Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Biển hồ của tầng 17.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142:Biển hồ của tầng 17.


Lý Vũ tiếp tục di chuyển về phía trước.

Đến khu đất 10km tiếp theo, nơi này chỉ có vài cái lều nhỏ.

Dù đã được khai mở con đường 23km nhưng tổ hợp Công hội kia không cắm trại ở nơi này.

Bởi vì ở khu đông người vẫn có cảm giác an toàn hơn.

Thế nên bọn họ chỉ để ở đây vài cái lều, cho vài người canh gác để có gì thông báo tình hình.

Lý Vũ vượt qua bọn họ, đi thêm một đoạn dài.

Đến khoảng 100km, Lý Vũ thấy được con đường do Công hội GOD khai mở.

Tiến độ của họ nhanh hơn những chỗ khác vì họ có viên đá kia.

Có nó làm nhiệt độ ấm lên, thể lực, thân nhiệt của tất cả mọi người đều ổn định, hoạt động dễ dàng hơn.

Thêm nữa là Công hội GOD rất giàu, họ có thể mua thuốc hồi phục dư dả để những người chơi hỏa hệ kia thoải mái xả kỹ năng.

Thêm nữa là có Iceder đóng băng tuyết bên thành con đường, thế nên bọn họ không lo tuyết sụp.

Kết hợp với thực lực cực mạnh nên bọn họ không cần nghỉ tại những khu đất nghỉ ngơi.

Lú Vũ rất nhanh chay lướt qua họ.

Chợt Isana như cảm thấy gì đó, nàng ta ngửa đầu lên nhìn lên phía trên.

Aaryahi: ‘Có chuyện gì sao chị Isana?’.

Isana lắc đầu: ‘Không có gì, hơi n·hạy c·ảm chút thôi’.

….

Lý Vũ chạy đến bộ lạc Troll Băng thứ 4.

Như ba bộ lạc trước đó, nơi này cũng bị phá hủy, xác Troll Băng biến mất.

Dù đám Quỷ Nhân kia có định làm gì thì bây giờ Lý Vũ cũng nên cảm ơn chúng một tiếng.

Hắn tính vào dọn dẹp đám Troll Băng này để hạn chế bớt n·gười c·hết ở tầng này.

Nói hoa mỹ là vậy, chứ thật ra là đi loot bản vẽ lính mới cùng ma hạch, tài nguyên á mà.

Bây giờ đám quỷ nhân kia đã xử lý thì hắn cũng đỡ chút việc vặt.

Còn tài nguyên ư? Đòi chúng sau vậy.

….

Lý Vũ chuyển hướng, cùng với lính đất chạy về hướng Tây của tầng.

Cũng may có cổ trận buff khả năng ‘đạp tuyết vô ngân’ nên Lý Vũ chạy đi rất thong thả.

Sau gần 1 ngày rưỡi thì hắn cũng đã đến biên giới cực Tây của tầng.

Cực Tây khắp nơi toàn là núi và núi, thế nên không ai chọn nơi này làm hướng đi cả.

Đơn giản vì càng lên cao nhiệt độ càng lạnh. thêm những cơn gió lớn và đặc biệt hơn là tuyết lở.

Lý Vũ thu Hỏa Thạch vào lại kho chứa, ném con lính đất vào luôn.

Khu vực này tuyết dốc nên nhiệt độ của Hỏa Thạch có thể dễ dàng gây ra tuyết lở.

Dù nó không ảnh hưởng lắm đến Lý Vũ, nhưng hắn không thích cảm giác đó chút nào.

Mất đi Hỏa Thạch thì cũng mất đi độ ấm cúng.

Cơ thể Lý Vũ run lên vì những cơn gió lạnh ở nơi này.

Thế là hắn lại tiếp tục tạo ra một cổ trận làm ấm, bọc sát lên bản thân.

Tại sao lúc đầu không làm vậy ư?

Vì hắn thật có chút lười.

Lý Vũ cẩn thận, bước chậm từng ly từng tý, đích đến của hắn hiện tại là đỉnh của ngọn núi cao chót vót trên kia.

…..

Hà hà hà…..

Sau ba ngày, hắn cuối cùng bò lên tới đỉnh núi.

Mọe kiếp, nếu không phải cấm bay thì hắn đã lượn được mấy vòng rồi.

Nằm nghỉ ngơi một chút trên mặt đất lạnh giá, sau đó hắn đứng dậy bắt đầu công việc.

Đỉnh núi này không nhọn mà bằng, kích thước chắc cỡ một cái hồ bơi nhỏ thôi.

