Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 112: Rời đi.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112: Rời đi.


"Đây là vị tiền bối kia làm, vi sư đã thu được công thức nấu ăn. Lúc nào ngươi muốn làm, có thể tìm vi sư."

Trong không gian trữ vật vẫn còn thức ăn khác, và cả rượu ngon nữa, nhưng Chân Lý đương nhiên sẽ không lấy ra cùng một lúc, thi thoảng lấy ra nhấm nháp mới là biết hưởng thụ.

Chân Lý thầm nghĩ, "Đợi đến nơi, ta liền trung thực bế quan một đoạn thời gian, tu luyện võ đạo."

Tại sao phải làm như vậy?

Chương 112: Rời đi.

Huyện Tùng Lâm cho người ta cảm giác Bạt Nô đi đầy đất, quỷ vật nhiều như cẩu, nhưng trên thực tế mật độ ở bên ngoài thưa thớt hơn rất nhiều."

Nàng nhận lấy ngửi nhẹ một chút, sau đó không nhịn được cắn một ngụm, đôi mắt to đột nhiên bị hạnh phúc lấp đầy, híp lại thỏa mãn: "Ngon!"

Không nói tờ giấy vào tay oánh nhuận, phát ra ánh sáng nhàn nhạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn tại trong lòng thầm nghĩ vậy.

"Một đêm chợt giàu không phải là người giàu, chỉ khi nào có nguồn thu nhập vừa kếch xù, lại vừa ổn định, mới thực sự là đại phú gia."

Chân Lý cười tủm tỉm nhìn đồ đệ mình: "Có đói bụng không?"

Đây chỉ là dự tính mỹ hảo nhất, cũng không bài trừ khả năng sẽ bị các thế lực của địa phương ngăn cản. Nhưng bởi vì cái gọi là vàng thật không sợ lửa, rượu thơm thì không sợ ngõ sâu.

Chân Lý bật cười xoa xoa cái đầu nhỏ của cô bé.

"A? Thơm quá~"

Chân Lý tạm thời quyết định con số hóa thân thường trực là 1000 đạo, để chúng nó phân tán ra mười ba đơn vị cấp quận, huyện, thuộc phủ Thanh Sơn.

Hiện tại tổng cộng có khoảng hơn bốn vạn tín đồ, trong đó cũng không thiếu Linh Mục, thậm chí Thần Sứ, đầy đủ duy trì hơn 1000 đạo hóa thân.

Không còn chuyện gì, vậy liền đi thẳng là được rồi. Hơn nữa nàng còn đang ngủ thật ngon đây, muốn luyện tập cũng phải chờ thức dậy đã. (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh Nhi nghe mùi thức ăn ngon, quả nhiên tỉnh táo lại: "Sư phụ, đây là cái gì vậy?"

Chương sau sẽ có chiến đấu, cầu ủng hộ đê!

Hồng Trần Tử cùng Hồ Quang Dũng không tin tà, dùng tinh thần lực cưỡng ép thẩm thấu mà vào. Tại khi bọn hắn cảm giác, mình sắp sửa xem thấu bản chất của Khai Thiên Kinh.

Chân Lý thử tính toán một chút. Hiện thu nhập của hắn được chia làm hai loại chính, điểm tín ngưỡng do các tín đồ tụng kinh hàng ngày, và điểm kinh nghiệm thông qua chém g·iết, hiến tế.

Bên khóe miệng của nàng còn đọng lại một tia nước nhỏ, thấm ướt bộ lông của Thỏ Ngọc, không biểu hiện nào là không chứng minh, đây là một giấc ngủ ngon lành cả.

Khổng Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục gặm thịt thơm. Chân Lý thấy vậy lại lấy ra mấy loại đồ ăn khác, còn có một phần là cho Thỏ Ngọc nữa, nhìn nó sắp phải gấp c·hết rồi.

"Ngô?"

Hiển nhiên, cũng chỉ là nghĩ một chút. Nàng ở tương lai rồi sẽ trưởng thành, rời xa khỏi vòng tay bao bọc của hắn, tự có sứ mệnh của chính mình. Nhưng bây giờ nghĩ tới điều này hãy còn quá xa...

Bài toán thu và chi luôn làm cho người ta đau đầu.

Có người bắt đầu tò mò niệm thử: "Từ ấy trong ta bừng nắng hạ như có mặt trời chân lý chói qua tim, hồn ta là một vườn hoa lá...

Phân ra hóa thân vốn là tốn khá nhiều năng lượng, để duy trì nó cũng cần một con số không nhỏ. Hắn đương nhiên sẽ không tạo ra quá nhiều, như vậy quá lãng phí, thực sự là không cần thiết.

Đúng lúc này, Khổng Linh Nhi đột nhiên thức giấc, ánh mắt to khép hờ, nhìn xung quanh có chút mơ hồ.

Tại trên con đường đi về phía phủ thành, một chiếc linh thuyền bay đi với tốc độ khá nhanh, nhưng lại rất mượt mà, êm ái. Hơn nữa còn có lồng năng lượng cản gió, để cho Chân Lý có cảm giác như từng cây cổ thụ bên dưới đang phi tốc lao về phía sau, còn thoải mái hơn cả đi tàu điện ngầm.

Ta buộc lòng ta với mọi người...để hồn ta với bao hồn khổ..."

"Hiện tại vẫn còn là tiền kỳ của Bách Quỷ Dạ Hành, thiên hạ chưa lâm vào loạn lạc.

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

Sẽ không xảy ra trường hợp mỗi lần đánh trận liền thu về toàn bộ hóa thân, đánh xong lại tiếp tục phân ra. Như vậy đỡ mất công di chuyển, nếu như tới chục lần chiến đấu liên tiếp, hắn chẳng phải phiền c·hết rồi?

