Ta Là Hàn Vũ Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 363: Vây đánh Phúc Hải Thánh Quốc.
"Đừng hoảng, chỉ là một tàn dư còn sót lại còn không đủ sức để g·i·ế·t một trong ba người chúng ta nữa là, thứ đó chỉ có vẻ ngoài uy nghiêm của một Thần Hoàng chứ không hề có bất kì uy h·i·ế·p nào."
"Thấy thế nào? Văn Tự Độ Hoá Kim Thiền Xích của ta lợi hại không?"
"Chỉ là một quốc gia rùa con mà thôi, rút đầu lẫn tránh chiến tranh mới tồn tại được tới tận bây giờ, bao nhiêu chuyện về Phúc Hải Thánh Quốc bọn ta đều nghe qua cả rồi, thật tiếc cho một vị Phúc Hải Thần Hoàng uy danh một thời cùng với Thần Tông chinh chiến lập ra công lao vô thượng, lại bồi dưỡng ra một đám rùa đen rụt đầu, hay là các ngươi đừng lấy tên là Phúc Hải đổi thành Ô Quy Thánh Quốc đi."
"Tiểu tử, nếu ngươi chịu nói ra nguồn gốc phật pháp ngươi đang nắm giữ, thì ta sẽ cứu ngươi một mạng."
"Còn vị thần bí nhân kia nghe nói đã bế quan nhập định bất luận gọi như thế nào cũng không được, xem ra ải này của Hỗn Nguyên Thánh Quốc khó mà vượt qua."
Phổ Nghi Mạc Đỉnh Chi lập tức đạp mạnh không gian bị chấn vỡ tầng tầng lớp lớp vết nứt kéo dài vô tận ở bầu trời nhuộm thành một màu huyết sắc, chỉ trong nháy mắt đã kéo được hơn nửa khoảng cách với hai người Hàn Vũ Thiên, Ngọc Khương kinh sợ toàn thân mồ hôi lạnh lần đầu trong đời hắn thấy được một cổ năng lượng mạnh mẽ còn vượt xa sư phụ của mình gấp ức vạn lần, căn bản là một cái búng tay đủ g·i·ế·t c·h·ế·t hai người, Hàn Vũ Thiên thì bình tĩnh không chút lo lắng vung tay liền có hai đoàn lam quang một sậm một nhạt bay ra ngoài, theo sau là hắc lôi bán vào lòng bàn tay của hắn bắt đầu ngưng kết.
Tuyết Vũ Nhi cũng đã sớm chuẩn bị tay đặt dưới đại địa lập tức đóng băng mọi thú khuôn viên ngàn vạn dặm, băng long gào thét nhắm đến huyết thương trồi lên mà tàn phá, Mạc Lân Chi thấy vậy nét mặt cũng là có chút xem trọng nói:
Chiến tranh lặng lẽ nổ ra bởi vì toàn bộ sự chú ý đã dồn vào những vị Thần Đế phía bên kia, Phúc Hải Thánh Quốc đón nhận một cuộc đột kích quy mô lớn trên toàn lãnh thổ, rất nhiều nơi đã bị công phá khói lửa nghi ngút mà ngay cả mấy vị Vực Thần cũng trở tay không kịp, Phúc Hải Thánh Quốc lập tức rơi vào chiến loạn không ngừng trăm vạn người ngã xuống liên miên không dứt, hoàng cung thánh quốc cũng đã sớm bị bao vây bởi một đám cường giả bí ẩn, bọn họ toàn thân mặc đấu bồng che đậy dung mạo một cách hoàn hảo, chỉ có ba người dẫn đầu là không hề che đậy dung mạo bộ dáng đều có một đặc điểm chung là sừng rồng đuôi rồng, nữ tử bên trái phong thái hiên ngang mười phần mạnh mẽ lại có bạch quang ẩn hiện chính là Chúc Linh Bạch Long Họa Tần, nam tử bên phải mi thanh mục tú hỏa diễm vờn quanh tràn đầy nhiệt huyết là Chí Hỏa Tích Long Cao Trí, đứng ở giữa lả trung niên tóc hoa râm được búi gọn gàng y phục chỉnh tề lại tản ra khí tức tà ác nhất trong cửu long, không ai khác chính là Ngọc Dạ Ám Hồn Long Ngô Ninh.
Sức mạnh thượng vị thần cảnh đỉnh phong bộc phát thổi tan đất đá xung quanh, lão ta lao tới hai trảo hung ác chộp vào cổ của hai nữ nhân, Thanh Tuyền cười nhạt cước bộ nâng lên mang theo thuỷ chi pháp tắc mạnh mẽ đá tới, Tuyết Vũ Nhi cũng là bàn tay kết tụ hàn khí vỗ đến một trảo, một tiếng nổ cực lớn Mạc Lân Chi cùng hai người lui ra sau vài bước, tay của lão đã xuất hiện hai cổ năng lượng kì quái bao phủ lấy chính là thuỷ hệ và băng hệ, bị hai lực lượng thuần âm bám lấy khiến lão ta hoạt động có chút chậm lại nhưng cũng không đáng kể là mấy, huyết khí sôi trào song trảo giao nhau bầu trời hiện ra ngàn vạn trường thương huyết sắc cự đại nhắm về phía Thanh Tuyền và Tuyết Vũ Nhi quát:
Thanh Tuyền cười nói:
Chương 363: Vây đánh Phúc Hải Thánh Quốc.
Từ lòng bàn tay của Hàn Vũ Thiên ngưng tụ ra một đoàn hỏa diễm phượng hoàng bay xung quanh tản ra huyết sắc chi hỏa mạnh mẽ, đây là thứ hắn lấy được từ chỗ của Thất Bảo Thần Chủ có tên là Huyền Thiên Ly Hỏa Thạch là một bảo thạch hỏa diễm huyết hồng hiếm thấy trên thế gian không có được mấy khối, Hàn Vũ Thiên luyện hóa nó thành Huyền Thiên Ly Hỏa Tráo chuyên về công kích cường đại, phẩm cấp chính là Chí Tổ binh không sai vào đâu được, con hỏa phượng hoàng trong tay Hàn Vũ Thiên là lực lượng hỏa diễm tích xúc được thời gian qua của Huyền Thiên Ly Hỏa Tráo, hiện tại ngưng tụ ra được một đầu chính là toàn lực của bảo vật này, Hàn Vũ Thiên không chút do dự ném hỏa phượng trong tay bay ra ngoài hóa lớn ngàn trượng vỗ cánh mà đi, ánh lửa lóe sáng như mặt trời ban trưa chiếu rọi thiên địa vạn vật, Huyết Chu Nhai híp mắt lại điều khiển hai cái cốt trảo đánh thẳng về phía hỏa phượng hoàng, ầm ầm vang vọng sóng lửa khuếch đại thổi tan hai cái cốt trảo trong nháy mắt, vụ nổ liên hồi như pháo hoa không dứt chói mắt tới cực điểm, Thần Cảnh thông thường dính phải công kích này chắc chắn bị lấy đi một nửa cái mạng, Hàn Vũ Thiên mượn nhờ vụ nổ thổi bay hắn ra ngoài hướng về hư không mở ra một lối đi không gian, Huyết Chu Nhai bị hỏa diễm ảnh hưởng đã hơi mất tập trung, nhưng lão vẫn là vung tay một cốt trảo xé mở không gian lao thẳng về phía Hàn Vũ Thiên, cốt trảo giơ ra chuẩn bị bắt lấy thì từ trong ống tay áo bay ra một đoàn hắc lôi ẩn chứa hỏa lực lượng mạnh mẽ, cốt trảo bị đoàn lôi đình này công kích cũng hóa thành tro bụi, lôi hỏa vốn có tính sát thương cực kì cao lại còn kết hợp thì đòn tấn công không chỉ đơn giản là một cộng một bằng hai, Huyết Chu Nhai kinh ngạc cũng không còn sự chủ quan ban đầu bàn tay khô khốc giơ ra bắt lại, không gian cách đó ba trăm dặm vạn vẹo rồi mở ra thì Hàn Vũ Thiên từ bên trong bay ra vẻ mặt cũng là ngưng trọng.
