Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 6 Nếu không ngươi thử 1 chút
" Không tệ, không tệ, bỗng nhiên khai khiếu sao?"
Lúc này 1 tiếng thở dài vắng lên mà chỉ có Kiếm Vô Trần mới có thể nghe thấy:
" Cũng may là ta nhanh trí giấu đi cái này,"
Chữ g·i·ế·t vừa dứt phô thiên cái địa kiếm ảnh rơi xuống.
" Cái kia, ta biết ta rất đẹp trai nhưng cũng không cần nhìn ta như vậy đâu a"
" Aiz, tiểu tử ngươi cái gì cũng tốt chỉ là quá suy nghĩ cho người khác mà không suy nghĩ cho bản thân, ngươi yên tâm đi đi ta sẽ tìm truyền nhân khác trả thù cho Mình Kiếm Môn ngươi lại một lần nữa tạo dựng lại mình kiếm môn "
Lấy cơ thể của ta làm vật dẫn
" Haha, muốn lấy được nó các ngươi nằm mơ, ta c·hết bí mật về nó sẽ theo ta chôn cùng"
" Xin lỗi các đệ tử ta không thể trả thù cho các ngươi, xin lỗi ngươi " Đại Đạo Kiếm Điển " ta không thể nào thực hiện lời hứa "
"Chậc chậc, vị tiểu cô nương kia mới bao lớn mà ngực nở, mông cong..."
Hồ Nam vừa mới trở về đã nhìn thấy ánh mắt dò xét của mọi người hắn khục một tiếng lên tiếng hỏi:
" Dạ không"
" Ừm"
Vạn kiếm Triều Tông, g·i·ế·t"
" Đâu có, đâu có, là thiếu chủ dạy tốt"
1 tháng sau 1 đạo sát lệnh được đưa ra:
Nhưng mà trong túi của thiếu chủ vẫn còn mấy cái không biết thiếu chủ có dùng tới không?"
Chu Kiếm cuốn quýt trả lời.
" Thuộc hạ đã tiêu hủy toàn bộ"
Chu Kiếm đắc ý nói.
Nói xong Hồ Nam rời đi, Đứng tại chỗ nhìn thấy Hồ Nam đã đi xa Chú Kiếm xuất ra 1 tấm thiếp thân áo lót, tấm áo lót này là hắn từ túi trữ vật của Liễu Yêu Yêu tìm được hắn đã giấu đi một cái, hắn đưa lên mũi hít 1 hơi:
" Nếu không ngươi thử 1 chút xem có phải hay không nữa giờ"
"Không tốt hắn muốn c·h·ó cùng rứt dậu"
" Tất cả đệ tử lui lại"
" Nữa giờ không đủ sao?"
" Thiếu chủ tha mạng lần sau ta không dám"
" Đồ đâu?"
Chu Kiếm không dám chậm trễ vội vàng đưa 1 cái túi trữ vật vào tay hắn, hắn nhìn cái túi trữ vật hỏi:
Chương 6 Nếu không ngươi thử 1 chút
Vạn Kiếm Triều Tông, kết "
" Được, thử thì thử ta sợ ngươi, phải thử thế nào?"
Hồ Nam vội vàng lấy lại tinh thần tùy ý trả lời :
3 vị đại đế hét lớn huyền khí lại điều động lớn hơn nhiều lần, "Đùng" mốt nổ lớn vang lên 3 tôn hư ảnh xuất hiện vết rạn 3 tên đại đế ói ra một ngụm máu tươi, nhìn về phía 3 vạn đệ tử chỉ còn hơn vạn lại nhìn về pháp thân của mình xuất hiện vết rạn bọn hắn sắc mặt âm trầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
" Ta chỉ có nữa giờ sao?"
