Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Tiềm năng bộc phát.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Tiềm năng bộc phát.


Thiên Vũ cũng không nghĩ nhiều liền tập một mạch cho tới khi hoàn tất.

Động tác mỗi lần dù làm nhiều đã thành quen, Thiên Vũ cứ nghĩ hắn đã hoàn toàn nắm bắt được nó, có thể dễ dàng thực hiện. Hiện tại hắn còn tăng gánh nặng lên bằng việc mang thêm bộ giáp Hắc Thiết Mộc.

Thiên Vũ quyết định ăn xong hắn sẽ đi hỏi thăm các quả trứng đã được ấp tới đâu rồi.

[ Trước đó, số liệu đo ra chỉ là ước tính mà ra. Nó chỉ mang tính khách quan để tham khảo. Sức mạnh không thể thông qua các con số để định hình được. ]

“ Vậy ta có thể đo chỉ số sức mạnh được không?”

“ Ngươi không nói thì ai biết ngươi có đo không?”

“ Ta vẫn không hiểu, ngươi không giải thích rõ ràng với ta thì đừng hồng ta rời đi”

“ Vậy trước giờ là ngươi lừa ta sao? “ (đọc tại Qidian-VP.com)

Như vậy cũng đã là quá tốt đối với Thiên Vũ. Tuy không thể học nhanh các kỹ năng hơn, nhưng có kỹ năng này giúp cho những khó khăn yếu quyết trước đó đã được giải quyết.

Dù có khác thường đi nữa, đây cũng là một sự thay đổi tốt hơn.

Các chiêu thức hắn đã thành thục thì khỏi phải bàn, thi triển chúng ngoài nhanh chóng hơn còn mượt mà hơn nữa.

Trước kia Thiên Vũ chỉ nghĩ tới việc có thể thoải mái thi triển các kỹ năng thì sẽ không khác gì võ thuật. Bây giờ, hắn có thể mơ hồ cảm nhận điều này không còn là viễn vọng nữa.

[ Việc này cũng không phải là lần đầu ta nói tới]

“ Được thôi, không đo thì không đo. Nhưng ít ra ta cũng cần kiểm tra cơ thể chứ. Bình thường cũng sẽ có mục |tình trạng cơ thể|. Lở như ta đã bị nhiễm bệnh thì sao chứ”

Thiên Vũ câu mài hỏi lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thừa nhận dễ dàng thì lại càng mau thích nghi, nhưng quen rồi thì dần sẽ bị lệ thuộc.

Thiên Vũ thi triển qua lại giữa các chiêu thức có thể xem như là những lúc hắn đánh thường vậy.

“ Đùng là như vậy đi. Vậy còn điều gì nữa chứ ?”

“ Được rồi ngươi nói tiếp đi”

“ Cái gì… ? “

Việc Thiên Vũ chỉ là luyện tập thành thục rồi việc sử dụng nó tốt hơn thì để [ kỹ năng khéo léo ] lo. Quan trọng hơn là kỹ năng này không hề cần kích hoạt, nó luôn tồn tại trong tiềm thức của Thiên Vũ.

Hoạt động nhiều thì nó sẽ có sự rập khuôn, quen với các “công việc” đó, cũng chính là 50 tư thế của tầng 1.

Hệ thống im lặng trong chốc lát như có suy nghĩ rồi mới lên tiếng.

Lúc này Thiên Vũ mới cảm nhận rõ ràng những chiêu thức kết hợp với các kỹ năng, chúng nó đã được bộc phát tiềm năng hết toàn bộ.

“ Đây thật sự là tác dụng của việc khéo léo hơn sao “ -Thiên Vũ khó tin tự hỏi.

Như thường lệ, Thiên Vũ mặc chiếc áo bằng Hắc Thiết Mộc để gia tăng khối lượng và bắt đầu luyện tập.

Thiên Vũ mất chút thời gian làm quen được với cái [ kỹ năng Hấp thu nước].

