Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 149: Tông Sử.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Tông Sử.


Nhan Uyên Khánh bỏ ngoài tai từng lời gièm pha của người ngoài, quyết định hỏa táng thê tử, đặt hũ tro cốt ở trong từ đường, vừa để tưởng nhớ, cũng tránh cho oán khí ô nhiễm di thể của nàng.

Hơn nữa, trong quá trình mang thai, Hồ Tinh Linh cũng dần đem chút bản nguyên còn dư của mình truyền cho nữ nhi, đứa bé này tương lai chắc chắn sẽ đạt tới thành tựu không thấp.

Một khi bị điều động tới xung làm doanh kỹ, đại đa số đều rất thảm, vừa phải phục vụ nhu cầu của binh sĩ, đồng thời là bảo hộ q·uân đ·ội hậu cần, còn muốn làm nặng nề tạp dịch.

Chân Lý tấm tắc lấy làm kỳ, tiếp tục lật xem quyển 'Tông Sử' của Hợp Hoan Môn.

Yêu tộc cao cấp có thể hoàn toàn bỏ đi một chút đặc thù của thú vật vẫn còn lưu lại từ khi Hóa Hình, tỉ như đôi tai, cái đuôi, cặp sừng, cánh sau lưng...

Trong Tàng Thư Các của Hợp Hoan Môn, một thanh niên ngồi vắt chéo chân, không coi ai ra gì, thản nhiên lật tìm các loại sách vở.

Thế là hàng loạt gái từ thanh lâu, gánh hát phụ cận bị điều động tới quân doanh, còn có một phần là thê nữ của các tội thần...

Mặc dù chế độ quân kỹ rất không phù hợp với thuần phong mỹ tục, nhưng khi phát hiện nó mang lại hiệu quả rất tốt trong tình hình lúc bấy giờ, hắn liền ở sau lưng âm thầm thúc đẩy một phen.

Khung cảnh kỳ dị vô cùng, toàn bộ người xung quanh đều coi hắn là không khí, thậm chí ngay cả bà cụ trông coi Tàng Thư Các, đường đường một vị Tông Sư trung kỳ cường giả cũng không hề phát hiện mảy may.

Cao tầng hai tộc thông qua các thủ đoạn dự báo tương lai, không thể không dùng tinh huyết ký kết minh ước vạn năm.

Chuyện phải kể đến trước đây, khi Đại Việt vẫn còn c·hiến t·ranh với Yêu Tộc, hai bên g·iết đỏ cả mắt, tựa như không diệt đối phương thì thề không bỏ qua.

Nhan Như Ngọc dần lớn lên trong vô ưu, chỉ cần nàng chịu một chút ủy khuất, hắn người cha này cũng đau lòng không thôi.

Sau khi thi đỗ cử nhân và được bổ nhiệm làm Tri Huyện tại địa phận tỉnh Thuận Thiên, hắn thông qua mai mối trong vùng, cưới được người thê tử vừa xinh đẹp, nết na, lại có tài.

Tuy nhiên, trên đời cũng không thiếu trường hợp đặc biệt...

Sùng gia chính là ví dụ điển hình, Lạc Long Quân lão tổ vốn là con của Long Nữ và nhân tộc tinh anh, nhưng lại mạnh hơn đa số long tộc thuần chủng.

Chung sống khoảng nửa năm, họ sinh ra một đứa con gái.

Cô bé có cặp mắt trong suốt như Bạch Ngọc, vừa ra đời đã không khóc không nháo, tựa như một thiên thần hạ phàm, nhưng điều phải kể đến là trên đầu nàng mọc ra một đôi tai hồ ly, dọa đến bà đỡ kém chút liền tắt thở.

Bạch Hồ Yêu Vương tên thật Hồ Tinh Linh, thừa nhận mình chính là con tiểu hồ ly mà Nhan Uyên Khánh từng cứu khi còn đang đọc sách chuẩn bị khoa cử

Chiến sự kéo dài suốt vài trăm năm, nhân số hai bên giảm mạnh. Một vị quân sư nào đó đột nhiên nảy ra ý tưởng kỳ quái, thế là 'doanh kỹ' theo thời thế mà sinh ra.

Kỳ Lân, Thao Thiết, Phi Hùng, Thiên Phượng, Ngũ Hành Khổng Tước,...các loại thượng cổ thần thú, thánh thú đều đã không còn.

Sau đó, sự việc truyền tới tai Thánh Thượng đương thời.

Không có báo trước, cũng k·hông r·õ n·guồn g·ốc của nó từ đâu tới, nương theo oán khí tích tụ trong thời gian dài, Đại Quỷ Tai rất nhanh bao trùm cả tòa đại lục. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mặc dù nhân yêu đã tạm thời kết minh, nhưng huyết cừu và ăn nhau bản chất không phải một tờ khế ước là có thể xóa đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thời gian trôi qua, vô số tông môn thế gia từ khổng lồ đến nhỏ bé c·hôn v·ùi theo dòng sông lịch sử.

Dù sao binh sĩ trên chiến trường lúc nào cũng có thể c·hết đi, nếu như được cuồng hoan phát tiết một trận, còn có cơ hội góp sức duy trì nòi giống, tất nhiên là cầu còn không được.

Khung cảnh khi đó lâm vào tận thế, càn khôn đảo vị, nhật nguyệt vô quang, khắp nơi đều là quỷ vật hại người, xác c·hết vùng dậy, oán hồn không thể siêu sinh, trong một thước vuông có hơn 40 con quỷ.

