Ta Là Hàn Vũ Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 357: Gặp lại Thất Bảo.
"Tu vi hiện tại cho dù có liệu mạng cũng không trốn thoát khỏi tay ba tên Thần Tổ, đáng ghét."
"Ngươi dùng ta để lấy đi một chút chỗ tốt, vậy bổn toạ ra tay sẽ nhận được gì từ ngươi đây?"
Long âm gào thét thân thể to lớn phiêu động linh hoạt giữa đất trời tạo thành một trận đồ phía trên đỉnh đầu của mọi người, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn long trảo nhắm xuống trận pháp lao thẳng xuống vỗ mạnh vào nó. (đọc tại Qidian-VP.com)
Từ trong Sáng Thế Thần Kiếm bắt đầu xuất hiện từng luồng khí màu xám ngưng tụ thành một bóng ảnh thanh niên đứng trên chuôi kiếm nhìn Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
Rầm một tiếng hai đòn công kích đã không trúng được Thiên Ma Tôn, mà ngược lại toàn bộ bọn họ bị vây trong mắt bão do cơ thể to lớn của Thiên Ma Tôn liên tục xoay tròn mà tạo thành, ở trong trung tâm cho dù bọn họ dùng cách nào cũng không thể thoát ra được khỏi đây, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn từ bên dưới hóa thành u quang dùng hai cặp sừng rồng húc thẳng lên phá hủy cơn bão cũng đánh cho toàn bộ bọn họ trọng thương rơi xuống mặt đất như mưa sao băng, ầm ầm ầm, mười mấy bóng người nằm ở trên đất không thể cử động toàn thân đã máu tươi bê bết, Công Tôn Tà Uyên là người ổn nhất trong đám cường giả vẫn là ôm ngực phun máu kinh sợ nói:
Bảy thanh trường kiếm màu lục hiện lên nhắm về phía tử quang đánh tới, trong mắt của tất cả mọi người thì chính là màu lục vô cùng sáng chói nhưng trong mắt Hàn Vũ Thiên nhìn thấy thì chính là thất bảo quang sắc đặc thù của Thất Bảo Thần Chủ, hẳn là Huỳnh Thanh trước khi rời Tô Lăng giới đã giúp Thất Bảo Thần Chủ một chút thủ đoạn nhỏ mới làm cho thất bảo chi quang hoá thành lục sắc, hai đạo thần quang va chạm kịch liệt ngay cả Hậu Mã thượng vị Thần Cảnh cũng phải khuỵ gối trước uy áp kinh người này, Hàn Vũ Thiên ở trong Trọng Chấn Chuông cũng chịu áp lực phải thổ huyết dùng Sáng Thế Thần Kiếm chống đỡ mới tạm thời ngăn trở được.
"Trên đại lục này nếu là kiếm tu thì rất ít cũng là không phải vô danh, cho hỏi các hạ là ai sao lại đối đầu với ba đại đế quốc bọn ta?"
Đế quốc trên đại lục chỉ dưới Lục Đại Thánh Quốc nhưng so về chiến lực đỉnh phong thì có một vài đế quốc còn có thể sánh ngang cả Lục Đại Thánh Quốc, giống như mấy đế quốc có Thần Tổ trấn thủ bất luận là ai cũng phải xem sắc mặt của họ mà hành sự, bởi vì Thần Hoàng không ra đại viên mãn Thần Cảnh chính là trời, Lục Đại Thánh Quốc mỗi một cái đều chỉ tồn tại năm vị, nhưng không ai trong số họ có người đứng trong tám Thần Tổ mạnh nhất đại lục nhân tộc, bởi vì bốn trong số đó đã thuộc về Thiên Thần Điện, ba người có lại thì chính là thành lập đế quốc cho riêng mình tỉ như Ngọc Nữ Thần Đế, Chiến Đạt Xá và Mộ Dung Chúc, kẻ cuối cùng thì chính là một vị kiếm tu ẩn tàn nhiều năm không xuất thế.
