Ta Là Một Đầu Quỷ Thủ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15: Phản bội?
"Bẩm bang chủ, hắc cẩu đã ra tay rồi."
"Hắn" thì khi biết Liên Hoa bị đâm liền cũng có chút bất ngờ, sau đó liền không chút do dự khống chế tay phải nắm lấy đinh gỗ rồi rút ra.
Sau một tiếng đập bàn, tất cả giọng nói liền chợt im bặc, bang chủ trầm mặc nãy giờ cuối cùng mới mở mắt ra nhìn lướt đám người một lần rồi nói.
Chỉ là một giây sau đó nàng liền không khỏi ngỡ ngàng bởi cảm giác đau đang nhanh chóng biến mất, một lần nữa nhìn lại, mặc dù một phần y phục vẫn nhuộm đỏ nhưng vết thương bên trong đã hoàn toàn đóng lại và không còn cảm giác đau nữa.
"Ờm thì, chắc một hai ngàn gì đấy."
Vì vậy mà nàng không thể không bắt đầu suy tính nên làm sao cho tốt.
"Đúng vậy, nhưng bang chủ đừng lo, thuộc hạ đã cho người tời Hồng Mộng Lâu để thám thính, kỹ nữ kia hiện tại vẫn chưa trở về, chuyện chắc chắn đã mười thành chắc chín rồi."
Mặc dù hiện tại rất muốn xông vào hỏi cho ra lẽ nhưng nàng biết thời điểm này không phải lúc, và bản thân cũng cần chuẩn bị thêm một chút thứ.
Liên Hoa chợt dừng lại nghi hoặc nhìn xuống, bởi cơn đau nhói vừa xuất hiện vô cùng bất thường.
"Hừ, ngươi cứ tiếp tục nhịn cho ta."
"Chuyện liên quan tới quan phủ, ta đã có hướng giải quyết, chỉ là trước tiên cần phải đảm bảo việc được giao đã làm xong cái đã."
"Hừ, vậy ý ngươi là vẫn chưa thấy xác chứ gì?"
Chỉ là không nhìn thì thôi, vừa nhìn nàng liền hết cả hồn khi mà chẳng biết từ bao giờ một chiếc đinh dài đã ghim vào bụng nàng.
... (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hừ, bọn cẩu quan c·h·ế·t tiệt, rõ ràng là muốn dùng võ phu giang hồ c·h·ế·t thay cho tư binh của bọn hắn đây mà."
"Ngũ giác của ngươi nhạy bén hơn ta, liệu có thể tìm tới kẻ vừa rồi đã cầm thứ này không?"
Chỉ là đi dạo một hồi, Liên Hoa liền cảm giác con đường này sao mà quen thuộc, một ý nghĩ không quá tốt liền chợt nổi lên trong đầu.
Sau một giây, thân ảnh kia liền biến mất trong đêm tối.
"Ồ, xem ra đến người ngươi tin tưởng cũng phản bội ngươi rồi."
"Ài, mà dù có thể thì e là cảnh tượng ấy cũng còn xa lắm, có lẽ trước tiên ta cần giải quyết kẻ vừa đâm ta một nhát cái đã."
Do dự vài giây, nam nhân gầy gò kia liền đáp:
Nghĩ vậy, nàng liền tiếp tục luyện tập vung đao thêm một đoạn thời gian, mặc dù không có chút môn đạo nào, nhưng ít nhất cũng có thể kiểm tra được giới hạn của bản thân ở đâu để đến lúc giao thủ với người khác bản thân không bị hớ.
"Ờm, tùy ngươi thôi, dù sao đến lúc ta bị đói đến mức mất ý thức thì kiểu gì cũng sẽ phải ăn thôi."
Tự nhủ một câu, Liên Hoa liền lạnh lùng quay người rời đi.
Nói xong, Liên Hoa liền ngay lập tức quay người đi theo chỉ dẫn của "hắn".
"Ồ, ngươi bị đâm rồi này, hậu đậu thật đấy."
"Quan phủ mấy ngày gần đây càng lúc càng gấp rút chiêu mộ võ phu, tuần này đã không dưới ba lần bọn hắn phái người tới chiêu quân, cứ tiếp tục thế này chúng ta e là không thể không ra người mất."
"Hừ, tại nơi này mà còn phải giả vờ hồ đồ cho ai thấy, hay ngươi là c·h·ó do quan phủ cài vào nên mới bào chữa cho bọn hắn chứ gì?"
"Sao, thích lắm đúng không, chỉ cần đút ta ăn nhiều hơn, có khi sau đấy người liền phát hiện càng nhiều kinh hỉ cũng không chừng."
"Có kẻ trà trộn vào đám đông để đâm ta sao, ác như vậy?... không đúng, lúc này phải mau cầm máu, phải đến y quán mau."
Liên Hoa có chút hoảng hốt, trong đầu loạn hết cả lên vì lúng túng không biết phải làm gì trước tiên bây giờ.
"Ngươi, ngươi nói bậy, lão tử vốn..."
Đêm đến, hôm nay trăng mờ, trời nhiều mây, là thời điểm không thể thích hợp hơn để phóng hỏa g·i·ế·t người. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chỉ là thế nào?"
Tại hậu viện, bang chủ và mấy người bang chúng là cốt cán của bang phái đang ngồi thảo luận với nhau.
