Ta Là Thiên Tài
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 20: Không cần hát nữa nha.
" Việc gì vậy?" Vạn Hỏa lão nhân nghe 2 người thần thần bí bí nói về việc gì đó, cũng tò mò lên tiếng hỏi.
Vội vàng đưa tay lấy ngọc giản, thấy Vạn Hỏa lão nhân định đứng dậy cáo từ, Nguyên Thủy chí tôn vội ngăn lại, nói: " Từ từ, Vạn Hỏa lão, còn một việc nữa chúng ta cần phải làm."
Nguyên Thủy chí tôn thấy bộ dạng đáng thương vô cùng của nhãi con như vậy, không khỏi cảm thấy hối hận, ôm hống nói:
Vạn Hỏa lão nhân thấy Nguyên Thủy chí tôn ngạc nhiên đến như vậy, mỉm cười, nói tiếp: " Đây chỉ là bản đồ mà ta kết hợp từ những nơi mà ta đi qua với tri thức mà ta biết được tạo thành thôi, chỉ là một phần nhỏ số lượng thế giới trong hỗn độn vũ trụ bao la vô tận này thôi."
Tiếp tục với câu chuyện, Nguyên Thủy chí tôn lúc nãy có nghe đối phương nhắc đến Tiên vực, nơi có Đại Đạo Pháp Tắc cường đại nhất, hắn nghe vậy thì vô cùng hướng đến và muốn biết thêm chi tiết về nó, nên tò mò hỏi:
" Vạn Hỏa lão có thể nói cho ta biết chi tiết về Tiên vực được không?"
Nhìn bộ dạng ngoan ngoãn, đáng yêu khi ngủ của hắn, Nguyên Thủy chí tôn cũng không có chút sức chống cự nào, nhẹ nhàng điều chỉnh lại tư thế của hắn, đưa tay lên tiểu béo bụng của hắn, nhịp nhàng vỗ vỗ.
"Thật là, mới lơ là chút thôi mà nhãi con ngươi lại b·ất t·ỉnh nhân sự nữa rồi nha."
Nguyên Thủy chí tôn không ngờ Vạn Hỏa lão nhân lại dứt khoát như vậy, một lần đã giao toàn bộ công pháp cho hắn luôn.
Sau đó, hắn lại chỉ vào một chùm ánh sáng to lớn gồm vô số điểm sáng tạo thành, nói: " Còn đây là Tiên vực."
Hắn hiểu được đây là bản đồ chư thiên vạn giới vũ trụ hỗn độn mà Vạn Hỏa lão nhân mô phỏng ra. Khoảng không đen tối mà Vạn Hỏa lão nhân tạo ra tượng trung cho hỗn độn vũ trụ, còn điểm sáng thì tượng trưng cho Giới.
" Rất nhanh sẽ biết nha." Cổ Đạo Thần đáp.
" Xin lỗi Thần Thần nha, nhưng mà, Thần Thần đã hứa giúp gia gia việc đó, Thần Thần còn nhớ không?"
Bây giờ lại nghe thêm Đại Đạo Triều Âm nữa thì chắc chắn thế nào cũng sẽ có đột phá gì đó, nên hắn cũng không lãng phí lần này, thả lỏng tinh thần, chìm đắm trong Ngộ đạo chi cảnh.
" Đó cũng là tất cả những gì mà ta biết, lang thang trong hỗn độn vũ trụ 10 vạn năm, không chỉ tu vi không đột phá được, mà đến cả tri thức của ta cũng không tăng trưởng bao nhiêu." Vạn Hỏa lão nhân thở dài nói.
Không khí nặng nề trong phòng sau câu nói của nhãi con Cổ Đạo Thần cũng biến mất hoàn toàn, Vạn Hỏa lão nhân bỗng thấy tâm trạng trong lòng của hắn nhẹ nhàng thư thả hơn rất nhiều.
Vạn Hỏa lão nhân không biết còn việc gì nữa, nghi hoặc ngồi xuống lại.
Nguyên Thủy chí tôn nhìn Cổ 4 tuổi ngồi dựa vào hắn ngủ ngon lành, thầm nghĩ.
" Thần Thần, Thần Thần, dậy nha, không phải đã hứa giúp gia gia làm việc này sao." Nguyên Thủy chí tôn không ngừng lay nhãi con đang ngủ trong lòng dậy.
Nguyên Thủy chí tôn vừa nghe là biết chủ nhân tiếng khò khè đó là ai, không khỏi bất đắc dĩ cúi đầu, nhìn xuống nhãi con ngồi trong lòng hắn.
Nguyên Thủy chí tôn vui vẻ nói, bây giờ hắn dường như trở về thời niên thiếu, khi vừa chập chững bước lên con đường tu tiên, khi đó hắn vô cùng vui thích, tận hưởng mọi thứ trên Tiên lộ.
