Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 7: Nhờ vả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Nhờ vả


Thấy vậy, Liên Hoa cũng cười mỉm mà đáp:

"Nào, Liên Hoa tiểu thư quá khách khí rồi, ngày trước tại hạ cũng nhận không ít giúp đỡ của Liên Hoa tiểu thư mới gây dựng nên "Hắc Mãng Bang" như ngày hôm nay, hiện tại giúp đỡ tiểu thư chút chuyện vặt này chỉ là điều hiển nhiên tại hạ nên làm thôi, Liên Hoa tiểu thư không cần quá để tâm."

Nghe vậy, "hắn" cũng an tâm một chút, đồng thời cũng tò mò không biết những người kia là ai.

"Tiếp theo ngươi dự định làm gì?"

"Bang chủ, dựa vào những đặc điểm Liên Hoa tiểu thư miêu tả, những tên kia có lẽ nào..."

Mặc dù bản thể của hắn đã bị quấn chặt như bánh gói, nhưng nhờ vào việc cùng hưởng các giác quan của vật chủ, hắn vẫn có thể tùy ý xem hay nghe lấy lời bàn tán của người xung quanh.

"..."

Bang chủ vừa nói vừa nhíu mày trầm tư suy nghĩ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ta muốn gặp bang chủ của các ngươi."

Chỉ là tuy thất vọng là vậy nhưng nàng vẫn cầm đũa lên và bắt đầu ăn, dù sao trải qua những chuyện vừa rồi lại đi đoạn đường dài, nàng giờ đây cũng thấy hơi đói.

"Hừ, còn có lẽ nào gì nó, đầu trọc lại cầm đại long đao lại có hình xăm bên cổ, trong Trì Phong Thành này ngoài tên La Bân kia thì còn ai ra."

"..."

"Nếu có kiếp sau, tiểu nữ nguyện làm trâu làm ngựa cũng phải báo đáp đại ân này!"

Liên Hoa cũng không dài dòng, sau khi thanh toán xong liền trực tiếp đi tìm đám người mà nàng nói.

"Cũng không tệ lắm, ăn tiếp đi."

Liên Hoa không phải là lần đầu đến nơi này, vì thế nên nàng tới lui đều vô cùng ung dung, khi tới trước cổng vào cũ kỹ, lấy ra lệnh bài của mình, ngay lập tức nàng liền được thông qua và tiếp đón ân cần.

Khi thấy người đến là Liên Hoa, tráng hán liền thu công lại, đồng thời sắc mặt niềm nỡ mà đón tiếp.

"Vâng!"

"Thôi, dù gì cũng chỉ là một kỹ nữ, mặc dù vô cùng hợp ý ta nhưng thật sự không đáng để lội vũng bùn này, đó là còn chưa kể có khi chúng ta còn không có tư cách để lội luôn ấy chứ."

"Biết gì chưa, các huyện phía đông dạo này đột ngột xuất hiện mấy thứ quỷ, ngươi tốt nhất tạm thời đừng tới đó..."

Thấy vậy, người bên cạnh hắn do dự trong chốc lát liền ấp úng hỏi tiếp:

"Đi thông tri cho tên La Bân kia một tiếng đi, nói rằng mục tiêu của hắn vẫn còn sống kìa, mau đi làm nốt chuyện cần làm, đừng để ta phải dính vào chuyện này."

"Tiểu nhị, cho một bát rượu..."

"Vậy chúng ta hiện tại nên làm gì bây giờ?"

Chương 7: Nhờ vả

"Tiểu nữ chỉ là một nữ nhân chân yếu tay mềm, thật sự bất lực với những chuyện giang hồ thế này, rất mong có thể được bang chủ hổ trợ."

"Hừ, có cái quỷ, tới cấp độ của tên La Bân kia, tiền đã không phải là yếu tố trọng yếu nhất với hắn nữa rồi, người thuê hay sai khiến được hắn, tuyệt đối là người vừa có tiền vừa có quyền." (đọc tại Qidian-VP.com)

Đa phần chỉ là một chút lời tán gẫu thường ngày, không có nhiều thứ đáng để ý chú ý lắm.

"Nhưng tên La Bân kia chẳng phải là nhất lưu cao thủ giống bang chủ sao? Đám kỹ nữ kia thật có nhiều tiền như vậy để thuê hắn thanh toán đối thủ cạnh tranh á?"

Sau một hồi khách khí qua lại, ưu nhã nhấp một ngụm trà, Liên Hoa sau đó liền bắt đầu kể lại những gì đã trải qua, ngoại trừ những chuyện liên quan tới "Đại Thủ" còn lại nàng đều thuật lại rành mạch rõ ràng.

Đi theo tên bang chúng dẫn đường, Liên Hoa rất nhanh liền gặp được một tráng hán vạm vỡ đang đứng tấn giữa sân, xung quanh hắn tràn đầy nhiệt khí toát ra, cảnh tượng lộ rõ vẻ không tầm thường.

Liên Hoa nở nụ cười mỉm, thần sắc hơi có chút tự tin, dù sao chỉ là tra vài kẻ đâm thuê chém mướn thôi mà, rủi ro có thể cao tới đâu chứ?