"Đúng là đám người Phúc Hải này vẫn không từ thủ đoạn."
"Chướng ngại lớn nhất của lão phu chính là tên hỗn đảng bỉ ổi đáng c·h·ế·t nhà ngươi, trốn bên trong Phúc Hải Thánh Quốc nhiều năm như vậy, giơ đây ngươi chui đầu ra thì chịu c·h·ế·t đi!"
Độc Hùng cười lớn một tiếng tu vi bùng nổ liếc mắt nhìn lấy Công Tôn Tà Uyên cười nói:
"Chủ nhân của Huyết Chu Nhai ra tay rồi."
"Công Tôn Đoạn Trần, thọ mệnh ngươi sắp cạn vẫn còn ló mặt ra là muốn c·h·ế·t sớm sao?"
Phúc Hải Thánh Quốc, thánh quốc hùng vĩ lãnh thổ trải dài ức vạn dặm bao hàm ngàn vạn quốc gia lớn nhỏ bên trong, rìa lãnh thổ giáp ranh với Hỗn Nguyên Thánh Quốc, Độc Thần Độc Hùng lão nhân dẫn theo đại quân ngàn vạn đã công phá thành công biên giới nơi đây, Độc Hùng tự thân xuất trận chỉ trong một chốc đã diệt sát ba Thần Cảnh hạ vị và đánh trọng thương một trung vị Thần Cảnh của Phúc Hải Thánh Quốc, độc chiêu của lão đúng là lợi hại không gì sánh bằng, đao khí ẩn chứa hải dương mệnh mông bổ xuống từ cửu tiêu, Độc Hùng hừ lạnh chưởng ra độc khí ngăn cản một đạo, Công Tôn Tà Uyên dẫn theo vài vị Vực Thần đến chiến trường hỗn loạn này để g·i·ế·t kẻ xâm phạm, Công Tôn Tà Uyên sắc mặt âm trầm nói:
Đại hại cuốn lên từ trong đó xuất hiện hàng ngàn hàng vạn thanh trường kiếm xé tan đại hải mà lao tới hướng Huyết Chu Nhai, lão cũng không có trơ mắt đứng nhìn công kích lao đến chỗ mình dễ dàng đến như vậy, Huyết Sa Tà Thần Trương vung lên từng sợi xiềng xích to lớn nối liền thiên địa giam cầm không gian xung quanh lại không cho Công Tôn Vô Ly chạy trốn, lão lần nữa vung trượng huyết trảo cự đại nhắm đến vạn kiếm một đường phá tan một cách dễ dàng, cùng là Thần Đế nhưng chênh lệch quả là rất lớn không chỉ ở mặt khắc chế mà còn là sự mạnh mẽ nghiền ép trên phương diện thần đạo, Công Tôn Vô Ly không còn chỗ chạy nét mặt ngưng trọng nhưng lại không hề sợ hãi, hắn biết bản thân sẽ không dễ dàng c·h·ế·t như vậy, Hàn Vũ Thiên cuối cùng đã thu hết đám người vào trong không gian trữ vật để tránh thần chiến lan đến mà diệt vọng, hắn cùng với Hư Thiên đứng trên chiến thuyền chấp tay sau lưng vẻ mặt xem chuyện không liên quan đến mình, Hư Thiên thản nhiên nói:
Hàn Vũ Thiên hừ lạnh cơ thể rất nhanh đã khôi phục lại như cũ không có để lại dấu tích từng bị một vị Thần Đế đánh trọng thương, Huyết Chu Nhai nhướng mày kinh ngạc nói:
"Chúng ta sơ xuất rồi, mang theo cả bảo vật trấn quốc để đối phó Huyết Chu Nhai thì xem như ở đây gặp không ít rắc rối."
Hư không rạn nứt ngàn vạn thuỷ trụ xuất hiện bao bộc lấy không gian xung quanh, từng đạo từng đạo thuỷ trụ giáng xuống cũng có đại hải cuộn trào từng đầu hải thú bơi ở bên trong tuy là hư ảnh nhưng cũng làm cho đại hải càng thêm đặc sắc, đây chính là trận pháp nổi danh của Phúc Hải Thánh Quốc, Phúc Hải Ban Phước, phàm là tu sĩ tu luyện Phúc Hải Thánh Quyết thì sẽ được trận này tăng ích không nhỏ còn những kẻ không có tu luyện Phúc Hải Thánh Quốc thì sẽ bị một cổ lực lượng áp chế gắt gao, Huyết Chu Nhai tuy có trong tay Huyết Sa Tà Thần trượng nhưng cũng đã bị ảnh hưởng một chút, Công Tôn Vô Ly động thủ nhắm tới Hàn Vũ Thiên truy sát không thôi, nhưng hắn lại là mỉm cười thản nhiên nói:
Hàn Vũ Thiên một đường di chuyển cũng biết được hòa thượng trẻ tuổi này tên là Ngọc Khương, phật gia hắn tu luyện chính là độc môn bên trong khe rảnh huyền bí gần với Huyết Chu Nhai, nơi kia có tên là Thiên Sơn Tự nằm sâu trong khe rảnh hai tòa núi lớn hoang vu, nhưng mà theo lời Ngọc Khương kể thì Thiên Sơn Tự bên trong cũng chỉ là một ngôi chùa nhỏ mà thôi, che chở cho những người dân thường vô tình bị yêu thú truy sát lạc vào đây, bọn họ cũng dạy cho những thường dân ở đó biết về giáo lý phật pháp uyên thâm, hướng về cực lạc an nhiên bình ổn, từ đó ngọn núi hoang vu kia được những người tị nạn gọi là Thiên Tự Phù Đồ Sơn, Thiêm Sơn Tự ẩn chứa bốn vị cao thủ có thể tu luyện được bí pháp phật giáo mà Ngọc Khương là một trong bốn người đó, cũng là kẻ có tu vi Đạo Tổ thượng vị yếu nhất, kế đó là nhị sư huynh thuộc hàng Bán Thần, đại sư huynh cường đại hơn thế đã là Chuẩn Thần, sư phụ của ba người bọn họ đương nhiên là tu vi trác tuyệt bảo hộ Thiên Sơn Tự hai vạn năm qua khỏi yêu thú dòm ngó với tu vi Chuẩn Thần Vương, Hàn Vũ Thiên đúng là không ngờ được trên thế giới này vẫn còn tồn tại bốn người có thể lĩnh hội ý niệm cao thâm của phật giáo, Ngọc Khương cũng là kinh ngạc khi lần đầu tiên thấy được một kẻ không thuộc về Thiên Sơn Tự lại có thể dùng được chiêu số của phật môn, sư phụ của hắn đã khẳng định ngoài Thiên Sơn Tự thì trên thế giới này không có kẻ nào nắm giữ bí pháp phật môn, nhưng không ngờ tới rời môn tự được mấy ngày đã chạm mặt một người ngoại lệ duy nhất từ vạn cổ tới nay không thuộc Thiên Sơn Tự vẫn tu luyện được phật pháp, Hàn Vũ Thiên nhìn ra được nghi hoặc trong lòng của Ngọc Khương liền cười nói:
"Bỉ ổi, vậy mà có thể mượn nhờ trận pháp của chúng ta, hắn không lẽ có thể sử dụng Phúc Hải Thánh Quyết giống chúng ta."
