Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 145 : Lạc Nhật.
Chương 145 : Lạc Nhật.
Ngay khi vừa bước ra ngoài, Nghê Hồng bất động tại chỗ, nhân tộc quân lính trông thấy hắn liền vội vã tiến tới ngăn cản, Lý Băng Thu đưa tay về phía trước, toàn bộ cẩm y vệ ngừng cử động như thể thời gian đóng băng.
"Ta cần đi vệ sinh một lát!"
"Chu Thiên Tinh Đấu!! Khởi!"
Đông Hoàng Thái Nhất nguyên tác không biết hắn đã sai ở đâu, vì cái gì Đế Tuấn trở thành như thế, y có thánh vị, so với yêu tộc thiên đế thì ngôi cao vời vợi, còn chuyện kim ô thái tử mười vị c·h·ế·t một, đó chẳng phải là hoàn mỹ kết quả hay sao? Theo lý đáng lẽ đã c·h·ế·t chín.
Hình như Chu Thiên Tinh Đấu Đại trận sắp khởi động rồi.
"Nhạc phụ nghỉ ngơi cho khỏe, tỷ tỷ! Phiền tỷ để mắt yêu hoàng! Đệ đi có tý việc rồi về." - Nam chính đưa cái nhìn về phía hắn rồi nhanh chóng bước ra ngoài.
Lý Băng Thu áp sát mặt hơn. "Mật khẩu?! À nhầm, trận nhãn của trận này ở đâu? Nàng nói cho ta biết được không?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghê Hồng hít thở đều đặn, môi khô khốc. "Dạo... Dạo hả? Nhưng điện hạ không mặc áo..." - Nói thật thì từ lúc áo hắn rơi xuống, liêm sĩ của nàng ta cũng tụt theo.
"Thiếp thân đâu có dám trèo cao.... Nhưng điện hạ biết thì tốt rồi!"
"Không chỉ là áo, chỉ cần nàng muốn ta còn cởi luôn cái khác được mà. Nhưng chỗ này ngột ngạt quá... Thấy không thoải mái."
Lý Băng Thu mĩm cười trong bụng, cầm tay nàng tay đặt lên cơ bụng của mình, cái sát chiêu này tới địa mẫu nương nương còn trúng, cô thì sao mà đỡ được.
Lý Băng Thu đứng dậy muốn đuổi theo, Nghê Hồng thấy thế hốt hoảng đặt vội chén thuốc xuống, đến chặn cửa ra, vừa nãy trong lúc hắn hôn mê, nam chính tiết lộ mình sẽ đi xử lý chuyện Đế Tuấn, nhờ nàng trông chừng Băng Thu, không cho hắn biết.
"Không!!! Không!! Không ạ, thiếp không biết gì hết."
"Đừng dùng giọng điệu đó nói với ta, ngươi còn dám nói mình không tham thánh vị. Ngươi bây giờ là đang ôm đùi thiên đạo phản bội ta." - Đế Tuấn hết lớn. "Suy cho cùng người không vì mình, trời tru đất diệt có phải không đệ đệ."
Hà Đồ Lạc Thư phụ thể, yêu hoàng kiếm trên tay.
Đế Tuấn : "Lão tặc?! Muốn phá đại trận của ta hả? Haha! Có gan thì hủy nốt thái âm tinh đi, còn không thì g·i·ế·t c·h·ế·t ta. Ta đã luyện hóa toàn bộ thái dương tâm mạch, g·i·ế·t ta đồng nghĩa hủy diệt thái dương, ngươi mãi mãi cũng đừng mong nhìn thấy mặt trời."
"Điện hạ mới tỉnh dậy, cần gì có thể bảo thiếp đi làm." - Nàng ta với cái điệu bộ đứng ngồi không yên.
Đế Tuấn dùng thánh nhân thực lực phân ra 365 phân thân nắm giữ 365 tinh thần phiên, hòa cùng toàn bộ cổng linh lực kết nối từ thiên nhai đại địa. Thái dương, thái âm bừng lên vô lượng ánh sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn bước ra ngoài, trên bầu trời không rõ ngày hay đêm, sấm chớp từng đợt xe toạc bầu trời. Trên cao có vô số tinh hà ẩn hiện.
Băng Thu : "Ngươi có biết...."
"Không được!" - Nghê Hồng liều mạng chặn cửa.
Toàn bộ yêu tộc đại địa được triệu tập, chúng đều tự nguyên mang nguyên thần tế trận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đông Hoàng Thái Nhất : "Nếu là thế, huynh sẽ g·i·ế·t ta?"
