Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 61: Cuộc chiến ở tầng 10 (2)
Phúc lão đã cho đúc lại Vạc Phổ Minh lúc trước, nhưng vì nó chỉ là bản chế lại nên không trở thành vật phẩm như Thuận Thiên Kiếm được.
Phúc lão trao năng lực cho Vạc Phổ Minh, nó biến lớn hơn, đến khi nó to khoảng 50m liền ngưng lại, rồi nó bắt đầu nhảy, đúng vậy là nhảy, nó nhảy lên cao đáp thẳng xuống đầu đám lính đất, sau khi đám lính vỡ nát thì nó lại nhảy đến một chỗ khác.
Qua ngày thứ ba, Lý Vũ thấy Nam lão của Đại Nam, lão hi ha hi hô cầm Thuận Thiên Kiếm chạy khắp chiến trường, gặp đâu chém đó, xong cảm thấy năng suất không được cao lắm, lão dùng kỹ năng của mình, phía sau lão có hư ảnh ánh sáng xuất hiện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Unknow lôi ra từ không khí xác của hai nam nhân, hai người nhìn qua, sau đó vạch tóc của của hai cái xác liền thấy một sợi tóc bạc cứng, đây là hai ma nhân.
Đánh đến chiều, Boss lại rút lui, mọi người trở về chỗ cắm trại, hôm nay đã có n·gười c·hết, số lượng cũng khá nhiều, hầu như là ở khu vực của người chơi cá nhân, bên phía công hội thì đánh có chiến thuật, người chơi được các người chơi bảo hộ.
Unknow viết chữ tiếp : Nói mọi người tăng cường phòng thủ, có ma nhân cấp cao làm nội gián, lúc nào cũng phải chú ý.
Tin này sẽ loang ra ngoài, người chơi kéo đến cuộc chiến này sẽ càng nhiều, đám người Công hội GOD thấy cảnh này nhìn nhau cười, đây là cách để họ lôi kéo người chơi vào cuộc chiến này, không cần phải tốn chút công sức nào.
‘ Tới lượt của ta rồi’.
Hai người đi dạo trong khu rừng bạch quả, do tầng này cao hơn nên mức độ năng lượng cũng cao, không khí đối với người chơi càng cảm thấy tuyệt vời.
Hai người nhìn dòng chữ mà chẳng hiểu rõ hắn nói cái gì, nhưng họ cũng không quan tâm lắm, hai người nhanh chóng về trại thông báo cho Luzic, để đội trưởng nhanh chóng nghĩ ra đối sách.
‘ Ngưu bức’
Chương 61: Cuộc chiến ở tầng 10 (2)
Mọi người bắt đầu rút khỏi bãi đất trống trước khi trời tối, vì tối đến nơi này sẽ rất lạnh. Người chơi khai phá mảnh khu rừng cạnh bãi đất trống, họ dùng cây vừa chặt để dựng lều, nấu ăn, tắm rửa, sinh hoạt ngay trong đây.
Sau gần hai giờ, mọi người đã rút đi sạch, Lý Vũ nở một nụ cười nhìn về phía rào chắn năng lượng kia.
‘ Cậu có biện pháp thắng tầng này không?’
Hai người đang đi dạo vui vẻ bất ngờ Oceny rút kiếm ra, chăm chú nhìn xung quanh, Aaryahi biết Oceny không làm điều thừa nên quay lưng lại với cô nàng, sẵn sàng tung kỹ năng bất cứ lúc nào.
Sau đó từ mặt đất bay lên một nữ nhân phương tây, cô ta có thể săn chắc đầy lực lượng, tay chân bọc trong một lớp giáp nhưng lại hở phần thân, chưa kể mặc áo ngắn để lộ cơ bụng săn chắc, Lý Vũ không biết đây là phong cách trang bị kiểu gì đây??
Hai người gật đầu, Luzic trầm ngâm suy tư, ma nhân làm nội gián thì không có gì bất ngờ nhưng tại sao chúng lại hành động vào lúc này? Tầng này còn chưa có thứ gì thực sự quý giá để chúng phải c·ướp đoạt cho đám thần của chúng cả.
Cuộc chiến kéo dài đến khi chiều tà, Mu-Huang ra lệnh cho q·uân đ·ội rút lui, đám người chơi mệt mỏi ngồi xuống đất thở hồng hộc, nhưng họ không buồn mà vui, sau cuộc chiến ngày hôm nay kinh nghiệm họ nhận được rất nhiều, tăng được vài cấp.