Chỉ là dòng người trên đường quá đông đúc và chật chội, xô lấn liên tục khiến nàng cảm thấy rất phiền. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi vận động xong, Liên Hoa liền mặc vào thường phục sau đó từ cửa sau bí mật rời khỏi thanh lâu để hoa vào dòng người.
Nếu không thể nhanh chóng tách thứ này ra vậy thì để giữ cho Đại Thủ không phát điên, cần thu thập nhân mạng e là đã trở thành điều bắt buộc.
Nghe vậy, Liên Hoa không khỏi bị sặc nước bọt, thậm chí còn tưởng là mình nghe nhầm.
"Bắt được mùi rồi, hắn ở hướng đông nam."
Nói xong, "hắn" liền mọc ra một chiếc mũi sau đấy hít lấy hít để.
Chương 15: Phản bội?
"..."
Nàng dự định đi nhìn xem đội ngũ trừ quỷ do quan phủ triệu tập thế nào, biết đâu có thể trùng hợp thấy được mấy tên đâm thuê chém mướn kia thì sao, dù sao bọn hắn cũng trông giống người giang hồ.
Liên Hoa nắm chặt cây đinh gỗ nhuốm máu trên tay, sau đó nhìn Đại Thủ rồi nói:
Nhìn lưỡi đao sáng bóng trong tay, nhớ lại những gương mặt hôm ấy định đẩy nàng vào chổ c·h·ế·t, Liên Hoa dự định sẽ đem bọn chúng đút cho Đại Thủ trước.
Mặc dù không dám tin, nhưng khi nhìn thấy nơi quen thuộc kia, Liên Hoa liền không thể không chấp nhận sự thật trước mắt.
"Ngươi tiếp tục mơ đi, với khẩu vị của ngươi biết bao nhiêu người mới đủ ngươi ăn đây?"
"Hừ, chỉ là một đám đầu đường xó chợ, ta không có quen loại người như thế này."
Nàng hiện tại có ý nghĩ muốn trở nên ngang hàng với tiên sư, không thể không nói là rất táo bạo, chỉ là ý nghĩ ấy vừa xuất hiện liền như hạt giống nảy mầm trong lòng Liên Hoa khiến nàng không cách nào dừng lại được.
Liên Hoa hết cả hồn rồi hoảng loạn vô cùng vội dùng tay che lại vết thương để hạn chế xuất huyết quá nhiều.
"Hôm nay người của ngươi đã động thủ chưa?"
Nghe vậy, Liên Hoa liền không khỏi nhớ về cảnh tượng hôm ấy bản thân xém bị đối phương nuốt, nàng liền không khỏi hơi lo lắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Liên Hoa chợt nảy lên một ý nghĩ táo bạo như thế, phải biết tiên phàm cách biệt giống như chênh lệch giữa trời và đất vậy, dù là võ đạo tông sư cũng hoàn toàn không cách nào so sánh với các tiên sư.
"Bẩm, chỉ là hắc cẩu sau khi ra tay có chút vội vàng rời đi hiện trường để tránh hiềm nghi nên không biết được kỹ nữ kia khi nào sẽ c·h·ế·t."
Nói xong, bang chủ liền liếc nhìn về phía một nam nhân gầy gò nhưng sắc mặt cực kỳ âm hiểu mà nói:
Liên Hoa biết đối phương mặc dù nói ra có vẻ nhẹ nhàng nhưng cảnh tượng ấy một khi xảy ra sẽ kinh khủng tới cỡ nào.
"Nói cẩn thận chút, cứ vạ miệng như thế rồi có ngày ngươi rơi đầu lúc nào không biết đấy."
Một hai ngàn người? Bộ ngươi nghĩ nhân mạng là lá mít à, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu?
Liên Hoa cắn răng nói, ánh mắt lạnh lẽo tấm biển gỗ mục nát trước mắt.
Đứng trên nóc nhà, một thân ảnh mặc hắc bào lạnh lùng nhìn lấy đại phủ tồi tàn của "Hắc Mãng Bang".
Không thể không nói, lần này Liên Hoa quả thật là vô cùng động tâm, bởi dù sao những năng lực nàng có được gần đây thật quá không thể tưởng tượng nổi rồi, nhất là hiện tại biết bản thân còn có siêu hồi phục, nàng liền càng thêm chấn kinh.
"Thế kết quả thế nào, có sơ xuất gì không?"
"Tốt!"
"Cứ tiếp tục thế này liệu ta sẽ mạnh lên tới mức nào nữa, liệu có cơ hội mảy may nào đấy có thể chạm tới cấp độ của tiên sư không?"
"Ầm!"
"Uy uy, đừng có nói là..."
"Hắc Mãng Bang, các ngươi rốt cuộc có liên quan gì đến chủ mưu sau tất cả những chuyện này đi."
"Hắc cẩu trước giờ nổi tiếng là thủ hạ ra tay tàn nhẫn quyết đoán nhất dưới trướng ta, đối phương đã đâm kỹ nữ kia bằng đinh độc, đối phương c·h·ế·t chắc rồi, chỉ là..."
Không hiểu sao, khi nhìn thấy cảnh tượng trước mắt Liên Hoa vừa cảm thấy kì dị nhưng cũng vừa cảm thấy có chút đáng yêu, giống như đang chơi đùa với cún con vậy.
"Sao có thể? Tốc độ hồi phục này..." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hửm?"
"Ngươi..."
Cảm giác bị chen chúc, bị đụng qua đụng lại thật không dễ chịu chút nào, rồi không hiểu sao bụng nàng lúc này lại đột nhiên nhói đau nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.