Hoà thương tò mò chạm vào lồng giam kim văn cảm nhận được lực lượng phật pháp sâu như biển cả thâm thuý mà huyền ảo, Hàn Vũ Thiên nhìn năm đầu tà tu một cái liên vung tay kim xích siết lại biến bọn chúng thành tro bụi màu vàng lấp lánh tan biến theo gió, hắn lại nhìn sang hoà thượng thản nhiên nói:
"Phúc Hải Thánh Quốc xưa giờ đúng là thủ đoạn đê hèn khó mà thay đổi, chẳng trách kẻ tiểu nhân lại hết lần này đến lần khác thoát khỏi diệt vong, ta chướng mắt thứ gọi là Thánh Quốc này, Địa Huyết Tham U Thủ."
Một trận pháp mở ra bao trùm toàn bộ lãnh thổ Phúc Hải Thánh Quốc, trận này chỉ có tiên tổ bên trong Phúc Hải mới có quyền uy mở được, ngay cả người như Công Tôn Vô Thiên cũng chỉ có thể mở ra được trận pháp hộ thân của hoàng cung chưa đủ tư cách nhúng tay đến đại trận hạch tâm, Công Tôn Đoạn Trần nhìn ra sau lưng thản nhiên nói:
"Các ngươi đã biết bản thân bị vây công vẫn một mực không chịu đầu hàng, còn đợi bổn toạ ra tay sao?"
Nhưng lão vẫn không lùi bước khí thế ngút trời một cổ lực lượng đại hải không thấy điểm cuối bắt đầu bùng phát ra, Công Tôn Vô Thiên một quyền đấm ra đơn giản không kỹ xảo nhưng khi đối mặt lại như kinh đào hải lãng, Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền đã đạt tới viên mãn thi triển trong tay lão lại không hề chói mắt mà chỉ đơn giản là đấm ra một quyền đã có thể bình định chúng sinh, Họa Tần định bước lên ngăn quyền nhưng mà Cao Trí đã nhanh hơn một trảo vung ra hỏa diễm xé trời chộp thẳng tới, nước lửa đụng nhau tiếng xì xèo của hơi nóng bốc lên mù mịt chỉ thấy hai đoàn hào quang một xanh một đỏ giao thủ điên cuồng rồi phá ra một vết nứt không gian chui vào trong.
Hai người trong số đó bay ra ngoài hướng đến Huyết Chu Nhai mà đi, Hoạ Tần muốn ngăn cản bước chân của bọn họ nhưng lại bị hai lão già khác ngăn cản, Ngô Ninh không quan tâm đến hai người rời đi mà thản nhiên nói:
"Địa Huyết Giao Long, hai ta năm đó chiến đấu vẫn có chưa phân thắng bại, hôm nay lần nữa tái chiến, nếu ngươi thua thì ta sẽ g·i·ế·t hắn, còn ngươi thắng thì cứ việc mang tiểu tử đó ra khỏi lãnh thổ của lão phu."
Hoà thượng hoảng hốt toàn thân thôi động kim thân tới cực hạn kim quang toả sáng mỗi lúc một thịnh, làm cho tà đạo bên trong năm vị Bán Thần tà tu lần nữa tiêu tán đã triệt để kích phát sát ý vô tận từ bọn họ, năm đòn công kích nhắm thẳng tới kim thần vỗ vào năm kích ẩn chứa thần lực mạnh mẽ đã đánh cho kim thân toàn là vết nứt sắp sửa sụp đổ, Hàn Vũ Thiên thấy vậy cũng là ngừng tay vô cùng hứng thú lui ra ngoài vài trượng quan sát, hoà thượng phun máu kim thân hư ảnh bị phá vỡ, cũng không có lui bước xong quyền nắm lại kim hoả bốc lên cùng với năm thân ảnh tà tu chiến đấu kịch liệt không ngừng, Hàn Vũ Thiên nhướng mày nói:
"Bệ hạ, ta đã đánh giá quá thấp sự thù hận của lão đối với ta, ngay cả thiếu niên chí tôn uy h·i·ế·p trong tương lai cũng không hấp dẫn được lão."
Công Tôn Đoạn Trần là lão già chính giữa cũng là kẻ ngoại lệ duy nhất không thuộc dòng chính của Phúc Hải Thánh Quốc, nhưng lại được đặc ân mang họ Công Tôn, hắn tên thật là Lục Đoạn Trần, Công Tôn Đoạn Trần bước ra một bước đã xuất hiện ở ngoài tường thành thản nhiên nói:
Hắn nhìn vào liền biết một mảnh thiên địa này đã hoàn toàn cộng minh với vị tạo ra nó, Hàn Vũ Thiên chưa rời khỏi Huyết Chu Nhai thì vĩnh viễn không thể thoát khỏi sự truy sát điên cuồng của tà tu nơi đây, Tuyết Vũ Nhi và Thanh Tuyền vẻ mặt khó coi nói:
Hư Thiên cười nhạt bàn tay tản ra thổ khí nặng nề nói:
Tuyết Vũ Nhi và Thanh Tuyền vừa hội hợp với Hàn Vũ Thiên thì mặt đất rung động dữ dội từng cái cốt thủ như trụ trời lao thẳng từ mặt đất lên ngăn cản toàn bộ lối thoát của họ, Hàn Vũ Thiên cau mày nói:
"Thứ này giống như vạn pháp bất xâm, không lẽ hai người các ngươi cũng là Chí Tổ?"