“ Chắc là không muốn tiếp mình đây mà, vậy phải tìm cách quấy rầy tiếp mới được, hahaa…”

[ Cụ thể dễ hiểu hơn là, về khả năng của ngươi. Qua thể lực, sức lực mà đánh giá sức mạnh là 5 có thể hiểu đại khái là mạnh gấp năm lần người thường. Mà người thường mạnh như thế nào nó cũng chỉ là mức độ nào đó để đánh giá cũng không hề rõ ràng.]

[ Việc ngươi đo này nó hoàn toàn không hề chính xác ]

Hiện tại Thiên Vũ luyện tập không có thể xem là một bức tượng cứng ngắc nữa.

“ Được thôi. Ngươi giải thích rõ ràng thì ta sẽ không nhắc tới nữa”

[ Khi nào ấp xong ta sẽ báo, sau ngươi thích làm phiền thời gian nghỉ ngơi của người khác vậy ]

[ Sao ngươi cứ phải nhảy vô họng ta đang nói vậy]

Thiên Vũ chỉ có thể đánh trống lảng sang chuyện khác.

[ Ngươi mới phiền phức, hiểu rồi thì đi đi. Ta không tiễn]

“ Lúc trước tại sao được bây giờ lại không được, cũng rất lâu rồi ta chưa do mà”

Cũng không ngoài dự đoán của Thiên Vũ, nhưng hắn vẫn rất kinh ngạc và mừng rỡ trước sự cải thiện mà [ kỹ năng khéo léo] mang lại.

Lúc này màn hình sáng lên, phát ra tiếng tức giận của hệ thống.

Thi triển một vài lần thì hắn bắt đầu thấy đau nhức các cơ bắp, tùy có thể dễ dàng thực hiện hơn, nhưng sự mệt mỏi của các cơ bắp sẽ vẫn có nếu hắng liên tục thực hiện.

Các chiêu thức không còn bị quá giới hạn như trước, không còn máy móc nữa. Thiên Vũ từ bị động bây giờ có thể chủ động chuyển động hơn. Các đòn đánh từ đơn thuần bộc phát, bây giờ hắn có thể kiểm soát sơ sài giữa các kỹ năng với nhau.

Rồi lại xuất hiện thêm [ kỹ năng khéo léo ] thì cổ máy như được nâng cấp thêm một bộ xử lý cao hơn giúp cho quá trình “làm việc” được tối ưu hóa, tăng hiệu năng “làm việc” lên. Các chuyển động trở nên linh hoạt, tiết kiệm sức lực đi rất nhiều.

[ Việc đo chỉ số cho người sẽ tốn một phần năng lượng, nếu đổi ra thì cũng sẽ bằng một vài viên sơ cấp. ]

“ Thôi được rồi ta sẽ không nói nữa. Cứ cho là sẽ hao như vậy đi, điều này cũng không thể là cái cớ để miễn đo được”

Mượt nhưng không dao động.

[ Lần này ta sẽ bổ sung, nhưng sau này việc đo chỉ số thì miễn đi. ]

Nếu sự trước kia, khi thay đổi giữa các chiêu thức có sự khó khăn và sẽ bị khựng lại, thì hiện tại vấn đề này đã được giải quyết bởi [ kỹ năng khéo léo].

Một lúc lâu sau, cơm nước đã no nê Thiên Vũ đi vào phòng hệ thống lên tiếng hỏi.

Động tác như đạt được sự hoàn mỹ mà trước kia Thiên Vũ cũng không bao giờ nghĩ tới.

[ Khi nào có dấu hiệu nở ta sẽ báo qua máy quét của ngươi, giờ thì cút đi ] (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên Vũ không hiểu hệ thống tân tiến như thế này sao lúc nào cũng phải nghỉ ngơi, rõ ràng là không hề thiếu năng lượng như trước.

[ Vậy ngươi đứng đó tiếp đi]

Nếu là bình thường luyện tập, hắn không nhớ đã thực hiện 50 tư thế của tầng 1 - Tụ Cơ bao nhiêu lần rồi.

Sau một hồi, Thiên Vũ cũng không thể tập nổi nữa thì mới dừng lại.

Việc luyện tập giống như là con đường vậy.

