Còn về Nguyệt Sương cùng với Thanh Tuyết, mặc dù hai người cũng đang rất thành công, thậm chí có thể nói là nhân long chi phượng nhưng khi nhìn thấy cách xây dựng đế chế của Lâm Thần, cả hai người như ngã ngửa.
Chưa bao giờ, các cô có thể nghĩ rằng Lâm Thần tài giỏi đến tình trạng như vậy. Với tài hoa đó, có thể nói chỉ cần trong tay bất cứ hạng mục nào thì anh ấy cũng sẽ hoàn thành một cách xuất sắc. Từng đối sách, từng câu nói chỉ đạo như làm các cô mở ra một chân trời mới về lãnh đạo. Vô số hợp đồng lớn, quảng cáo ùn ùn kéo đến.
Sự nghiệp đi lên thì danh tiếng cũng phi thăng, cả hai đều trở thành những người máu mặt trong giới tư bản. Cũng vì thế mà gia tộc vô cùng quý trọng, thậm chí còn vô cùng ủng hộ hai người. Điều này khiến cho cả hai vị tiểu thư lãnh băng cũng không biết phải nói gì.
Còn Tiểu Ngọc, cô hiện tại không cần phải tiết kiệm như ngày xưa. Giống như một giấc mơ, cô cùng với gia đình của mình sống trong một căn biệt thự vô cùng sang trọng. Thậm chí cô còn có người hầu, tài xế,… chẳng khác nào một tiểu thư thực thụ cả.
Sau tất cả, cô lại có cảm giác buồn bã, cuối cùng thì bản thân cũng phải nhường anh Lâm Thần cho chị Linh Nhi. Như vậy thật là bất công. Giàu có cũng không thể nào mang lại hạnh phúc giống như khi xưa.
Thế nhưng, cô lại không nản lòng. Cô được ở cùng anh ấy thì cũng là hạnh phúc. Hơn nữa, nhìn anh ấy hiện tại không cần phải dành từng chút từng chút một, điều này khiến trong lòng cô vô cùng ấm áp.
Cuối cùng thì Linh Nhi đã thực sự mang lại hạnh phúc cho anh ấy. Thậm chí còn đối xử rất tốt với cha mẹ cô… Vậy nên cô ấy xứng đáng được điều đó.
Lâm Thần cũng đã khuyên bảo Linh Nhi cùng với Tô Nhan hòa hợp lại với đất nước, dù sao đó cũng là nơi sinh ra của tất cả mọi người ở đây, chuyện cậu m·ất t·ích thì cũng chỉ là việc ngoài ý muốn. Cũng chính vì điều này mà đích thân tổng thống đã đến gặp cậu, thậm chí xúc động mời cậu tham gia bữa tiệc…
Lâm Thần khi này rất bận rộn. Ngoài việc giúp các em ấy xây dựng công ty thì cậu cũng phải chuẩn bị cho hôn lễ của mình. Nhìn Linh Nhi lấy lòng cha mẹ mình như vậy, không hiểu sao trong lòng cậu có cảm giác bất an.
Cha mẹ của cậu cũng rất quý em ấy, ngược lại, cha mẹ em ấy cũng rất quý cậu. Cứ tưởng là cả hai sẽ kịch liệt phản đối cậu cùng với Linh Nhi như cậu tưởng tượng thế nhưng không phải, cả hai đều coi cậu giống như con rể mà đối đãi vậy.
Mẹ của Linh Nhi khi cậu gặp lần đầu và hiện tại khác nhau nhiều quá. Có thể nói là khác xa một trời một vực. Nhìn cô ấy chiều chuộng cậu sau đó khoe khoang với các chị em khiến cho một nam nhân như cậu cũng có chút xấu hổ đỏ mặt.
Cuối ngày, khi tiệc đã tan, khi này Lâm Thần mới trở về căn phòng. Trông thấy Linh Nhi đang ngồi ngoan ngoãn trên giường từ lúc nào, cậu không tự chủ cảm thấy nguy hiểm.
Ánh mắt của em ấy nhìn cậu đầy ướt át, câu diễm lòng người. Bộ đồ trên người mỏng manh làm lộ ra thân hình quyến rũ. Hơn nữa, khi này em ấy còn mặc đôi tất chân- thứ v·ũ k·hí nguy hiểm có thể hủy diệt tâm trí của bất kỳ kẻ nào.
Cậu nuốt một ngụm nước bọt, hai chân rón rén muốn trốn đi. Thế nhưng làm gì có chuyện dễ ăn như vậy. Ở bên ngoài, Tư Hạ đã khóa chúng từ bao giờ không hay.
Vẻ mặt cậu tràn đầy mồ hôi lạnh khi mà không thể nào khóa cửa. Đáng sợ hơn nữa khi mà Linh Nhi đã ôm chặt cậu từ đằng sau khi nào không biết:
“ Anh yêu, anh định chạy trốn đi đâu vậy?”
Giọng nói ngọt ngào non nớt nhưng lại ẩn chứa ham muốn vô hạn. Cậu nuốt ngụm nước bọt, chưa kịp nói câu gì thì đã bị em ấy chặn miệng.
