0
Bên ngoài Vô Cực tông tuy tiên hạc kỳ trân dị thú khắp nơi, nhưng đó chỉ là một góc nhỏ.
Chân chính nội tình phải nói từ bên trong.
Là một trong ngũ đại tiên môn, diện tích Vô Cực tông có thể gấp ba lần Trái Đất.
Vô Cực tông chia làm tám ngọn núi, ba đại điện, cùng vô số bí cảnh, cấm địa khác.
Mỗi một ngọn núi đều tọa trấn một vị trưởng lão
Tông môn có chín vị trưởng lão, những người này gọi là Cửu lão, tu vi đều là Hợp Thể.
Cửu lão cùng ra tay cho dù lời đồn Độ Kiếp kỳ có thể một tay chụp c·hết trăm tên Hợp Thể Kỳ cũng có thể ôm hận mà c·hết.
Ba đại diện rồi Thánh Điện, là nơi ở của tông chủ, cũng như có việc gì đều đến đó tụ họp lại bàn việc.
Nhiệm vụ điện chuyên quản lý các sự việc trong tông môn, ban bố nhiệm vụ hoặc là giải quyết t·ranh c·hấp.
Công pháp các chuyên cất giữ bí pháp cũng như nhiều tin tức quan trọng của tu tiên giới.
Dương Khang đứng trước công pháp các, khuôn mặt đầy chờ mong.
Sau khi được vị sư huynh đưa cho quần áo tông môn cùng chìa khóa tới động phủ. Dương Khang biết được những người mới như cậu sẽ có thời gian một tháng để lựa chọn vị trưởng lão thích hợp mà bái sư.
Trước mắt Dương Khang liền đến đây tìm hiểu một chút thông tin, còn về lựa chọn, cậu nghĩ chọn cái nào cũng được, chuyện này không quan trọng.
"Tu tiên giới tồn tại mấy triệu năm, mà Vô Cực tông từ thời thượng cổ đã sớm xuất hiện.
Tổ sư gia Vô Cực tiên ông chính là người sáng lập, trải qua mấy cái triều đại Vô Cực tông vẫn sừng sững không ngã.
Cảnh giới tu luyện bao gồm: Luyện Khí, Trúc Cơ, Kim Đạn, Nguyên Anh, Hóa Thần, Luyện Hư, Hợp Thể, Độ Kiếp.
Còn cảnh giới phía trên gọi là Bán Tiên, nhưng đó chỉ là suy đoán hay sự thật, không người biết được."
Dương Khang nổi giận, nhìn quyển sách để tên "Đại Lục Sử Ký Toàn Thư" cái này như lời đánh giá của ai đó chứ không phải cái gì lịch sử đại lục đi.
Cậu nhìn phía sau có đề tên ba chữ Vô Nhai Tử.
"Xxx nhà Vô Nhai Tử."
Đi dạo quanh công pháp các một hồi không tìm thứ gì liên quan tới tiên tôn, cậu liền rời đi.
Chỉ khi trở thành đệ tử chính thức mới có thể đến khu công pháp, mà Dương Khang cũng không cần mấy cái đó.
Một ý niệm người khác liền không chịu nổi, cậu chỉ cần dùng man lực liền đã vô địch, chí ít đó là theo ý nghĩ chủ quan của Dương Khang.
~~
Lúc này trong Thánh Điện có mấy đạo bóng người khuôn mặt mơ hồ, có hai nữ bảy nam, cùng Hạ Nhược Vy ngồi ở giữa.
Bọn họ chính là Cửu lão, bình thường đều dùng thần niệm tới đây tụ họp, chỉ có Hạ Nhược Vy là chân thân.
Loại thần niệm này tới Hóa Thần kì liền có. Nguyên Anh cũng chỉ là nguyên thần xuất khiếu, còn chưa thể rời bỏ nhục thân quá lâu.
Ngoại trừ một số nghề nghiệp đặc thù như luyện khí, chế tạo khôi lỗi sau đó rót linh lực vào, liền có thể điều khiển từ xa giống như thần niệm.
"Hỏa linh căn kia thích hợp nhất luyện khí, làm đệ tử của ta là quá đẹp."
