Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 173: Phát triển. (Cầu bấm chuông theo dõi)
Nếu g·i·ế·t Võ Nguyên Đinh Dần hoặc thả hắn rời đi, chỉ cần hơi tưởng tượng một chút liền biết sẽ dẫn tới bao nhiêu rắc rối cùng phiền phức, chẳng bằng trực tiếp biến hắn thành người mình, nhất lao vĩnh dật.
Trên thực tế, Chân Lý cũng là bị ép bất đắc dĩ mới phải làm như vậy.
Từng tia hồ quang phản xạ trên mấy trăm gương mặt không rõ tướng mạo, hàng ngàn đôi mắt lạnh lùng nhìn lấy Võ Nguyên Đinh Dần.
C·h·ế·t tiệt, ta đêm qua ở lại Hợp Hoan Các, bị mấy quả núi đè ngất nguyên một đêm, không biết trời đất là gì."
Từ nay, trong thành Thanh Sơn đã rất ít người không biết đến Chân Lý Thần Miếu.
Chỉ sau một đêm, tin tức đã lên men với tốc độ nhanh khủng khiếp, các quán trà, quán rượu đã có người bàn luận xôn xao về sự việc đêm qua.
Cứ với đà này, Chân Lý cảm giác lại cho hắn 2 đến 3 tháng, cho dù là chưa tính tới thu nhập thông qua việc g·i·ế·t quỷ, hắn cũng có đủ năng lượng để thành Thần.
Dần Nhi hổ thẹn, làm mất mặt tổ tiên, lại c·h·ế·t ở trên đường chạy trốn."
Xẹt~xẹt~!!!
Cho đến lại một ngày nữa trôi qua, số lượng tín đồ của Chân Lý đột nhiên tăng trưởng với tốc độ chóng mặt, đạt tới hơn 50 vạn, và còn có xu thế lên cao.
Một hồi lượn lờ quanh chợ đen, Chân Lý cậy vào "tin tức linh thông" uy bức lợi dụ, bằng tốc độ nhanh nhất thành công giành mua toàn bộ Hỏa Linh Mễ với giá cao hơn thị trường 3 thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Các ngươi một đám lai lịch bất chính, sớm muộn cũng sẽ bị quân ta san bằng."
Dù sao tín đồ tăng đồng nghĩa với điểm tín ngưỡng tăng mạnh, nhiều năng lượng như vậy cũng cần phải có nơi chứa đựng, mở thêm 'kho chứa' cũng là lẽ đương nhiên.
Tỉ như gần nhất Chân Lý muốn đấu giá các loại đồ vật kia, liền để Võ Nguyên Đinh Dần đi ra giá hấp dẫn cừu hận.
"Này này, các ngươi có thấy được phía chân trời lóe sáng đêm qua không?
Nói chung Chân Lý Thần Miếu triệt để nổi danh, đặc biệt là cho tới buổi trưa, Võ Nguyên Đinh Dần trở về.
Cầu hoa tươi!
Khi một người rơi vào hôn mê, cũng là lúc tâm thần hắn buông lỏng nhất, Chân Lý liền thừa dịp mà vào, thành công thu hoạch được một viên ám tử trọng yếu.
"Suỵt! Ngươi đã nghị luận Tông Sư lại còn to tiếng như vậy, là sợ c·h·ế·t chưa đủ nhanh sao?
"Võ tướng quân nào? Ngươi đừng nói là vị ở trên Thiên Kiêu Bảng kia nhé?"
Đợi đến khi Chân Lý mạnh đến một mức độ nhất định, không cần để ý chút rắc rối này, vậy liền giải trừ Độ Hóa cũng không phải không được.
"Hắn bị thần kinh sao? Cái miếu đang yên đang lành để đó, hắn phá làm gì?"
Chân Lý lật xem một chút tiểu sử về Võ gia, tấm tắc lấy làm kỳ lạ. Vừa rồi nếu không phải hắn kịp thời trị liệu, Võ Nguyên Đinh Dần còn thật sẽ c·h·ế·t mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Võ Nguyên Đinh Dần còn nói, nếu như kẻ nào có ý đồ bất chính với Thần Miếu, không cần Thần Minh hạ xuống thần phạt, hắn sẽ lấy đầu kẻ đó trước.
Chân Lý chỉ thêm vào trong đầu Võ Nguyên Đinh Dần một đạo trình tự, phục tùng mệnh lệnh, mọi thứ còn lại vẫn giữ nguyên như cũ.
Có người thán phục, có người hoảng sợ, cũng có người kích động...
Không có ai nói một lời, khiến bầu không khí có mấy phần sấm nhân.
Sau khi tốn khá nhiều công sức vây bắt, Chân Lý liền nảy ra một ý tưởng, đó là khống chế Võ Nguyên Đinh Dần làm việc cho mình.
Chân Lý mở từng cái bao bố ra kiểm tra, hít một hồi hương gạo thơm nồng ấm áp, lại thu vào.
Nghe nói bởi vì Võ tướng quân phạt miếu gây nên."
"Cái này ta còn thật biết, nghe lão tổ nhà ta nói Võ tướng quân bị tóm rồi.
Mọi người sẽ cho là đồ vật đều bị người sau mua đi, chỉ có thể giận mà không dám nói gì, dù sao ai cũng không dám đắc tội Võ gia.
