Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 25: Sùng Tuyết.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Sùng Tuyết.


Chân Lý trong lòng mỹ tư tư nghĩ vậy, bước chân dừng lại trước cửa Trân Bảo Các.

Nguyên nhân trực tiếp, nơi đây thuộc quản hạt của Thuận Thiên Kiếm Tông, kiếm tu trong lòng thánh địa. Tông môn này dòng chính thuần một sắc kiếm tu, chân truyền không nhiều nhưng người người đều là yêu nghiệt.

Theo thông tin thu được từ Chân Lý Chi Thư, huyện Tùng Lâm thuộc phủ Thanh Sơn, tỉnh Thuận Thiên, nước Đại Việt.

Nguyên nhân sâu xa thì lại càng đơn giản.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Công chúa của nước Đại Việt.

Thứ hai, theo lời tiên tri của một vị tiền bối thần bí, tìm kiếm một dạng đồ vật.

Xoạt. (đọc tại Qidian-VP.com)

...

"Tùng Lâm huyện tổng dân số mười vạn, trong thành ở lại khoảng năm vạn người, còn lại phân bố ở các thôn, xã trong huyện."

Lưu tri huyện không biết nên trả lời thế nào, cả người mồ hôi lại bắt đầu tuôn ra như tắm.

"Cứ cho là ta chỉ phát được một nửa số người, vậy cuối cùng sẽ có 2500 tín đồ."

Sùng Tuyết đôi mắt sáng rực, niềm tin tràn đầy.

Cứ trăm năm lại có một đợt, mỗi đợt kéo dài mười năm. Dân số hai tộc giảm nhiều, không lo về vấn đề phân phối tài nguyên, tự nhiên liền không có lý do phát động c·hiến t·ranh.

Hàng năm, các vụ t·ranh c·hấp giữa hai tộc vẫn thường xuyên xảy ra, người đi săn yêu thú, yêu cũng hay t·ấn c·ông thôn xóm ăn người. Nhưng đây chỉ là tầng dưới chót mâu thuẫn, hai tộc đã mấy vạn năm không phát động quy mô lớn c·hiến t·ranh rồi.

Chân Lý nhìn lấy số liệu tiếp tục tính toán:

Sùng Tuyết.

Chương 25: Sùng Tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lưu tri huyện cũng không quản bây giờ vẫn là nửa đêm, lập tức bay đi tìm Hạo huyện úy thương lượng thương lượng. Dù sao đều là châu chấu trên cùng một sợi dây thừng, nếu hắn bị trách tội xuống thì đảm bảo tên kia cũng không có quả ngon ăn.

Thế nào là người hữu duyên?

"Tuân lệnh."

Nữ Ngân Bài Tuần Bộ bỗng nhiên thu lại khí thế nói: "Cho ngươi cơ hội lập công chuộc tội."

"Đã không có, vậy tại sao bây giờ vẫn chưa bắt được người?"

Nữ Ngân Bài Tuần Bộ tháo nón trùm đầu xuống, để lộ ra gương mặt sở hữu dung nhan không tì vết. Giữa cặp lông mày lá liễu tỏa ra một cỗ chí khí hào hùng, nhưng đặc biệt mê người lại là làn da trắng mịn như tuyết.

Hắn mang trong mình Long tộc huyết mạch, phong hào Lạc Long Quân, lại cưới con gái của tộc trưởng Tiên tộc Đế Nghi là Âu Cơ thành lập Sùng gia.

Đều không quan trọng, chỉ cần niệm thử một lần chắc chắn sẽ nghiện, không cách nào tự kiềm chế loại kia. Cứ theo đà này, nơi đây chẳng mấy chốc sẽ biến thành Chân Lý hình dạng.

"Cái này một cái mũ chụp xuống, là b·ị c·hặt đ·ầu như chơi."

Oanh.

Hắn thầm than: "Bà cố nội của con ơi, nơi nào quan mà chẳng làm như vậy? Chỉ cần bọn nó không gây sự thì mặc xác bọn nó thôi."

Chợ huyện.

"Có manh mối gì chưa?" Sùng Tuyết nhìn qua, ánh mắt mong đợi hỏi.

"Lần này không cần lo lắng bị Tiết Thập Thất tìm tới cửa, thậm chí ta chủ động đi tìm hắn kết thúc ân oán."

Nữ Ngân Bài Tuần Bộ không che giấu chút nào phóng xuất ra khí thế của mình, trong đó tựa hồ kèm theo tiếng long ngâm, uy áp đến Lưu tri huyện không thở nổi.

Đây có lẽ là lý do tên của nàng cũng mang theo một chữ Tuyết.

Theo sử sách ghi chép, khai quốc thái tổ tên là Sùng Lãm, là con của Kinh Dương Vương cùng Long Nữ.

"Không có, hạ quan làm sao dám làm như vậy?"

Cứ mỗi khi yêu tộc muốn phát binh xâm lược, nhận được tin tức Kiếm Tông liền phái đệ tử thi hành trảm thủ kế hoạch. Qua nhiều lần Yêu tộc cao tầng c·hết bởi á·m s·át, bọn chúng bị g·iết sợ, không dám có ý đồ gì nữa.

"..."

Trong một căn phòng trọ.

Biết chữ tức là hữu duyên, cho nên không có văn hóa ở đâu cũng chỉ có thể ăn thiệt thòi.

"Có thuộc hạ."

Lưu tri huyện trong lòng giật thót, ngoài mặt bình tĩnh thề thốt phủ nhận. Vừa đặt xuống trái tim lại một lần nữa bịch bịch nhấc lên.