Đã sắp bảy ngày kể từ khi đội ngũ của Bánh Đúc xuất phát, coi bộ cũng sắp đạt tới phủ thành rồi, bây giờ đuổi tới vừa kịp lúc. Hắn để Linh Nhi lịch luyện, mục đích là giúp cô bé làm quen sức mạnh, rèn luyện tâm cảnh.

Hắn lật tay lấy ra chút thịt hun khói, đây là để dành lại từ bữa tiệc cho Linh Nhi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mấy hôm nay, đám tín đồ giống như tự phát sự kiện, tụ tập vào Nhân Yêu cổ chiến trường điên cuồng săn g·iết, thành thử ra thu hoạch còn rất cao.

"Mặc dù đi ăn cỗ mà lấy phần, có chút không phù hợp với thuần phong mỹ tục, nhưng ai bảo ta rất thương đồ nhi đây?"

Hô___

Nhưng ai biết đồ nhi mình năng lực học tập quá mạnh, bây giờ đã thuần thục khống chế từng kỹ năng. Nếu cho nàng đi đơn đấu cùng cảnh, đã không sợ bố con đứa nào.

"Tỉnh rồi?"

"Vâng, lần sau Linh Nhi muốn nấu cho sư phụ ăn."

Chỉ cần Chân Lý Thần Đạo dùng thật tốt, tất nhiên là vẫn sẽ được hoan nghênh.

Tình cảnh này khiến hai người có chút lúng túng, nhưng Chân Lý mặt không đổi sắc, lại rút ra hai tờ kinh văn đưa cho bọn hắn.

Trời đã về khuya.

Bây giờ, mỗi đạo hóa thân đều là kho năng lượng di động, số lượng tạm thời đã đủ dùng, nhưng tương lai muốn mở rộng quy mô hoặc làm nhiều thứ việc khác, chỉ sợ sẽ gặp phải bình cảnh.

...

Bởi vì tín đồ hàng ngày đều sẽ tụng kinh, năng lượng tín ngưỡng sinh ra khá là ổn định, có thể xem như một loại năng lượng tái tạo.

Tờ giấy đột nhiên b·ốc c·háy lên hừng hực, tiếp đó hóa thành từng điểm sáng, tựa như những con đom đóm bay lên trời, trên tay chỉ còn lại một nắm tro tàn, phiêu đi theo chiều gió. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi sử dụng tinh thần lực thăm dò còn bị phản xạ trở lại, tựa hồ bị một lực lượng kỳ lạ nào đó bảo hộ lấy.

Phừng~! (đọc tại Qidian-VP.com)

Đương nhiên, hắn sẽ không lại lấy rượu ra. Bản thân hắn đang say rượu, mà đồ nhi thì còn quá nhỏ, uống nhiều cũng không tốt, đợi cách một đoạn thời gian lại cho nàng uống tiếp vậy.

Ngay sau đó, bọn hắn liền cảm nhận được rồi...biết đây tuyệt đối là đồ tốt, vội vàng thu cất vào trong ngực đi.

Chân Lý tại trong đầu phân công rất rõ ràng, điểm tín ngưỡng để phân tách cùng duy trì hóa thân. Còn điểm kinh nghiệm thì tích lũy lại trong kho, chỉ dùng trong chiến đấu, nghiên cứu, thôi diễn, cùng những sự việc khác.

Không giống như điểm kinh nghiệm thu được qua việc hiến tế, chúng hoàn toàn phụ thuộc vào hiệu suất săn g·iết quỷ vật, hơn nữa dao động với biên độ khá lớn.

...

Theo Chân Lý thống kê, cứ khoảng 100 tên Kiến Tập Thần Quan tụng kinh hàng ngày, thì đủ duy trì cho một đạo hóa thân, ở trạng thái không làm việc.

Mỗi quận, huyện sẽ có khoảng 70 đến 80 người. Trung bình mỗi thôn, xóm, xã đều có hóa thân trực ban, chịu trách nhiệm truyền kinh cùng quán đỉnh cho các tín đồ.

Lại nhắc đến công thức nấu ăn, chỉ cần đồ vật mà Chân Lý từng ăn, thông qua vị giác và sự nhạy bén của não bộ, phân tích thành phần cấu thành món ăn, sau lại dựa vào đó thôi diễn ra cách phối trộn, tiêu tốn năng lượng cũng không nhiều.

Mà lúc này đây, Thỏ Ngọc cũng bị mùi thơm tỉnh lại, hai mắt lom lom nhìn đồ vật trên tay Linh Nhi.

Đám người kinh ngạc nhìn tới, không khí như bị ngưng đọng trong chốc lát.

Chân Lý suy đi tính lại, quyết định để số lượng hóa thân tỉ lệ với tổng số tín đồ. Tín đồ nhiều thì hóa thân nhiều, tín đồ ít thì hóa thân tương ứng cũng ít đi.

Trong đầu không khỏi suy nghĩ linh tinh, "Giá như Linh Nhi cứ mãi nhỏ bé, đáng yêu như vậy liền tốt."

Hôm nay lại không có mây, màn đêm u tối như tấm lụa mềm, được gắn lên vô số viên kim cương lấp lánh, khiến cho người ta nhìn mãi mà không biết chán.

Nói như thế nào nhỉ?

Đợi số lượng tín đồ tăng nhiều, lại có thể tiếp tục mở rộng hóa thân ra bên ngoài, giống như một quả cầu tuyết, càng lăn càng lớn.

Chân Lý vừa xem Linh Nhi ăn ngon lành, vừa suy nghĩ một chút chuyện khác.

Quá đáng yêu!

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 112: Rời đi.