Giống như núi tầng 6 của Yêu Tinh Băng, trên đỉnh núi này cũng có một cái hồ nước nhỏ.

À không đúng, chỉ là một cái ao thôi.

Ao có đường kính khoảng 3 mét, nước ao mang một xanh hơi đậm.

Các bạn nghĩ Lý Vũ lên đây để tắm, nâng chỉ số kháng lạnh ư?

Sai rồi đấy.

Cho Lý Vũ tiền hắn cũng không dám nhảy vào ao này, dù chỉ số kháng lạnh của hắn hiện giờ khá cao.

Để minh chứng cho sự miêu tả của tác, Lý Vũ lấy ra một cái cọc gỗ cắm vào.

Sau khi hắn lấy nó ra thì gõ nhẹ xuống đất, cọc gỗ hóa giòn, vỡ ra thành nhiều mảnh.

Nhiệt độ của cái ao này ngang với ni tơ lỏng cmnr.

….

Lý Vũ mở ra kho chứa, bắt đầu mò lấy thứ gì đó.

Còn nhớ Hạt Thông Tuyết Lý Vũ nhận được chỗ Santa chứ? Hắn lên đây vì nó đấy.

Lấy ra Hạt Thông Tuyết, Lý Vũ ném nó thẳng vào cái ao.

Một cơn gió lạnh ùa qua, rồi không có chuyện gì xảy ra.

Hạt Thông Tuyết vẫn im lỉm chìm dưới đáy ao.

Lý Vũ cảm thấy hối hận, đồng thời tức giận tòa tháp.

Hối hận là hắn đã dung hợp mất kỹ năng Cung Đại Thụ, tức giận là tòa tháp khóa kỹ năng Cung Chân Mộc của hắn.

Nếu không hắn chỉ cần chưa đến một ngày là có thể thúc đẩy Hạt Thông Tuyết trưởng thành rồi.

Đáng tiếc, trời không thương người tốt như hắn.

Thế là Lý Vũ đành nuốt nước mắt, buồn tẻ ngồi trên đây chờ Hạt Thông Tuyết thành thục.

…..

Lại thêm ba, à không, bốn ngày trôi qua.

Chỗ cái ao đã mọc lên một cây thông bé nhỏ.

Toàn thân có có một màu trắng tinh khôi, cao khoảng 30 cm, trên thân mọc lác đác được một ít lá.

Lý Vũ đếm sơ khoảng được hơn một trăm lá kim trắng.

Nước ao đã bị nó hút cạn hoàn toàn, hơn nữa cây thông đang tỏa ra hơi lạnh màu trắng.

Nhiệt độ tầng này đã thấp, mà cây thông còn thể hiện ra được như vậy chứng tỏ nhiệt độ của nó không phải dạng vừa.

‘Bạn đã kích hoạt Con Mắt Horus’.

-Băng Cực Thông Thụ SS+: cấp độ sử thi : trang bị phụ trợ: là loại cây được hình thành từ hạt thông tuyết hấp thu nhiệt độ cực lạnh mà thành. Có khả năng phụ trợ chiến đấu bằng cách bắn ra và điều khiển những lá kim t·ấn c·ông đối tượng mà chủ sỡ hữu muốn. Khi lá kim bị hủy, cây có thể hấp thu năng lượng để tái tạo. Cây cũng có khả năng sinh trưởng thêm. Đặc tính: cực hàn.

-Cực Hàn: toàn thân cây có nhiệt độ rất thấp.

Lý Vũ hài lòng gật đầu.

Lý Vũ ban đầu dự tính cho Hạt Thông Tuyết hấp thu năng lượng của cái ao để to lên thôi.

Còn kỹ năng Cung Đại Thụ chỉ có tác dụng phụ trợ, không có khả năng làm nó phát triển được.

Nhắc đến lại cay.

Nhưng mà thôi, dù Cây Thông Tuyết bị biến dị không nằm trong dự liệu của hắn, nhưng kết quả này lại tốt hơn.

Tuy kích thước, với số lượng lá của nó có chút ít ỏi, nhưng Lý Vũ tự tin nuôi nó to lên thêm nữa được.

Lý Vũ bắt đầu truyền ma lực vào cây, cho nó ‘nhận chủ’.

Trang bị phụ trợ không tăng chỉ số cho người sỡ hữu, nên nó được bù một đặc tính khác.

Đó là nhận chủ.