Thất Bảo Thần Chủ nghe thấy âm thanh này lập tức hoá thành hư ảnh biến mất không hề do dự, cự thủ che trời phá không mà ra nhắm tới Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, đây chính là uy lực mà ba vị Thần Tổ liên thủ lại đánh ra tuyệt nhiên không phải đơn giản, Thiên Ma Tôn rít gào cũng không ngờ tới chi viên của đối phương lại đến nhanh như vậy, nó rít lên một tiếng gầm rú không cam lòng chuẩn bị đốt cháy sinh mệnh thì một sợi trường xích màu xám trói nó lại, một cái chuông đồng khổng lồ áp thẳng xuống giam cầm ba đại yêu thú vào bên trong cũng hoá nhỏ hướng về nơi khác bay đi.
"Ngươi vì sao lại ra tay cứu bọn ta? Không sợ sẽ bị đám người kia truy sát sao?"
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn phun ra lôi quang hủy diệt đất trời nhắm thẳng tới bọn họ, Tà Uyên cắn răng nắm lấy đại đao ngưng tụ ra một đòn mạnh nhất chém tới, nhưng đứng trước lôi quang cường đại một đao này của hắn dễ dàng bị phá hủy, thời khắc lôi quang sắp chạm tới một thân ảnh nam tử đứng trước đám người nhất kiếm bổ ra cùng với lôi quang ầm ầm nổ tung, Hàn Vũ Thiên sớm đã dùng Trọng Chấn Chuông để ngăn cản vụ nổ kinh người này, hắn nhếch môi nói:
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn gầm lên khí tức bạo phát kinh người tới cực điểm, Ngọc Nữ Thần Đế trường kiếm trong tay nói:
Ba người thân ảnh loé lên liên thủ lại lao tới, kẻ bận đấu bồng yên lặng đứng tại chỗ một kiếm quét ngang thiên địa như chia làm hai nửa nhất kích đánh bay toàn bộ ra bên ngoài, pháp tắc xung quanh tán loạn như bị một kiếm này chém thành trăm ngàn mảnh vụn, Ngọc Nữ Thần Đế nét mặt đột nhiên khiếp sợ nhìn lấy kẻ mặc đầu bồng không hề có chút khí tức nào trong đám người nói:
"Ta đoán là ngươi đã tỉnh dậy rồi? Còn chưa chịu xuất hiện?"
"Chạy? Lão phu cho các ngươi chạy sao?"
"Vừa rồi là hắn động thủ, một kiếm trảm vạn vật là một kiếm tu cường giả?"
Thiên Ma Tôn và Nhạn Lạc liên thủ cùng với ba người phía bên này chiến đấu kinh liệt làm cho pháp tắc nổ vang thần lực thổi quét tứ phía làm chúng sinh lầm than, cuộc chiến của thần vốn dĩ là thứ mà phạm nhân không thể dính lấy được, Đông Thăng Quốc này e là sắp phải bị xoá tên khỏi bản đồ bởi cuộc chiến kinh thiên này, năm người chiến đầu chỉ trong nháy mắt đã di chuyển khắp nơi, đánh từ Đông Thăng Quốc cho tới những quốc gia lân cận cũng không đủ để cho bọn họ đánh, rất nhiều sinh linh vì một cuộc chiến tranh giành thần dược mà vạ lây c·h·ế·t nhiều vô số, Hàn Vũ Thiên sắc mặt không mấy vui vẻ nhưng hắn cũng không thể làm gì để cứu được những sinh mệnh kia.
Hàn Vũ Thiên mỉm cười nói:
"Ta một họ là Nhạn, nếu các ngươi thức thời ta có thể để các ngươi toàn vẹn rời đi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Tà Uyên, Hậu Mã, phân thân Ngọc Nữ cùng một vài cao thủ khác đột nhiên vây quanh đám người Hàn Vũ Thiên không chừa cho họ một lối thoát, Công Tôn Tà Uyên nhìn Thất Bảo Thần Chủ có một chút xấu hổ nói:
Vụ nổ tiêu tán chỉ thấy trên mặt đất có cắm bảy thành cự kiếm, ở mỗi chuôi kiếm đều xuất hiện trường xích trói lấy Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nó nhất thời không thể cử động được mà nhìn chằm chằm vào thân ảnh kia nói:
"Ngươi vẫn là dùng ánh mắt hận thù đó nhìn lấy nhân tộc sao?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Khí tức thần cảnh lần nữa bộc phát, Tử Ma Hổ gầm lên cũng rơi vào trạng thái chiến đấu, Hàn Vũ Thiên chấp tay sau lưng vẻ mặt không có thay đổi thở ra một hơi hơn một nửa Đông Thăng Quốc hoá thành băng địa trong nháy mắt làm cho đám người có một chút kinh ngạc không thôi, họ thấy được thực lực của thiếu niên này lại tăng thêm một tầng làm cho ai cũng dè chừng cảnh giác.