Người nói là tam trưởng lão Khưu Thiên, hắn trên người biểu hiện ra hỏa hệ cực mạnh.
Mà có một tên trưởng lão khác hỏa hệ uy áp cũng là không kém, tứ trưởng lão Trần Đến.
"Có cái rắm, ngươi như thế phải là luyện đạn".
Không để ý hai người, nhị trưởng lão Đào Tiên Tiên nói:
"Mộc Hi kia cũng là tiên thể, thuộc về ta đi, còn cái kia Băng Tuyết Nhi lại dùng kiếm, Tuyết Cơ sư muội, muội thấy thế nào?"
Biệt Tuyết Cơ đứng hàng thứ năm, chân mày hình kiếm, khuôn mặt lạnh lùng, không nói gì chỉ là gật đầu nhẹ.
Ở đây nàng là ít nói nhất, cũng chán ghét nhất chính là loại tràng diện này, đều đã gần ngàn tuổi, còn tranh giành đệ tử như thế, mất hết thể diện.
"Ta thấy cái kia có suy bại linh căn, hai ngươi lấy đi, hỏa linh căn về ta, ta chịu thiệt."
"Chịu thiệt cái mẹ nhà ngươi."
Hai người liền muốn đánh nhau, loại hình ảnh này nhìn quen.
Hạ Nhược Vy cũng là trước kia thấy hai người muốn đánh nhau, liền mới đưa ra chủ ý dùng thần niệm đến họp bàn.
Man Đại một thân cơ bắp, cho dù là thần niệm đều không che giấu đi được cái này đặc thù của hắn, hiếm khi mở miệng nói:
"Đại ca, hay ngươi nhận cái tên kia đi, dù sau đó là thể chất hiếm gặp, huynh chỉ có một cái Hữu Nghị liền quá cô đơn đi."
Đại trưởng lão cười giận nói:
"Có tin hay không trước thu ngươi?".
Hạ Nhược Vy cũng không nói gì, ầm ĩ một hồi liền cho qua.
"Tên Dương Khang kia cũng không tệ."
Ồ
Đám người lúc này không còn cãi vã mà ngạc nhiên, hiếm thấy vị tông chủ này mở miệng khen một người.
Mấy năm trước Hạ Nhược Vy liền thay chân sư phụ, cũng tức là cửu sư đệ bọn họ, Vô Nhai Tử, lên làm tông chủ.
Người ngoài như có dị nghị, nhưng bọn họ đều sớm biết thực lực của vị tông chủ này, mạnh không hợp thói thường.
~~
Dương Khang lúc này tuy không được ai nhớ đến, tựa như một cái nhân vật quần chúng, nhưng cậu còn không biết rằng có một người đã sắp xếp cho cậu sẵn việc lựa chọn.
"Ách xì, nhảy mũi liên tục như thế, chẳng lẽ có điều không ổn?"
Mặc dù không có nhắc tới cảnh giới tiên tôn, nhưng cậu biết tới cảnh giới này liền không nên nhảy mũi như thế mới đúng.
Trước mắt Dương Khang định dạo chơi trăm năm, sau đó mới thể nghiệm tới cảm giác làm nhất tông chi chủ, tiếp theo liền chưa tính tới.
Thời gian gần đây, Dương Khang rơi vào vòng tuần hoàn, lo lắng có ai trong tông môn nhận ra, dù sao bây giờ cậu không có thước đo chiến lực.
Chỉ có thể ở động thiên, đi công pháp các, sau đó đi dạo quanh tông môn.
Ngoài tám ngọn núi, ba đại điện, Vô Cực tông còn có tỷ võ đài, lễ đường thành hôn, thậm chí còn có một thành nhỏ để đệ tử thực tập ở lại, giống như một cái thành phố mini.
Tuy thời cổ đại, nhưng Vô Cực tông cùng các tiên môn khác đều rất cấp tiến, xi măng, xà phòng, khoai tây, ớt,... Các loại như kiếp trước đều có.
Chỉ là còn chưa làm nhà cao tầng mà thôi, nguyên nhân là ở đây tu sĩ thích cảm giác gần gũi thiên nhiên, gỗ ở đây đều có thể dự trữ linh khí, nhà gỗ mới vẫn còn tồn tại.