Ba đạo khôi lỗi ám hồn mạnh nhất đồng loạt ra tay, bốn vị tiên tổ của Phúc Hải Thánh Quốc đồng loạt ra tay không có để cho đối phương dễ dàng đắc thủ đến như vậy, Tinh Hi Thiến nhất chưởng vỗ ra mang theo nguyên tố tự nhiên mạnh mẽ mỗi nơi đi qua đều là lôi đình cương phong mạnh mẽ, tinh linh tộc lôi nguyên tố cực kì hiếm thấy mà còn là đại viên mãn Thần Cảnh thì tạo hoá trên lôi đạo của nàng phải cực kì tinh thông, vậy nên hai vị tiên tổ Phúc Hải Thánh Quốc phải liên thủ đối phó với nàng, một lôi hệ tu sĩ còn cường đại hơn rất nhiều so với những tu sĩ khác, Cốt Khang và Long Trường Giang thì là mỗi người đấu với một vị tiên tổ, hai vị này tuy đơn đấu nhưng họ là tu vi thâm sâu cũng có thể duy trị thế cân bằng một thời gian, Công Tôn Đoạn Trần bước ra chủ động nghênh chiến với Ngô Ninh, hai vị cường giả mạnh nhất hai thánh quốc đã bắt đầu động thủ rồi.
Dưới chân Ngô Ninh xuất hiện một vòng tròn ám hồn xoay chuyển không ngừng, từ bên trong có từng cánh tay ma quái thò ra bắt đầu nâng lên thân hình, có hơn chục cái thân ảnh tản ra khí tức khác nhau, yêu khí, ma khí, minh khí, long khí đủ loại khí tức và hình dáng nhưng toàn bộ chỉ là thi nô bị ám hồn điều khiển, Công Tôn Đoạn Trần nét mặt đại biến nói:
"Nhanh vậy đã khôi phục?" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Hai tên tiểu tử trên thân không có khí tức tà đạo, một tên có ẩn ẩn năng lực tịnh hóa giống như thứ còn đọng lại ở không gian đó, bắt kịp rồi đám yêu nghiệt xâm nhập."
"Việc của ta không cần ngươi chen vào, cút ra cho lão phu."
Không chỉ ở trên trời mà dưới mặt đất cũng trồi lên vô số trường thương huyết sắc, Thanh Tuyền vung tay hư không xung quanh nổi lên sóng lớn cuồng cuộn có bốn đầu trường long bơi lội bên trong đại hải, nàng thấp giọng nói:
Lão già chính giữa đứng trước nhất thở dài cảm thán, Phúc Hải Thánh Quốc bọn họ đã bao lâu rồi chưa có kẻ dám động thủ xâm phạm quy mô lớn đến cỡ này, là một cổ quốc thuộc vào hàng lâu đời nhất trong Lục Đại Thánh Quốc đương thời, tồn tại mấy chục vạn năm không ngã xuống cũng là có đạo lý riêng của mình, so về lực lượng tổng thể mà nói bên trong Lục Đại Thánh Quốc trước khi có Hỗn Nguyên Thánh Quốc thì Phúc Hải Thánh Quốc là mạnh nhất, Phúc Hải là cổ quốc giữ vững căn cơ nhất, bởi vì những thánh quốc khác liên tục thay đổi triều đại không dứt, nền mống vốn lỏng lẻo không so được với Phúc Hải Thánh Quốc, Họa Tần cười đáp:
"Các ngươi dùng ra trận pháp này tuy có thể áp chế được hai người họ, nhưng mà với ta thì đây là một lợi thế không nhỏ."
Hoà thượng trẻ tuổi vẻ mặt khó tin nhìn thanh niên tóc trắng phía trước, Hàn Vũ Thiên vẻ mặt hứng thú chưởng còn lại giơ lên kim quang mang theo văn tự vãn sinh huyền diệu đánh ra nói:
Công Tôn Vô Ly đạp không mà lên đại hải lan tràn tứ phía lấy lão trung tâm, Phúc Hải cung điện phía sau đột nhiên hiện lên thân ảnh một vị thần linh to lớn không phải là bộ dáng của Công Tôn Vô Ly mà là người sáng lập ra Phúc Hải Thánh Quốc, Phúc Hải Thần Hoàng hư ảo, trải qua hơn chục vạn năm thì uy lực của Thần Hoàng cũng đã gần hao hết, Cao Trí vẻ mặt ngưng trọng nói:
Chương 363:
"Nếu đã biết bọn ta là Chí Tổ thì còn không mau rút lui, một mình ngươi cũng không có khả năng đánh bại được hai người bọn ta liên thủ."
"Tên cứng đầu, nếu muốn hạ thủ thì qua ải của bản long trước."
Hoà thượng không nghe lọt tai những lời Hàn Vũ Thiên nói vẫn là đang chống cự như một con cừu non yếu ớt bị năm con sói trêu đùa tới kiệt sức mới thôi, hoà thượng trẻ tuổi biết rằng nếu cứ tiếp tục như vậy thì bản thân hắn sẽ bị đùa giỡn cho đến c·h·ế·t cũng là miễn cưỡng nói:
"Các ngươi suy cho cùng vẫn là thích mượn vật ngoài thân gia tăng thực lực, chẳng trách nhiều năm như vậy vẫn không thể đột phá được Thần Tổ, quá kém cỏi, Ám Hồn Luân Chuyển."
"Tin đồn quả không sai, hắn vậy mà học lỏm được Phúc Hải Thánh Quyết, nhất định phải điều tra là kẻ nào lại tiết lộ bí mật hoàng tộc ra ngoài, g·i·ế·t bất luận tội."
"Vậy mà có đến ba tên Chí Tổ cùng lúc xuất hiện, nếu thực sự chuyện này mà được truyền ra ngoài thì đại lục nhất định sẽ đại loạn, phải nhờ lão tổ ra tay mới được."
"Ngươi là kẻ nào? Trên thân tại sao lại mang khí tức của yêu thú."
"Lão phu đã nhiều năm rồi chưa từng thấy có kẻ xâm phạm lại đến được trung tâm Phúc Hải Thánh Quốc, còn ép buộc chúng ta phải lộ diện, Hỗn Nguyên Thánh Quốc các ngươi đúng là lợi hại."
"Hoàng đế bệ hạ, hoàng hậu nương nương."
"Các ngươi lại quên một chuyện quan trọng rồi thì phải? Bọn ta tuy không phải Thần Tổ, nhưng tu vi chín người bọn ta đều là Thần Cảnh đại viên mãn cường giả, một tên Thần Đế không có tư cách làm đối thủ của ta."
"Là chúng ta khinh địch rồi."
"Khí thế mạnh quá, là tàn niệm Thần Hoàng sao?"