“ Ư…ư…ư”
…
Một tháng sau, đám cưới được tổ chức một cách vô cùng long trọng. Rất nhiều người có máu mặt đến đây để chúc phúc. Trong đó còn có cả những người cao nhất đất nước như tổng thống, thủ trưởng…
Còn về các gia tộc khác thì đều đến đông đủ. Đơn giản thôi, Linh Nhi thì ai lại không cho mặt mũi chứ, hơn nữa, bọn họ cũng muốn lấy lòng chú rể. Dù sao thì chú rể vô cùng nhiệt tình, tốt bụng, chỉ cần để lại ấn tượng tốt thì chắc chắn bọn họ sẽ được gia tộc của Linh Nhi chú ý.
Có lẽ, đây chính là khoảnh khắc đáng nhớ nhất của rất nhiều người. Khi chú rể xuất hiện, vô số tiểu thư khuê các đều không thể nào tin được, vẻ mặt thất thố cùng với ánh mắt bị mê đắm trong đó.
Dáng người cao, khuôn mặt như tiên tử đẹp một cách điên rồ, soái khí, ánh mắt ôn hòa, mái tóc được chải chuốt tỷ mỉ khiến mọi người không chê vào đâu được.
Vô số nữ nhân đều phải trầm mê trước sắc đẹp này, có lẽ, bọn họ không thể tin rằng trên đời lại có một nam nhân tuyệt mỹ như thế này. Ai ai cũng ngước nhìn, hóng chờ Lâm Thần sẽ tiến đến chào hỏi.
Lâm Thần tỏ ra vô cùng hòa nhã, đến từng bàn chúc rượu. Ai ai cũng vui vẻ đón nhận, dùng những lời ngon ngọt nhất để chúc mừng cho cậu.
Dù uống rượu rất nhiều, thế nhưng cậu vẫn không hề đỏ mặt. Cũng đơn giản thôi, tửu lượng cậu rất cao, cộng thêm rượu hôm nay chỉ là rượu trái cây nên độ cồn vô cùng nhẹ, vậy nên dù cho cậu đã đi hết một lượt thì cũng không hề có cảm giác choáng váng gì cả.
Tất cả mọi người ở đây, kể cả những người chức vị cao đều có ánh mắt khác đối với Lâm Thần. Là một người chồng của vị tiểu thư băng lãnh Linh Nhi, ấy thế mà cậu ấy vẫn vui vẻ, hòa đồng với tất cả mọi người.
Những vị tiểu thư ở đây đa số đều c·hết mê c·hết mệt Lâm Thần. Làm gì có ai cưỡng được một nam nhân vừa dịu dàng, lời nói ngọt ngào lại còn vô cùng đẹp trai chứ. Lâm Thần lúc này đã biến thành một hạt giống chôn xuống lòng bọn họ giống như một thứ để so sánh.
Và cũng như thường lệ, sau khi ăn uống no nê, Linh Nhi cùng với Lâm Thần xuất hiện. Cả hai đều giống như những viên ngọc làm lu mờ tất cả mọi người ở đây. Nam tuấn tú, nữ xinh đẹp… cả hai nhẹ nhàng nắm tay nhau đến với lễ đường.
Linh Nhi khoác trên thân bộ váy cô dâu, có thể nói, đến bây giờ, cậu lại có thể cùng em ấy tiến tới một bước này. Tất cả giống như giấc mơ vậy.
Trước tất cả ánh mắt của mọi người, Lâm Thần nhìn Linh Nhi, ánh mắt đầy yêu thương, nói một cách nghiêm túc:
“Anh là Lâm Thần nhận em Linh Nhi làm vợ và hứa sẽ giữ lòng ch·ung t·hủy với em, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng em mọi ngày suốt đời.”
Linh Nhi nghe thấy những câu nói này, trong lòng cô tràn ngập hạnh phúc. Có lẽ, bây giờ cô chính là người hạnh phúc nhất thế gian, thậm chí cô còn không kìm nổi xúc động mà ánh mắt ươn ướt. Ngay trước mặt mọi người, cô trao cho Lâm Thần một nụ hôn…
“Em là Linh Nhi nhận anh Lâm Thần làm chồng và hứa sẽ giữ lòng ch·ung t·hủy với anh, khi thịnh vượng cũng như lúc gian nan, khi bệnh hoạn cũng như lúc mạnh khỏe, để yêu thương và tôn trọng anh mọi ngày suốt đời”
Từng tiếng hò reo, chúc phúc từ đằng sau. Linh Nhi cùng Lâm Thần nhìn nhau một cách say đắm. Cả hai cuối cùng cũng đã có thể chính thức làm vợ làm chồng.
…
Một năm sau…
“ Anh yêu… anh đang làm gì đó?” Linh Nhi nhìn Lâm Thần bằng ánh mắt âu yếm, ngọt ngào nói.
Lâm Thần mặc dù trên thân toàn là dấu hôn cùng với vết cắn yêu của Linh Nhi, thế nhưng cậu vẫn ngọt ngào nói:
“ Anh đang chuẩn bị bữa ăn, em mau ngồi đi. Đồ ăn anh nấu sắp xong rồi!”
Linh Nhi sau một năm thì đã trưởng thành lên không ít. Dáng người cũng trở nên đầy đặn, ánh mắt cũng trở nên khác lạ. Mỗi lần nhìn Lâm Thần, cô đều nở một nụ cười vừa hạnh phúc vừa thèm khát.
“ Vâng anh…Em thật sự đang rất đói nha!” Linh Nhi vui vẻ từ từ chạy đến.
0