Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 63: Cuộc chiến ở tầng 10 (4)

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63: Cuộc chiến ở tầng 10 (4)


Yến My đang Chờ Bảo Kiều chửi lão cho sướng tai thì bất ngờ nghe được nàng ta nói ‘ Tôi đồng ý’.

Kiến Hải ánh mắt bắt đầu nổi lên sát khí, lão rút trong gầm bàn ra một con dao ném cho Bảo Kiều.

Liễu Nguyệt gật đầu: Chuyện lúc đó chủ nhân c·hết là thật, nhưng bây giờ đã sống lại rồi.

Chương 63: Cuộc chiến ở tầng 10 (4) (đọc tại Qidian-VP.com)

Liễu Nguyệt lên tiếng:

Trợ lý của lão gật đầu, kéo Liễu Nguyệt ra ngoài, hai nữ còn chưa định hình lại chuyện bất ngờ vừa xảy ra, lão Kiến Hải vừa cười vừa nói:

‘ Đâm một bông hoa nguyên vẹn như vậy, lão không tiếc nhưng có người tiếc đó, dù sao cũng phải để nàng ta tận hưởng lại thú làm phụ nữ trước khi c·hết chứ’.

Kiến Hải: Đã phản thì làm cho trót lọt một tý, đâm Yến My một nhát tôi xem.

Yến My không tin nhìn người phụ nữ trước mặt này, cảm giác chị em phản bội là đây sao?

Kiến Hải liền hỏi: Chuyện gì vậy?

Thanh niên kia tỉnh hồn lại, xém chút quên mất nhiệm vụ của mình, nhưng cơ thể cậu ta theo phản xạ đánh mạnh vào người Bảo Kiều, nàng ta liền bay đập vào tường, có thể nghe tiếng xương cốt nứt vỡ.

Kiến Hải: Các cô tưởng tôi không biết chuyện Liễu Nguyệt là người trong tòa tháp sao? Lúc cô ta xuất hiện bất ngờ bên cạnh Lý Vũ thì chính phủ đã điều tra rồi. Cô ta quá nổi bật nhưng không hề có tin tức gì cả, vậy thì chỉ có thể xuất hiện từ tòa tháp mà thôi. Nhiều người muốn bắt cô ta, đem dâng cho các nhà khoa của chính quyền thế giới nghiên cứu, nhưng vì Lý Vũ là Rank S lại có thêm người đe dọa phía sau nên họ mới không làm.

Kiến Hải khóc không ra nước mắt: Xong rồi, xong hết thật rồi, đùa quá trớn rồi, cậu ta về thì ta biết ăn nói sau đây, hông lẽ bị đập dính vách nữa.

‘ Haha, các cô quả thật rất ngây thơ, tưởng tôi sẽ đi cứu hắn sao, quả là ngây thơ mà, haha’.

Nàng nhìn qua Kiến Hải [•╭∩╮•] rồi nhắm mắt đâm dao về phía cổ mình. Lão Kiến Hải tỉnh hồn lướt nhanh tới bắt lại con dao của nàng ta, bên ngoài Liễu Nguyệt và trợ lý cũng chạy vào, kinh hồn tán đởm.

Yến My dừng khóc, Nàng chỉ nhìn vào Bảo Kiều hỏi: Tại sao? (đọc tại Qidian-VP.com)

‘ Các cô định nói nếu như hắn không c·hết á? Chuyện này thật buồn cười, các cô là người bình thường nên chưa biết vật có thể truyền tin c·hết sống còn chưa xuất hiện đâu. Nếu có thì chỉ có đám ma nhân là có thôi, nhưng Lý Vũ không phải ma nhân, vậy tin tức này chỉ có thể từ cô gái tòa tháp Liễu Nguyệt kia mà ra, vậy nên tôi chắc chắn là hắn đ·ã c·hết rồi.’

Kiến Hải nghe vậy thì ởm ờ, xem như cho qua, Lê Minh càng tuyệt vọng hơn, nhưng cũng may Bảo Liều hứa sẽ nói hộ hắn vì hắn cũng không động chạm gì đến nàng, chỉ là phản ứng cơ thể mà thôi.

