Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 87: Ra ngoài.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Ra ngoài.


Phúc lão nheo mắt nhìn Kiến Hải, tiệc tẩy trần là gì thì lão biết rõ, Kiến Hải làm cho chính phủ nên không thể đến mấy nơi này, những lão ta lấy lý do mời Lý Vũ nên Phúc lão cũng nhắm một mắt mở một mắt cho qua.

Sau khi 32 người đã lên cấp thì Lý Vũ dụ một con sâu cát tới, khóa nền cát làm nó không đào được rồi để mọi người chiến đấu với nó để làm quen với sức mạnh. Vì dù sao cũng là một lúc nhảy gần chục level, nếu không thích ứng được thì sẽ hơi phí phạm.

Ưm.

Hôm nay tới lượt của người chơi hệ buff, vì họ không có kỹ năng t·ấn c·ông nên Lý Vũ cho họ mượn Phệ Không để đâm g·iết đám sâu cát.

‘ Lão cũng không biết lấy cái gì để trao đổi với cậu, cậu có yêu cầu gì có thể nói ra’.

Lý Vũ bay một mạch về Sài Gòn, chịu thôi ai biểu hắn có ma lực nhiều, có đặc tính giảm ma lực tiêu hao, có cổ trận tăng tốc với hấp thu năng lượng bên ngoài để phụ trợ làm chi, mà phải bay máy bay cho mất công.

‘ Năng lượng xoáy đang mở rộng, hầm ngục có vẻ bị chinh phạt xong rồi thưa ngài’.

Hôm nay hắn tính cho mọi người diễn tập đánh sâu cát mà không cần hắn, ai ngờ con sâu cát đầu đàn to đến 25 mét xuất hiện, Lý Vũ bất đắt dĩ phải chặt nó thế là hầm ngục hoàn thành.

Vì sao đội ba có một đội trưởng giỏi, cả đội che chở lẫn nhau, hết sức tuân lệnh đội trưởng… phần lớn là công lao của lão.

Đội ngũ y tế trực sẵn chỗ đó cũng không biết làm sao, đội ba còn đủ người, không ai b·ị t·hương, quần áo tươm tất, vậy thì họ biết làm gì a?

Nhật Linh đấm ngực hắn mấy cái: Tại cậu, sao cậu không nói tôi là có người ra? Ôi bây giờ phải làm sao ?

Lý Vũ khóc không thành tiếng, tại nàng ta cọ cọ hắn làm Ngọc Hân hiểu lầm, đâu phải lỗi tại hắn a. Nhưng dưới ánh mắt h·ăm d·ọa của Nhật Linh, Lý Vũ đành cắn răng lấy ra rất nhiều kẹo ngọt từ kho chứa.

Lý Vũ chán chường, trong mấy ngày đội ngũ đã diệt gần trăm rưỡi con sâu cát, lực chiến tổng bộ đã tăng lên vù vù, đội ngũ bây giờ đã có thể gây v·ết t·hương cho sâu cát.

Lý Vũ thấy Phúc lão đến đây thì cũng biết chuyện gì, hắn nói:

Lý Vũ bóp ngực Nhật Kinh một cái, nói : Nào dậy thôi con mèo nhỏ, Ngọc Hân mới vừa chứng kiến cô đang làm gì kìa.

Chương 87: Ra ngoài.

Đội ba dù là thuộc Công hội Trung Ương 3 nhưng lão Kiến Hải có liên quan khá nhiều, cũng có thể nói đội ba hiện tại là do lão tạo nên cũng không sai.

Lý Vũ : Cô ấy vừa mới đi vào rồi.

Nhật Linh nghe vậy liền cả kinh, nhanh chóng bung chăn lên nhìn xung quanh.

….

Sáng sớm, tia sáng đầu tiên bắt đầu ló dạng, vì đội ngũ nghỉ ngơi trên cồn cát cao nên cũng là nơi đón nó đầu tiên, ánh sáng chiếu làm Lý Vũ tỉnh ngủ, hắn dụi mắt nhìn xung quanh thì vẫn chưa có ai thức dậy cả.

Kiến Hải chửi ầm lên: Chờ đó, bộ biết bay là hay lắm sao? Sao này ta cũng bay, ta phải bay..aaa (đọc tại Qidian-VP.com)

Tất cả những người chơi có hành vi quá cá nhân, cái tôi quá lớn đều bị lão đào thải khỏi đội này, thế nên đội ba nhìn chung chiến lực thuộc hàng gần bét trong đội ngũ của tổng hội.

Kiến Hải bước đến vỗ vai Lý Vũ, cười ha hả nói:

Nhưng lão làm cho chính phủ, hơn nữa không thủ hộ ở trung tâm cũng lo cày cuốc lên cấp nên không có thời gian a, nhân cơ hội này muốn lợi dụng rủ Lý Vũ để đi một phen.

