0
Ba ngày trôi qua, Dương Khang cảm thấy như mình đã trải qua ba mươi năm.
Ngày thứ hai Hạ Nhược Vy liền để cậu phơi nắng ngoài trời.
Hôm đó không biết làm sao cái nắng liền hơn 50 độ, Dương Khang cảm giác mình giống như đang sống ngoài sa mạc.
Khô khan, nóng bức, cảm giác khó chịu. Đó chưa phải là tất cả những gì Dương Khang chịu đựng.
Buổi chiều còn phải ăn đặc sản vùng quê Nam Vực.
Mà đặc sản lần này là rết độc trăm năm, nhện cực độc, nhền nhện trăm chân.
Buổi chiều không còn là ngâm mình trong thuốc, mà chuyển sang ngâm mình trong hầm băng âm mấy độ.
Ngày cuối cùng Dương Khang liền tổng hợp hai ngày trước, nhưng cường độ tăng ba lần.
Thức ăn càng thêm phong phú, lần này có thịt yêu thú tươi mới.
Trải qua ba ngày sinh tử, Dương Diệp nửa người trên cởi trần, chỉ mặc chiếc quần cọc, toàn thân lộ ra cơ bắp.
"FUCK YOU"
Theo tiếng nói của Dương Khang, khí thế của cậu tăng vọt, không có chút kiêng nể nào mà đột phá Luyện Khí tầng 1.
Đến đây Dương Khang liền "bước" vào tu tiên thế giới.
Nhìn Hạ Nhược Vy mĩm cười, Dương Khang thấy đây rõ ràng là nụ cười của một tên ác ma, đại ma vương, chuyên lấy máu người làm thứ nuôi dưỡng bản thân.
"Chúc mừng sư đệ thần công đại thành."
Mặc dù không hiểu sư đệ nói gì, nhưng nhìn vẻ mặt kích động đó, Hạ Nhược Vy biết sư đệ mình rất vui sướng khi đột phá đi.
Dương Khang cố nặn ra một nụ cười, chỉ cần qua hôm nay cậu liền thoát khỏi bể khổ.
"Đa tạ sư tỷ."
Hạ Nhược Vy nói:
"Tuy đệ đã đột phá nhưng không được lười biếng.
Có câu sư phụ đưa qua cửa, thành tài tại đệ tử. Nhưng mạch này chúng ta có chỉ ba người.
Ta thân làm sư tỷ làm sao ghẻ lạnh đệ được, nên từ nay về sau có chuyện gì cứ đến tìm ta."
Đây có lẽ là lần đầu Hạ Nhược Vy chịu phí nhiều nước bọt như thế.
Mà Dương Khang nghe tới câu "làm sao ghẻ lạnh" "cứ đến tìm ta" trong lòng tâm như c·hết đi bảy phần.
"Chẳng lẽ bể khổ không biến mất đi, mà chỉ đổi từ hình thức này sang hình thức khác?".
Dương Khang tự vấn tâm lòng mình, khuôn mặt cậu ngốc trệ.
Hạ Nhược Vy nhìn thấy trong lòng kinh ngạc, sư đệ đây là tại ngộ ra chân lý, cảm ngộ đại đạo thành công, đang rơi vào trạng thái đốn ngộ.
Khuôn mặt nàng càng thêm hài lòng, nhưng không thể quấy rầy sư đệ, liền tại chỗ biến mất.
Đây dù sao cũng là lãnh địa tông môn, sẽ không có tên nào dám đến đây phá đám.
Dương Khang nào biết ý nghĩ của sư tỷ mình, cảm thấy trước kia cậu nên đi gia nhập Phật môn.
"Ừm, hình như thế giới này cũng không có Phật môn".
Ngũ đại tiên môn bao gồm: Vô Cực tông, Ngũ Hành tông, ở trung tâm đại lục, vương triều Đại Long kinh đô cũng nằm ở nơi này.
Phía tây là Vạn Kiếm Tông, phía bắc Minh tông, phía đông là Bách Hoa các.
Nam vực là địa bàn của yêu quốc, hay còn gọi nơi này là yêu giới.
Dương Khang cảm thấy đã đủ, không muốn ở lại đại điện này thêm phút giây nào nữa, trạng thái ngẩn ngơ kia cũng theo đó tan biến, cậu bước vào Luyện Khí tầng mười.
Một ngày này Dương Khang 16 tuổi liền cảm thấy mình đã 46 tuổi.
~~
Ánh nắng chói chang xuyên qua từng lớp trận pháp chiếu thằng vào mắt Dương Khang.
Đây là cửa sổ mà cậu mới làm ra, thấy không gian động phủ tuy rộng rãi nhưng lại quá ngột ngạc, liền quyết định làm cái cửa sổ cho thông thoáng.
Tu vi bây giờ của Dương Khang là luyện khí tầng 5, cảm thấy mới nhập môn hơn một tháng mà đã đến tầng 10, cái này khiến mình quá chói chang nổi bật đi.