Mọi người giật mình vì chuyện bất ngờ xảy ra, là do tác quay xe quá khét phải hông? (đọc tại Qidian-VP.com)

Bảo Kiều cầm con dao, nắm tóc Yến My kéo về chỗ hai nam nhân người chơi, vì buổi tối đi vội nên mọi người vẫn chưa thay đồ ngủ, cả hai người đều mặc váy ngủ hai dây đi tới nơi này.

Bảo Kiều tỉnh lại, giận dữ chỉ về phía lão: Ông…

Yến My khóc: Vậy những gì cậu ta đã giúp ông thì sao? Ông sao có thể máu lạnh với người giúp đỡ mình như vậy?

Lê Minh lúc đầu từ chối tham gia chuyện này, nhưng do lão già lấy thế đè người quá nên hắn đành tham gia, hắn chỉ cần giả vờ là được. Nhưng Lê Minh thật sự không cưỡng lại được vẻ quyến rủ của Bảo Kiều lúc đó, nàng ta diễn quá thật nên hắn cứ tưởng nàng ta sẽ phản bội lại Lý Vũ, mà kẻ đã phản bội thì hắn sờ một chút cũng không sao.

Yến My phun nước bọt về phía lão: Lão già c·h·ó đẻ, lão nằm mơ, cho dù lão có mang tới người chơi Rank SSS đi nữa thì bọn họ cũng không bằng một cái ngón tay của Lý Vũ. Cậu ta trong mắt tôi vẫn luôn là tuyệt nhất, bệnh của mẹ tôi là do cậu ấy cứu, nhờ cậu ấy mà tôi bây giờ có c·hết cũng không cần phải lo lắng gì cho mẹ, thế nên lão ăn shit mà nằm mơ. (°ロ°)☝

Lê inh run sợ nói: Chú Hải, lúc nãy cháu không theo kế hoạch lỡ đánh b·ị t·hương chị ấy, chú phải bảo vệ cho cháu trước anh Lý Vũ đó.

Yến My vô lực bị nàng ta kéo đi, đến chỗ hai người chơi, bảo kiều dùng dao cắt đứt hai dây áo của nàng ta, Yến My nhanh chóng giữ váy ngủ đang rơi xuống, giữ lại chút tôn nghiêm cuối cùng của mình.

Bảo Kiều choàng tay qua cổ thanh niên, thở một làn hơi nóng vào mặt cậu ta, thanh niên kia như người mất hồn chăm chú nhìn nàng, Bảo Kiều cầm con dao lướt trên váy ngủ của mình tôn lên bộ ngực tròn, thanh niên kia nhanh chóng đưa tay lên muốn bắt lấy, Kiến Hải hài lòng gật đầu, nhưng bất chợt, con dao đâm vào ngực thanh niên kia.

Bảo Kiều đến gần một cười chơi khác, cắt đứt một dây áo làm áo phệ xuống làm lộ phần nữa trên ngực trắng trẻo, thanh niên kia như bị hút hồn vào đó, Bảo Kiều nhan sắc rất xinh đẹp, mị hoặc, chủ yếu là lúc ở bên cạnh Lý Vũ nàng không muốn phơi bày ra thôi.

Kiến Hải cười lớn: Được, được, đúng vậy, đúng vậy, cậu nhóc kia có phúc rồi.

Về sau mọi người ngồi vào ghế sofa, bầu không khí cực kỳ lúng túng, Bảo Kiều đã hồi phục lại, là người đầu tiên nói chuyện.

Bảo Kiều, Yến My thở ra một hơi, bầu không khí lại lúng túng.

Liễu Nguyệt gật đầu: Đúng vậy, và hai chị đã qua, em nghĩ nếu anh ấy mà biết được chuyện này thì chắc chắn sẽ vui lắm.

Bảo Kiều nhìn Yến My, mệt nhọc nói: Chị xin lỗi em chuyện lúc nãy, tha thứ cho chị nhé.

‘ Hai cô cớ sao vì một n·gười c·hết khóc lóc lo âu nhiều như vậy? đây tôi xin giới thiệu hai người chơi mới nổi của tôi, tài năng phát triển còn rất nhiều, tôi biết hai người còn trong trắng, nào suy nghĩ chút đi, một tương lai tươi sáng hay u tối phụ thuộc vào lựa chọn của các cô’

Kiến Hải cười lớn: Được, được lắm, không hổ danh là học trò cũ của ta, cô đã có sự lựa chọn đúng đắn.

