Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Hầm ngục hỗn loạn (6).
Nhật Linh gật đầu, chấp nhận vào tổ đội tạm thời.
Nói rồi nàng tiếp tục kéo cổ áo Lý Vũ.
Lão lúc đầu làm cũng yên ổn, không có gây ra chuyện gì, nhưng đến nữa năm sau bắt đầu có chuyện, lão ỷ quyền bắt đầu bán lén hàng nhập của quán nhậu, kê khống nhập hàng, gạ nhân viên,….. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhật Linh cúi đầu : Cảm ơn.
Nhật Linh nhấn mở ra.
Lý Vũ lắc đầu : Tôi không có chê cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
‘ Bạn nhận được vật phẩm từ người chơi Lý Vũ’
Rồi nàng chọt chọt phía trước, rất nhanh Lý Vũ nghe được tiếng thông báo, hắn mở bảng trạng thái thì nhận được lời mời kết bạn của Nhật Linh.
Gì chứ, Lý Vũ đang độ tuổi huyết khí phương cương, thêm nữa là 22 năm chưa có bồ, chỉ có hai cánh tay làm bạn thì chuyện nhịn như thế này quả thật còn khổ hơn là lúc đi tu luyện với ngâm mình trên băng hồ nữa.
Nhưng giấy làm sao gói được lửa, song quyền nan tứ địch thủ, chưa kể còn nghe tên kia đã đầu nhập vào một công hội khá mạnh, thế nên nàng và em nàng mới phải cố gắng tìm cách khiến nàng thức tỉnh.
Lý Vũ cố đẩy đầu nàng ra: Dừng, dừng lại, tôi xin cô, làm tiếp là có chuyện á.
Lý Vũ : Cô….
Nhật Linh ngẩn đầu nhìn về phía xa xa, nàng bắt đầu kể.
‘ Bạn đã nhận được thuốc hồi phục sơ cấp 4, hồi ma lực trung cấp 1, 300 coin, sách kỹ năng cấp D lốc xoáy’
Nhật Linh nhìn Lý Vũ : Cậu chê tôi sao?
Nhật Linh mở quyển sách ra, nó dần hóa thành những điểm sáng chui vào người nàng.
Nhà của nàng có hai quán nhậu khá lớn ở khu Gò Vấp, giao cho chú của nàng chức quản lý.
Nhật Linh cầm lấy quyển sách, rất mỏng chỉ bằng một cuốn tập, bên ngoài là một màu xanh ngọc với văn tự tối nghĩa, nàng không biết đây là gì, nhưng nhìn kết cấu kỳ lạ của quyển sách nàng giật mình.
Trước khi tòa tháp xuất hiện, nhà của nàng khá giàu, đủ sức lo cho hai người sống thoải mái đến cuối đời.
Lý Vũ : Cô yên tâm, tôi bán cho cô 2000 coin, thêm quyển sách kỹ năng này thì em cô càng mạnh, gia đình cô sẽ yên ấm hơn. (╭☞ ͡ ͡° ͜ ʖ ͡ ͡°)╭☞
Òa òa
Ba mẹ nàng thấy vậy thì cũng tội lão, đưa lão vào quán nhậu làm quản lý, nói quản lý vậy thôi chứ lão chả cần làm gì, xem như là một chức để nhận tiền hàng tháng vậy.
Nhật Linh cầm quyển sách trên tay, nhìn Lý Vũ với ánh mắt phức tạp, nàng tạm như biết tính cách của Lý Vũ, hắn đã đưa đồ ra thì hắn đã quyết rồi.
Lý Vũ : Đây là sách kỹ năng cấp C trị liệu thuật, tôi may mắn nhặt được khi đánh quái.
Em nàng nói, sách kỹ năng cấp D giá cao nhất bán là gần 10 ngàn coin rồi, cấp C thì…
Nhìn lão lúc mặt dày nhận anh em với ba nàng làm Nhật Linh cực kỳ tức giận, nhưng phận con cháu, nàng cũng không dám thể hiện quá trớn.