"Thế nào, ngon không?"

"Những người ngươi định tìm có bản lĩnh lớn vậy sao, vậy bọn hắn đáng tin không?"

"Tất nhiên tất nhiên rồi, Liên Hoa tiểu thư cứ yên ta hiện tại liền phái người đi truy tra giúp ngươi."

"À vâng, bang chủ hiện tại đang ở hậu viện, tiểu nhân xin phép được dẫn ngài tới đó."

Khi đi tới một khu phố tương đối vắng vẻ sụp xệ, "hắn" mới biết người quen cô nàng này nói là đám địa đầu xà, cụ thể là một bang phái nhỏ gọi là "Hắc Mãng".

"Ồ, không ngờ hôm nay lại có khách quý tới thăm, thứ lỗi cho tại hạ không thể đón tiếp kịp thời rồi."

Dù sao cũng khó tránh khỏi, bởi nàng lúc đầu cho là chính mình bị hội chị em cây khế trong thanh lâu ám toán vì đe dọa tới vị trí hoa khôi, nhưng nàng nào có biết được vũng nước nhìn có vẻ cạn này lại sâu hơn nàng nghĩ rất nhiều.

"Còn lại ngươi ăn đi." (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại khách khí một hồi, Liên Hoa liền được bang chủ phái người tiễn ra cổng.

"Vậy, chúng ta hiện tại nên làm gì bây giờ?"

"Sao vậy, ngươi no rồi à?"

"Vậy thì thật sự tạ ơn bang chủ rồi, trải qua những việc mệt mỏi kia hiện tại tiểu nữ có hơi không khỏe, xin phép được về trước."

"Nhân phẩm của những người ấy hơi khó nói, nhưng dù sao giá trị bản thân của ta vẫn còn đó, bọn hắn hẵn sẽ không vì chút chuyện lông gà vỏ tỏi mà phản bội ta đâu."

"Bang chủ nhiệt tình như vậy, thật sự là phúc phận của tiểu nữ, mong ngài cảm thấy thoải mái liền được."

"Vậy thì không còn gì bằng?" (đọc tại Qidian-VP.com)

Cảm nhận được vị giác vừa lạ lẫm nhưng cũng vừa quen thuộc, "hắn" liền để Liên Hoa tập trung ăn và ăn nhiều hơn trong khi bản thân thì tùy ý cảm nhận mọi thứ xung quanh.

Im lặng trong chốc lát, ang chủ "Hắc Mãng Bang" vừa cười vừa mỉa mai:

Trong lúc này, Liên Hoa vẫn hồn nhiên cho rằng chuyện này sắp được giải quyết ổn thỏa mà không hề biết rằng mình vừa bị bán.

"Trong thành ta có một vài người quen, đợi một lát nữa ta sẽ đến đó tìm giúp đỡ, dù sao những người ấy đều nợ ta không ít ân tình, có lẽ bọn hắn có thể lo liệu chuyện này."

"Ồ, ra đây là vị của gà nướng sao?"

"Haha Liên Hoa tiểu thư lại khách khí rồi, thế này đi, đã vất vã đi đường xa tới đây, Liên Hoa tiểu thư không ngại cùng ngồi xuống uống chén trà với tại hạ chứ?"

Nghe vậy, Liên Hoa liền thở dài thất vọng, xem ra ý tưởng dùng đồ ăn bình thường để thỏa mãn thứ này không khả thi rồi.

"Ừm, Liên Hoa tiểu thư cứ yên tâm nghỉ ngơi, chuyện này cứ để "Hắc Mãng Bang" lo liệu là được."

"Vậy thì thật tốt quá, đại ân này Liên Hoa thật là khó báo đáp..."

Sau khi quan sát chán chê xung quanh, hắn liền chợt hỏi.

"Liên Hoa tiểu thư, rất hân hạnh được gặp ngài, không biết hôm nay ngài đến là vì..."

"Ai da, dạo này vụ mùa thất thu quá..."

Đợi đến lúc bóng lưng của nàng đã hoàn toàn khuất mắt, sắc mặt bang chủ "Hắc Mãng Bang" mới chợt trở nên trầm xuống.

Nghe vậy, bang chúng vừa hỏi không khỏi chợt đổ mồ hôi hột, sắc mặt tái mét, hắn có chút kinh hãi mà nói: (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy, Liên Hoa cũng dừng ăn một lát, ưu nhã dùng khăn tay lau môi, nàng liền điềm tĩnh đáp:

Nói được nửa câu, nàng lại liếc nhìn gương mặt thô kệch của tráng hán trước mắt, sau đó liền lộ ra vẻ mặt thành khẩn rồi nói tiếp:

Sau khi quét sạch phân nữa bàn ăn, "hắn" liền chợt ngừng lại.

"Không, ta còn đói, nhưng ăn những thứ này thật vô nghĩa, có lẽ nếu ngươi ăn thì ta sẽ cảm thấy thích hơn một chút đấy, ít nhất thì khi ấy ta cũng nếm được vị."

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 7: Nhờ vả