Nhật Linh gom hết chúng lại, mỉm cười hôn má Lý Vũ một cái rồi xách kẹo vào trong lều nữ, còn hắn thì thu dọn đồ đạt rồi vệ sinh cá nhân.

Ai nấy miệng cười sáng quắc, tinh thần cực tốt, cười nói với nhau như là họ đang đi nghỉ dưỡng vậy.

Hắn cúi đầu xuống thì thấy Nhật Linh đang ôn hắn ngủ ngon lành, buổi sáng là lúc dương khí thịnh nhất thế nên sắc tâm của Lý Vũ lại tăng max 30% hắn dời bàn tay đang đặt trên mông nàng ta lên phía trên, xốc vào trong áo xoa bóp đồi núi mềm mại.

Nhưng nàng ta có chút lo sợ, lỡ lúc nàng ta đi ra hai người kia đang hành sự thì sao? Như vậy có làm hỏng chuyện tốt của Nhật Linh không ? ….Cứ thế mà cô nàng này trằn trọc cả đêm, đến gần sáng mới ngủ được một chút nhưng rất nhanh đã dậy.

Lý Vũ gật đầu, chuyện đó cũng thật làm khó Nam lão, hắn lấy giấy bút ra vẽ cổ trận phá cửa lên đó đưa cho Phúc lão, thì thầm vào tai lão gì đó. Phúc lão nghe xong liền hỏi lại hắn:

‘ Chào buổi sáng a, Lý Vũ’. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từ trong lều nữ, Ngọc Hân đi ra ngoài với đôi mắt khá thâm, tối qua cả đám hóng drama nhưng sau một lúc thì kéo nhau đi ngủ, chỉ có nàng chực chờ cơ hội giả vờ đi ra ngoài xem xét tình hình.

Lý Vũ hỏi chuyện khác : Phúc lão, chuyện kia Nam lão đã giúp cháu được chưa?

Nhưng bù lại, đội này được tạo ra từ những cá nhân có tình người, những người chơi tốt tính dù trải qua sinh tử được lão chiêu mộ về đây, chất lượng không cao nhưng phẩm chất rất khá.

Lý Vũ phất tay : Thôi dẹp, tôi muốn về nhà ôm mấy nữ ngủ cho sướng cho rồi, tội gì phải đến mấy nơi náo nhiệt đó.

Sau khi mọi người đã thích ứng với cấp độ mới thì lại tiếp tục hành trình săn sâu cát đến tối, mọi người lại tiếp tục dựng lều, nấu ăn, vui chơi.

Lý Vũ gật đầu: Chắc chắn, tuổi trẻ mà Phúc lão, không thích cái này cũng thích cái khác.

Tối đến hắn vẫn ôm Nhật Linh để ngủ, tất nhiên là với mức tăng háo sắc lên 30% thì không thể không có chút sờ soạn rồi. Đội ngũ cứ thế mà sinh hoạt trong hầm ngục hỗn loạn.

Phúc lão gật đầu cũng lắc đầu: Chuyện đó đối với lão già kia thì cũng gây khó cho lão, vì Thuận Thiên Kiếm lão muối mặt nói một lần rồi, còn bên đó có nghe hay không thì ta cũng không rõ?

‘ Không cần lo lắng, có thằng nhóc kia thì mọi người sẽ không sao đâu’.

Lão phân phó người dọn dẹp rồi cùng Lý Vũ lên xe trước bay về thủ đô, ai ngờ Lý Vũ tạo ra quang long đứng trên nó rồi bay lên trời làm lão cay không chịu được.

Kiến Hải nghe vậy thì gấp muốn c·hết, lão dù già rồi nhưng vẫn ham vui, hơn nữa mấy chỗ đó lão chưa đến bao giờ nên cũng muốn thử, nghe mấy người đến đó nói rằng đến thì cảm giác như là đang ở tuổi trẻ vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cách nơi đây một khoảng xuất hiện một cái lều q·uân đ·ội lớn, bên trong là hệ thống đo năng lượng luôn nhắm vào chỗ năng lượng xoáy kia, và một màn hình lớn quan sát khu vực đội ba biến mất.

Kiến Hải nghe vậy thì thở dài, đúng là trên đời không có gì vừa ý mình, lão và Phúc lão ra nhìn màn hình lớn, một cánh cổng xuất hiện thổi đám người đội ba ra.

Trong không gian riêng tư thì nhật linh không ngại ngùng với Lý Vũ, nhưng bị người chứng kiến lại là chuyện khác, người này còn là đồng đội tốt của nàng nữa chứ, rồi sao mà gặp nhau đây? (đọc tại Qidian-VP.com)

Phúc lão điều khiển chim lạc bay từ xa đến, hạ cánh gần cái lều rồi đáp xuống, lão đi vào trong, thấy Kiến Hải đang u sầu ngồi trên ghế nhìn vào màn hình, thì thở dài.

Nàng bổng cảm nhận được bàn tay của hắn đang đặt trên đồi núi của mình, nàng liếc hắn một cái nhưng không đẩy ra mà ôm chặt hắn, cọ sát vào hắn như một con mèo nhỏ vậy.