"Nếu là một vị Thần Tổ thì ngươi có thể dễ dàng đánh bại, nhưng mà hiện tại bọn ta có tới ba người, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn sự tồn tại của ngươi đến đây là chấm dứt, Chiến Đạt Xá, Mộ Dung Chúc kết liễu nhanh chóng."
Sáng Thế Thần Chủ cười nói:
"Ta có cách để chạy thoát đám người ngoài kia, giúp ngươi cứu lấy hai huynh trường của mình, ngược lại ngươi sẽ trở thành Linh Thể của ta thì thế nào?"
"Ngươi không đánh lại bọn họ sao?"
Trọng Chấn Chuông đột nhiên vang lên một tiếng đinh tai nhức óc sau đó biến mất hiện ra thân ảnh của đám người Hàn Vũ Thiên, Chiến Đạt Xá thấy vậy hừ lạnh nói:
Hàn Vũ Thiên cười bàn tay giơ ra một trận pháp xuất hiện bao phủ lấy cơ thể của Băng Liên Cực Hàn, nàng ta không phản kháng càng dễ dàng hơn lúc thu thập Hướng Quản Hi, đoá băng liên phiêu phù cuối cùng đã mất linh tính được kéo ra khỏi chủ thể dung nhập vào bên trong cơ thể của Hàn Vũ Thiên, thần lực ban đầu cuối cùng chuyển hoá lên trên bông hoa, hắn bắt lấy Băng Liên Cực Hàn trong tay cuối cùng đã thu thập được đạo linh thể thứ sáu.
"Tiểu gia hoả, ngươi tính dùng cách gì để chúng ta thoát khỏi đây? Nếu không được ta e là hai vị yêu thú này sẽ nhai nát đầu của ngươi đấy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhạn Lạc, ngươi vậy mà vẫn còn sống."
"Đa tạ các hạ đã cứu chúng ta khỏi một đòn vừa rồi của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nhưng Băng Liên Cực Hàn là vật vô cùng trân quý mà chúng ta nhất định phải có được, mong các hạ giao vật ra để đôi bên đừng khó xử."
"Nếu không phải Băng Liên Cực Hàn có tác dụng lớn đối với ta, thì ta sao có thể tự mình nộp mạng?"
"Nếu vậy là bị trói buộc chung một chỗ với ngươi, tiểu muội của ta sẽ mất đi tự do."
"Thiên Ma Tôn Đại Diệt Chúng Sinh!"
"Nói cho cùng ngươi vẫn là muốn nhắm vào tiểu muội của bọn, chịu c·h·ế·t đi."
Hàn Vũ Thiên cười thản nhiên nói:
Thất Bảo Thần Chủ nhẹ gật đầu nói:
Đây là Phúc Hải Thánh Quyết mà Công Tôn Tà Uyên am hiểu cũng như tự hào nhất mỗi khi xuất kích đều mang theo uy thế của hải dương mênh mông áp đảo chúng sinh, một đao phá trời, phá đất, phá chúng sinh bổ xuống tạo thành khói bụi mịt mù không thấy được thân ảnh to lớn kia đâu nữa, ngay lúc Công Tôn Tà Uyên đắc ý nhất thì một tiếng thở mạnh đã thổi toàn bộ khói bụi tiêu tán, một đao kia bổ xuống đỉnh đầu của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn mà không hề gây ra một chút thương tích nào cho nó, Thiên Ma Tôn húc đầu thẳng vào thân thể của Tà Uyên làm hắn văng ra miệng phun máu tươi thụ thương chỉ trong một đòn tấn công thông thường, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn còn chưa động thủ thì hai bóng dáng một kim một huyết trái phải đánh tới.
