Ta Giả Thần Giả Quỷ Tại Dị Giới
Dương Thần Chân Quân
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3: Hùng Thiết Trụ, các con đường thành Thần
Truyền thừa cũng kém cỏi không bằng người ta thì làm sao trở thành cường giả?
Tu luyện thành thần là cá nhân chi lực, sẽ không vì hoàn cảnh thay đổi mà hoàn toàn mất đi sức mạnh, tuy nhiên lại có yêu cầu về thiên phú và tài nguyên.
...
Đây là đường thành thần đơn giản nhất, nhanh chóng nhất, nhưng lại tồn tại nhiều thiếu hụt.
Bánh Đúc thôn, buổi chiều.
Chúc các bạn có những phút giây đọc truyện vui vẻ. Cảm ơn đã ủng hộ!
"Không có gì, chút tiền đó ta còn không để vào mắt." Chân Lý không thèm để ý khoát tay.
"Tại hạ Trần Chân Lý, vị thiếu hiệp này không biết xưng hô thế nào?"
Thiết Trụ cũng tạm thời không có biện pháp, càng nghĩ càng phiền muộn, hắn chỉ có thể thở dài tiếp tục chăm chỉ đánh quyền.
Chân Lý đau khổ nghiên cứu các biện pháp, suy đi tính lại, cuối cùng vẫn đi cả hai con đường.
Chỉ cần mang đi bán thay mà nhận được hoa hồng kếch xù như vậy, hắn cảm thấy mình giống như đang tại nằm mơ.
Thu nhập bình quân hàng tháng cũng đủ cơm áo không lo, nhưng lại không có của ăn của để. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mặc dù nhân tộc võ giả phòng ngự kém xa yêu thú, nhưng theo miêu tả của Thiết Trụ thì Khí Huyết cảnh võ giả đã có thể né tránh mũi tên.
Cụ thể, nhân loại có "tinh khí thần" tam đại bảo vật:
Luyện tinh chính là khai phá thân thể tiềm năng, đánh mở gông cùm xiềng xích, đột phá cực hạn bản thân. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bằng nhiều năm kinh nghiệm tiếp xúc với t·ội p·hạm, hắn cũng có thể nhìn ra Thiết Trụ là người thành thật.
Đây là siêu phàm thế giới, không có chút thực lực tại thân, Chân Lý cảm giác không đủ an toàn.
Có t·iếng n·ổ cùng tiếng thú rống vang vọng núi rừng, chim chóc hoảng sợ bay tán loạn.
Hùng gia nhiều đời làm thợ săn, cha hắn vì một lần đi săn bị mất một chân nên rửa tay gác cung.
Đây vẫn là nhờ hắn đến cứu kịp thời, nếu tới muộn thêm chút nữa sẽ bị đàn hồ ly hớt tay trên mất.
Nhưng chỉ với chút tiền đó làm sao có thể mua được tài nguyên tu hành?
Thiết Trụ vừa đến nơi liền thấy xác một con hổ lớn đang nằm đó, một thanh niên ăn mặc kỳ lạ đang cúi đầu uống máu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cảm thấy không khí hơi căng thẳng, Thiết Trụ vội vàng bổ sung thêm:
Chương 3: Hùng Thiết Trụ, các con đường thành Thần
Thiết Trụ nghe tới đây đưa tay gãi đầu, nở một nụ cười khiến làn da ngăm đen có chút nhăn lại: "Cái này không tốt lắm đâu?"
Còn chân khí của Tiên Thiên cường giả hoàn toàn có thể phòng ngự s·ú·n·g đ·ạ·n bình thường.
Lúc này Chân Lý cũng nhìn qua đây.
Bỗng nhiên.
Cũng không biết tiếp theo nên đi đâu, hắn liền mua một căn nhà gỗ tạm thời ở lại.
Ngoài ra, khi Thần Linh rời đi tín đồ một khoảng cách quá xa sẽ xuất hiện hiện tượng "mất tín hiệu" Thần Lực không đạt được bổ sung khiến thực lực giảm xuống thật nhiều.
"Cùng ngôn ngữ? Có thể câu thông."
Hắn có chút giật mình.
Lúc này hắn mỉm cười thân thiện nói: "Thì ra là Thiết Trụ huynh đệ, tại hạ muốn nhờ ngươi mang con hổ này về thôn bán, được bao nhiêu tiền liền chia cho ngươi hai thành, thế nào?"