Địa Huyết Giao Long và Sát Lục Chi Thần va chạm mãnh liệt làm cho hư không càng lúc càng rung lắc dữ dội muốn sụp đổ, Hư Thiên hừ lạnh nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Công Tôn Vô Ly bị đánh không có sức hoàn thủ ở trước mặt Huyết Chu Nhai, Huyết Ngục Sát Lục Chi Thần chính là tà pháp khắc chế mạnh mẽ Phúc Hải Thánh Quyết mà lão đã dày công nghiên cứu mấy vạn năm qua, lão từng hạ lệnh cho toàn bộ tà tu trong thiên hạ hễ gặp bất kì kẻ nào xuất thân từ Phúc Hải Thánh Quốc thì lập tức g·i·ế·t không tha, bởi vậy thiên tài Phúc Hải Thánh Quốc liên tục gặp họa c·h·ế·t nhiều vô số, Phúc Hải Thánh Quốc xuất ra ba vị Thần Đế đi bình loạn Huyết Chu Nhai nhưng lại bị lão mạnh mẽ đánh lui, phải nhờ vào ba vị Thần Đế khác có công pháp có thể khắc chế lão ra tay mới giam được bước tiến của Huyết Chu Nhai, nhưng mà sáu người liên thủ vẫn không triệt để tiêu diệt được Huyết Chu Nhai.
"Tiểu cô nương cũng quá tự tin rồi, thực lực của ta tuy bị giảm một nửa, nhưng mà hai người các ngươi cũng không có đủ thực lực để làm ta trọng thương đừng nói là g·i·ế·t c·h·ế·t, kẻ c·h·ế·t là hai ngươi mới đúng!"
Công Tôn Tà Linh vừa đánh với Huyết Chu Nhai vừa kinh ngạc nói, Công Tôn Vô Danh bên này cùng vừa đẩy lui được Hư Thiên hừ lạnh nói:
Bầu trời u ám một màu huyết sắc cự thủ che trời áp đỉnh mà tới làm cho hai nàng không thể phản ứng kịp trong nháy mắt tập trung liên thủ ngăn cản cự trảo mạnh mẽ kia, Phổ Nghi Mạc Lân Chi xuất hiện song trảo bắt được cổ hai nàng nhấc lên cười tà dị nói:
Hàn Vũ Thiên thu liễm khí tức cười nói:
"Độc Hùng, ta nể lão là tiền bối mới không hạ sát thủ, nếu thúc thủ chịu trói thì Phúc Hải Thánh Quốc sẽ giảm nhẹ tội cho lão."
"Thật không ngờ tin tức từ Hỗn Nguyên Thánh Quốc là giả, chúng ta đã bị mắc bẫy, cuối cùng thì những kẻ đã đi đâu?"
Huyết Chu Nhai hừ lạnh nói:
Công Tôn Vô Ly mất mặt ngượng ngùng nói:
"Tiểu tử, lão phu sống mấy vạn năm chưa từng có kẻ nào dám nói ra lời ngông cuồng trước mặt ta như vậy, hôm nay để ngươi nếm thử cái gọi là Độc Thần, Bích Chu Song Uyển Độc."
"Công Tôn Vô Ly."
Một huyết ảnh nhân cao ngàn vạn trượng gần như cách mấy cái đại quốc cũng có thể nhìn thấy được huyết ảnh khổng lồ kia, đây chính là chân thân của Huyết Chu Nhai lúc còn trẻ cũng là thứ đã làm lão nổi danh mấy vạn năm nay, Huyết Ngục Sát Lục Chi Thần tản ra khí thế cường đại đã ép cho Hàn Vũ Thiên không thể di chuyển được nữa, Huyết Chu Nhai đứng ở giữa hư ảnh Sát Lục nhìn nhỏ bé như một hạt cát vậy, lão cười nhạt một tiếng nói:
"Ngươi giới thiệu một chút về mình đi, ta cũng là rất hứng thú với kẻ đầu tiên sử dụng phật pháp ở thế giới này, chúng ta vừa đi vừa nói chuyện."
Người này có giọng nói của một lão già, thân thể thì cường tráng của nam tử nhưng khuôn mặt lại là một nữ nhân, kẻ này nổi tiếng tàn độc ở Huyết Chu Nhai là tông chủ Huyết Sát Tông, Phổ Nghi Mạc Lân Chi tu vi Thần Cảnh thượng vị đỉnh phong, hắn vung tay có thêm rất nhiều thân ảnh xuất hiện dùng tốc độ nhanh nhất truy lùng theo các hướng khác nhau, còn Phổ Nghi Mạc Lân Chi thì theo một hướng có khí tức mờ ảo nhất mà bay đi với tốc độ cực nhanh, nơi hắn lướt ngang đều sẽ để lại một vệt máu mà bất kì sinh linh nào xui xẻo dính phải sẽ trở thành đống thịt nhão trong nháy mắt, đó là công pháp tà thuật mà tông chủ Huyết Sát Tông tu luyện, Huyết Ngục Tà Hỏa trứ danh.
Khí thế của Thần Đế bộc phát đúng là hai người này mạnh mẽ hơn Công Tôn Vô Ly một chút nhưng đối mặt với Huyết Chu Nhai e là cả hai liên thủ còn không có khả năng áp chế lão nói gì đến mỗi người đơn đả độc đấu với cả Địa Huyết Giao Long cũng không phải hư danh mà là một trong thập long mạnh nhất thế giới này, Hàn Vũ Thiên đột nhiên bừng tĩnh đại ngộ lập tức hô lớn nói:
"Ta nếu thực sự c·h·ế·t thì cũng quá dễ cho bọn chúng rồi."
Huyết Chu Nhai không có kiên dè mà cũng cười tà dị lấy ra một thanh huyết trượng tên là Huyết Sa Tà Thần Trượng là thần vật trấn thủ ở Huyết Chu Nhai nhiều năm, cũng là chí bảo giúp Huyết Chu Nhai một mình chiến lục thánh mà không rơi vào thế hạ phong, Công Tôn Vô Ly thấy Huyết Chu Nhai lấy ra thần khí cũng không còn muốn ở lại chiến đấu lập tức toàn lực thôi động Kỳ Hải Thần Kiếm trong tay quát lớn nói:
"Ta là Địa Huyết Giao Long, dựa vào một tên tà tu như ngươi cũng dám hống hách sao?"
"Cẩn thận có trận pháp!"
Công Tôn Vô Ly cũng là kịp phản ứng dung nhập bản thân với Phúc Hải Ban Phước đã liền cảm nhận được khí tức của Hàn Vũ Thiên hư hư ảo ảo, Hàn Vũ Thiên hoà vào trận pháp cũng làm cho tốc độ tăng mạnh Chí Tổ tu vi bao trùm lên cơ thể làm cho hắn càng thêm hư vô ảo mộng, Công Tôn Vô Ly nếu không tập trung thì rất dễ bị mất dấu hắn.