Khí thế bọn họ lập tức bùng nổ không còn xem nhẹ đối phương mà đang chuẩn bị dùng ra toàn lực, là một Thần Tổ thực lực bọn họ đương nhiên nhỉnh hơn những đại viên mãn Thần Cảnh khác đâu phải chỉ một bậc, dù Sáng Thế Thần Chủ cũng không chắc sẽ thắng khi đấu với hai người chứ đừng nói là ba người như thời điểm hiện tại, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn bùng nổ đấu khí kinh người hừ lạnh nói:
Thất Bảo Thần Chủ cau mày nói:
"Phúc Hải Kinh Đào Trảm, Thiên Không Hóa Hải Lãng!"
Hàn Vũ Thiên mỉm cười nhìn thanh Sáng Thế Thần Kiếm được cắm ở giữa không gian Trọng Trấn Chuông cười nói:
"Ngươi lưu lại thủ đoạn cũng thành công trở về rồi sao?"
"Rùa đen chịu lộ mặt rồi?"
"Ngươi có thể giúp bọn ta? Nhưng điều kiện là gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiên Ma Tôn gầm lên phá bỏ xiềng xích đang giam cầm mình lại bay lượn một vòng trên trời phóng ra khí tức kinh người nói:
"Nhân loại, tuy ta và ngươi lần đầu gặp mặt còn chưa quen biết lẫn nhau, nhưng ta mong ngươi có thể bảo vệ tốt tiểu muội này của ta, dựa vào ba tên Thần Tổ còn muốn ngăn ta thì sẽ mất một chút ít thời gian, tranh thủ đưa đệ đệ và tiểu muội của ta đi."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn nhìn Tử Ma Hổ rồi nhìn phía bên ngoài đang thấy được vị Thần Tổ thứ ba xuất hiện là một nam tử trung niên tiêu sái, hắn như quyết định một điều gì đó liền nói:
"Linh Thể? Ngươi định biến tiểu muội của bọn ta thành dinh dưỡng để bồi bổ linh hồn cho người sao?"
Băng Liên Cực Hàn đột nhiên bước ra toàn thân khí hàn lạnh lẽo bao trùm lên không gian xung quanh nàng ta kiên nghị nói:
"Thần Đế? Dù là mấy lão gia hỏa Thần Tổ tự mình tới cũng không phải đối thủ của bổn tọa, c·h·ế·t đi đám nhân loạn phiền phức, Bạo Diệt Lôi Cương."
"Vậy ta xin cáo lỗi trước."
Thất Bảo Thần Chủ nhướng mày thật không ngờ được Hàn Vũ Thiên lại còn có thủ đoạn luyện hoá linh thể ở trình độ này cũng tò mò cách mà hắn giúp cho bọn họ thoát ra khỏi đây liền cười nói:
Sáng Thế Kiếm Chủ tên gọi Nhạn Lạc vốn rất ít kẻ biết đến thật của hắn, người đời thường gọi hắn là Kiếm Thần Sáng Thế theo năm tháng cũng là không còn nhớ nổi tên thật của hắn là như thế nào, Nhạn Lạc nhìn lấy Thất Bảo Thần Chủ nói:
"Nhiều năm như vậy rồi, lão phu chưa từng thấy kẻ ngông cuồng đến vậy, xem xem dựa vào ngươi thì có thể cùng với ba vị Thần Tổ so đấu?"
"Đại ca, huynh đã bảo vệ bọn ta rất nhiều lần rồi, bây giờ hãy để ta bảo vệ huynh lần này đi, nhân loại ta đáp ứng sẽ làm linh thể cho ngươi, vậy nên hãy cứu lấy hai vị ca ca này của ta."
"Huyết Tức."
"Tên khốn, ngươi cuối cùng là đã làm gì Băng Liên Cực Hàn khiến cho pháp tắc âm hàn xung quanh đang tiêu tán không ngừng, đợi Chiến Đạt Xá ta phá được cái chuông này sẽ đem ngươi nghiền xương thành tro!"
"Ta sẽ không để tiểu muội của mình làm linh thể cho kẻ khác, dù có liều mạng cũng phải mở một con đường máu!"
"Có thực lực thì tới lấy, đừng dài dòng."
"Kim Tiên Phi Phi Trảm."