Đông Hoàng Thái Nhất : "Ca ca, ngươi làm sao vận chuyển chu thiên tinh hải với tình trạng trọng thương của mình."
"Chiêu Yêu Phiên ra." - Trên người Đế Tuấn dâng lên một kỳ trận khổng lồ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thái Dương đã chịu xuất hiện nhưng là dưới một hình hài khác, đỏ rực màu của sự c·h·ế·t chóc. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hủy diệt thiên địa, hủy diệt thiên địa!!"
[ Nghê Thường, nhanh lên thôi. ] - Hệ thống hối thúc.
"Yêu hoàng thiên tuế, thiên tuế!!"
Băng Thu phớt lờ nàng ta, đi thẳng đến cánh cửa thì bất ngờ bị một lực đẩy ngăn trở. Hắn chuyển qua kiểm tra cửa sổ cũng y chang vậy. Chuyện hệ trọng tới nổi Nghê Thường phải bố trí cả trận pháp, càng nghĩ càng thấy nóng lòng muốn đi.
Nghê Hồng : "Điện hạ, thiếp đã nói người cần gì cứ sai bảo."
"Không!!" - Đang từ rung động chuyển sang bất động. Nàng quả thật rất thích hắn nhưng chung quy không phải nữ nhân mất não.
Hơi ấm từ cơ thể nam nhân phập phồng trước mặt, Nghê Hồng lấy tay che ngực, cảm giác trái tim muốn nhảy ra ngoài.
"...." - Lý Băng Thu đơ mặt, bắt đầu hoài nghi Nghê Thường và Nghê Hồng có phải tỷ muội ruột. Tên tiểu tử nam chính rõ là mê gái bất chấp như thế cơ mà. Hay là làm như vầy vẫn chưa đủ.
"Đế Tuấn! Chớ có ngông cuồng!" - Hồng Quân đạo tổ xuất hiện, ông ta vung tay một phát, đất trời đảo ngược, trận pháp lung chuyển.
Mái tóc đỏ tung bay theo từng trận gió lạnh lẽo, nếu mang so với cái lạnh trong lòng Đế Tuấn, một chút bạo phong không đáng để bàn.
"Hồng nương, ta biết nàng rất thích ta." - Hắn biến hóa cơ thể trở về hình dạng giống người rồi trườn tới dồn cô nương nhà người ta sát tường, ánh mắt phong hoa trêu chọc.
Đế Tuấn : "Ngươi chọn đứng về phía thiên đạo?"
Lần này hắn cởi bỏ áo ngoài ném xuống đất. "Nàng nói hoàng thành nhân tộc phồn hoa hay là cổ thiên đình diễm lệ, chúng ta ra ngoài dạo chút đi."
"Hồng hoang vạn yêu nghe ta, yêu tộc bị vu tộc bức ép trốn chui, trốn nhủi, sống không bằng c·h·ế·t, thiên đạo quay mặt làm ngơ, thánh nhân từ bỏ yêu tộc, tất cả đều muốn bức c·h·ế·t chúng ta, đã vậy nhất định phải kéo bọn chúng theo làm đệm lưng, các ngươi cùng ta, hóa thành tinh thần hải, nhấn chìm thiên địa, mang trời đất trở về thời hỗn độn sơ khai. Để tất cả bọn chúng tu hành lại từ đầu."
Khắp mỗi tấc đất, từng cái tộc đàn phẫn uất nhìn nhau, đúng! Bọn họ đã chịu đựng quá nhiều. Sớm muộn gì cũng bị vu tộc g·i·ế·t c·h·ế·t, chi bằng tẩn tán thiên địa, trở về hỗn độn.
Chỉ nói có ba chữ đã phản ứng thành dạng này, tên nam chính đi đâu nhỉ? Tại sao lại giấu... Chẳng lẽ có liên quan tới ta? Ca ca?! Hay là Phi nhi?
"Tới phòng ta." - Tỷ tỷ của nam chính đề nghị, không biết là do mị lực của yêu tộc hay là chính mình bị hắn làm cho u mê, tay nàng chạm vào đầu sư tử cố định trên cánh cửa, kết giới buông xuống rồi tan biến mất.
Tại thương khung phía trên. Đông Hoàng Thái Nhất nguyên tác trên tay phải lấp lánh Hỗn Độn Chung đứng đối diện yêu hoàng Đế Tuấn rất lâu.
Bất quá Lý Băng Thu không phải bình bông, ai đặt đâu ngồi đó, hắn chợt để ý chén thuốc trên bàn, vừa nãy đã đánh vỡ rồi, bây giờ lại có chén mới, tức là nàng ta biết mấu chốt phá trận để đi ra đi vào.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.