"Vũ Nhi, muội lo bên dưới."
Họa Tần từ cửu tiêu chậm rãi hạ xuống đã không còn lông lân chiến giáp hay song trảo long tộc, Họa Tần ánh mắt ngạo nghễ cười nói:
Công Tôn Vô Ly nhất kiếm chém ra mang theo đại hải vô tận với trường kiếm sắc nhọn chém tới Hàn Vũ Thiên, từ phía xa lao tới huyết quang cùng với thổ khí ngăn cản vạn đạo kiếm hải, Huyết Chu Nhai hừ lạnh nói:
Mạc Lân Chi ngửa đầu cười lớn nói:
Lão thật sự ngoài ý muốn khi nhìn vào Hàn Vũ Thiên, một kích vừa rồi không g·i·ế·t được Hàn Vũ Thiên thì Huyết Chu Nhai đã vô cùng kinh ngạc rồi, thật không ngờ tới hắn còn có tốc độ khôi phục cường đại tới bậc này chỉ trong một thoáng đã hoàn toàn không biểu hiện bị trọng thương như trước đó, Hàn Vũ Thiên lạnh lùng nhìn lão già ở trên cốt thủ bề ngoài là thế nhưng nội tâm hắn đang nghĩ cách phá giải cục diện khó khăn trước mắt, Nhạn Lạc hiện tại sau một quyền hủy diệt phế địa cũng đã ngủ say một thời gian, hiện tại cưỡng ép gọi hắn ra thì sẽ tạo thành ảnh hưởng không nhỏ đến linh hồn Nhạn Lạc, Hàn Vũ Thiên suy đi tính lại cuối cùng vẫn là thở dài nói:
Hai Thần Đế giao thủ căn bản là không có sinh linh nào can thiệp vào được ai cũng tháo chạy ra khỏi phạm vi ngàn vạn dặm, Hàn Vũ Thiên lóe lên hướng về nơi xa chạy như bay không phải vì hắn sợ thần chiến lan đến mà là sợ đám người Vạn Niên Cung bên kia bị dự ba thần chiến lan đến sẽ bỏ mạng hết, Băng Ảnh Tam Bộ cũng được dùng ra rất nhanh đã đuổi kịp ba chiến thuyền, nhưng phía sau cũng là truyền tới một cổ năng lượng mạnh mẽ không gì sánh bằng, Hàn Vũ Thiên bàn tay vung ra băng, hỏa, thủy, lôi, thổ, mộc lập tức lưu chuyển tạo thành màn sáng ngăn cản sóng kình mạnh mẽ của thần linh, hắn toàn lực ngăn cản dùng ra cả vạn pháp bất xâm ngăn cản được một lần sóng năng lượng thì phun máu trọng thương lần nữa, nhưng mà hắc khí túa ra bắt đầu nối lại ngũ tạng trong cơ thể của hắn, Mộc Thiên đã được triệu hồi thì hắn cũng chỉ có thể dựa vào ma khí để điều trị thương thế, bảy vị Chí Tổ xuất hiện cùng lúc nếu để người khác bắt gặp được thì sẽ phải chấn động tới mức độ nào, Hàn Vũ Thiên thu sáu người về hóa thành chiến giáp bao bọc cơ thể hắn lại, bảy người cộng lại cũng có thể cùng với thượng vị giả thần cảnh đấu một trận ngang tay, nhưng mà Hàn Vũ Thiên cũng luôn chừa cho mình một đường lui nếu gặp bất trắc gì xảy ra, chỉ cần một trong bảy phân hồn còn tồn tại hoặc là bốn nhân dạng Hỷ, Nộ, Ai, Ố không bị tiêu diệt thì hắn sẽ vĩnh sinh bất tử vạn vật bất diệt, có thể liên tục phục sinh để lần nữa tái hiện trên thế gian.
"Đây là chiêu thức gì? Tại sao lại triệu hồi được nhiều Thần Cảnh như vậy?"
"Muốn chạy khỏi lãnh địa của ta thì các ngươi gặp khó rồi, Cốt Thủ Chi Địa."
Một cổ huyết khí kinh người cách đó ngàn vạn dặm khuếch tán tứ phía truyền tới, Phổ Nghi Mạc Lân Chi đôi mắt rực lên một màu huyết hồng thần niệm điên cuồng càn quét xung quanh, phàm là sinh linh bị thần niệm quét vào đã lập tức đứng yên không dám cử động dù chỉ là một ngón tay, nhưng khi Phổ Nghi Mạc Lân Chi quét thần niệm tới chỗ Hàn Vũ Thiên thì thấy hắn kéo theo một tên khác chạy với tốc độ cực cao, hắn tràn đầy nghi ngờ nói:
Hàn Vũ Thiên nheo mắt lại bổng nhiên thu hồi hai người trở về thức hải, bàn tay bắt lấy Ngọc Khương bên cạnh cho vào túi trữ vật, hắn bị một cốt thủ quật thẳng vào lưng bay nhào về phía trước máu tươi trào ra lướt đẫm ngực áo, Hàn Vũ Thiên không ngờ mới nhận một kích mà xương cốt của hắn đã đứt đoạn, kẻ ra tay tuyệt đối là một vị Thần Đế không sai, Huyết Chu Nhai lão già đứng ở hư không từ từ hạ xuống, một cái cốt thủ xoè ra đỡ lấy lão đáp lên, Huyết Chu Nhai thở ra một hơi huyết khí nói:
"Cứ vậy đi, Huyền Thiên Ly Hỏa Tráo, xuất!"
"Đại ca, chúng ta làm như thế nào bây giờ?"
Công Tôn Vô Ly thấy lão già này không chịu hợp tác lập tức ra thêm một kích ý đồ tiêu diệt Hàn Vũ Thiên nhanh nhất có thể, nhưng mà một cái huyết trảo từ hư không xuất hiện bắt lấy Hàn Vũ Thiên, kiếm quang va chạm với huyết thủ ầm vang một tiếng, Công Tôn Vô Ly tức giận nói:
Hoà thượng kia rất nhanh toàn thân đã là chi chít vết thương lớn nhỏ quả nhiên là đám tà tu kia ra tay rất tàn độc, hắn kinh sợ cũng không còn biện pháp nào khác để đối phó với nhiều cường giả Bán Thần như vậy, vốn dĩ bọn chúng có thể nhất kích g·i·ế·t hắn nhưng mà nhìn tình huấn hiện tại thì đương nhiên là hắn đang bị coi là một món đồ chơi không hơn không kém, Hàn Vũ Thiên cười nói:
Hoàng đế Phúc Hải Thánh Quốc Công Tôn Vô Danh, cùng với hoàng hậu Phúc Hải Thánh Quốc Công Tôn Tà Linh, tuy cùng là họ Công Tôn nhưng bên trong tên đệm Vô là cao quý nhất, tiếp đến là Tà và cuối cùng là Ngân, Công Tôn Tà Linh chính là đại tỷ của Công Tôn Tà Uyên cũng là mẫu thân của Công Tôn Vô Quá thái tử, Công Tôn Vô Danh cau mày vẻ mặt có một chút ngưng trọng nói:
"Ta là ai thì ngươi cũng không cần biết nhiều đến vậy, thứ ta muốn biết chính là ngươi từ đâu mà có được pháp môn phật gia."