Kiến Hải đã ở đây được ba ngày rồi, trung tâm đo năng lực đã có Rank S tạm đến thế lão nên lão có thế ở đây.

Phúc lão gật đầu, nếu Lý Vũ đã nói như vậy thì lão cũng trực tiếp vào việc luôn mắc công tốn thời gian hai bên:

Sau khi ăn sáng xong thì mọi người tập hợp lại, tiếp tục đi săn sâu cát, Đại Phong vẫn chịu nhiệm vụ thu hút đám sâu, Lý Vũ tạo cổ trận giăng bẫy chúng, rồi siết chúng đến gần c·hết.

Kiến Hải nhanh chóng pha một bình trà tinh linh cho Phúc lão, lão uống xong liền tấm tắc khen ngợi trà ngon, hai người đàm đạo nói chuyện thì một người đến báo :

Nhật Linh kêu nhẹ một cái, dần dần tỉnh giấc, nàng ngước lên thì thấy Lý Vũ đã tỉnh, ngáp một hơi rồi chào hắn.

Nhật Linh liền nảy ra ý tưởng : Cậu có bao nhiêu kẹo ngọt đem hết ra đây, Ngọc Hân thích kẹo ngọt, nếu không mua chuộc cô ấy thì chuyện sáng nay không biết bị đồn thổi đến mức nào nữa.

‘ Cậu chắc chứ?’.

‘ Nào người hùng của chúng ta đây rồi, cực khổ cho cậu, để cảm ơn tối nay tôi rủ cậu đi làm cái tiệc tẩy trần’.

Đại Phong lần này bị đồng đội xa cách vì hôi lách nên cũng đã chịu đến chỗ Lý Vũ mua nước tắm.

Ngọc Hân đi ra ngoài liếc nhìn sang chỗ Lý Vũ, nàng thấy trong chăn của hắn có gì đang cọ cọ, Ngọc Hân nhanh chóng quay mặt sang một bên, giả vờ không thấy gì rồi lủi vào trong lều lại.

Tuy có nhiều yếu tố may mắn phụ trợ, nhưng nếu bọn có có chiến lực cao hơn thì có lẽ không cần Lý Vũ đến thì vẫn có thể giải quyết được đám sâu cát.

Phúc lão ho khụ khụ ra hiệu cho Kiến Hải, Lý Vũ đã không đi rồi thì lão ta đừng có mơ tưởng dụ dỗ.

Thấy Phúc lão quái dị nhìn mình, Kiến Hải cười hà hà nói:

Kiến Hải gãi đầu cười ngượng nói : À không phải, phúc lão hiểu lầm rồi, tôi đang lo cậu ta diệt hầm ngục nhanh quá làm tôi không có lý do ở đây nghỉ dưỡng nữa, khó lắm mới có dịp thoải mái như thế này.

‘ Phúc lão đến đây vì chuyện mở hầm ngục hỗn loạn phải không?’

Sinh hoạt trong mấy ngày qua làm Lý Vũ có chút nghiện, ban ngày thì làm giáo sư, chỉ đạo, hỗ trợ giúp đỡ họ tăng cấp, chiều đến làm thương nhân buôn bán đắt hàng, tối đến ôm người đẹp đi ngủ, ngoài việc làm chuyện kia ra thì cái gì cũng đã sờ qua hết rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

‘ Ừ, lão đến đây là để hỏi xin cậu cho biết cách mở ra hầm ngục dễ dàng, thứ này có giá trị rất to lớn về mặt trao đổi đối với các nước, nhất là bên Châu Âu đang bị hầm ngục hỗn loạn quấy phá.’

Phúc lão thấy hắn chắc như vậy thì ừ một cái, thu lấy tờ giấy xem qua một hồi rồi tạo chim lạc bay trở về thủ đô, cảm giác bị ghẻ lạnh đứng một bên làm Kiến Hải có chút khó chịu nhưng lão đành nhịn a, cả hai người lão đánh không lại ai nên đành chấp nhận.

Kiến Hải nghe báo cáo tình hình của đội ba cũng thở ra, may mắn là Lý Vũ đến kịp để đoàn đội không mất ai. Hai người nhanh chóng đi ra ngoài đón Lý Vũ, rất nhanh hắn ta cũng bị hầm ngục phun ra.

Ở bên ngoài, khu vực chỗ Lý Vũ mở cổng đi vào hầm ngục.

‘ Mời Phúc lão ra phía sau uống trà, tôi có loại trà này ngon lắm’.

Lão xây dựng đội này theo quan điểm chỉ cần tướng tài, không cần binh lính tài mà chỉ cần binh linh vâng lời tốt vị chỉ huy của mình là được. Hiệu quả thì như mọi người đã biết, với sự chênh lệch cấp độ cao mà đội ngũ vẫn sống sót đến lúc Lý Vũ đến thì đã chứng minh được.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Ra ngoài.