Luyện khí là hấp thu ngoại giới năng lượng, tạo thành chu thiên tuần hoàn trong cơ thể.
Thế là, Thiết Trụ làm một cái giống như cáng cứu thương, cột xác con hổ lên, Chân Lý cũng phụ giúp xách mấy thứ đồ linh tinh, hai người khí thế ngất trời bước lên đường về thôn.
Con hổ này giá trị không thấp, xương có thể làm thuốc luyện đan, da có thể luyện khí chế phù.
Lúc trước vừa tới thôn, Chân Lý bán con hổ đi, thu được mấy chục lạng bạc.
Hiện tại, Hùng Thiết Trụ kế nghiệp cha, trở thành trụ cột gánh vác kinh tế của gia đình.
Đoành!!!
"Hô, cuối cùng Luyện Bì hoàn thành."
Xác định phương hướng cùng vị trí sau, Thiết Trụ lập tức tiềm hành qua, động tác vô cùng cẩn thận.
...
Thần, là tinh thần, linh hồn nói chung, thuộc về lĩnh vực tâm linh.
Thiết Trụ giật mình, cho là động vật bị sét đánh.
Nhưng vì xuất thân không tốt, hắn chỉ tu luyện một bộ tam lưu công pháp gia truyền, đến mười tám tuổi hắn vẫn bị kẹt lại ở Đoán Thể viên mãn.
Hắn hơi chắp tay cung kính trả lời: "Tại hạ họ Hùng, là thợ săn ở thôn Bánh Đúc gần đây, cứ gọi ta là Thiết Trụ, mọi người trong làng đều kêu như vậy."
Đạp đạp đạp.
Bất tri bất giác trời cũng sắp sáng lên, hắn thu quyền, húp xong bát cháo trứng muối mẹ vừa nấu, liền đeo cung xách đao vào rừng.
Hắn muốn trở nên cường đại, muốn được đi ra ngoài xông xáo giang hồ, rút đao hành hiệp trượng nghĩa, khoái ý ân cừu.
Đến một mức độ nào đó thậm chí có thể ảnh hưởng tới hiện thực, ví dụ như tinh thần niệm lực dị năng.
"Ta chỉ là nghe động tĩnh lớn mới qua xem, cũng không có ý giành con mồi với các hạ."
Quả nhiên là tuổi trẻ thiếu kinh nghiệm giang hồ, người khác vừa hỏi liền khai ra thân phận chân thật của mình.
Mười tám tuổi có thành tựu như vậy mạnh hơn so với khối người, chẳng qua nếu so sánh với thiên tài thực sự thì còn kém xa.
Hắn trước giờ rất rộng rãi trong vấn đề tiền bạc, tiền vốn là dùng để tiêu, nếu có thể dùng tiền giải quyết vấn đề thì không gọi là vấn đề.
Đây tuyệt đối là cao thủ.
Thấy Chân Lý sảng khoái như vậy, Thiết Trụ độ hảo cảm +1 +1 tăng lên.
Hắn bắt đầu tập võ từ lúc mười lăm tuổi, thiên phú cốt cách không tệ, hơn nữa ngày ngày kiên trì cố gắng.
Thiếu hiệp?
Cao thủ!
Theo bản năng của thợ săn, Thiết Trụ cảm giác người trước mắt trên thân có sát khí nồng nặc, cực kỳ nguy hiểm.
Căn cứ Thiết Trụ nói, huyện thành cách đây không đến năm cây.
Hắn đã sớm cất hiện đại chiến đấu phục đi, mua vài bộ quần áo vải về làm thay giặt thường ngày, phong cách như hiệp khách giang hồ bình thường.
Tia nắng bắt đầu len lỏi qua tán cây, cũng không biết nguyên nhân gì quanh đây cây tùng đặc biệt nhiều, thậm chí chiếm tới một nửa tổng số cây trong rừng, thế nên ngay cả huyện thành phụ cận cũng gọi là huyện Tùng Lâm luôn.
"Khoảng cách tính từ nơi đây không đến một cây số."
"Không hổ là cao thủ, quả nhiên có ánh mắt." Thiết Trụ đôi mắt sáng lên, tự nhiên trong lòng đối với Chân Lý sinh ra hảo cảm.
Hắn muốn đi qua dò xét một phen, biết đâu lại nhặt được tiện nghi gì thì sao?