" Đa tạ." Vạn Hỏa lão nhân nghe vậy thì nhẹ nhàng đáp.
Sau đó, Nguyên Thủy chí tôn bỗng nhiên lấy ra một chiếc đàn cầm nhỏ rồi đưa nó cho Cổ Đạo Thần.
Một lát sau, cả 2 đại nhân đều rơi vào trạng thái Ngộ đạo chi cảnh luôn rồi nha.
Nguyên Thủy chí tôn đếm sơ sơ thì con số cũng đã lên đến trăm vạn điểm sáng, còn chưa kể đến một chùm sáng to lớn được tạo thành bởi vô số điểm sáng khác nữa, Tiên vực.
Có lẽ là do câu nói của Cổ Đạo Thần đã khiến cho hắn chấp nhận hiện tại này, không còn sa ngã trong quá khứ thất bại của bản thân nữa.
Vạn Hỏa lão nhân vẫn chưa hiểu mục đích của 2 người này là gì, còn chưa để hắn hỏi tiếp, thì nhãi con CỔ Đạo Thần đã bắt đầu dùng những ngón tay béo ngắn đó, không ngừng đ·ạ·n cầm.
Và có thể, ở Cổ Đạo Thần, lão nhân này thấy được một tia hy vọng, một niềm tin vào đứa trẻ này, điều đó không khỏi khiến cho Vạn Hỏa lão nhân thầm nghĩ, tự vấn trong lòng:
Làm sao Cổ Đạo Thần biết được, khi hắn ngủ đi, gia gia hắn, Nguyên thủy chí tôn lại đột nhiên có một số lĩnh ngộ mới, khiến cho tâm linh chi cảnh dường như trẻ lại.
Nhưng rất nhanh, Nguyên Thủy chí tôn đã tiêu diệt tất cả những cảm xúc đó đi, thay bằng cảm giác nhiệt huyết mà kể từ rất lâu rồi đã nguội lạnh trong hắn.
Cổ Đạo Thần dừng đàn lại, ngửa mặt lên nhìn Nguyên Thủy chí tôn, trong lòng không khỏi thắc mắc.
Vạn Hỏa lão nhân nghe Nguyên Thủy chí tôn hỏi vậy thì vung tay ra, trên không trung xuất hiện một khoảng không gian đen sẫm và vô số đóm sáng, Vạn Hỏa lão nhân chỉ vào một đóm sáng nhỏ nói:
Cổ Đạo Thần cuối cùng cũng chịu không nổi sự quấy phá của Nguyên Thủy gia gia hắn, khuôn mặt nhỏ nhăn lại, mí mắt bắt đầu nhảy lên, béo tay đưa lên dụi dụi mắt, sau đó mở đôi lam nhãn lười biếng ra, mềm nhũn lên tiếng oán trách.
" Nếu lão nhân gia ngươi đã có thể bước ra khỏi tâm ma trong lòng, thì ta tin, sớm thôi ngươi cũng sẽ lại trở về vị trí mà ngươi từng đứng và tiến thêm nhiều bước nữa!"
Chương 20: Không cần hát nữa nha. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đây là ngọc giản chứa toàn bộ công pháp mà ta đã tu luyện và một số công pháp do ta thu thập được nữa." Vạn Hỏa lão nhân nãy giờ cũng đã nói tất cả những gì hắn biết cho Nguyên Thủy chí tôn, thấy thời gian cũng lâu rồi, nên hắn lấy ra ngọc giản chứa công pháp mà hắn đã chuẩn bị trước, một lần đưa toàn bộ cho đối phương luôn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rất nhiều sư bá dụ dỗ hắn hát cho bọn hắn nghe nha, nhưng mà Cổ Đạo Thần thấy việc mỗi lần hắn hát thì người khác mới tiến vào trạng thái Ngộ đạo quá là phiền toái và mất hình tượng của hắn.
Nên hắn đã tìm đọc một số sách về âm cụ, sau đó nhãi con lựa chọn ra đàn cầm, hắn muốn biến Đại Đạo Triều Âm thành giai điệu của Cầm âm, thuận tiện giúp mọi người ngộ đạo hơn, còn giữ lấy hình tượng cao thâm, lạnh lùng của hắn nha.
Còn Vạn Hỏa lão nhân lại lâm vào hoài nghi bản thân, trong lòng không khỏi nói:
Nguyên Thủy chí tôn không biết lý do vì sao Vạn Hỏa lão nhân lại bật cười như vậy, nhưng nhìn vào khí tràng đang không ngừng thay đổi của đối phương, hắn cũng đoán được đối phương đã thật sự giải thoát, bước ra tâm ma của bản thân.
