Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 98: Nguy hiểm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 98: Nguy hiểm


Ngọc Băng nghe vậy như mở cờ trong bụng. Tuy nhiên, cô vẫn tỏ vẻ buồn bã lắc đầu nói:

-Không được, em không muốn phải liên lụy anh...

-Tôi còn nhiều việc bận nên cần đi trước... à, tôi mong cô là khi có ai hỏi thì đừng nói thông tin của tôi nhé...

Câu nói giống như chọc tức Lâm Thần, cậu tỏ vẻ nghiêm túc nói:

-Tôi tìm người tên Lâm Thần, tôi biết người đó từng xuất hiện ở đây...

Linh Nhi nghe vậy, cô gật đầu đi trước. Tư Duệ lúc này mồ hôi hột đã chảy xuống đất. Trong đời cô, lần đầu cô nói chuyện mà cảm thấy áp lực như vậy. Thật sự hôm nay gia đình cô có yên ổn hay không là phải dựa vào cô mất rồi...

Một điều khác biệt là Ngọc Băng chỉ cúi đầu đỏ mặt khi được cậu xoa đầu, còn em gái dễ thương của cậu sẽ hưởng thụ bằng cách chà chà má vào bàn tay cậu y hệt chú mèo nhỏ vậy.

Tư Duệ nghe được Lâm Thần lắc đầu, cô trong lòng tuy buồn nhưng bên ngoài vẫn tỏ vẻ hiểu ý. Thời gian còn dài, không thể để anh ấy có ấn tượng xấu với cô được. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lâm Thần xoa đầu nhè nhẹ nói:

-Em không muốn như vậy...nếu ép em như vậy thì thà để em c·hết đi còn hơn...

Tư Duệ chỉ kịp nhìn thấy ảnh bóng của Lâm Thần. Cô lúc này không hiểu chuyện gì đang xảy ra, đột nhiên, cả đoàn xe tràn thẳng vào nhà cô mà chính cô cũng giật mình...

Lâm Thần nghe được câu hỏi của Tư Duệ, cậu gật đầu nói :

-Em nói chuyện đi, người ta đang chờ...

Lâm Thần cố ý hỏi ông lão đó ờ đâu nhưng chủ quán chỉ trả lời là lão đã thanh toán tiền rồi rời đi, đó là lý do Lâm Thần phải chở Ngọc Băng về.

Lâm Thần chạy nhanh như cơn gió về căn biệt thự của Tư Duệ. Cậu muốn nhanh chóng đưa Tiểu Ngọc về nhà ngay và luôn.

-Anh thật ra là anh trai của Tiểu Ngọc ạ...

-Tôi cũng không rảnh rỗi đến thế. Tôi đến đây là để tìm một

-Huhu...em không muốn về...huhu...

Ngọc Băng nghe vậy, cô càng buồn hơn:

-Chúng ta không phải người xa lạ gì. Anh giúp được chắc chắn sẽ giúp, em chỉ cần đi cùng anh thôi...

Nói không ngoa thì anh ấy còn hơn tất cả những thần tượng mà cô biết. Bữa tiệc này đa số là nữ sinh giàu có, ai cũng có một chút lòng tự trọng của mình, nhưng khi nghe đến anh trai của bạn cô thì giống như mất trí vậy. Nhìn hoàn cảnh đó, cô cũng phải hoảng sợ không dám đứng gần..

-Đó...đó là phần quà của anh...

Linh Nhi nhẹ nhàng bước xuống, chung quanh không khí có vẻ lạnh xuống vài phần. Linh Nhi mặc cho mình một bộ váy màu trắng xen lẫn một chút đóa hoa màu xanh trên váy khiến cho cô ấy càng tỏ vẻ yêu mị hơn, cộng thêm vẻ đẹp từ khuôn mặt và dáng người khiến cho ai nhìn cũng sẽ bị hút hồn, thậm chí không thể kìm được mà thán phục.