Vị kia rõ ràng cùng hắn cảnh giới ngang nhau, nhưng lại có thể lặng im không một tiếng động biến mất.

Lan lắc đầu, tiếp đó không nhịn được nhắc nhở: "Điện hạ, ta cảm thấy việc này không đáng tin. Nếu như cái đó thật sự tồn tại, tại sao từ trước tới nay đều không thấy, cứ phải vào lúc này xuất hiện?"

"Còn không có."

Lan bất đắc dĩ lĩnh mệnh, xoay người biến mất.

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. Cảm ơn vì đã ủng hộ!

Người ở đây cũng không từ chối, thấy Chân Lý đưa họ liền cầm. Có lẽ là vì tò mò, cũng có thể vì chơi miễn phí một tờ giấy gói hàng? (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù hắn có nói gì đi chăng nữa, tội vô trách nhiệm này là gánh định rồi.

"Haiz, bao nhiêu chỗ không bị sao, cứ đến lượt ta thì lại dính chưởng, đúng là đen đến tận nhà cụ tổ."

... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Tỉ lệ dân số biết chữ là một phần mười, như vậy trong thành có khoảng hơn 5000 người hữu duyên."

Hắn tuyệt không thừa nhận, đ·ánh c·hết cũng không thừa nhận, dù sao pháp không trách chúng.

Ở người ngoài xem ra, nàng sinh ra đã tại vạch đích, nhưng có mấy ai biết, vị công chúa nhỏ tuổi này phải gánh trên vai trọng trách lớn như thế nào?

"Ta biết thừa đám quan lại các ngươi bộ dáng gì."

Một nữ nhân trung niên lăng không xuất hiện. Là thật sự từ hư không bước ra.

"Hạ quan tuân mệnh."

"Mỗi tín đồ ngày niệm năm lần, tổng thu hoạch một ngày là 12500 tín ngưỡng điểm sáng, tức là 125 linh năng."

Buổi trưa.

Tuy rằng trải qua nhiều đời thông hôn, huyết mạch đã bị pha loãng đi nhiều, nhưng người Sùng gia vẫn luôn tự hào mang trong mình dòng máu rồng tiên.

Cũng không thể nhìn nhau ngứa mắt liền đánh lên chứ?

"Ta tin tưởng Thiên Cơ tiền bối, hắn chưa bao giờ phán đoán sai lầm. Ở đây chắc chắn tồn tại vật có thể cứu phụ hoàng, cứu Sùng gia, giải phóng Kim Quy Đại Lục khỏi mấy chục vạn năm khốn cảnh."

"Như vậy nghĩa là chỉ cần chiếm được một huyện, không cần một tháng liền có thể tấn thăng Thần Sứ cấp, không đến một năm liền chạm tới Giáo Chủ cấp."

Nàng cảm thấy Sùng Tuyết đây là tốn thời gian, còn không bằng trực tiếp tiến về Thuận Thiên Kiếm Tông đâu.

Thứ nhất, đi Thuận Thiên Kiến Tông, tiếp tục hành trình khiêu chiến, lịch luyện.

"Thời cơ có lẽ chưa tới, tiếp tục để cho người đi tìm kiếm." Sùng Tuyết nhẹ giọng phân phó.

Nàng đến đây lần này, t·ruy s·át Tiết Thập Thất chỉ là tiện tay, nguyên nhân thực tế còn có hai cái.

Đơn giản là hắn mở ra chức năng giám định mang tính nhắm vào, chỉ phân biệt "biết chữ" và "không biết chữ".

"Trong vòng mười ngày tìm ra tên kia hạ lạc, ta sẽ đích thân gỡ xuống đầu lâu của hắn, trả lại công đạo cho bách tính trong thành."

"Lan." Sùng Tuyết khẽ gọi.

"Tê."

Chân Lý Hóa Thân chống gậy trúc đi dạo trên đường, thỉnh thoảng gặp "người hữu duyên" liền phát cho một tờ rơi.

Nàng không khuyên nổi, những yêu nghiệt này đều là người có chủ kiến, thậm chí phải nói cố chấp. Có lẽ cũng bởi vì sự cố chấp này, bọn hắn mới đạt được những thành tựu mà người khác không thể với tới?

Nàng cảm thấy tu luyện ở đâu mà chẳng như nhau, dù sao còn mấy năm nữa mới là Bách Quỷ Dạ Hành cao trào, trực tiếp ngốc tại đây một thời gian đi.

"Không hổ là nhanh nhất thành Thần pháp, sau khi bài trừ tệ nạn tín ngưỡng chi độc, nó bắt đầu lộ ra phong mang của mình."

Sùng Tuyết chính là người sở hữu huyết mạch phản tổ nồng đậm nhất trong vạn năm nay. Tiên tộc huyết mạch khiến nàng trở thành thiên hạ đệ nhất mỹ nhân, còn Long tộc huyết mạch lại làm cho thiên phú tu luyện của nàng trở nên yêu nghiệt hơn bao giờ hết.

Bách Quỷ Dạ Hành.

Một lúc sau.

Mười sáu tuổi nửa bước Tông Sư, nhìn khắp cổ kim cũng thuộc về top những người đứng đầu nhất.

Câu từ của nàng lộ ra bễ nghễ, bá khí, lại không mất đi vẻ lương thiện từ bi, thật không hổ là huyết mạch của một nước chi chủ.

Lưu tri huyện không dám có chút ý kiến nào, cúi đầu tiếp chỉ. Đợi đến khi hắn ngẩng đầu lên trước mặt đã không còn bóng dáng ai.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 25: Sùng Tuyết.