Lần này hệ thống cũng không rảnh mà chửi Thiên Vũ nữa mà vẫn giải thích tiếp, vì Thiên Vũ cũng không có dám nói gì thêm.

[ Kết lại một câu, ngươi hiện tại không cần phải do vì có do cũng chẳng đúng. Ta cũng không muốn lãng phí năng lượng. Rồi đấy, đừng có mà hỏi nữa. ]

Thiên Vũ thấy mình thất thố liền lấy tay che miệng lại, tỏ vẻ mình không biết gì, không phải hắn nói.

Có nghĩ là [ kỹ năng khéo léo] chỉ đơn thuần giúp hắn làm một việc hắn đã quen, đã luyện tập qua, một cách tốt hơn nữa hoàn mỹ hơn nữa. Nó không hề giúp hắn học hay thành thạo một kỹ năng ngay tức thì được.

[ Nếu theo như chỉ số trước đó của người thì việc ngươi đánh g·i·ế·t một con xác sống mạnh gấp 6 lần người thường được thì sao? Ngươi còn nghĩ nó đúng hay không? ]

Không nghĩ tới tập xong tầng 1 rồi nhưng Thiên Vũ cảm giác thể lực mình chẳng tiêu hao là mấy.

Thiên Vũ kinh ngạc híp mắt hỏi “ Cái gì chứ đâu ra nhiều vậy?”

Hô hấp cũng không dồn dập như trước, từng nhịp thở cũng trở nên đều đặn, hài hoà theo chuyển động của hắn.

Sau đó Thiên Vũ cũng chẳng nghĩ nhiều nữa mà chuẩn b·ị b·ắt tay vào luyện tập, sau những ngày phiêu bạt bên ngoài.

“ Vì cái gì, vì cái gì mà ta nài lưng ra làm, trong khi những quyền lợi trước kia thì bây giờ không nhận được. Kể cả một lời giải thích cũng không có sao. Ngươi xem ta là cái gì chứ “

[ Ngươi không nghe ta sẽ không nói nữa!]

Cơm đã được hắn nấu từ sớm, chỉ còn việc làm một vài món thịt để ăn nữa thôi.

Không nghĩ tới, động tác hôm nay như không phải hắn thực hiện. Nó vô cùng mượt mà, động tác không phải mang vẻ thô cứng như trước.

“ Đừng nghĩ việc gì cũng làm âm thầm, thật phiền phức.”

“ Này! Ta không chấp nhận như vậy được.’’

Qua một lúc thí nghiệm, Thiên Vũ rút kết được. [ Kỹ năng khéo léo ] này chỉ có thể giúp hắn điều phối lực giữa các cơ một cách thành thục, trơn tru hơn. Nhưng khi hắn thi triển một chiêu thức mới, mà hắn chưa luyện tập qua thì nó vẫn thất bại.

“ Nếu đã chưa mệt, mình liền tập thêm tầng 2 vậy”

[ Cho dù người ăn may đi, thì liệu chỉ số có đo được độ may mắn của người hay không. Ngoài ra quan trọng hơn chính là ngươi chiến đấu như thế nào. Sức mạnh là một chuyện nhưng kỹ năng chiến đấu thì sao mà đo đạt ra số liệu. Ta cũng không phải quan sát ngươi 24/24 thì tính toán làm sao. ]

[ Cũng không sai, nhưng sự thật là thay vì ngươi sử dụng nhưng viên hạch sơ cấp để đo thì xài vào việc có ích hơn sẽ tốt hơn. Ngươi nghĩ là điện ngươi đang dùng là tự phát mà ra à.]

[ Đừng có hòng mà quấy rầy ta, ngươi không có chuyện gì làm thì đi luyện tập đi. Còn chán đời thì ra ngoài mà g·i·ế·t xác sống.]

Các động tác có tỷ lệ thi triển thành công tăng lên rất nhiều. Ngay cả chiêu thức [ chặt xéo ] cũng có thể thực hiện rất tốt, chứ không hề có sự thoát lực như trước.