Tư Duệ nghe câu trả lời trên. Cô trong lòng lại vui vẻ tột cùng. Nếu là anh trai thì cô đường đường chính chính theo đuổi anh ấy rồi. Chả cần đâu xa, chỉ cần nhìn dáng người nam tính của anh ấy cũng làm cho cô rung động, cộng thêm từng động tác mà anh ấy làm cho Tiểu Ngọc, nó khiến cho cô đứng xa có một cảm giác an toàn. Một người như vậy mà cô không theo đuổi thì thực sự là có lỗi với đời cô mất...

Lâm Thần không chần chừ, cậu nhanh chóng nhảy vào trong nhà Tư Duệ. Lúc đi cậu chỉ kịp nói:

Đúng lúc này, ánh mắt Linh Nhi tuy đang nhìn Tư Duệ nhưng cô vẫn đang chú ý một căn phòng, cô nhìn thấy có người đang nhìn trong phòng đó nhìn sang đây. Từ lúc cô bước vào cô đã để ý ánh mắt như ẩn như hiện của người đó rồi. Trong lòng Linh Nhi cười lạnh....

Chẳng lẽ, người đó muốn theo đuổi anh ấy. Tư Duệ trong lòng vừa nghĩ rồi chợt bùng tắt, một người như vậy đâu có thời gian để để ý chuyện như vậy. Lúc này, cô vội vã lao ra để đón khách... (đọc tại Qidian-VP.com)

Chính Tư Duệ hôm nay cũng cảm thấy vô cùng áp lực, cô cố gắng gạt bỏ những cảm giác đó, cô tỏ vẻ nghiêm túc cúi đầu nói:

trước khi đi, Ngọc Băng cho cậu một bất ngờ rất to.

Nói xong, Ngọc Băng cúp máy. Lâm Thần cũng là người thông minh, cậu đoán rằng cha mẹ cô ấy đang ép cô ấy đi xem mặt. Đột nhiên, Ngọc Băng sà vào lòng cậu, khóc lớn nói:

-Dạ...xin lỗi tiểu thư...tôi thực sự chưa gặp người đó ạ... (đọc tại Qidian-VP.com)

-Hôm nay tôi đến đây ngắm cảnh một chút. Gia đình cô chắc không chào đón tôi nhỉ...

Tư Duệ nghe vậy, cô thở dài một hơi. Tuy nhiên, khi nghe Linh Nhi hỏi tìm người, cô run sợ trong lòng nhưng vẫn bình tĩnh nói:

Lâm Thần cười vui đùa cùng Ngọc Băng. Cả hai hẹn nhau rồi Lâm Thần còn cố ý dẫn Ngọc Băng về. Cậu chỉ muốn chắc chắn rằng em ấy sẽ về nhà an toàn.

Ngọc Băng đang hưởng thụ thì nghe được lời nói đùa của Lâm Thần, cô vẻ mặt không chịu dùng tay đánh đánh nhẹ vào tay của Lâm Thần :

Linh Nhi được Tư Duệ dẫn đến phòng khách dành cho khách quý. Linh Nhi chỉ ngồi xuống, người hầu rót trà nhẹ nhàng, khung cảnh thực sự quá áp lực.

-Con đã nói rồi, con không thích người đó, ba mẹ đừng bắt ép con... con sẽ không về nhà đâu...

-Vâng...em yêu anh nhất...

Tuy vậy, trong lòng Tư Duệ quyết không để cô ấy tìm được. Cô tin Linh Nhi đang có ý đồ xấu với anh ấy, với chức trách của một cô bạn, cô bằng mọi cách phải ngăn lại.

-Nếu cô còn nói láo thì ngày hôm nay là ngày tàn của gia đình cô đó...

-Con gái không được khóc, như thế em sẽ nhanh già lắm...

Nghĩ như vậy, Tư Duệ vui vẻ đáp:

-Em không nên nghĩ thế được. Bố mẹ cũng chỉ muốn tốt cho em mà thôi...

