cô ấy. Hai chân cô ấy vòng qua giữ chặt eo cậu, ánh mắt long lanh như muốn hóa nước nhìn cậu, dụ hoặc:
Thành công: Kết thúc ngoại truyện...”
“ Tu vi...tu vi của ta đâu???”
“ HAI” Linh Nhi nhắm mắt, lạnh như băng nói.
Tuy nhiên, nữ sinh đó có vẻ không chịu buông tha, ánh mắt tràn ngập sự thèm khát, đứng dậy chạy theo Lăng Thần.
Linh Nhi ban đầu còn có chút mê ly do được Lâm Thần ôm ấp, thế nhưng vẻ mặt của cô thay đổi ngoạn mục sau khi được thả xuống, hai chăn bắt chéo cùng với ánh mắt đầy ẩn ý nhìn cậu, lạnh lùng từng chữ:
“ Em...em định làm gì???”
Cho đến hiện tại, tất cả mọi người đều không thể tin rằng: Một con người bình dị, gần gũi và đầy sức hút như Lâm Thần lại chính là người trong mộng của cô gái đáng sợ nhất, nguy hiểm nhất và cũng là quyền lực bậc nhất trong giới- Linh Nhi.
Mọi người đều mang hi vọng dành cho Lâm Thần, ai cũng cho rằng Lâm Thần là kẻ cầm cán, có thể muốn làm gì cũng được. Linh Nhi to lớn thì sao, cuối cùng cũng chỉ bị Lâm Thần sai bảo. Tuy nhiên, sự thật thì ngược lại.
Cậu không ra tay khiến cho Linh Nhi bắt đầu mất kiên nhẫn, cô nhanh chóng tỏ vẻ khó chịu biểu hiện rõ trên khuôn mặt, hai tay ôm chặt Lâm Thần, đôi môi chạm vào nhau tạo ra những âm thanh đường mật.
Nghe đến đây, Lăng Thần há hốc mồm ngơ ngác, nhiệm vụ kỳ cục gì vậy. Chẳng lẽ Nguyệt Thanh không đủ đáng sợ sao??? Hơn nữa, ba ngày bị hạn chế hành động... Hình phạt gì đáng sợ vậy??? Nghĩ đến cảnh bản thân như một con chim bị Nguyệt Thanh “chơi đùa” cậu lại cảm thấy rùng mình. Thật là đáng sợ.
Lâm Thần hận không thể đánh mình một cái, tự dưng bật chức năng đó làm gì, để rồi chính bản thân cậu rơi vào tình thế nguy hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)
“ Bạn gì đó ơi!!! Tớ muốn kết hôn với cậu.”
“ Chào mừng ký chủ đến với nhiệm vụ đặc biệt. Để ăn mừng các fan đã cố gắng ủng hộ, ký chủ sẽ phải:
“ Vậy... anh chứng minh đi!!!” Dù cho bị Lâm Thần áp chế, cô vẫn nở một nụ cười hạnh phúc, ánh mắt long lanh nước mắt nói.
Mặc dù không thể phi hành, tuy nhiên nhờ luyện thể, cậu vẫn có thể chạy vô cùng nhanh, bỏ qua toàn bộ những nữ sinh điên cuồng theo đuổi đằng sau để trốn vào nhà kho dụng cụ.
Không ngoài dự đoán, Linh Nhi không hề chần chừ, vẻ mặt đỏ ửng nói ngắt ngứ: (đọc tại Qidian-VP.com)
Người kỳ lạ trên chính xác là Lăng Thần. Cậu vừa hoàn thành dịch chuyển đến một nơi bí ẩn, thế nhưng, hiện tại cậu lại chẳng hề cảm nhận được chút linh khí nào.
Cả cơ thể cậu run rẩy, chờ đợi hệ thống trả lời.
Ở một bên khác, sân sau trường học, một hố đen kỳ dị xuất hiện, điều kỳ lạ là bên trong hố đen lại là một nam nhân với cách ăn mặc kỳ dị. Một âm thanh vô cùng khó chịu vang lên:
Linh Nhi chưa kịp định hình tình huống, Lâm Thần đã đè cô xuống bàn, ánh mắt nghiêm túc nhìn cô nói:
Cũng không phụ lòng cậu, sau vài phút, một âm thanh máy móc hiện trong đầu:
“ Em...em muốn anh chứng minh như thế nào?” Lâm Thần cố gắng tỏ ra dịu dàng nói nhẹ vào tai cô ấy.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.