Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 92: Cái c·h·ế·t của Hoàng Tôn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Cái c·h·ế·t của Hoàng Tôn.


Các loại thủ đoạn phù lục, ở trước mặt Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Thần Lôi tựa như được làm bằng giấy, chỉ chống lại trong khoảnh khắc liền tan rã.

Quả nhiên, cả đám hóa thân lại tiếp tục lao vào hợp thể với nhau.

Đây cũng không phải là do Hoàng Tôn nhát gan, mà chỉ là một chút phản ứng tự nhiên.

"Không____!"

Thi thoảng lại có tia chớp ngũ sắc bắn ra từ đó. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng vậy.

Hoàng Tôn cảm thấy bản thân quả là thiên tài.

Nhưng ngay từ lúc đầu, kết cục đã được chú định, hắn làm như vậy bất quá giãy giụa trước khi c·hết mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đại Tông Sư đến, ta cũng có thể chiến một trận chứ?"

Xem ra đợi xong vụ này, phải bắt đầu tu luyện võ đạo, mài giũa bản thân một đoạn thời gian mới được.

Phải nói quá nhọ cho Hoàng ca.

Bởi vì số lượng cánh tay tăng lên gấp mấy lần, lại thêm trận pháp thì vẫn chưa được nâng cấp, Chân Lý đành phải bố trí thành tam tòa trận độc lập với nhau.

Nó sở hữu hơn nghìn con mắt, cùng cánh tay chi chít sau lưng, nhưng lại không cho người ta cảm giác nhân công chắp vá, mà mang một vẻ đẹp vô cùng hài hòa, phảng phất tự nhiên mà vậy.

Nhưng lập tức, Chân Lý tấn thăng Giáo Chủ lại tỏa ra khí thế không tầm thường, sau đó đột nhiên phân ra mấy trăm đạo hóa thân.

Hắn nghĩ như vậy, cũng không chần chừ thêm nữa, lập tức đưa vào Chân Lý Chi Thư một chuỗi mệnh lệnh, yêu cầu nâng cấp trận pháp.

Hắn muốn đem những thứ có nguy cơ đến mình, bóp c·hết từ trong trứng nước, tiêu diệt tận căn nguyên.

"Đây vẫn chưa phải là trạng thái toàn thịnh của Thần Tướng Hóa Thân.

Sở hữu chức năng thôi diễn cùng giám định nơi tay, cho dù Hoàng Tôn có chạy đến chân trời góc bể, hay là hóa thành tro bụi, cũng sẽ bị tìm ra.

Tư duy nhanh nhạy là tốt, nhưng cũng kèm theo chỗ xấu.

Chỉ thấy một đạo thân ảnh khổng lồ, được bọc trong màn sáng mông lung.

Chỉ thấy toàn bộ cánh tay sau lưng Thiên Thủ Thiên Nhãn Thần Tướng Hóa Thân, đồng thời xoay ngược chiều kim đồng hồ, tạo thành ba vòng Ngũ Lôi Diệt Tuyệt Quang Luân.

Nếu như hơn ngàn cánh tay này hợp thành một tòa đại trận, uy lực sẽ kinh khủng đến mức nào?

Đây chỉ là tiện tay thao tác. Chân Lý dựa vào Máy Chủ liền có thể nhất tâm bách dụng, điều khiển mấy trăm đạo hóa thân cùng một lúc.

Nếu như người khác ở đây, khả năng cao là sẽ để cho tên này chạy mất.

Cảm nhận được Thần Tướng Hóa Thân tản mát ra từng làn sóng khí tức khủng bố, ẩn ẩn đã vượt trên bản thân, trong lòng hắn biệt khuất gào thét:

Nhưng mà, cái này vẫn chưa phải là điều đáng sợ nhất.

Nhưng hắn tự cho là kế hoạch hoàn mỹ, ở trong mắt Chân Lý, không khác gì lấy vải thưa mà che mắt thánh.

Dù vậy, vẫn có đại lượng linh năng cùng điểm kinh nghiệm cuồn cuộn chảy tới, đầu nhập vào trong Thần Cách, muốn kéo Chân Lý lên Đại Giáo Chủ chi cảnh.

Nguyên bản giữ vững trận hình, Chân Lý còn phải tốn thêm chút sức lực.

Ta phải rời khỏi đây.