Lời nói như vậy nhưng trong lòng Tư Duệ càng sốt ruột. Cả nhà Ngọc gia và nhà cô đã dùng mọi biện pháp ngăn chặn tin tức, cứ tưởng tin tức sẽ bị bịt kín tuy nhiên Linh Nhi vẫn có thể biết được, chứng tỏ cô ấy có mạng lưới cực kỳ khủng kh·iếp. Điều này làm cho Tư Duệ không dám lơ là, chỉ cần nói một câu sai là cô sẽ khiến cả nhà cô gặp nguy.

Cậu khá tin rằng cảm giác này là thật. Cộng thêm cậu nghe thấy có tiếng xe tới. Lâm Thần chợt đổ mồ hôi lạnh. Càng ngày cảm giác đó càng làm cho cậu sợ hãi...

Chương 98: Nguy hiểm

Đúng lúc này, Ngọc Băng mới nhìn Lâm Thần bằng ánh mắt của một cô gái đang ngưỡng mộ thần tượng, nói:

-Rất xin lỗi cô nhưng mong cô hãy giúp tôi...

-Vâng, em hiểu mà. Em sẽ cố gắng để anh không cần bảo vệ em nữa...

Tuy nhiên, một điều mà Tư Duệ không thể tin được, thậm chí, nó suýt chút nữa khiến cho ngất, bước xuống xe đó chính là tiểu thư khét tiếng nhất – Linh Nhi.

-Dạ...vậy thì em sẽ chuẩn bị tài xế để chở anh về...

Tuy cô rất sợ Linh Nhi, nhưng cô sẽ không bán đứng anh trai của Tiểu Ngọc. Đó vừa là thần tượng, cũng là lời hứa mà chính cô từng hứa...Cô ra lệnh cho các người hầu đang run rẩy nhanh chóng chuẩn bị đồ ...

Linh Nhi đang bưng tách trà, nghe Tư Duệ nói vậy, cô vẫy tay nói:

-Không...không thưa tiểu thư... tiểu thư hãy tha thứ cho gia đình chúng tôi không chuẩn bị tốt...kính mong tiểu thư vào nhà tham quan ạ...

Lâm Thần chợt bừng tỉnh khi nghe lời ngon ngọt của cô nàng này. Thật sự Ngọc Băng dễ thương chẳng khác gì em gái cậu cả, tuy rằng tình cảm Ngọc Băng dành cho cậu nó khác so với em gái cậu. Lâm Thần không tự chủ được xoa đầu Ngọc Băng nói:

Tư Duệ nhìn đoàn xe, trong lòng mồ hôi lạnh đổ ra. Thực sự xe này trên thế giới chỉ giới hạn số lượng hai chiếc. Ấy vậy mà ở đây xuất hiện một chiếc, điều này chứng tỏ người trong xe không hề đơn giản. Cộng thêm việc anh ấy chạy như vậy, chắc chắn người trong xe có liên quan đến anh ấy mà khiến anh ấy phải sợ hãi...

Lâm Thần cùng Ngọc Băng nói chuyện rất vui vẻ. Lâm Thần giống như một người anh trai, giải đáp mọi thắc mắc cho Ngọc Băng vậy. Ngọc Băng cũng rất vui sướng khi được trò chuyện cùng Lâm Thần, niềm vui đó còn tràn ngập hạnh phúc khi cô có thể được ôm lấy cánh tay của anh ấy. Chỉ cần như vậy là làm cho Ngọc Băng hạnh phúc rồi.

Lâm Thần vừa vỗ vai vừa khuyên. Trong lòng thở dài, tuy rằng cậu cũng không phải là người lắm chuyện nhưng cậu vẫn muốn làm cho Ngọc Băng vui vẻ. Em ấy không nên phải chịu cảnh như vậy...