‘ Mẹ nó, nữ nhân mấy người bớt dùng chiêu lấy thân báo đáp có được không ? Ông đây có công sự trong người nên không dám thịt mấy người, chứ không có công sự là mấy người ngất ngưỡng lâu rồi’ – Lý Vũ nghĩ thầm
‘ Phải nhanh chóng lên đó mới được, mình sợ không giữ nổi mất’
Nên ba nàng đã đuổi lão với con lão cút đi, lúc đầu hai người này còn tức giận qua quán đập phá, sau khi bị nhốt vào lao gần nữa tháng thì mới hoàn toàn biến mất.
Nhật Linh: Chẳng lẽ…
Tất nhiên ba nàng cũng không phải dạng ngu, ông cho lão một công việc ngoài kinh doanh của gia đình, thử thách lão một thời gian.
Những vì em trai nàng cũng thức tỉnh nên chính phủ can thiệp vào chuyện này, hai người kia mới không thành công.
Lý Vũ: Dù gì tiếp theo sẽ g·iết sói đầu đàn, tôi giúp cô kiếm thêm chút kinh nghiệm lên cấp.
Lý Vũ liền biến mất, dịch chuyển qua một bên, Nhật Linh cũng không bất ngờ gì lắm, nàng bình tĩnh chỉnh quần áo lại, như không có chuyện gì xảy ra.
Nhật Linh bất ngờ, nhìn về Lý Vũ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba nàng gặp mẹ nàng, hai người có tình cảm rồi bắt đầu xây dựng nên cơ đồ hôm nay, bất ngờ cách đây hai năm, chú nàng mò lên đây tìm ba nàng, mang theo thằng con trai 18 tuổi, hai người nhìn cực kỳ lam lũ.
Nhật Linh nở một nụ cười mỉa mai:
Mà đôi lúc công nhận, mấy kẻ cặn bã thường được trời thương.
Lý Vũ kinh hồn, hắn tính sai a, Ngọc Nhi tính ra còn nói trước, Nhật Linh thì không nói mà làm luôn.
Lý Vũ quay ra phía sau nhìn xem đám người kia có đang nhìn không, không thấy ai, hắn lấy ra một quyển sách kỹ năng từ trong kho chứa đưa cho Nhật Linh.
Lý Vũ : Nam nhân nửa người trên là khí chất, nửa người dưới là bản chất. Nữ nhân nửa người trên là ôn nhu, nửa người dưới là cạm bẫy. Ôn nhu tại khí chất bên trong mê thất, bản chất tại trong cạm bẫy trầm luân.
Thì ra lão này vốn ham chơi lười làm, cưới thêm con vợ y vậy thì làm gì mà có ăn, theo thời gian đất cứ bán dần bán dần, đến khi hết đất thì con vợ cũng bỏ đi.
‘Cảm ơn cậu’
…
Như chỉ chờ có vậy, Nhật Linh liền khóc lớn, Lý Vũ chuyển tay xuống vỗ nhẹ bờ vai nàng, đám người trong hang cũng mò ra, hóng chuyện, nhưng ăn ngay quả cơm c·h·ó vào mắt thì chỉ đành ngậm ngùi lui vào.
Lý Vũ cũng thở ra, quá tam ba bận, hắn đã kịp thời cứu nàng và em nàng gần ba lần rồi, nhưng không biết lần sau hai người có may mắn đến thế không.
Nghe là sách kỹ năng cấp C, Nhật Linh càng giật mình hơn, em nàng nói sách kỹ năng cấp C vốn khó cầu, muốn mua thì chỉ có thể mua từ cuộc đấu giá cấp quốc gia, giá trị thì không cần phải bàn cãi.
Hắn nhanh chóng lấy hai tay giữ đầu Nhật Linh, đẩy đầu nàng ra, nàng dừng tay cởi áo mình lại, cầm lấy cổ áo Lý Vũ kéo mạnh, mặt hai người lại sáp vào nhau, tiếp tục phát cơm c·h·ó.