"Nhanh như vậy đã tìm đến rồi sao?"
"Huyết Thương Tà Hoả Xích Nhật Trận!"
"Thấy thế nào? Tác phẩm của bổn toạ đủ làm cho các ngươi hài lòng rồi chứ? Một mình thi khôi trong đó đủ để giao chiến với hai tên đại viên mãn phổ thông, đám sâu bọ các ngươi tới mà nếm thử hương vị ám hồn đi."
Độc Hùng song trảo vung ra độc quang bắn ra nhắm tới Công Tôn Tà Uyên đánh thẳng tới không hề lưu thủ, Tà Uyên nét mặt thay đổi đao trong tay bổ ra cùng với độc quang va chạm ầm ầm nổ tung, cả hai người trong chớp mắt đã lao thẳng lên cửu tiêu, ba vị Vực Thần còn lại chuẩn bị động thủ dọn dẹp chiến trường thì cũng bị ba vị Thần Cảnh viên mãn phe Hỗn Nguyên Thánh Quốc ra mặt ngăn cản, bọn họ được gọi là Vực Vương ở Hỗn Nguyên Thánh Quốc, vì đã bại dưới tay của những vị giao long mới đầu nhập vào Hỗn Nguyên Thánh Quốc, mặc dù vậy nhưng mà tài nguyên bọn hắn được hưởng cũng rất là phong phú nên cũng tự nguyện cống hiến cho tân thánh quốc này.
"Công Tôn Hiên Nhiên và Công Tôn Thạch Tâm, hai ngươi đến lấy Phúc Hải Ban Phước trở về, bảo vật đó đừng để rơi vào tay của đám yêu tộc này."
"Ngươi vào ba vạn năm trước ở thời kì toàn thịnh vẫn là có cơ hội đánh hòa với ta, hiện tại tuổi cũng đã già chưa chắc đỡ nổi mười chiêu của bản long."
"Lão phu ẩn cư nhiều năm, nhưng mà thực lực vẫn là có thể một mình đối chọi với bốn vị Thần Đế cùng lúc, nhớ năm đó cũng có một vài kẻ không biết sống c·h·ế·t như các ngươi xâm phạm Phúc Hải Thánh Quốc, cuối cùng thì bị lão phu g·i·ế·t đi không ít, tàn dư của bọn chúng thì bị bắt làm nô dịch cả đời không thấy ánh dương, hôm nay để lão phu tiễn các ngươi một đoạn."
Hai nàng hoá thành lưu quang biến mất trong tầm tay của Mạc Lân Chi, cơ thể hắn bị băng thuỷ thuần âm bao phủ nặng nề khó di chuyển, bầu trời xoẹt ngang một tia hắc lôi đánh thẳng vào đỉnh đầu của Mạc Lân Chi làm hắn kêu thảm trong nháy mắt, bị lôi điện giật cho toàn thân cứng đờ không thể di chuyển mà hắn cũng trong thời gian ngắn sẽ không thoát ra được lôi điên bao trùm, thuỷ dẫn điện rất tốt cộng thêm âm hàn khống chế và vạn pháp bất xâm của Chí Tổ thì dù là thượng vị giả thần cảnh cũng mất thời gian kha khá mới giải quyết được đòn liên hợp đến từ ba vị Chí Tổ, Phổ Nghi Mạc Lân Chi mặc dù không nhận thương tổn nhưng mà cơ thể tê cứng không cách nào phá vây lại nhìn phương hướng hai nàng chạy đi cau mày nói:
Mạc Lân Chi định kết thúc sinh mệnh hai nữ nhân vạn cổ có một này thì không gian xung quanh chấn động hàn băng ngưng kết cùng với thuỷ chi quấn quanh cơ thể của lão ta, Tuyết Vũ Nhi và Thanh Tuyền cười đồng thanh nói:
Hàn Vũ Thiên đột nhiên hoá thành thuỷ lưu chui vào trong đại hải làm cho Công Tôn Vô Ly không khỏi kinh ngạc, chỉ trong một thoáng khí tức của Hàn Vũ Thiên đã hoà vào đại hải vô tận, Công Tôn Vô Danh tức giận quát:
Huyết Chu Nhai chém ra huyết quang bán nguyệt cường đại quét ngang thiên địa làm cho Công Tôn Vô Ly phải dùng ra thần khí ngăn cản, một thanh trường kiếm màu xanh nhạt tản từng làn sóng như thủy hải mênh mông, Kỳ Hải Thần Kiếm.
"Hai Chí Tổ liên thủ quả nhiên là không chỉ đơn giản có vậy, lão phu phải thu thập các ngươi trước rồi đến thiếu niên chí tôn kia, Huyết Sát Tà Thủ."
Ngô Ninh nhìn sâu vào bên trong hoàng cung Phúc Hải Thánh Quốc thản nhiên nói:
Hàn Vũ Thiên ở trong trận pháp lại nhìn ra được Phúc Hải Ban Phước này không có đơn giản như vậy, đây là trận pháp được một món thần binh tạo thành mà còn là thần binh không hề tầm thường thuộc vào hàng Tổ Thần phẩm cấp, thần binh thông thường đã hiếm thấy mà đây lại là trận pháp thần binh, một bảo vật như vậy nếu rơi vào tay hắn thì sẽ phát huy ra được chút huyền cơ bên trong, nhìn thần trận này như đang bộc phát ra toàn lực nhưng đám ngu xuẩn Phúc Hải Thánh Quốc kia đang dùng sai cách, Công Tôn Vô Ly nhất kiếm chém ra ngay khi thấy cơ hội vừa tới thì dứt khoác tàn độc, Hàn Vũ Thiên hừ lạnh vung ra Sáng Thế Thần Kiếm ngăn cản một đòn này, thần kiếm bay ngược ra ngoài lại được Hàn Vũ Thiên thu về thức hải rồi lại trốn vào trong đám hư ảnh hải thú, Thanh Tuyền bước ra từ trong thức hải của Hàn Vũ Thiên cười nói:
Hai cái long trảo bao phủ lấy Công Tôn Vô Ly ép hắn vào giữa không còn đường thoát thân, huyết quang cũng là tầng tầng lớp lớp ngưng tụ như lưu tinh nhắm về Công Tôn Vô Ly mà đến, Công Tôn Vô Ly ở giữa vẻ mặt đã không còn chút máu thật không ngờ tới Địa Huyết Giao Long cũng sẽ nhúng tay vào việc này, bầu trời nổ vang đại hải tuông ra hai cái cự thủ che trời cùng với song trảo đối cứng kịch liệt từng hồi không dứt, huyết quang thì bị thuỷ lưu ngăn cản không cho động vào được một sợi tóc của Công Tôn Vô Ly, một trung niên thân khoác hoàng bào dáng vẻ uy phong của một hoàng đế thánh quốc, bên cạnh là một nữ tử tuyệt đẹp tuy tuổi cũng đã cao nhưng vẫn có thể nhìn ra thời niên thiếu nàng đẹp đến thế nào, Công Tôn Vô Ly vui mừng thi lễ cung kính nói:
"Hỗn đảng! Nếu không phải ngươi ép ta vào tà đạo thì ta đã không thành ra bộ dáng như bây giờ, nhờ ngươi mà ta mới có cái nhìn khác về tà tu trong thiên hạ, bọn họ trời sinh không hề khát máu mà là do những tiểu nhân bỉ ổi như các ngươi dồn ép vào đường cùng mới chọn con đường này, nên lão phu mới thành lập ra nơi này dùng để nuôi giữ hận thù tiêu diệt đám tiểu nhân, Huyết Ngục Vọng Nguyệt."