Còn chuyện thông tin của anh ấy, chính cô còn mơ hồ, với cả anh ấy có nhiều cô gái cuồng như vậy thì cô cũng không muốn mình có thêm phiền phức. Vậy nên Tư Duệ gật đầu ngoan ngoãn nói:

Uy h·iếp! Uy h·iếp trắng trợn. Cô không thể ngờ Linh Nhi lại độc như vậy. Tâm trạng cô hiện tại đang cực kỳ run sợ, cô không biết mình nên làm như thế nào...

Lâm Thần chỉ hỏi:

Sau một hồi, Ngọc Băng mới miễn cưỡng đồng ý. Lâm Thần lúc này mới nói:

Tuy nhiên, Ngọc Băng lại càng có ý không muốn nhờ cậu. Tuy nhiên, Lâm Thần cực lực bác bỏ, nhìn dáng vẻ đáng thương như thế này, cậu rất sợ em ấy sẽ làm chuyện dại dột gì đó, lúc đó thật sự cậu cũng sẽ không thể tha thứ chính mình.

Đột nhiên, âm thanh điện thoại từ trong túi Ngọc Băng phát ra. Lâm Thần thấy Ngọc Băng khó xử, cậu cũng cười nói:

-Không có gì đâu anh.. Mà em vừa chuẩn bị bữa ăn, em mong anh có thể ở lại nhà em...

-Không chịu, em không muốn già sớm đâu...

Lâm Thần rất nhanh đã nhanh chóng rời khỏi đây. Cậu đang rất căng thẳng, cậu dám nghĩ chắc chắn Linh Nhi sẽ tìm đến nơi đây. Chỉ việc cậu thừa nhận cậu là Lâm Thần thì đó chính là điểm yếu c·hết người của cậu, hiện tại cậu nên nhanh chóng cùng em cậu trở về nhà ngay. Nơi đây không thể ở lâu được nữa

Rất may là thông tin Linh Nhi biết có vẻ mơ hồ, nên cô ấy không biết em gái của anh ấy, nếu không thì thực sự rất khó nói... Tư Duệ tỏ vẻ bối rối nói:

-Hay là để anh đến nói chuyện cùng ba mẹ em được không? Anh nghĩ nếu anh đứng ra thì chắc sẽ được...

Ngọc Băng gật đầu vui vẻ. Tuy nhiên, khi nhìn thấy số ở trên màn hình, Ngọc Băng tâm tình trầm xuống. Cô vẻ mặt không mấy vui vẻ gọi điện thoại, càng nghe thì Ngọc Băng càng tức giận, cô nói lớn:

Ngọc Băng gật đầu, ánh mắt vẫn còn đỏ nhưng cô vẫn cười nói:

Rất may là khi cậu hỏi Tư Duệ thì em ấy đã bảo là em gái cậu đã về. Điều này cũng khiến cậu thở dài một hơi. Lúc này, Tư Duệ giống như để ý tới tâm trạng của cậu, em ấy tò mò hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)

-Được, anh tin em...

-Đúng vậy, Tiểu Ngọc là em gái của tôi. Tôi rất vui khi con bé có người bạn như cô...

Tư Duệ khuôn mặt trắng bệch đứng đó chờ Linh Nhi tới. Linh Nhi nhìn chung quanh, ánh mắt cô dừng lại ở Tư Duệ, miệng mỉm cười lạnh nói:

-Tôi rất xin lỗi vì hôm nay gia đình tôi chỉ còn tôi ở nhà... Mong tiểu thư có thể lượng thứ...

Tư Duệ trong lòng run sợ đến cực điểm. Cô có nghe một chút về ông mình nói, ông mình nói là ước mơ của ông chính là có thể quen biết được người dưới trướng vị tiểu thư này. Mà hiện tại vị tiểu thư đó đang đứng trước cô. Tư Duệ khi nhìn thấy vẻ đẹp của Linh Nhi, trong lòng cô thực sự mới biết đâu mới là vẻ đẹp hút hồn, đâu mới là “tiểu thư” thực sự. Tuy cô cũng là một mỹ nữ, tuy nhiên nếu so với cô gái đang đứng trước mặt cô, nó khiến cho cô có vạn phần tư ti.