Sau khi suy nghĩ thông suốt xong, Vạn Hỏa lão nhân không khỏi cười lớn, khí tràng trên người hắn cũng biến đổi, từ lạnh lẽo, tiêu điều, ảm đạm bây giờ lại tràn đầy sức sống, cháy bỏng như ngàn vạn ngọn lửa đang thiêu đốt. Bây giờ, hắn mới thực sự đồng điệu với danh xưng Vạn Hỏa .
" Đóm sáng nhỏ này tượng trưng cho tu tiên giới của các ngươi, Thiên Nguyên Giới."
Nhìn 2 đại nhân bỗng nhiên cười nói vui vẻ lên, Cổ nhãi con không hiểu vì sao hết nha.
Còn về Vạn Hỏa lão nhân, tiến vào Ngộ đạo chi cảnh không chỉ giúp cho tu sĩ dễ dàng lĩnh ngộ bất kỳ thứ gì, giải quyết nghi hoặc tu luyện, mà còn có tác dụng là lớn mạnh thần hồn nhanh chóng nhất.
Vậy nên Nguyên Thủy chí tôn mới bắt nhãi con đến đây, nhờ hắn giúp Vạn Hỏa lão nhân đi vào Ngộ Đạo chi cảnh, lối tắt để hồi phục thần hồn.
" Không lẽ ta kể chuyện nhàm chán lắm à? Sao tên nhãi con đó vừa nãy còn hứng thú bừng bừng, tinh thần vô cùng tỉnh táo, vậy mà lơ đi một chút lại lăn quay ra ngủ?"
" Không ngờ bên ngoài Thiên Nguyên Giới này lại rộng lớn như vậy, bọn ta xưng hùng xưng bá ở một tiểu giới như này lại tựa như con ếch ngồi dưới đáy giếng." Nguyên Thủy chí tôn thở dài một hơi, ngữ khí mang chút ảm đạm nói.
Còn vì sao Cổ Đạo Thần không cần hát nữa, thì là đã 2 ngày trôi kể từ khi hắn trả thù được sư tôn xong. toàn bộ mọi người đều đã biết hắn có thể thông qua giọng hát đưa bọn hắn vào Ngộ Đạo chi cảnh nha.
Nguyên Thủy chí tôn thấy vậy cũng vui cho đối phương, dù sao thì bây giờ bọn họ cũng là người chung một thuyền cả thôi, nên cũng mỉm cười, nói:
Sau đó, Nguyên Thủy chí tôn và Vạn Hỏa lão nhân phải vặn nhỏ âm lượng lại để tiếp tục trò chuyện.
Cổ Đạo Thần nghe gia gia nói cần hắn giúp việc gì đó, trầm tư suy nghĩ một lúc mới nhớ ra, vỗ vỗ đầu, tự trách.
Nửa canh giờ sau, (đọc tại Qidian-VP.com)
" Đúng nha, gia gia có nhờ ta giúp thật, không ngờ ta lại ngủ quên chứ" (đọc tại Qidian-VP.com)
" Không sao, những gì ngươi nói cho ta biết đã vô cùng quý giá rồi. Hôm nay, ta đã tiến thêm một bước nhận ra mình nhỏ bé đến nhường nào, có biết bao nhiêu thứ ở ngoài kia mà ta muốn chiêm ngưỡng, chinh phục. Một lần nữa ta lại cảm thấy nhiệt huyết tuổi trẻ như trở lại, khiến cho ta cảm thấy tuyệt hơn bao giờ hết!"
Cổ Đạo Thần cũng như mọi lần, cơn buồn ngủ luôn luôn ập đến bất ngờ và đưa nhãi con vào giấc mộng đẹp nha.
" Cơ thể tiêu tẫn thì sao chứ? Thần hồn phá mảnh thì sao chứ? Tiên nhân ngã phàm trần thì sao chứ? Là tai họa? Hay là cơ duyên? Không ai biết được và ta cũng vậy, nhưng mà ta nghĩ ta biết đáp án nằm ở đâu rồi, Cổ Đạo Thần, ta sẽ cược tất cả những gì còn lại của mình, để đổi lấy đáp án từ ngươi!!!"
Cả tâm thần của Nguyên Thủy chí tôn rung động lên khi thấy đối phương chỉ vào những đóm sáng đó và nói như vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Còn chưa để hắn chìm đắm trong cảm xúc nhiệt huyết được bao lâu thì tiếng thở khò khè rất nhỏ đã dập tắt luôn.
" A ư, gia gia, ta đang ngủ nha..."
" Không phải gia gia nói bản thân hắn giống như sư tôn sao, có thể dễ dàng thoát ra Ngộ đạo chi cảnh được mà?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.