0
Từ thành phố về nhà ngồi tàu cao tốc đi lại cũng mất khoảng sáu tiếng. Mua vội tấm vé cùng hộp cơm Hà Phong cũng vội vàng leo lên tàu. Lần này trở về gặp lại song thân cùng em gái có thể nói là điều mấy chục năm nay hắn chỉ có thể ở trong mộng mơ ước
Bước lên khoang tàu ghi trong vé. Hà Phong kinh ngạc khoang tàu này hôm nay khá vắng vẻ, trái ngược với việc chen chúc ở các khoang vừa đi qua.
Tuy thấy vậy nhưng Hà Phong cũng lười để ý những chuyện này mà bước vào khoang tìm đến số ghế của mình. Lúc này hắn mới để ý thấy trong khoang tàu phía bên phải có bốn người. Trong đó một nữ nhân trẻ tuổi cùng một người đàn ông niên đại có vẻ nhiều, ngồi giữa hai bên là hai người. Liếc thấy có vẻ như là bảo tiêu của hai ông cháu.
" A, sao lại có người vào đây, không phải nói bao trọn khoang tàu này sao ? " Cô gái trẻ trong đoàn bốn người cất tiếng hỏi.
" Có lẽ do sự nhầm lẫn ở bộ phận bán vé đi "
Không nhanh không chậm, người đàn ông lớn tuổi bên cạnh nàng lúc này mới từ tốn trả lời
" Gia gia, để ta kêu phụ trách đuổi tiểu tử này xuống "
" Được rồi, lên cũng lên rồi, vào cũng vào rồi,để hắn ngồi đi thôi, dù sao đoạn đường này cũng không dài, không cần để ý "
Nghe được gia gia đáp lại. Bốn người cũng k tiếp tục để ý đến Hà Phong. Khoang tàu trở lại im lặng như vốn có
Hà Phong lúc này vốn đang tìm chỗ ngồi, nghe được hai người nói chuyện thì dở khóc dở cười rồi " các ngươi đừng có bá đạo như vậy có được không, ra rõ ràng ta có mua vé a, như thế nào mà giống như ta đi lậu vậy"
Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng Hà Phong cũng không lên tiếng mà tiếp tục tìm về ghế của mình
Ổn định ngồi xuống vị trí, lúc này Hà Phong mở ra cơm hộp bắt đầu ăn. Sáng nay dậy chưa kịp tỉnh hồn đã bị Trương Sơn kéo. Sau đó Hạ Vi điện thoại đến khiến đến lúc gần lên tàu Hà Phong mới nhớ ra ngày nay mình chưa kịp ăn gì. Vội vàng chạy đi mua rồi quay lại cho kịp chuyến.
Nói thật Hà Phong cũng có phần nhớ mùi vị của cơm. 20 năm sau Thần, Ma xâm lấn trái đất. Khắp nơi đổ nát cùng n·gười c·hết. Đa phần việc trồng lúa gạo chỉ được diễn ra trong các vùng an toàn do các công hội lớn chiếm cứ lập lên. Cũng vì thế nên khi ra sản phẩm các công hội lớn cũng trực tiếp thu mua để xử dụng k bán ra ngoài. Nên cũng k lạ khi việc lương thực thiếu thốn. Đa phần những công hội nhỏ lẻ hay những người chơi tán tu chưa gia nhập công hội thường sẽ xử dụng " Dịch Thủy " thay thức ăn.
Hà Phong lúc đó tuy là hội trưởng của Đồ Thần công hội, trong khu vực cũng có khu trồng trọt nhưng chỉ dựa vào đó để toàn công hội xử dụng là không thể nào. Thường trong mỗi tiệc lớn mới có nhưng mỗi người cũng chỉ được một chén, không hơn. Giờ trọng sinh, Ma, Thần chưa xâm lấn nên cơm cũng khá dễ mua
" Mùi gì khó chịu vậy ? Thức ăn cho chó cũng không khó ngửi vậy nha " giọng cô gái khi nãy lại cất lên.
Còn đang cảm khái nhân sinh thì Hà Phong nghe được cô gái đó nói. Cũng chẳng buồn để ý nàng hắn hờ hững đáp " cô nương, không chịu cảnh đói kém đâu biết được thức ăn trân quý ". Sau đó bắt đầu ăn cơm
Tuy lời nói của cháu gái mình có quá mức nhưng không thể nói việc mùi cơm hộp với người nhà giàu có hơi khó ngửi. Cho nên khi cháu gái mình lớn tiếng, người được gọi là gia gia khi nãy cũng không lên tiếng nhắc nhở cháu gái mình.
Nghe đến Hà Phong đối đáp ông lão không khỏi liếc nhìn về phía Hà Phong. Lần này nhìn rõ hình dáng, có thể nói Hà Phong xêm xêm tuổi cháu gái mình. Nhưng băng này tuổi có thể cảm ngộ nhân sinh đến mức độ như thế cũng khiến ông lão có một tia hảo cảm.
Người trẻ tuổi bây giờ hầu như lo ăn chơi, mấy người biết quý trọng thức ăn. Bằng này tuổi đã có thể hiểu rõ thấu đáo như vậy thật đáng quý.
" Nhưng Nhi không được vô lễ ".
Khẽ mắng cháu gái, lúc này ông lão mới quay về phía Hà Phong
" Vị huynh đệ này, cháu gái ta không phải cố ý, mong huynh đệ đừng để bụng "
Tuy bị ông lão mắng nhưng không chịu thua, cô gái vẫn cố lên tiếng " Gia gia, chúng ta cho hắn lên tàu không ném bắn ra ngoài là phúc phận của hắn, giờ hắn còn xách thức ăn của chó lên ăn, thật quá khó chịu à. Gia gia việc gì phải bênh hắn "
Hà Phong không khỏi khẽ nhíu mày. Vị cô nương Ngưng Nhi này không chải qua việc thiếu lương thực sau 20 năm thì cũng thôi đi. Dù sao hắn cũng không trách. Nhưng việc coi thường, khinh nhục đồ ăn, điều đó khiến Hà Phong có chút không vui.
" Cô nương xin hãy tự trọng " Lúc này trong lời nói Hà Phong có mấy phần lạnh lẽo
" Tiểu tử, ta nói không đúng sao? Ta cho phép ngươi ngồi ở đây thì ngươi mới được ngồi ở đây. Biết điều vứt cái đồ bốc mùi đó đi không ta làm cho ngươi quỳ gối mà bò xuống tàu "
Hà Phong triệt để phiền rồi." Làm ta quỳ gối bò xuống tàu ? Khẩu khí lớn a ".
Nghĩ thì nghĩ vậy Hà Phong cũng không nói ra mà tiếp tục quay ăn. Có một câu nói rất hay " Nói với bọn ngu chỉ tổ phí lời "
Thấy Hà Phong không những không để ý đến mình mà vẫn tiếp tục ăn, Ngưng Nhi nổi giận. Nàng coi hành vi của Hà Phong lúc này cố ý nhục nhã nàng. Nàng lúc nào chịu qua sự khuất nhục này?
Thân là Đổng gia thiên kim. Mặc dù trên mình còn mấy cái ca ca nhưng trong gia tộc mình nàng là nữ nhi. Từ nhỏ đã được cưng chiều hết mức. Thêm ngoại hình xinh đẹp, không thiếu hào môn thiếu gia theo đuổi, bình thường nàng muốn cái gì không người dám làm trái. Từng có lần vì một vị thiếu gia vì không nghe lời nàng sau đó bị vô số trèn ép. Khiến gia đình lao đao, công ty của gia đình cũng vì thế mà phá sản