Nhưng đây là Dương Khang tự mình đa tình. Kiếm thể Trần Trường Sinh bái nhập ngũ trưởng lão một hơi thở liền bước vào Luyện Khí, ba ngày liền lĩnh ngộ kiếm ý.
Kiếm thể là một thứ ngay cả Vạn Kiếm tông đều thèm khát loại nhân tài này. Có truyền thuyết Kiếm thể đại thành liền thuế biến là Bất Diệt Kiếm thể, vạn kiếm không thể tổn thương, cho dù đó là thần kiếm đi nữa.
Mị Ma tiên thể Mộc Hi cũng trong một đêm liền trở thành Luyện Khí. Suy bại linh căn Lục An ngày đầu tuy chậm chạp không đột phá, nhưng đến ngày hai tu vi liền tăng vọt tới Luyện Khí tầng hai.
Hắn bái nhập chính là đại trưởng lão.
Nếu theo tình huống bình thường, Dương Khang chính là tiểu sư đệ. Nhưng cậu có một cái sư tỷ là tông chủ, cho nên Dương Khang chính là đại sư huynh ở thế hệ này.
Tin tức Dương Khang bái nhập tông chủ tiền nhiệm liền lan ra như vũ bão, phải biết tông chủ Vô Nhai Tử vì nghĩa quên thân, từ bỏ quyền lợi tiến vào canh gác hình ngục.
Đây là đại công đức, đại thiện. Nếu như tiền nhiệm tông chủ chuyển qua tu công đức như Đào Hoa các, có lẽ bây giờ tu vi đã sớm Độ Kiếp, không, có thể còn là Bán Tiên.
Bách Hoa các chính là một đám nữ tử thành lập tông môn. Tông môn này là khắc tinh cứng của yêu quái, tà mị.
Nổi tiếng với Công Đức Kim Thần, Công Đức Pháp Tướng, yêu tà chỉ cần nhìn vào liền sẽ bị chói mắt mà c·hết đi.
Lục An giờ phút này biết tri kĩ của mình đã bái nhập vào mạch của tông chủ, trong lòng vui mừng.
Hắn mấy ngày qua liền muốn tới thăm hỏi Dương Khang, nhưng mỗi lần đến đều không có ở nhà.
Khi thấy Dương Khang khắc khổ luyện tập, hắn liền về nhà tự đánh giá lại bản thân, phải cố gắng tu luyện như thế.
"Trời đất bao la, đi ngủ lớn nhất."
Lục An quyết định đánh một giấc, ngày mai lại siêng năng tu luyện sau.
~~
Vân Mặc Phàm lúc này toàn thân như lửa đốt, áo quần trần trụi đi phân nửa, chỗ cần che giấu liền che giấu.
Hắn thành công bái nhập tam trưởng lão Khưu Thiên, đơn giản vị này nói chỉ cần hắn bái sư liền tặng cho một thanh Huyền Thiết Trọng Đao.
Thanh đao dài một mét, nặng hơn trăm kí, càn cầm điêu khắc hình rồng, trên thân đao càng là có nhiều văn tự kì lạ.
Theo sư tôn hắn nói, đây là kí tự thượng cổ Hỏa Thần, người sở hữu hỏa linh căn chỉ cần rót linh lực vào, đao uy lực liền sẽ tăng gấp đôi.
"Băng Tuyết Nhi, chờ đó."
~~
Băng Tuyết Nhi tuy không phải kiếm thể, nhưng linh căn hệ băng cũng làm cho người yêu thích.
Người có linh căn hệ này thường lạnh lùng, ít nói, rất hợp ý ngũ trưởng lão Biệt Tuyết Cơ.
Thiên phú kiếm đạo của nàng cũng không tệ, nhờ có sư tôn, cùng mấy vị sư huynh sư tỷ chỉ bảo, nàng liền ngộ ra hậu thiên kiếm ý.
Bản thấp hơn kiếm ý của Trần Trường Sinh, nhưng đủ để nàng làm át chủ bài của mình.
"Vân Mặc Phàm, ngươi chờ đó cho ta."
Lần đó gia tộc nàng cũng không phải đến từ hôn, chỉ là muốn giúp sức một chút.
Nào ngờ tên kia sĩ diện hảo, không nhận sự giúp đỡ còn nói cái gì ba mươi năm gì đó, gắn cho nàng cái mác phụ tình bạc nghĩa.
Nàng liền nghiến răng nghiến lợi muốn đến dạy bảo một trận, không ngờ tên kia đã sớm đi hướng về Vô Cực tông.
Dự định ban đầu của Băng Tuyết Nhi là muốn gia nhập Bách Hoa các, từ nhỏ nàng liền yêu thích hành hiệp trượng nghĩa, diệt trừ yêu ma.
"Đáng ghét tên Mặc Phàm này, p·há h·oại kế hoạch bản cô nương."