"Càng đánh càng mạnh!" Hắn mở miệng thì thào:

Không thể không nói, Hoàng Tôn vẫn rất to gan và xảo quyệt, nhưng rõ ràng, mục tiêu của viên lôi cầu kia chính là hắn.

Phải tầm cỡ như Tứ Giai Diệt Quỷ Phù, mới bắt đầu có hiệu quả.

Hoàng Tôn nghĩ đây chỉ là sự trùng hợp, hắn đã sử dụng Ẩn Khí Phù, làm sao địch nhân có thể biết vị trí của mình được?

Hãy cùng theo dõi các chương tiếp theo nhé!

...

Đợi đến khi Hoàng Tôn nhận ra, nguy hiểm đã gần ngay sát mặt. Hắn vội ném ra một tấm lại một tấm lá bùa.

Nhưng bất tri bất giác, bọn hắn đã thay đổi từ đứng xem, ngồi xem, chuyển thành quỳ gối mà xem.

"Vừa chiến đấu, lại vừa suy nghĩ mấy việc linh tinh, ta có chút khó mà khống chế sự tập trung của mình.

Chân Lý vẫn chưa kịp dùng tới hai viên lôi còn lại, Hoàng Tôn đã lên bảng đếm số rồi.

Hoàng Tôn bây giờ đã bị dọa không nhẹ, cắm đầu chạy thục mạng.

"Chỉ cần không chính diện đụng phải, cùng lắm thì bị trọng thương, không đến mức c·hết ngay. Sau đó lại hi sinh chút trùng binh phục hồi thân thể là được."

"Nếu như b·ị đ·ánh trúng, ta liền xong con bê!"

Chúc các bạn có những giây phút đọc truyện vui vẻ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trước mặt xuất hiện ba viên ngũ sắc lôi cầu, kích thước chúng nó tăng lên cực nhanh, chỉ mấy hơi thở, đường kính đã đạt tới gần trăm mét.

Hiến Tế Chi Thuật vận chuyển, nhanh chóng chiếm mất một thành trong số đó, còn lại đều bị Chân Lý Chi Thư đút túi.

Ngũ hành nguyên tố xung quanh cuồng vũ lăn lộn, hội tụ thành các loại thủ đoạn t·ấn c·ông cùng phòng ngự, bao bọc lấy Hoàng Tôn vào bên trong.

Trực giác báo cho hắn biết, hắn xong!

Chân Lý còn có thể dùng tinh thần lực, lâm thời chuyển đổi phương hướng bám theo mục tiêu.

"Chỉ bằng hai chiêu vừa nãy, đã diệt mất gần hai thành quân số của ta, huống hồ là bây giờ?"

Hắn đã khế ước dung hợp cùng quỷ vật, tất nhiên sẽ phải nhận ảnh hưởng từ bọn chúng. Quỷ sợ lôi, dẫn đến tà giáo Ngự Quỷ Sư cũng sợ theo.

Trong đó ẩn chứa uy lực vô cùng khủng bố, khiến Hoàng Tôn tựa như có gai ở sau lưng. Vừa quay lại trông thấy, liền bị dọa tái cả mặt.

Điều này cũng như một gáo nước lạnh, từ đỉnh đầu dội xuống, khiến cho Hoàng Tôn nháy mắt thanh tỉnh lại.

"Khoảng cách này, lại có thêm nhiều chướng ngại vật chặn ở đằng trước....Còn né kịp!"

Thiên Thủ Thiên Nhãn Thần Tướng Hóa Thân, danh xứng với thực!

Theo một tiếng kêu rên trong tuyệt vọng, Hoàng Tôn bị lôi cầu đánh trúng.

Trước đây, uy lực của Ngũ Hành Thần Lôi còn nhỏ, k·hông k·ích phát được nỗi sợ hãi nằm sâu trong quỷ vật.

Chân Lý nhận ra đây là nhẫn trữ vật, "Quá bền, lại có thể gánh chịu qua uy lực của v·ụ n·ổ vừa rồi."

Chiều cao của nó đang từ từ kéo lên, mãi cho đến khi đạt xấp xỉ hai chục thước mới dừng lại.

Hoàng Tôn cuối cùng cũng c·hết. Tổ tiên nó gây náo loạn cả tòa đại lục, con cháu thì quậy tung một huyện.

Vừa rồi, địch nhân chợt đứng hình mất mấy giây, Hoàng Tôn còn tưởng rằng cơ hội tới rồi, đang muốn thúc quân tiến lên làm thịt một phen.

