Dương Khang cầm ba bình siêu cấp Trúc Cơ đan rồi nhanh chóng rời đi.
Địa phương quỷ ma này sau này không cần thiết thì không nên đến thì hơn.
Cái quỷ gì đi mua đan dược liền nói hắn bị táo bón.
Ngươi là cái luyện đan sư cũng đâu phải y sư đâu.
Dương Khang mua ba bình mục đích là muốn nghiên cứu thuật luyện đan.
Công pháp các chỉ có công pháp võ học, cùng một số tri thức cơ bản của Luyện Khí đại lục.
Còn sách về phù đạo hay luyện đan, đều phải tiến về các phong học tập, đây là có truyền thừa.
Dương Khang cảm thấy bây giờ hắn đứa ra ý kiến muốn chọn lại sư tôn, có lẽ đại sư tỷ sẽ khó chấp nhận.
Nên quyết định dựa vào đan dược có sẵn mà tìm ra đan phương.
Hắn có thể hư không ngưng đan, nhưng điều kiện là phải có đan phương, vật liệu. Nếu không đan hắn luyện ra chỉ đơn thuần như linh khí cô động lại mà thôi.
Dương Khang thấy hư không ngưng đan lại có chút nhàm chán, như thế không đủ thể nghiệm niềm vui luyện đan.
Luyện đan sư sầu nhất là nhìn lò luyện đan nổ tung, vui nhất chính là đan dược ra lò.
Không phải tự nhiên đệ tử đan phong đều là toàn bộ mắt thâm đen, đây chính là do bọn họ cảm nhận niềm vui khi luyện đan.
Dương Khang cũng muốn cảm nhận khi nổ lò, khi đan thành, khi phải thức trông coi lò luyện để không p·hát n·ổ, khi chất lượng đan công hiệu hơn dự liệu.
Nhưng mà trước mắt Dương Khang liền muốn nghiên cứu viên siêu cấp Trúc Cơ đan này, sau đó mới đi mua sắm lò luyện đan cùng dược liệu.
Chỉ thấy giờ phút này ba mươi sáu viên siêu cấp Trúc Cơ đan bay lơ lửng trước mặt hắn.
Hắn mua một bình vị dưa hấu, một bình vị lá cây rừng, cùng một bình bình thường.
Màu sắc cũng là theo đỏ, lục, vàng.
Đơn thuần Trúc Cơ đan đều có màu xám, chỉ có loại cực phẩm mới có màu vàng như thế.
Dương Khang bắt đầu lấy giấy bút ra ghi lại, giống như một nghiên cứu sinh chăm chỉ.
Hắn chính là dựa vào linh lực bên trong Trúc Cơ đan, sau đó dựa theo cấu tạo phân tử của chúng, suy ra căn nguyên.
Nhưng để hiệu quả hơn, Dương Khang cần đi một chuyến tới công pháp các để tìm các loại thảo dược cơ bản.
Đây được coi như bí kíp sinh tồn ưu tiên, nên ở công pháp các loại mặt hàng này nhiều lắm.
Đi dạo một hồi thì hắn phát hiện cũng có một người ở đây, Dương Khang nhận ra người này, chính là Mộc Hi sư muội.
"Chào Mộc sư muội."
Dương Khang lên tiếng chào hỏi.
Mộc Hi năm nay mười lăm, nhưng sở hữu Mị Ma thể chất, khiến nàng trở nên diễm lệ.
Loại thể chất này chiến lực không bao nhiêu, nhưng có cái kĩ năng chính là mê hoặc, cao hơn một cảnh giới chưa chắc đã có thể tránh được kỹ năng này.
Mộc Hi nếu không tham gia Vô Cực tông mà chọn Hợp Hoan giáo, có lẽ còn sẽ trở thành tông chủ đời mới.
Hợp Hoan giáo cũng không phải ai cũng đi theo con đường song tu, thải dương bổ âm.
Tông giáo này thờ phụng chính là Nữ Thần Tình Ái.
"Ái" ở đây có nghĩa là ái mộ. Tông giáo giáo lý ban đầu là cầu một chữ ái, mến mộ một người, cảnh giới liền sẽ theo đó đi lên.
Nhưng sau này tông giáo có bộ phận người thấy như thế quá chậm, liền sinh ra "Dục" chính là thải dương bổ âm, cảnh giới tăng nhanh.