Người chơi trên chiến trường dành lời khen cho lão, Nam lão cười thích chí tiếp tục công việc ủi đất à nhầm ủi lính của mình.
Bên kia, Fox lại dùng kỹ năng trứ danh Phần Thiên để t·ấn c·ông, một đám mây lửa đốt đỏ cả một vùng trời lao xuống dưới mặt đất, phiến khu vực nó rơi xuống không còn bất cứ binh lính nào.
Chưa kể ngủ ở nơi này làm sao ấm áp, thoải mái bằng ở bên ngoài, trong căn phòng yêu dấu của mình được, nên hắn chắc rằng cao lắm là nữa tháng bọn họ sẽ nghỉ xả hơi.
Oceny : Cậu núp nơi đó quan sát chúng tôi làm gì ?
Qua ngày thứ tư, Lý Vũ thấy Phúc lão, so với Nam lão, Phúc lão đánh nhìn thong thả hơn rất nhiều, lão lấy từ nhẫn trữ vật ra một cái vạc to bự, trên thân vạc có khắc ba chữ ‘Vạc Phổ Minh’ bằng tiếng Hán.
Lý Vũ nhìn hư ảnh rất giống tượng của vua Lê Lợi, hư ảnh sau đó nhập vào người lão, bên ngoài bắt đầu xuất hiện bộ áo giáp bằng ma lực, binh lính đất chém vào chẳng xi nhê.
Hắn lại thấy thêm một kỹ năng siêu khủng khác, trên bầu trời một phía khác của khu vực xuất hiện một ma pháp trận có đường kính gần trăm mét, ở tâm của nó xuất hiện một đốm lửa nhỏ, ma pháp trận hấp thụ năng lượng xung quanh bồi dưỡng ngọn lửa thêm thành thục.
Unknow không dùng lời nói mà viết chữ bằng tiếng anh trên không khí, nếu nói ra, hắn lộ thân phận mất.
Unknow: Gái đẹp, body nóng bỏng tôi không nhìn phải chăng là có lỗi với đôi mắt sao? Mà các cô nên quay trở lại đi, nơi này nguy hiểm lắm.
Còn Lý Vũ tại sao không đánh ư? Hắn đang chờ, chờ đám người chơi này trở về thế giới bên ngoài để dễ bề hành động. Đám người chơi này không có không gian chứa đồ như Lý Vũ nên thức ăn mang đi rất hạn chế, từ đây đến cổng dịch chuyển cũng khá xa nên việc tiếp lương thực khá khó khăn.
Luzic thở dài: Để tôi liên lạc âm thầm với hội trưởng các công hội khác, gia tăng phòng thủ về đêm, ban ngày đấu với Boss thì chúng ta tách ra một khu vực của công hội, một khu vực của người chơi riêng lẻ, hai người về ngủ đi.
Nàng nói vọng trong không khí, dù xung quanh không có động tĩnh gì nhưng trực giác sát thủ mách bảo nàng là đang có một ánh mắt nhìn vào hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phúc lão lấy ra Trống đồng Đông Sơn, một con chim Lạc xuất hiện, lão nhảy lên nó bay theo hướng của Vạc Phổ Minh.
Từ khung cảnh bình thường một chỗ trong không bắt đầu biến hóa, unknow xuất hiện.
…
Vạc Phổ Minh được đúc vào tháng 2 năm Nhâm Tuất (1262) đời Trần Thánh Tông, nhân dịp Trần Thái Tông (lúc đó là Thượng hoàng) về chơi Tức Mặc (nay thuộc về tỉnh Nam Định). Tại đây, Trần Thái Tông đã ban yến cho dân làng. Các hương lão từ 60 tuổi trở lên được ban tước hai tư, lão bà thì được hai tấm lụa. Nhân đấy, đổi Tức Mặc làm phủ Thiên Trường. Dựng cung Trùng Quang để các vua sau khi đã nhường ngôi về ở; lại dựng một cung riêng gọi là cung Trùng Hoa cho Tự quân (vua mới) khi đến chầu Thượng hoàng thì ngự ở đó. Đặt người chức dịch ở hai cung ấy để phòng khi sai khiến, hầu hạ và chức lưu thủ để trông coi. Phía Tây cung Trùng Quang dựng chùa Phổ Minh. Tại đây cho đúc một chiếc vạc lớn và khắc bài minh vào vạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Unknow: Trực giác nữ nhân các cô nhạy bén quá nhỉ ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Luzic: Cậu ta nói có ma nhân cấp cao làm nội gián sao?