"Linh Thể mà ta nói tới khác hoàn toàn những linh thể tầm thường trên đại lục, nàng vẫn sẽ có ý chí của riêng minh, nhưng mà sẽ trở thành một thể thống nhất với ta, chỉ cần ta còn tồn tại thì nàng có bị g·i·ế·t bao nhiêu lần vẫn có thể phục sinh, ngược lại ta bị tiêu diệt thì chỉ cần một đạo linh thể còn tồn tại thì ta ắt sẽ không c·h·ế·t, trở thành Linh Thể của ta cũng giống như ngươi có được một bất tử chi thân"
"Thời gian ngắn như vậy đã trở về Thần Cảnh, không hổ thẹn từng là kẻ đứng đầu chư thần."
Băng Liên Cực Hàn đột nhiên loé lên hoá thành hình người, hay nói đúng hơn là một tàn ảnh nữ tử tuyệt đẹp với màu tóc lam có hoa tuyết tung bay vô cùng đẹp mắt, nàng nhìn lấy Hàn Vũ Thiên nói:
Sáng Thế Thần Chủ thở dài khoác lên mình một thân đấu bồng màu đen phủ lấy toàn thân không để lộ ra bất cứ khí tức nào, ầm ầm một tiếng kinh người lão già và trung niên Thần Tổ bên ngoài không còn chờ đợi thêm được nữa đã công kích vào Trọng Chấn Chuông làm cho nó xuất hiện từng đạo vết nứt, lão già tức giận nói:
Chương 357: Gặp lại Thất Bảo.
Bóng người hư ảo kia ngẩn đầu cười lớn nói:
Thần lực bạo phát vô tận pháp tắc chỉ trong nháy mắt hội tụ về đây chúng sinh ức vạn dặm lập tức bị cổ thần uy đè ép tử vong vô số không hề lưu tình như trước nữa, tử quang phóng xuống Thất Bảo Thần Chủ vẫn đứng ở đó kiếm trong tay nhất chuyển một đạo hào quang màu lục phiêu miễu cũng hoá thành trận đồ xoay chuyển phía bên dưới chân của hắn.
Chương 357:
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn nhìn lấy Hàn Vũ Thiên nghi hoặc nói:
Hàn Vũ Thiên hừ lạnh nói:
"Một người kế thừa hoàn mỹ thì sao?"
"Nhân loại ngu xuẩn, dựa vào mấy kẻ như các ngươi cho dù thực lực bổn tọa không bằng năm đó vẫn có thể diệt xác được!"
Thất Bảo Thần Chủ chấp tay sau lưng bộ dáng vậy mà đã là một thiếu niên trẻ tuổi, nhưng khí tức của Thất Bảo Linh Lung đã hoàn toàn bị che giấu ngay cả Hàn Vũ Thiên cũng không thể nhìn thấu, đây hẳn là thủ đoạn mà Thất Bảo Thần Chủ đã chuẩn bị từ lúc rời khỏi Thiên Vực, Nguyễn Công Sơn nhìn lấy Đại Tự Tại Thần Ma Tôn thở dài nói:
Thất Bảo Thần Chủ thấy được hư ảnh này liền ngây ra một lúc cũng là lấy lại thần sắc nói:
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn là tồn tại cổ xưa biết được rất nhiều bí thuất kể cả cái gọi là linh thể, Linh Thể trên đại lục có rất nhiều loại nhưng đa phần đều giống nhau chính là thôn phệ linh hồn của kẻ khác để nâng cao hồn thể cho bản thân, Hàn Vũ Thiên lắc đầu vung tay liên có năm đạo linh hồn xuất hiện sau đó đều hoá thành hình người đứng bên cạnh hắn, Hàn Vũ Thiên giải thích nói:
"Nhân loại!"
Hai vị ca ca của nàng còn muốn tiếp tục ngăn cản lại bị khí tức âm hàn của nàng ngăn cản lại bước tiến, một cơn gió nhẹ lướt ngang qua hiện ra hư ảnh của nàng đang ôm lấy hai vị ca ca, cùng với đó là bão tuyết bắt đầu tan dần ở bên ngoài khiến cho ba vị Thần Tổ nét mặt ngưng kết không biết đã có chuyện gì xảy ra ở bên trong.
