0
“Ngươi điên thật đấy .”
Thiên Tiếu nhẹ nhàng vuốt gò má thấm đẫm mồ hôi của Vũ Tình, nhìn nàng thở hổn hển lại thấy cô gái này rất dễ thương . Hắn thực sự rất thích những người chủ động như thế này, như thế thì mới có cảm giác gắn kết, chứ không phải hắn tự biên tự diễn một mình .
Vũ Tình lúc này không nói lên lời, áp lực đặt lên vai nàng cả vạn năm cuối cùng cũng đã được giải phóng, nàng cảm giác cả người nhẹ nhàng đến lạ . Nàng tham lam hít từng hơi thật dài trong đó thấm đẫm mùi của Thiên Tiếu, nó làm Vũ Tình cảm giác vô cùng thư thái .
Tuy rất thích nhưng nàng vẫn nhỏ giọng trách móc :