Chỉ cần trang bị phụ trợ còn ‘nguyên’ người nạp ma lực đầu tiên cho nó sẽ là chủ sở hữu của nó.

Những trang bị khác thì có thể b·ị c·ướp để sử dụng được, còn trang bị phụ trợ thì không.

Nó chỉ phụ trợ cho duy nhất chủ sở hữu, nếu chủ sở hữu c·hết, trang bị cũng hủy theo.

Trang bị này chỉ có thể được lấy bằng cách truyền lại từ chủ sở hữu của nó.

Tất nhiên là trong trạng thái chủ sở hữu tình nguyện rồi.


Sau khi nhận được ma lực đủ từ Lý Vũ.

Băng Cực Thông Thụ bắt đầu rút đi những cái rễ của nó, thu vào lại cơ thể.

Sau đó, nó ‘nhảy’ lên, lơ lững bên phía tay trái của hắn.

Lý Vũ có chút bất ngờ, không ngờ trang bị này còn có thêm vụ lơ lững.

Nó lơ lững cũng không ảnh hưởng gì lắm, đây là Unknow, không phải Lý Vũ, thêm tý hào quang thì cũng chả sao.

Lý Vũ tiếp tục gọi ra lính đất, cho nó cầm Hỏa Thạch.

Bây giờ là lúc xuống núi rồi, Lý Vũ cũng chả ngán vụ tuyết lỡ nữa.

Hắn thu hồi lại cổ trận làm ấm quanh người, lấy ra một ly chanh nóng.

Bây giờ hắn có thể cảm nhận được cảm giác vừa trượt tuyết vừa ăn uống mà khi được bọc cổ trận làm ấm không làm được.

Lý Vũ vươn vai: ‘Đi thôi nào, xem đám Quỷ Nhân kia làm được gì rồi?’

…..

…..

Hey zô.

Lướt trên mặt tuyết, tao như cơn sóng.

Chân của tao quá dẻo, khi lính đất của tao đang phóng.

Từ khi bắt đầu chiến, không trận nào của tao không nóng.

Năm mà tòa tháp đến, cũng là năm sinh ra Unknow.

(chịu òi, hết gieo vần được òi).

Ầm ầm…..

Lý Vũ đang được con lính đất cõng trên đầu, tay hắn cầm một ly trà sữa full toping.

Miệng hắn thì bắn rap cho hợp hoàn cảnh.

Còn đám tuyết lở lớn đang đuổi theo phía sau ư?

Kệ nó chứ sao giờ.

Với cổ trận ‘đạp tuyết vô ngân’ dưới chân, cùng cổ trận ‘t·ên l·ửa’ khảm dưới mông.

Con lính tốc độ hoàn toàn trên cơ đám tuyết lở, nơi nào nó lướt qua, là tuyết tiếp tục lở theo sau.

Lả lướt trượt tuyết trên những ngọn núi, phía sau là tiếng đổ ầm ầm của tuyết lở, tay trái cầm trà sữa, tay phải cầm đùi gà chiên.

Ôi cảm giác này thật là kỳ diệu.

……

….

Khu vực 1/3 của tầng.

Biển Hồ.

Nơi này là một cái ‘hồ’ lớn, rộng khoảng 50km, trải dài qua hai bên đến những dãy núi.

Nước hồ đã bị đóng băng, hình thành một mặt băng rất dày.

Trên hồ có rất nhiều hòn đảo, lớn có, nhỏ có, tất cả đều được phủ lên màu trắng của tuyết.

Suốt 7 ngày, thay phiên nhau nghỉ ngơi, mở đường, đám người Công hội GOD cũng đã tới nơi này.

Bình thường, khi người chơi đến nơi này thì sẽ được tòa tháp thông báo về Hòn Ngọc Của Biển Bắc, để người chơi truy tìm trên những hòn đảo nhằm tăng tốc độ vượt tầng.

Chỉ là Công hội GOD đã có viên đá kia nên tòa tháp không cần thông báo với họ.

Đã chuẩn bị đầy đủ mọi thứ, Công hội GOD lấy ra cho mỗi người một đôi giày đinh.

Phải có thứ này thì bọn họ mới có thể vượt qua vùng băng trơn trượt này.

Mọi người nhanh chóng thay giày đinh, bắt đầu đặt chân lên mặt băng, tiến bước về phía trước.

Trên một hòn đảo gần đó, có một người mặc áo choàng trắng đang nhìn về hướng này.

Sau đó, tên đó âm thầm lặng lẽ rời đi, thông báo cho người cần thông báo.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Biển hồ của tầng 17.