Trời chưa sáng, Hùng Thiết Trụ đã dậy sớm luyện công.
Khí, là năng lượng lưu thông tuần hoàn.
Chân Lý tâm niệm khẽ động, phân tích thông tin trong câu từ của Thiết Trụ.
Trải qua tìm hiểu thông tin trong kho dữ liệu, Chân Lý phân ra hai loại chủ yếu thành thần pháp: Tín Ngưỡng Thành Thần cùng Tu Luyện Thành Thần.
Hắn kiểm tra mấy nơi chiều hôm trước đặt bẫy, thu hoạch phải nói rất bình thường, chỉ có vài con thỏ nhỏ cùng gà rừng.
Trong tín ngưỡng lực có hai thành phần chính "năng lượng" và "tạp niệm".
Tín đồ càng nhiều, tín tâm càng thuần túy, Thần Linh liền càng mạnh.
Chẳng may ra ngoài gặp phải cao thủ, c·hết rồi cũng không biết mình c·hết như thế nào.
Tín ngưỡng thành thần là thông qua thu thập năng lượng có trong tín ngưỡng của tín đồ gia tăng thần lực.
Luyện thần là thông qua các biện pháp minh tưởng, quan tưởng, thậm chí cắn nuốt linh hồn của sinh linh khác, nhằm sinh ra lượng biến và chất biến.
Nhưng hắn ngẩng đầu nghi hoặc: "Trời cũng không có mưa?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhất giai sơ kỳ yêu hổ? Xem ra là ta tới chậm."
Cuối cùng là con đường tu luyện thành thần, dựa vào tự thân rèn luyện cùng một chút ngoại vật phụ trợ, nhằm đạt được sinh mệnh cấp độ nhảy vọt.
Vì để tránh cho hiểu lầm không cần thiết, hắn cố ý gây ra chút tiếng động.
Hắn sắm sửa đầy đủ đồ ăn cho một tháng, liền một mình thâm cư rất ít ra ngoài, tập trung nghiên cứu biện pháp tăng lên thực lực.
Trong đi săn vòng tròn rất kị đoạt con mồi của người khác, thậm chí nhiều trường hợp bởi vậy mà kết xuống sinh tử đại thù.
Tại sao cái thôn này lại đặt tên là Bánh Đúc?
Trẻ con mới chọn, người lớn đương nhiên là muốn hết rồi.
Lại có tiếng sấm sét vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đoành!!!
Thiết Trụ từ nhỏ đã sinh ra một khỏa hiệp nghĩa chi tâm.
Hắn gọi ta thiếu hiệp?
Thiết Trụ đi trên tuyến đường được đánh dấu, vừa đi vừa cảnh giác xung quanh, đề phòng nguy hiểm bất ngờ.
Làm vậy có hai mục đích, thứ nhất là muốn tiện đường đến nhân loại điểm tập trung, thứ hai là dù ở đâu cũng không thể tách rời việc trao đổi mua bán, trong người có chút tiền luôn không sai.
Đang lúc Thiết Trụ do dự có nên rời đi hay không, người kia lên tiếng:
Tinh, là vật chất cấu thành thân thể.
Bởi vì trong thôn có mấy hộ tay nghề gia truyền làm bánh đúc lâu đời, hàng năm có rất nhiều hiệp khách nghe tin mà đến mua về thưởng thức.
Ngao ! ! !
Tín ngưỡng chi độc là tập hợp những "tạp niệm" của vô số tín đồ, số lượng đủ lớn có thể gây ảnh hưởng tới Thần Linh, khiến cho tính cách đại biến, đánh mất bản thân không còn là chính mình nữa.
Phương pháp này rất đa dạng, đều có đặc sắc riêng của mình, nhưng cuối cùng trăm sông đổ về một biển.
Tinh khí thần tam đại bảo vật là có thể bổ trợ lẫn nhau, tạo thành tuần hoàn: luyện tinh hóa khí, luyện khí hóa thần, luyện thần phản hư, luyện hư hợp đạo.
Vừa rồi Thiết Trụ liếc qua, thấy trên thân xác yêu hổ có v·ết t·hương cháy đen.
Chân Lý thở ra một hơi tựa như trút được gánh nặng, quần áo cũng bị mồ hôi thấm ướt đẫm.
Hắn mặc định rằng Chân Lý chính là cao thủ, có thể điều khiển lôi đình đến đả thương địch thủ.
...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.