Luyện Khí đại lục.
Một tòa phủ xây dựng theo phong cách cổ đại, vợ chồng Dương thị diêu động xe đẩy của trẻ em, trên miệng lộ ra nụ cười từ ái.
"Thật không nghĩ tới, bảo bối nhà chúng ta lại nhanh đến như vậy."
"Đúng vậy nha, hôm nay là sinh nhật của Khang nhi, chàng có chuẩn bị gì cho con chưa?".
"Kia là đương nhiên phải có."
Người trung niên móc ra từ hông một thanh kiếm dài chừng một mét, toàn thân thanh kiếm màu đen được chế tạo từ hắc thiết.
Nữ phụ kia nhìn thấy chồng mình lấy ra thanh kiếm như thế đặt trước mắt mình, bờ môi căng mộng khẽ nhích, cùng bộ ngực chập chùng, nhìn xuống dưới không thấy hai đầu ngón chân.
Người ngoài nhìn vào liền biết nữ phụ này là một người tốt.
"Đây là..?"
Người đàn ông trung niên kia cười nói:
"Không sai, đây là thanh phi kiếm do Kim Đan kì chân nhân luyện ra, đã đạt tới trung đẳng pháp khí.
Phu nhân, trong nhà chúng ta còn chưa ai tới Kim Đan, đây chính là ta hy vọng con mình tương lai."
Thanh này phi kiếm đặt ở bên ngoài chính là cũng khiến người khác đỏ con mắt, giá trị phải nói không hề nhỏ.
Dương Tĩnh cơ hồ là dùng hết phân nửa tài phú mới có thể mang về món quá này tặng cho con trai mình.
Thế giới này có người tu luyện, gọi là luyện khí sư. Cảnh giới tu luyện phân chia gồm Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đan, Nguyên Anh, Hóa Thần, phía trên tạm thời chưa rõ.
Mà Dương thị cảnh giới liền chỉ mới đạt tới Trúc Cơ, có thể nói là đặt niềm tin không nhỏ vào con trai mình.
Mà ở trong xe đẩy lúc này, Dương Khang nhìn thấy thanh phi kiếm, trong lòng khinh bỉ:
"Vừa đen vừa dài mà lại vừa xấu như thế?"
Cậu thật ra là người xuyên việt, kiếp trước sống ở một nơi gọi là Trái Đất.
Kiếp trước như gió thổi mây bay không cần nhắc lại cũng được. Chỉ biết Dương Khang trước khi c·hết vẫn là tên cẩu độc thân.
Sau khi xuyên qua đến thế giới này, còn nhận được một cái hiệu ứng buff.
Tu vi Tiên Tôn.
Dương Khang còn không biết cảnh giới ở thế giới này, nhưng nhìn tên hiệu ứng buff bá đạo như thế.
Cậu liền biết mình không tầm thường, có lẽ đây là lấy sự độc thân đổi lại đi.
Dương Khang nhìn thanh phi kiếm càng ngày càng chán ghét, cậu liền tiện tay giơ lên bóp nát một cái.
Răng rắc.
Thanh phi kiếm liền gãy ra thành nhiều mảnh.
Vợ chồng Dương thị biến sắc, còn tưởng mình hoa mắt nhìn lầm.
Nhưng hai người dù sao đã hơn bốn mươi tuổi, lại là Trúc Cơ kì, làm sao có thể vì chuyện này mà bối rối.
Chỉ thấy sau đó Dương Tĩnh nổi giận đùng đùng, muốn đi báo quan bắt cái tên Kim Đan kỳ l·ừa đ·ảo kia.
Rõ ràng đây là thanh phi kiếm giả, nếu không làm sao một đứa nhỏ mới chỉ một tuổi liền bóp gãy.
Đổi lại người lớn như hắn còn không có khả năng như thế.
Giả, nhất định đây là giả.
Luyện Khí đại lục có vương triều Đại Long, cùng ngũ đại tiên môn cùng nhau thống trị, bên cạnh đó còn có tam đại tông giáo ma giáo.
Vương triều Đại Long cùng ngũ đại tiên môn như mặt trời giữa trưa, tuy đã tồn tại hơn trăm ngàn năm, nhưng vẫn là thời kì toàn thịnh.
Mà tam đại tông giáo trừ Hợp Hoan tông mở ra loại hình dịch vụ thư giãn, kỹ viện ra, thì hai tông giáo còn lại như chuột ở cống rãnh, không dám ngoi lên mặt đất.
Đã mười sáu năm trôi qua. Dương Khang liền thể nghiệm xong cảnh giới mạnh vô địch của mình, trong lòng có chút nhàm chán.
"Thật yêu thích cảm giác được làm phế vật, bị từ hôn sau đó liền đi biệt khuất ba năm, trở về đánh mặt."
Khi xuyên qua Dương Khang còn mộng tưởng chép văn làm thơ, tìm khoai tây, tìm hạt dưa hấu.
Làm vương gia, sống cái nhàn nhã qua ngày.
Không ngờ cái hiệu ứng buff này phá tan ước mơ của cậu.
"Dương nhi, lên đường cẩn thận."