Hồ Nam trở thành thiếu chủ Minh Kiếm Môn là trong 1 lần tình cờ vào Biên Hoang lịch luyện chẳng may xâm nhập vào 1 u cốc gặp được vị bán đế năm xưa bị thương trong cuộc chiến chống man thú, may mắn sống sót trong cuộc thảm sát là nhờ có Thiên Diễn Đại Đế ra tay hỗ trợ, sau này hắn lẫn trốn vào vùng biên Hoang lén lúc đào tạo 1 vài tên kiếm tu ý đồ khôi phục huy hoàng của Minh Kiếm Môn năm xưa, hắn gặp được Hồ Nam thì đôi mắt sáng lên vì căn cốt của Hồ Nam như là sinh ra dành riêng cho kiếm đạo nên nhận Hồ Nam làm nghĩa tử truyền thụ kiếm đạo, và phong làm thiếu chủ, gọi là thiếu chủ cho oai chứ dưới tay hắn lác đác không tới 10 tên đệ tử mà đầu óc còn không quá linh hoạt.
" Kiếm Vô Trần chỉ cần người chịu giao ra thứ đó tạo phúc cho sinh linh bọn ta sẽ tha cho ngươi 1 mạng"
" Mượn thiên địa làm vũ khí,
Và thế là 1 cuộc tàn sát gần 10 năm hơn mấy vạn mặc kệ là người tu kiếm hay chỉ là dùng kiếm đều bị vô tình sát hại hầu như không còn, cuối cùng nhờ có Thiên Diễn Đại Đế can thiệp cuộc tàn sát này mới chấm dứt và sát lệnh này cũng được hủy bỏ, trong khoảng 10 năm này được gọi là " thời kì đen tối của đại lục".
Kiếm Vô Trần cười dài, nói rồi hắn lại 1 lần nữa thiêu đốt đế huyết còn lại bản mệnh pháp thân xuất hiện một tôn hư ảnh nam tử hơn 100 mét tay cầm trường kiếm xuất hiện.
" Thiếu Chủ, đang nghĩ về vị cô nương nào sao"
"Không được, không được nếu thiếu chủ không cho mà còn phát hiện ta giấu đi 1 cái nhất định sẽ lấy lại chiếm làm của riêng"
" Còn mấy cái túi kia"
Nhưng nàng chợt nghĩ tới điều gì đó biểu lộ lập tức khoa trương, lấy tay che miệng nhỏ một bộ không thể tin được, lắp bắp nói:
" Lấy sinh mạng của ta làm đại giới
" Cái rắm a ngươi,"
Hồ Nam cũng không dây dưa chuyện này, hắn đưa tay ra hỏi: (đọc tại Qidian-VP.com)
" Là của thuộc hạ, thuộc hạ biến chuyện này cần hệ trọng đại nên đã đem hết đồ trong mấy cái túi trữ vật kia sang đây"
Sau một lát hắn mở mắt ra trong đôi mắt ngập tràn lệ khí hắn bây thẳng về phía 3 hư ảnh đang chặn lại kiếm ảnh thiên địa linh khí không ngừng dung nhập vào trong cơ thể:
Hồ Nam đang thả suy nghĩ bay xa thì giọng nói của người áo đen đã không biết từ lúc nào đã quay trở lại:
" Hắc hắc, có phải là vị Đông Phương tiểu cô nương kia không?
" Ngươi... Ngươi ...ngươi có phải hay không lén lúc làm cái gì không chính chắn sự tình?"
" Ừm, còn gì nữa không? Không còn việc gì ta đi trước"
" Ừm? làm sao ngươi nghĩ là nàng?"
" Ừm ta đi trước"
" Chu Kiếm, ta cảnh cáo lần này là lần duy nhất cũng là lần cuối cùng,lần sau gặp nàng còn ngó linh tinh ta đào mắt c·h·ó của ngươi"
. . .