[ Chính vì như vậy mới không được. ]

Tuy bây giờ hắn đã rất khác người rồi, nhưng Thiên Vũ lại không quá kinh ngạc hay là khó chấp nhận mọi thứ hắn nhận được từ hệ thống.

“ Hệ thống lão gia, ta muốn hỏi là mấy quả trứng của ta khi nào thì ấp xong”

[Trước đó con số chỉ là khả năng thể lực, sức bền cơ thể, qua đó ta đo đạt được. Ngươi bây giờ cũng không phải hoàn toàn luyện thể c·h·ế·t mà còn có những kỹ năng. Vận dụng nó sao là ở ngươi, ngươi mạnh yếu phụ thuộc vào ngươi vận dụng chúng. ] (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy như vậy, Thiên Vũ lại tập trung vào luyện tập hơn nữa. Càng tập hắn càng trầm trồ với những gì [ kỹ năng khéo léo ] mang lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thiên Vũ trước đó, có thể hiểu như là một cỗ máy thô sơ có thể làm quen với nhịp độ làm việc.

Từ suy nghĩ, Thiên Vũ càng cố gắng tập luyện để biến nó thành sự thật hơn nữa. Càng mạnh hơn, chủ động hơn thì hắn càng có hy vọng sống sót hơn nữa.

Thiên Vũ như một đứa bị lừa đảo được gõ một gậy cho tỉnh táo lên, hỏi.

Cũng chính vì nó thay đổi nhiều như thế, khiến cho Thiên Vũ có chút không được thoải mái.

[ Không được ]

Thiên Vũ cũng ngẫm nghĩ thấy cũng không nhất thiết nữa nên lên tiếng.

Nhưng khi có thêm [kỹ năng phản xạ nhanh] vào, thì cái máy như được tiếp thêm sức mạnh để “làm việc” nhanh chóng hơn. Nhưng vẫn là những hành độ thô sơ, tốn sức đó.

[ Việc này ngươi cũng không cần phải yêu cầu, mỗi lần ngươi nhận kỹ năng ta điều kiểm tra rồi, nếu có ta đã nói.]

“ Hừ, ngươi không muốn, cứ bốc phét làm gì tới vài viên sơ cấp chứ”

Đó là hắn vẫn cứ có cảm giác như không phải hắn. Hắn không thể nào có như chuyển động tốt như thế này.

Bây giờ hắn cũng tĩnh, nhưng sự cứng ngắc đã tan biến. Thay vào đó là nhẹ nhàng tĩnh lặng như là chiếc lá mùa thu rơi trên mặt hồ ban sớm, nó nhẹ đến nổi chẳng gây ra chút gợn sóng nào.

Chương 29: Tiềm năng bộc phát.

[ Ngươi không tin thì cút đi, ta chẳng có điều gì phải bốc phét việc này cả]

Thiên Vũ nói nhỏ tự hồ tiếng không hề phát ra khỏi miệng. Nhưng hệ thống bằng cách nào đó vẫn nghe thấy mà đáp.

Nhưng chỉ trong vài động tác đầu, Thiên Vũ lại kinh ngạc với sức khác thường của bản thân.

Ban đầu con đường không được đi thì không ai nghĩ nó là đường cả. Từ khi chúng ta đi nhiều lần, cũng chính là tập luyện nhiều lần, thì nó cũng sẽ dần thành một lối mòn. Có kỹ năng thêm thì nó lại được trải nhựa đường, cán lán bằng phẵng giúp dễ dàng đi hơn.

“ Ta cũng chỉ hỏi thôi mà, rõ ràng hệ thống ngươi không nói rõ khi nào mới xong. Hôm nay, ngày mai, hay khi nào sao ta biết được? Phải vô hỏi thăm hằng ngày thôi”

Thiên Vũ quên là hệ thống rất thích tai liền bị hệ thống đáp lại ngay.

Hệ thống nói tới đây thì Thiên Vũ đã thấy không thể cãi được. Vì hắn đã hiểu được cảnh không có điện khổ sở như nào. Cho dù dùng tiết kiệm đi nữa nó cũng hề thoải mái.

Thiên Vũ bực dọc quát.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Tiềm năng bộc phát.