Hợp Hoan giáo từ đó liền chia làm hai bộ phận, "Ái" cùng "Dục" cùng song song tồn tại.
Mỗi thời kì hai bên đều có kỳ tài sinh ra, chẳng hạn như năm "Ái" đảng lên làm giáo chủ, "Ái" phái liền đè ép, kỹ viện lúc đó đóng cửa hơn phân nửa.
Đến lúc "Dục" đảng lên nắm quyền, bước ra đầu hẻm liền thấy thanh lâu.
Cái thể chất này khiến cho biết bao nhiêu ma nữ Hợp Hoan giáo thèm thuồng.
Mà hai tông giáo ma giáo còn lại cũng là có tôn thờ cho riêng mình.
Vô Tình giáo tôn thờ vô tình đại đạo, không nhận người thân, không nhận tất cả, chỉ nhận chính mình.
Đệ tử phái này tu luyện một môn công pháp gọi là Thái thượng vong tình.
Khi đại thành tình cảm liền sẽ mất hết, tựa như cái khôi lỗi. Các đời giáo chủ muốn thượng vị đều là đâm lưng nhau mà lên.
Tông giáo còn lại tên là Phản Thiên giáo. Với giáo lý mệnh ta do ta không do trời, đường ta sau này chính là nghịch thiên mà đi.
Đệ tử giáo phái này thường độc đoán, cảm thấy người khác luôn có ác ý với hắn.
Chẳng hạn như đệ tử giáo phái này đi qua đường, bị một người chú ý, tên kia nói đệ tử ma giáo rớt cái túi linh thạch.
Tên đệ tử kia liền nghĩ người kia muốn sắp xếp vận mệnh của hắn, liền không suy nghĩ rút đao ra chém tại chỗ, thong dong rời đi.
Loại giáo phái này thích nhất chính là Vân Mặc Phàm, nhưng đáng tiếc Vô Cực tông nhanh hơn một bước, chiếm được tiên cơ.
Mộc Hi nhận ra Dương Khang, nghe đồn thiên tư khủng bố, được đích thân tông chủ dạy bảo, nàng không dám phớt lờ.
"Chào Dương sư huynh."
Nàng cũng có chút ngạc nhiên, bình thường Mộc Hi đều sẽ ở trên núi tu luyện, bây giờ nàng vẫn chưa thể thu liễm thể chất.
Nam nhân thấy nàng liền sẽ một bộ say đắm, thậm chí khó kìm chế.
Nên mỗi lần đi ra ngoài, nàng sẽ lựa thời gian ít người nhất có thể.
Mà vị sư huynh này lại đối với nàng tỏ vẻ bình thường, ánh mắt lại sáng như ngọc trai, không có chút dâm niệm nào trong đó.
Cái này khiến Mộc Hi càng thêm bội phục.
"Sư muội hôm nay là đến tuyển chọn công pháp?"
"Đúng là như thế, nhưng hồi lâu, ta vẫn chưa tìm được cái nào thích hợp."
Dương Khang co bàn tay phải lại thành nắm đấm, để dưới mũi, tay trái tạo thành góc 90 độ, nắm lấy bắp tay phải, lộ vẻ suy tư.
"Sư muội thể chất đặc thù, hay là tuyển chọn một mô công pháp về huyễn thuật, kết hợp với thể chất kia, chẳng phải tuyệt luân."
Mộc Hi hai mắt sáng lên, nàng trong lòng cũng từng là nghĩ như thế, nhưng lại lo lắng không thích hợp.
Bây giờ có người cùng chung chí hướng với nàng, nàng liền không lo lắng.
Mộc Hi liền chọn một môn công pháp gọi là "Lời nói gây mê hoặc". Công pháp này chỉ cần luyện thành, nói chuyện cũng khiến cho người khác rơi vào huyễn thuật.
Luyện Khí liền có thể tạo ra ảo giác cho người khác. Khắc tinh chính là thể tu cùng người có niệm lực.
Mộc Hi cảm tạ sư huynh của mình liền nhanh chóng trở về tu luyện. Dương Khang cũng là chọn xong một cuốn sách dược thảo cũng rời đi.
Chỉ là hai người rời đi, trên lầu có một cặp mắt nhìn xuống, người này là người trông coi công pháp các, tu vi thâm bất khả trắc.
"Hậu sinh khả uy, Mị Ma thể chất, còn tên tiểu tử kia thì nhìn không ra, nhưng linh lực lại hùng hậu vô cùng."
0