Kiếm ảnh rơi xuống tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp nơi, nhìn thấy một màn này Kiếm Vô Trần cười thê lương, hắn thì thào: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe thấy hắn rắm thí của hắn, Đông Phương Uyển Nhi trực tiếp lên tiếng sau đó nhìn hắn hiếu kì hỏi:
" Ngươi đi về sinh mất gần nữa giờ đồng hồ sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chu Kiếm cuốn quýt lắc đầu vỗ một cái mông ngựa:
" Kiếm Vô Trần tên c·h·ó điên"
" Haha đã muộn"
" toàn bộ thiên hạ kiếm tu mặc kệ là tông môn thế lực hay là tán tu toàn bộ, g·i·ế·t bất luận tội"
" Đây chỉ là chút lợi tức"
" Không tốt, hắn muốn tự bạo"
Đáng thương Hồ đại thiếu gia không biết đã bay bao xa, đụng ngã bao nhiêu cái cây mới dừng lại.
Vỗ vỗ bả vai hắn Hồ Nam nhẹ tán thưởng:
. . .
Hư ảnh sau lưng hắn lại sáng hơn một chút 2 tay cầm kiếm chỉ thiên, bầu trời thoáng chốc tối đen kiếm khí phô thiên cái địa tụ tập lại xung quanh hơn vạn dặm rồi ngưng tụ thành hàng vạn thanh kiếm ảnh do kiếm khí tụ thành lơ lững trên bầu trời mũi kiếm chỉ xéo xuống đất
" Cảm ơn"
" A, biến thái"
Gặp hắn tức giận Chu kiếm vội vàng quỳ xuống nói:
Chỉ thấy Kiếm Vô Trần 1 tay phải cầm kiếm tay trái đễ trước ngực hai ngón tay chỉ thiên trong miệng lầm bầm:
Suy nghĩ một chút hắn cuốn quýt lắc đầu:
3 vị đế giả nhìn kiếm ảnh rơi xuống biến sắc vội vàng triệu ra pháp thân bảo về riêng thành mình đệ tử (đọc tại Qidian-VP.com)
3 vị đại đế nhìn hư ảnh trước thì biến sắc, quát lớn:
Nghe xong lời này Kiếm Vô Trần nở nụ cười hắn nhắm mắt lại:
Mặt của Hồ Nam đen nhánh rất muốn bổ cái đầu nhỏ của nàng xem bên trong có gì, nhưng hắn là ai? Đương đường Hồ đại thiếu gia đẹp trai phong độ, hắn lợi hại cở nào? Tương lại kiếm tiên lợi hại nhất đại lục a, đã mặt hắn dày cở nào? gấp 3 lần da của ngân giáp địa long a, hắn có thể thua đễ 1 thiếu nữ chưa trãi sự đời như nàng không trả lời được sao? Câu trả lời là không thể nào, thế là hắn nghiêm mặt phản bát:
Lần này tới lượt Đông Phương Uyển Nhi không hiểu thế nào mặt dù sinh ra trong gia tộc lớn được mẫu thân dạy dỗ 1 ít kiến thức nhưng dù sao cũng chỉ là 1 thiếu nữ 15 tuổi thôi a nàng sao có thể là đối thủ của Hồ Đại Kiếm Tiên chỉ thấy nàng mơ hồ hỏi:
Vô Ưu Đại Đế miệng đầy đại nghĩa nói.
Trương Cầm rốt cuộc không đành lòng nhìn 1 con dê tự đưa mình vào miệng cọp thế là ghé vào tai nàng nói nhỏ cái gì sau 1 lát mặt nàng có thể nhìn bằng mắt thường đang nhanh chóng đỏ lên, đỉnh đầu gần như bóc khói nàng hú lên quái dị dùng hết sức bình sinh đạp hắn một cước:
" Cái túi trữ vật này là..."
Chỉ là bọn hắn không chú ý trong vụ nổ một đốm sáng loé lên vọt đi vơi tốc độ cực nhanh bay được vài mét thì biến mất không thấy gì nữa.
Người áo đen đang nói giữa chừng thì đã bị Hồ Nam cắt đứt :
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.