Yến My cầm lấy chén trà ném về phía lão, lão nhanh chóng né được, cười nói:

Bảo Kiều cầm lấy con dao, cười nói với lão: Ngài bảo tôi làm như thể phải chăng là uổng phí một nữ nhân sao?

Nàng quả thật không ngờ được, mới chỉ cách đây nữa tháng lúc năm mới họ còn vui vẻ ăn tiệc, hát kara các thứ, nhưng chỉ là tin Lý Vũ vừa xảy ra chuyện, còn không rõ hắn có c·hết thật hay không mà lão làm như vậy.

Bất chợt thanh niên lúc nãy được Bảo Kiều quyến rũ đưa tay lên, bên cạnh là Kiến Phong, cả hai người đều đeo mặt nạ để giả trang lúc nãy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây cũng là cháu của lão, tên là Phạm Lê Minh, là một người chơi Rank C, người tham gia vở kịch này đều là người quen cả.

Kiến Hải nhìn thấy cảnh này mà vui mừng cho Lý Vũ, trong thời đại vì lợi ích mà có thể bán cả người thân thế này thì việc có những người như thế này quanh mình là điều quý giá.

Lão nhanh chóng lấy ra thuốc chữa thương trung cấp, thuốc hồi phục sơ cấp sử dụng cho Bảo Kiều, trợ lý nhanh chóng tới buộc dây áo lại cho Yến My, thanh niên b·ị đ·âm kia cũng lấy thuốc chữa thương ra đổ vào vết dao đâm.

‘ Thế Liễu Nguyệt, chuyện Lý Vũ c·hết có phải sự thật không?’ (đọc tại Qidian-VP.com)

( CÓ PHẢI TA QUÁ NGU KHI VIẾT CHƯƠNG NÀY KHÔNG NHỈ, LÚC VIẾT THÌ MÁU LÊN NÃO TƯỞNG LÀ HAY LẮM NHƯNG LÚC ĐỌC LẠI THÌ NHƯ B·U·Ồ·I)

‘ Chuyện hôm nay là chủ ý của em, em xin lỗi hai chị, lúc chủ nhân đi đã có cảnh báo em về chuyện này, thế nên em cũng liên lạc với lão Kiến Hải, nhờ lão phụ diễn một chuyện này. Hai chị có trách em, mắng em, nhưng đứng trên cương vị là người của Lý Vũ, em không mong muốn ngày nào ấy khi anh ấy xảy ra chuyện thì những người thân thuộc bên anh ấy lại đấu đá lẫn nhau, phản bội anh ấy’.

Kiến Hải cười lớn hơn: Hahaha, cô đúng quả là ngây thơ, được hắn chở che trong thời đại này nên não cô không dùng nhiều nữa nhỉ? Đúng là tôi mắc nợ cậu, nhưng giờ cậu ta c·hết rồi, cùng lắm tôi đốt thêm tý tiền giấy cho cậu ta thôi mà haha.

Bảo Kiều, Yến My hai người nhìn nhau, sau khi trải qua chuyện này thì tình cảm giữa hai người đã tăng lên nhanh chóng, Bảo Kiều đưa tay lên xoa đầu của Yến My, ánh mắt xin lỗi vì lúc nãy đã làm đau nàng, Yến My như hiểu ý cũng cười đáp lại.

Bảo Kiều nắm tóc Yến My, giựt đầu nàng nhìn vào hán của một người chơi kia, nàng cười nói.

Bảo Kiều: Thế nên đây là một bài kiểm tra của em?

Nhưng nàng ta không làm vậy, mà hắn còn lỡ đánh nàng gãy mấy cái xương, nghĩ đến Lý Vũ người mà chú của hắn còn sợ thì hắn cảm thấy tương lai phía trước thật tăm tối.

Bảo Kiều: Chẳng tại vì sao cả, lợi ích thôi, em đúng như ngài Kiến Hải nói, quá ngây thơ, nên em phải trả giá vì sự ngây thơ của mình.

Ba nữ tình chị em thắm thiết dắt tay nhau ra về, đánh xe về biệt thự chụm ba lại với nhau ngủ ngon lành.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 63: Cuộc chiến ở tầng 10 (4)