Ai ngờ ý chí của Võ Nguyên Đinh Dần thật cứng cỏi, mặc dù thông qua môi giới vẫn chưa thể Độ Hóa, Chân Lý đành phải đánh ngất hắn.
Người sau cắn chặt lấy hàm răng, tinh huyết và cương khí của hắn đã sớm bị tiêu hao gần như không còn, muốn tự bạo cũng không có biện pháp.
Mấy phen diễn thuyết hùng hồn, cả thành lập tức nổ.
Chương 173: Phát triển. (Cầu bấm chuông theo dõi)
Chỉ cần Chân Lý Thần Cách luôn mạnh hơn Võ Nguyên Đinh Dần một đầu, vậy cũng không cần lo lắng việc này bại lộ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hóa thân xung quanh cũng dần tiêu tán đi, ý thức trở về căn nhà của mình.
Hắn lật tay một cái, trước mặt xuất hiện mấy cái bao tải, bên trong chứa đựng chính là Nhị Giai Hỏa Linh Mễ.
Chân Lý thu hồi thủ chưởng, nhẹ nhàng thở ra một hơi.
Hắn tuyên bố đã nhận được sự tha thứ của Thần Minh, ngài là một tồn tại vĩ đại và nhân từ.
Tên này địa vị khá cao, có việc gì để hắn đi làm cũng rất thuận tiện.
Đây sẽ là nơi bảo hộ nhân loại khỏi Tử Vong nanh vuốt, xung quanh Thần Miếu là Thánh Thổ, có thể ngụ lại..."
Một đám quái nhân cả người phát sáng, vây chặt lấy một thanh niên mặc giáp tướng quân, người sau ngã quỵ trên mặt đất, dáng vẻ vô cùng chật vật.
"Rồi kết quả trận chiến thế nào? Võ tướng quân đâu?"
Các đời Giáp Ất Bính Đinh từng có không ít huynh đệ, thúc, công,... toàn bộ đều c·h·ế·t trận.
"Tên này thật là đầu sắt, gia tộc như vậy chưa tuyệt hậu cũng là kỳ tích."
Người ngoài nhìn vào cũng sẽ không hoài nghi, dù sao Thần Thuật không bao gồm quỷ khí.
"Ta cũng không biết, chưởng môn nhà ta thấy tình thế không ổn liền chạy trước rồi."
Võ Nguyên Đinh Dần nhắm mắt lại, chỉ thấy đặc biệt không cam lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
...
Đối với điều này Chân Lý cũng không thèm để ý, dù sao hắn có rất nhiều vàng bạc, tiêu ra mấy chục vạn lượng chỉ là chín trâu mất sợ lông.
Đám nhà giàu rảnh nhức cả trứng, thích tham gia náo nhiệt nhất. Bách tính thì làm việc cực khổ quanh năm, nghe được tin tức lớn cũng thi nhau ăn dưa, đồn thổi.
Mà hiện tại Chân Lý cũng không rảnh rỗi, hắn nhân cơ hội này mở thêm nhiều Thần Miếu, lan rộng lãnh địa sang các vùng lân cận.
...
Thời gian trôi qua, chẳng mấy chốc đã tới buổi sáng.
... (đọc tại Qidian-VP.com)
Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ.
Đúng lúc này, Chân Lý nghe thấy bên ngoài cổng có người gọi hắn.
Nửa đêm, trên một bãi đất trống ngoài hoang dã.
"Hừ hừ... Có giỏi thì g·i·ế·t ta đi!
"Thiên hạ thường nói, nam nhi của Võ gia không sợ c·h·ế·t, xông pha chiến trường chẳng tiếc mệnh.
Hắn hối hận vì hành động hỗn xược đêm qua, đồng thời Thần Minh còn ban xuống thần dụ.
"Tông Sư bay đầy trời, lại có chuyện như vậy?
Hắn rảnh rỗi không có việc gì, liền mở sách ra đọc, đêm nay Chân Lý không ngủ, cũng có rất nhiều kẻ không ngủ được.
Yên lặng để ta kể cho mà nghe, đầu đuôi sự kiện là như này..."
"Không phải hắn thì còn ai vào đây nữa?"
Đương nhiên, vì bảo hiểm vẫn là đợi Ngụy Đao Hồn thành hình thì hơn.
Trước khi mất đi ý thức, hắn cảm nhận được thân thể ấm áp, thông qua đôi mắt có thể mơ hồ thấy được xung quanh chìm trong thứ bạch quang nhàn nhạt dịu nhẹ.
"Đây là đồ tốt!
Lôi xà du tẩu quẩn quanh, bổ vào trên người của Võ Nguyên Đinh Dần, xung quanh dần phiêu ra một cỗ mùi khét.
Hiện tại hoàn toàn là dựa vào tố chất thân thể gượng chống, nhưng ý chí sắt đá không cho phép Võ Nguyên Đinh Dần khuất phục hay cầu xin.
Còn Chân Lý chỉ việc ở phía sau thanh toán tiền cùng thu hoạch hàng hóa là được, không cần phải bại lộ thân phận tránh người khác dòm ngó.
Ngày mai để Kiều Nhi nấu cháo, bản thể ăn vào hẳn là có thể bổ sung khí huyết, gia tốc tu luyện."
Bên tai quanh quẩn âm thanh của ai đó lẩm bẩm: "Cần gì chứ?"
"Thần Miếu là của chung, bất cứ ai cũng không thể độc chiếm.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.