Ngọc Băng nói xong chạy một mạch vào nhà, Lâm Thần ngơ ngác không hiểu câu chuyện gì đang xảy ra.

Cảm giác này giống như cậu đã bỏ qua chuyện gì. Điều này làm cho Lâm Thần suy nghĩ, tuy nhiên cậu suy nghĩ hồi lâu cũng không thể nghĩ ra được.

Nói xong, Linh Nhi mở mắt chờ đợi câu trả lời từ Tư Duệ. Tư Duệ trong lòng giống như nổ tung, suy đoán của cô không ngờ là đúng. Không thể nào tin được anh ấy lại khiến cho một cô tiểu thư như vậy phải đi tìm.

Lâm Thần nghĩ một đằng nhưng trong lòng Ngọc Băng lại nghĩ một nẻo. Lâm Thần trong lòng không muốn ai bị rắc rối cả. Cậu đang là mục tiêu của tiểu thư Linh Nhi, chẳng biết cô ấy sẽ làm gì khi có người khác ở bên cậu. Trước khi cậu có đủ thực lực và quyền lực để đứng sòng phẳng với cô ấy thì cậu phải giữ an toàn với tất cả người xung quanh.

Lâm Thần sắp bị sự dễ thương của Ngọc Băng làm đau tim mất thôi. Thật sự Tiểu Ngọc dễ thương bao nhiêu thì Ngọc Băng cũng dễ thương bấy nhiêu vậy. Lâm Thần mỉm cười lấy chiếc khăn ra lau nước mắt cho Ngọc Băng, cậu vừa lau vừa nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngọc Băng ánh mắt long lanh như hạt ngọc, em ấy cúi đầu nghĩ gì đó. Lâm Thần cũng không làm phiền em ấy. Cậu rất biết ơn Ngọc Băng đã cứu cậu một pha như vậy. Tuy nhiên, trong lòng cậu có chút cảm giác bất an...

Đúng lúc này, cảm giác lạnh gáy giống như một dòng điện chảy qua người Lâm Thần. Cậu cảm giác một chuyện gì đó rất xấu sắp xảy ra.

Rất nhanh, cả đoàn xe ra hàng chục tên vệ sĩ bao quanh một xe màu trắng. Tư Duệ cũng chỉ còn cách đứng cạnh giống như đang đợi người đó bước xuống.

Lâm Thần thở dài, nếu Linh Nhi mà như vậy thì tốt biết mấy. Tuy nhiên, tính tình của Linh Nhi như vậy cậu cũng hiểu, vậy nên cậu cũng không trách gì cả, chỉ mong cô ấy đừng quá quan tâm đến một người xa lạ như cậu.

Tư Duệ nghe vậy, cô vội vàng cúi đầu hành lễ nói:

Linh Nhi chỉ nhắm mắt lại, nói:

người...

Lâm Thần lúc này lắc đầu từ chối nói:

-Xin cho hỏi tiểu thư là muốn tìm ai ạ...

Nhà Ngọc Băng ở gần đây nên rất nhanh cậu đã chở được cô ấy về,

Lúc cậu mở cửa đi ra thì Ngọc Băng nhảy lên người cậu khiến cho cậu ngã xuống sàn, sau đó cô ấy nhảy lên hôn “chụt” lấy môi của Lâm Thần. Sau đó Ngọc Băng đỏ mặt đứng dậy nói:

Đúng lúc này, cậu mới nghĩ ra được sự nguy hiểm đó:

-Không ổn rồi...

Tư Duệ hỏi nhưng trái tim đang đập rộn ràng. Cô thực sự không nghĩ anh ấy chính là anh trai của bạn mình. Từ sự vụ vừa nãy, cô cũng biết anh ấy có lượng fan cuồng kinh khủng như thế nào.

Linh Nhi nghe vậy, cô nở nụ cười lạnh. Ánh mắt như băng nhìn Tư Duệ nói:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 98: Nguy hiểm