Âm thanh quỷ dị vang lên một lão già ngăn trước mặt chuông đồng bàn tay giơ ra chuẩn bị chộp lấy thì chuông đồng lần nữa rung lên hướng về nơi khác chạy đi, một nữ tử kim bào xuất hiện chính là chân thân của Ngọc Nữ Thần Đế đích thân tới, nàng ta giơ tay bắt lấy chuông đồng trong tay đã phong ấn toàn bộ không gian xung quanh không cho nó chạy thoát, Hàn Vũ Thiên bên trong Trọng Chân Chuông vẻ mặt tối sầm lại nhìn lấy Thất Bảo Thần Chủ nói:
Công Tôn Tà Uyên thở dài nói:
"Động thủ vào lúc này thì càng khiến các ngươi c·h·ế·t nhanh hơn thôi, nàng ta còn chưa có quyết định sau cùng nữa mà."
"Tiểu gia hoả, ngươi đúng là biết làm ngươi khác hài lòng."
Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn nhô cái đầu to lớn ra khỏi tầng mấy nhìn xuống đám người bên dưới khinh thường nói:
Chúng tu nghe thấy lời của Công Tôn Tà Uyên có vẻ thích hợp đã không còn ý nghĩ sợ hãi trong lòng nữa mà bắt đầu tụ hội lại chuẩn bị liên thủ, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn hừ lạnh nói:
Hàn Vũ Thiên suy ngẫm một chút cười nói:
"Dừng tay cho ta!"
"Ta hận không thể tiêu diệt hết toàn bộ nhân loại trên thế gian, quan có đầu nợ có chủ, cái tông môn đáng ghét kia đã không còn tồn tại, bổn tọa cũng lười đối đầu với các ngươi, nhưng hết lần này đến lần khác là nhân loại các ngươi tìm tới đệ đệ và tiểu muội của bổn tọa sinh sự, hôm nay ta phải dồn toàn bộ nhẫn nhục bấy lâu nay lên người đám nhân loại các ngươi, gào!"
Thất Bảo Thần Chủ thở dài nói:
Long âm thao thiên nhật nguyệt xoay chuyển hóa thành cuồng phong lôi cương quét ngang tứ phía lập tức bức lui đám người kia, bọn họ ai cũng là sắc mặt trắng bệch miệng tràn ra máu tươi không còn sự kiên định như lúc ban đầu nữa, chỉ có Ngọc Nữ, Tà Uyên và Hậu Mã thì vẫn chống đỡ được tiếng rống khủng kh·iếp vừa rồi, Tà Uyên điểm lên đại đao lập tức có hải lãng cuồng cuộn bao phủ lấy cơ thể to lớn của Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, tay bắt lấy chuôi đao hóa ra thủy hải vô tận từ phía bầu trời bổ xuống không chút lưu thủ.
"Nàng ấy có thể tự do di chuyển không hề bị ràng buộc bởi ta, ngươi hãy nhìn năm người bọn họ giống như bị trói buộc lắm sao?"
"Thật không ngờ nó mạnh mẽ tới mức này, ngay cả Vực Thần có thể nói là gần sánh bằng Thần Đế cũng không thể đối chọi lại một chút."
Mộ Dung Chúc cũng là bị một màn vừa rồi làm cho hoảng loạn nói:
"Nhưng ta vẫn còn chưa tìm thấy tung tích nào của Cương Trực, hắn không biết đã còn sống hay đã c·h·ế·t rồi."
"Ngươi ra tay cũng thật vô tình, Thất Bảo Thiên Tâm Kiếm, Khai Tâm Diệu Bảo!"
Tử Ma Hổ và Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn chuẩn bị xuất thủ, Thất Bảo Thần Chủ cũng là muốn ra tay ngăn cản, Hàn Vũ Thiên lại cười nói:
Tử Ma Hổ vẻ mặt tràn đầy sát ý nói:
Ngay cả Thất Bảo Thần Chủ cũng không thể ngờ được lại có một loại linh thể kì lạ như vậy tồn tại, mọi người nghe Hàn Vũ Thiên giải thích trong lòng tràn ngập kinh hãi không thôi, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn hừ lạnh nói:
Tử Ma Hổ bộc phát sát ý tức giận nói:
Chiến Đạt Xá cười nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.