Trong không khí xuất hiện dòng chữ : Word word then know ( cái này dịch thuần việt thôi nha mn).
Sáng hôm sau, khu vực trận doanh nhân loại đã rất đông người chơi, theo kế hoạch, bên nhóm công hội ở một bên, nhóm người chơi riêng lẻ ở một bên.
Aaryahi tối đến do lạ chỗ nên không ngủ được, nàng tính đi ra ngoài đi dạo cho thoáng, nhưng nhớ lại mình là người chơi hỗ trợ, không có kỹ năng t·ấn c·ông nên đi ra ngoài thì nguy hiểm. Nàng vô lều lại thì Oceny cũng đi ra.
Dù Vạc Phổ Minh thật đã biến mất, nhưng nó vốn là một trong An Nam tứ đại khí của Đại Nam, vật nhận được cái tên của nó cũng nhận được khí vận lớn lao.
Một v·ụ n·ổ cực lớn xảy ra ở điểm v·a c·hạm, như là một quả bom nguyên tử nhỏ, sóng nhiệt của nó càng quét tất cả mọi thứ bao quanh, một lát sau, thân ảnh nữ nhân xuất hiện nguyên vẹn đi ra đám bụi, cô ta nhảy tới địa điểm trống khác, tiếp tục tạo một pháp trận trên không.
Tối đến, đám người chơi chia người ra canh gác, khu rừng có dã thú nên canh gác là hợp lý.
Đúng như hắn dự đoán, đến ngày 15, sau trận chiến thì mọi người không dựng trại nữa mà đi thẳng theo hướng cổng dịch chuyển, đám người chơi riêng lẻ thấy các Công hội đã rút đi nên cũng không dám ở lại nơi này, sự nguy hiểm nơi này vào ban đêm họ đã rõ trong mấy ngày qua.
Unknow lại tàng hình trong không gian, Aaryahi liền hỏi:
Còn bên kia mạnh ai nấy đánh, cao lắm thì lập cái team nhỏ giúp đỡ nhau.
Aaryahi gật đầu: Ừm.
Nữ nhân nhảy lên không trung, cầm lấy ngọn lửa giữa tâm ma pháp trận, pháp trận tan biến, nữ nhân cầm ngọn lửa lao xuống mặt đất.
Oceny: Cô cũng khó ngủ à Aaryahi?
Lý Vũ hít vào một ngụm khí lạnh góp phần nhỏ làm tăng sự ấm lên của trái đất, cái kỹ năng Hỏa Nguyên Bạo Phá này quả là danh bất hư truyền, nữ nhân này ở tương tai không hổ danh là trụ chống trời của Brazil.
Oceny : Ai đó, đi ra đây
Lý Vũ giơ ngón cái về phía lão, gừng càng già càng cay, cách đánh này đã giúp hắn mở mang tầm mắt.
Oceny : Vậy theo tôi, hai chúng ta đi dạo.
Lão như cái máy ủi đất hình người ủi một đường thẳng dồn đám binh lính đất lại với nhau thành một nhóm, sau đó lão quơ Thuận Thiên Kiếm chém ra một luồng khí diệt sạch đám binh lính.
‘ Trâu, quá trâu, lão đánh hay lắm, phong cách này ta thích’.
Vạc sâu 4 thước, rộng 10 thước, nặng 6150 cân. Tương truyền, miệng vạc dày và rộng đến nỗi hai người có thể chạy nhảy và đi lại trên đó. Cùng với chuông Quy Điền, tháng 10 năm Bính Ngọ (1426) khi bị vây ở Đông Quan, Vương Thông đã cho phá vạc Phổ Minh để lấy đồng đúc v·ũ k·hí. Hiện nay tại chùa Phổ Minh chỉ còn lại bệ đá kê vạc khi xưa. ( trích wiki)
Lý Vũ nấp ở nơi xa quan sát mà cảm thấy trên mặt có chữ quê chà bá, hình tượng Rank SSS lão để đâu, hình tượng nước nhà lão để đâu, ôi Nam lão ơi là Nam lão.
Bùm
Hai người vẫn không hủy phòng thủ, nhìn vào unknow. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.