Chân Lý niệm một lần Khai Thiên Kinh, thu hồi tư duy đang phát tán, lực chú ý trở lại với trận chiến.

Hoàng Tôn c·hết đi, có đồ vật lấp lánh nào đó bị xung kích bắn tới phương xa.

"Rút lui....

"Điểm kinh nghiệm tự đưa tới cửa, không cần thì phí."

Cũng không thể vội vàng tấn thăng Đại Giáo Chủ rồi...."

Thậm chí còn bắt đầu lên tâm tư, mượn nhờ dư uy của sấm sét, mài mòn không gian chi lực ở miệng v·ết t·hương. (đọc tại Qidian-VP.com)

Bản thân hắn thì móc ra một tấm Ngũ Giai Hạ Phẩm Ẩn Khí Phù, chui vào một đám châu chấu hơn chục con, xoay người bỏ chạy.

Oanh____!!!

Bởi vì trong các tiểu thuyết mà hắn từng đọc, có quá nhiều trường hợp đại năng bị "chính bản thân mình" đâm lưng.

Chương 92: Cái c·h·ế·t của Hoàng Tôn.

Nếu như không gặp phải nhân vật chính, đoán trừng thật có thể thành cường giả, tiếp tục làm mưa làm gió.

Chỉ gặp Thần Tướng Hóa Thân đẩy nhẹ, một viên ngũ sắc đại lôi cầu phi tốc bắn ra, nhắm thẳng Hoàng Tôn chân thân, sơ tốc xấp xỉ bảy lần vận tốc âm thanh, đã sánh ngang một chút t·ên l·ửa đ·ạ·n đạo.

"Ta năm nay bảy mươi tuổi, nhưng ta lại chưa bao giờ gặp trường hợp nào, mà nó cảm thấy biệt khuất như vậy cả."

Hóa thân vốn là đồng nguyên với bản thể, người khác không g·iết được Chân Lý, nhưng bọn chúng thì chưa chắc.

Nhưng hắn bây giờ không quản được cái này.

Bởi vì châu chấu xung quanh mất đi Hoàng Trùng Quỷ Mẫu làm cội nguồn, đã bắt đầu nhao nhao t·ử v·ong, hóa thành năng lượng cùng quỷ khí tiêu tán giữa thiên địa.

Theo Hoàng Tôn ra lệnh, Vạn Trùng Đại Trận điên cuồng xông lên, với hi vọng có thể cầm chân tên quái vật kia một lúc.

Hắn có chút hối hận, hận bản thân không quyết định chạy nhanh một chút.

Thân thể vốn là đang bị trọng thương, không bay nhanh được, đành phải điều khiển đám châu chấu, kết vào nhau thành một tấm thảm, mang theo mình rời đi.

Người sau như muốn vãi cả linh hồn, vội vàng điều khiển tiểu đội trùng binh tránh ra, trong đầu thì nhanh chóng vận chuyển:

Ông___dụ!

Đi mẹ nó Thánh Tử chi vị!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếp đó, chính hắn cùng châu chấu xung quanh cũng bị bốc hơi theo.

Hoàng Tôn bỗng nhiên có dự cảm bất tường.

Hắn cảm thấy như vậy đã đủ dùng rồi, không cần để bất cứ hóa thân nào tự có ý thức của riêng mình.

Lần này, đám tín đồ "vấp ngã mà khôn ra" đã nhắm mắt, bịt tai lại từ trước.

Tứ Giai Thượng Phẩm Mộc Giáp Phù, Tứ Giai Thượng Phẩm Thổ Bích Phù, Tứ Giai Thượng Phẩm Thủy Tráo Phù,...

Bây giờ địch đã tan đàn xẻ nghé, quân trận thì thủng trăm ngàn lỗ, nếu không tranh thủ cơ hội, quả thực hơi có lỗi với Hoàng Tôn.

"Đến lúc đó, bằng vào ưu thế tốc độ của mình, lại thêm Vạn Trùng Đại Trận đoạn hậu. Cho dù đối phương là Đại Tông Sư, ta cũng có lòng tin chạy thoát."

Hắn nội tâm một trận run rẩy, cảm giác dù là Dương Thần Chân Quân ngạnh kháng, cũng phải trọng thương.

Tiếng nổ lớn chợt vang lên, bầu trời cũng như muốn lắc theo một cái.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 92: Cái c·h·ế·t của Hoàng Tôn.