Não nhật linh bắt đầu hoạt động ‘ Tại sao cậu ta không thả mình ra, lẽ nào…’
Nhật Linh gật đầu xem như hiểu, nàng đi lại chỗ đống lửa, ngồi xuống, Lý Vũ cũng ngồi xuống, nhưng lần này là đối diện nàng.
Chương 37: Hầm ngục hỗn loạn (6). (đọc tại Qidian-VP.com)
Lý Vũ nhìn vào mặt nàng, nước mắt Nhật Linh chực chờ tuôn rơi nhưng nàng quyết tâm không khóc, thích dồn nén mọi thứ vào lòng.
‘ Mày đang ảo tưởng hả Nhật Linh, nếu cậu ta muốn mày thì mày đã toang lúc ở chỗ tân thủ rồi’
Giẻ lau mãi là giẻ lau, làm sao thành khăn mặt được.
Hai người trở lại gặp gia đình nàng với tâm thái kẻ trên, nhất là con lão, vốn thèm nhỏ dãi nàng đã lâu, nay biến cường liền muốn thượng nàng.
Lý vũ cũng vui mừng, Nhật Linh không giống Ngọc Nhi, hở tý là báo đáp, nên Lý Vũ cũng đỡ mất một phen.
Lý Vũ : Tôi đang có công vụ trong người, không thể mất chinh, tôi sợ dính với cô tôi kìm lòng không được. つ ◕_◕ ༽つ
Hắn vừa mở mồm thì đã bị Nhật Linh dùng miệng chặn lại, nàng đè hắn ra đất, ngồi trên người hắn, một tay nàng bắt đầu cởi áo hắn, một tay cởi áo mình.
Sau khi tòa tháp xuất hiện, hai cha con nhà này cũng trở thành người chơi, lão Rank D, con lão Rank C.
‘ Bạn đã kích hoạt bạch ảnh’
Sau một năm nhìn nhận thì gia đình nàng cũng có cái nhìn khác với lão, lão cực kỳ chăm chỉ làm việc, ngày ngủ nhiều nhất là 6 tiếng, thời gian còn lại là đi làm, chỉ có thằng con lão hơi lười một chút nhưng nhìn chung là cũng được.
Lúc đó nghe hàng xóm nói, anh lão làm ăn khá ở trên thành phố, lão bèn mò lên kiếm cơm.
‘ Cậu thấy không, cậu với tôi vốn là người dưng nước lã, nhưng cậu cứu mạng chị em tôi nhiều lần, còn họ là máu mủ với nhau mà lại cứ lăm le gia đình tôi’
Hắn nhấn chấp nhận, rồi tạo một tổ đội tạm thời mời Nhật Linh vào.
Nhật Linh: Cậu yên tậm, tôi sẽ không bắt cậu chịu tránh nhiệm đâu
Lý Vũ : Sách kỹ năng đó tôi không cho không cô đâu, tôi lấy giá 10 ngàn coin, sau khi cô vào công hội cô kiếm tiền trả tôi sau, không cần lãi.
Lý Vũ sáp lại gần nàng, kéo đầu nàng lên vai mình.
Lý Vũ : Tôi cho cô mượn bờ vai, đừng cố nín, cứ khóc đi, khóc cho thỏa lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khóc một lúc lâu, Nhật Linh mới dần dần tĩnh lại, nàng cúi đầu:
Nói ra thật nực cười, gia đình nàng gốc ở Cà Mau, sau khi ông bà mất thì chú của nàng t·ranh c·hấp đất đai với ba của nàng, do đó ba nàng cảm thấy rất buồn cho tình cảm anh em ruột bấy lâu nay, không t·ranh c·hấp mà bỏ lên thành phố kiếm sống.
Nhật Linh thấy hai người dính sát quá, nàng bèn nhích ra xa, nhưng tay Lý Vũ giữ chặt bên vai nàng làm nàng không nhích được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.