Liếc nhìn cặp mắt trong suốt, ngây thơ của con gái bé bỏng, hắn hơi suy nghĩ một chút liền đặt tên là Nhan Như Ngọc.

Mùi thơm cơ thể của các nàng phiêu lãng ra không khí, thấm vào ruột gan, làm cho người ta ngứa ngáy, hết lần này tới lần khác thanh niên không hề lay động chút nào, ánh mắt hoàn toàn tập trung lật xem tài liệu.

Càng về sau, đại chiến càng khốc liệt, trong quân doanh kỹ đều mang theo tính nửa cưỡng bách, chỉ cần tưởng tượng ra thôi, cũng có thể đoán được kết cục của những nữ nhân đó.

Đứng trước nguy cơ tuyệt chủng, nhân yêu hai tộc vừa hận không thể ăn tươi nuốt sống lẫn nhau, bây giờ lại chỉ có thể lập tức ngừng chiến.

"Chậc chậc....Hợp Hoan Môn...Âm Dương Điện....toàn bộ trải qua tựa như một truyền kỳ, khiến người ta mở rộng tầm mắt.

Doanh kỹ nữ, cũng gọi doanh kỹ, quân kỹ, được thiết lập mục đích là vì giải quyết nhu cầu của quân sĩ độc thân không có phối ngẫu, đồng thời cũng là biện pháp cực tốt để mở rộng nhân khẩu.

Bên phía yêu tộc, hàng loạt cường tộc cũng dần trở nên hiếm hoi, thậm chí tuyệt chủng, tỉ như Bạch Hổ nhất tộc cho đến hiện giờ vẫn không vực dậy nổi, vẫn còn co ro ở một góc nào đó.

Chương 149: Tông Sử.

Dần dà, nếu không ép buộc, căn bản không có người đến...

Nghe xong nương tử tự thuật, Nhan Uyên Khánh tâm tình phức tạp, vui, buồn, hoảng hốt, cảm động đều có, nhưng càng nhiều là bi thương vì người cùng chung chăn gối sắp không còn.

Nếu không phải Chân Lý Chi Thư xác nhận qua, ta còn tưởng mình đang đọc tiểu thuyết đây..."

Chế độ này rất được mọi người hoan nghênh, vừa mới áp dụng không lâu đã mang lại hiệu quả khả quan. Nó vừa có thể chậm lại sĩ binh áp lực, trước khai chiến còn có thể cổ vũ sĩ khí.

Qua vài thế kỷ, khi thế cuộc chậm lại, hai phe dần khôi phục nguyên khí, một tổ chức tên là Tử Vong Thần Giáo bắt đầu nổi dậy, khắp nơi phá phách.

Mặc dù sinh con cùng tộc khác, huyết mạch sẽ bị pha loãng đi, nhưng đây chưa hẳn là chuyện xấu.

Người xung quanh không nhiều, thi thoảng lại có một hai vị mỹ nữ lắc mông đi ngang qua trước mặt hắn.

Hắn đem tình yêu với Hồ Tinh Linh toàn bộ chuyển thành tình thương trút xuống nữ nhi.

Lịch sử chỉ lưu tên và chiến công của các bậc vương hầu tướng lĩnh, ghi lại số binh lính tử thương, nhưng ẩn đằng sau đó là xương máu của vô số nữ nhân xấu số.

Khu thành nội thành Thanh Sơn.

Ngày xửa ngày xưa, có vị tú tài tên là Nhan Uyên Khánh, trong nhà có tiền nên phụ mẫu ủng hộ hắn theo đuổi con đường học giả.

Phải biết nhân tộc có một đặc tính tuyệt vời mà yêu tộc và các chủng tộc khác không có, đó là tính tương thích cao và tiềm năng vô tận, sẽ không bị những thứ như huyết mạch trói buộc hạn mức cao nhất.

Cưới Nhan Uyên Khánh có hai nguyên do chính, một là vì báo ân nhặt về chăm sóc, hai là muốn lưu lại dòng dõi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bây giờ, có chăng chỉ là tiêu bản hoặc tinh huyết được bảo tồn trong bảo khố của các Thần Tông Thần Tộc.

Rồi một ngày, Bách Quỷ Dạ Hành buông xuống.

Khoảng một năm sau đó, khi cô bé vừa dứt sữa, Hồ Tinh Linh cuối cùng vẫn không nhịn được, bỏ hai cha con mà đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cầu hoa tươi!

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.

Nhân tộc và yêu tộc không hề có kinh nghiệm trong chuyện này, b·ị đ·ánh một cái trở tay không kịp.

Ngoại hình cùng các khí quan bên trong thân thể đã không khác gì nhân loại bình thường.

Ngoại trừ cao giai yêu thú, võ giả, cùng với một ít chủng tộc thiên nhiên khắc chế quỷ vật, phàm nhân khổ không thể tả, xác suất t·ử v·ong lên đến chín thành.

Song phương đều thảm, chiến hỏa dần trở nên ít đi nhưng lại lâm vào giằng co, vẫn cứ kéo dài triền miên mấy ngàn năm, tựa như không có hồi kết. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

Hai bên trong lòng vẫn còn mang rất nhiều thành kiến, đại chiến không có nhưng trong phạm vi nhỏ thì lục đục không ngừng.

...

Nhan đại nhân lúc đó mới biết, hóa ra nương tử mình lại là Bạch Hồ Yêu Vương.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 149: Tông Sử.