Hai vợ chồng Dương thị nhìn con mình mới đây đã lớn, còn sắp phải rời nhà, trong lòng có chút thổn thức.
Lần đó quan phủ tới điều tra,cũng nghĩ không thể nào một đứa nhỏ một tuổi liền có thể tay không bóp gãy thanh kiếm.
Quy tội cho tên Kim Đan kia, điều tra qua phát hiện tên kia lại là ma tu, để lại ma khí trong thanh phi kiếm, âm mưu ảnh hưởng trẻ nhỏ trẻ sơ sinh.
Thanh phi kiếm như thế mới có màu đen, chứ không liên quan gì hắc thiết.
Quan phủ liền bắt tên ma tu đó cầm tù trăm năm, còn phế bỏ tu vi, bồi thường cho Dương gia một số tiền khổng lồ đủ ăn ba đời.
Nhưng mỗi đứa trẻ ở Luyện Khí đại lục khí tới mười sáu liền muốn đi tới tông môn kiểm tra thể chất.
May mắn có thể chất đặc biệt tương lai liền xán lạn.
Dương Khang cũng là như thế, lần này cậu muốn đi tới Vô Cực tông, một trong ngũ đại tiên môn ở đại lục.
Nguyên nhân là nơi này gần chỗ thành cậu sống đi.
Xe ngựa đi hai ngày liền tới Vô Cực tông, người lên núi lúc này càng lúc càng đông.
Bên ngoài mưa to như bão tới, nhưng khi đi lên núi quang cảnh liền thay đổi, chim bay nước chảy, không khí trong lành dễ chịu, tựa như hai thế giới.
Bỏ lại xe ngựa, Dương Khang đi bộ lên núi, cuối cùng cũng tới nơi diễn ra buổi tuyển chọn.
"Quả nhiên..."
"Quả nhiên tiên môn trong lời đồn, tiên hạc dị thú đều có, sau này phải làm nơi ở giống như thế."
Dương Khang ngạc nhiên, cậu còn chưa kịp cảm khái liền bị tên nào đó đoạt lời thời.
Quay sang nhìn thấy một thiếu niên chạc tuổi mình, ăn mặc sang trọng, khuôn mặt càng là tuấn mũ, nhưng dưới mí mắt lại có chút thâm đen, tựa như một người bảy ngày đều ở kỹ viện vui chơi, ánh mắt Dương Khang nhìn người kia như nhìn tri kĩ.
Rõ ràng chỉ có thể là tri kĩ mới có cùng chung ý nghĩ đi.
Mà người kia cũng thấy ánh mắt của Dương Khang, không có ngại ngùng mà còn chào hỏi:
"Tại hạ Lục An."
"Dương Khang."
Hai người rất nhanh liền trở thành bạn.
Dương Khang biết được tên Lục An này là thiếu gia của một đại gia tộc, nhưng trong nhà muốn sắp xếp hôn sự hắn liền trốn đi.
Còn nói cái gì nam nhi không thể bị nữ nhi cản bước.
Dương Khang cũng cho là như thế, Lục An cùng kiếp trước Dương Khang chính là cùng chung chí hướng.
Lúc này trên trời liên bay xuống một đôi nam nữ, mặc áo có thuê chữ Vô Cực tông.
Thanh niên kia tướng mạo tuấn tú, mày rậm, ánh mắt cương nghị, so với Lục An còn đẹp trai hơn nửa phần.
Nữ tử kia khuôn mặt như thiên tiên, đặt ở kiếp trước chính là minh tinh hoa hậu hạng SSSR.
Nhưng trong mắt Dương Khang lúc này là bình thường tới cực điểm.
Mà đáng chú ý tới chính là hai người này chỉ là tới để ổn định tình hình.
Phía sau còn có một nữ tử bay tới, toàn thân không dính bụi, đi chân trần, hai tay chấp sau lưng, khuôn mặt băng lãnh như bá đạo nữ tổng tài.
So với người vừa rồi thì chính là một người ở trời cao, còn người kia ở một ngàn tầng địa ngục.
Dương Khang lúc này cũng hứng thú với người này, đơn giản quá mẹ nó xinh đẹp đi.
Cô gái kia đi lên chỗ cao nhất, nhìn về phía đám người bên dưới.
Mà bên dưới lúc này tiếng ồn ào cũng là càng ngày càng lớn.
"Cha, tỷ tỷ đó là ai mà lại xinh đẹp như thế?"
"Im miệng, không được nói nữa"
Thiếu niên kia ngạc nhiên, bình thường trong nhà cha mình rất thương mình, cho dù là làm lỗi đến đâu liền sẽ tha thứ.
Nhưng bây giờ chỉ vì câu nói mà lớn tiếng với mình, khiến cho thiếu niên cảm thấy thế giới này thay đổi rồi.
Dương Khang cũng là ngạc nhiên, ánh mắt nhìn qua Lục An.
Lục An bắt được ánh mằt liền hiểu, hắn biết người này đến đây ôm lòng may mắn, không phải cái gì đại gia tộc, có lẽ nhiều chuyện còn không có biết.
0