"Cung nghênh tiên tổ xuất quan."
Hàn Vũ Thiên chỉ chờ một câu này của hoà thượng trẻ búng tay liền có kim văn ở dưới chân năm tên tà tu Bán Thần, từ trong văn tự chui ra một đạo kim xích trói buộc cơ thể của chúng lại, dù có vùng vẫy cỡ nào cũng không thể thoát ra được, phía trên đỉnh đầu cũng xuất hiện một vòng văn tự nối lại với phía bên dưới tạo thành một cái lồng giam kim văn huyền diệu, hoà thượng thấy vậy nét mặt kinh ngạc không thôi nhìn lấy năm cái lồng xung quanh mình tư thế của bọn chúng bị giữ nguyên như đang chuẩn bị tấn công, Hàn Vũ Thiên tiến lại gần hoà thượng vỗ vỗ lên vai hắn cười nói:
Hàn Vũ Thiên bắt lấy vai của hoà thượng hoá thành lưu quang bay vọt đi đuổi theo đám người Vạn Niên Cung, hắn không phải là sợ đuổi không kịp bọn họ mà là xa xa đã có một cổ thần niệm mạnh mẽ truyền tới, bằng vào Chí Tổ tu vi của hắn cũng không nắm chắc đánh bại được chủ nhân của thần niệm kia, nhưng mà cũng có thể ngăn cản thần niệm dò xét được vị trí của hắn, Hàn Vũ Thiên vung tay lại có thêm năm đạo phân thân bằng hàn băng tản ra khắp nơi mà đi để lại khí tức giữa hư không quấy nhiễu thần niệm kia một chút, không lâu sau một đoàn huyết quang xuất hiện một thân áo bào tử sắc vẻ mặt có chút khó coi nói:
"Mau đuổi theo, hắn không thể hoàn toàn che giấu khí tức ở trong trận pháp, tên xuẩn tài!"
"Vừa tới kịp lúc, cũng may là ngươi vẫn chưa có thoi thóp."
Công Tôn Tà Linh cười nói:
"Hai tên tạp chủng, không ngờ lại làm cho đạo hạnh của bọn ta sụt giảm nghiêm trọng suýt chút mất đi tất cả, lấy mạng của mình bù đắp vào đi."
Hư Thiên vung tay hư ảnh Địa Huyết Giao Long hiện ra gầm rú vang trời thản nhiên nói:
"Kế hoạch của ngươi là hợp tác với Huyết Chu Nhai, sao bây giờ lại thành ra bị lão ta liên thủ đánh cho chật vật không có chỗ trốn?"
"Ha ha ha, tốt, rất tốt, cửu đại giao long quả nhiên lợi hại."
Ngọc Khương nghe vậy đã hiểu ra được vì sao Hàn Vũ Thiên lại có thể biết được bí pháp phật gia, đúng là trên đời không gì là không thể xảy ra kể cả thứ được cho là độc nhất cũng chưa chắc nó thật sự đã là độc nhất, Hàn Vũ Thiên đột nhiên sắc mặt ngưng trọng nói:
"Đáng ghét, ngươi chỉ vì chuyện nhỏ này mà hận ta đến mấy vạn năm, dù thế nào chúng ta cũng đã từng kề vai sát cánh cơ mà."
"So về thủ đoạn thì các ngươi còn kém lão phu rất nhiều, chịu c·h·ế·t đi."
Những người khác nghe vậy cũng là vẻ mặt tối sầm lại, thật không ngờ đường đường là một thánh quốc ức vạn sinh linh sùng bái lại bị một yêu chủng sỉ nhục xem như trò đùa, Ngô Ninh vẫn bình chân như vại nói:
Chín lão quái vật chống lưng cho Phúc Hải Thánh Quốc hơn mười mấy vạn năm vẫn chưa có c·h·ế·t, một mực ẩn sâu trong hoàng cung tu luyện mong cầu đột phá Thần Tổ để gia tăng thọ nguyên, mấy người này cao lắm là chỉ còn vài ngàn năm thọ mệnh, nếu không đột phá Thần Tổ thì chẳng thể cứu vãn được nữa, chín người đồng dạng chính là tu vi đại viên mãn Thần Cảnh chỉ thiếu chút nữa đã có thể một bước đột phá Thần Tổ, nhưng suy cho cùng thì cảnh giới kia rất khó lĩnh hội tới.
"Ngươi là kẻ nào? Làm sao biết được bí thuật phật pháp?"
Lão ta giơ bàn tay vẽ vào hư không một đoàn huyết khí, Huyết Chu Nhai nhắm dưỡng thần cũng bừng tĩnh vẻ mặt ngưng trọng chỉ thoáng qua đã biết được tình hình, lão ta xếp bằng nhìn lòng bàn tay hừ lạnh nói:
Một lão già đứng ở tường thành quan sát hoàng cung bị bao vây thì vô cùng khó coi nói, lão chính là hộ quốc thượng sư của Phúc Hải Thánh Quốc, Công Tôn Vô Tà cũng là một trong năm vị Thần Đế chí cao nơi đây, phía sau cũng có thêm một lão già bước tới vẻ mặt âm trầm bất định nói:
"Cũng may là Vân Phượng Thánh Quốc không có kết minh với chúng, không thì sẽ lại bị gieo tiếng xấu."
"Lão già, ngươi không muốn loại bỏ chướng ngại lớn nhất này sao?"
"Lão quái vật, ngươi vẫn thù dai như vậy sao?"
"Thiếu niên trẻ, ngươi phản ứng rất tốt, bằng không một kích vừa rồi của lão phu đã trực tiếp đánh trọng thương toàn bộ các ngươi."
Hàn Vũ Thiên ngăn cản xung kích liên tục phun ra máu tươi cơ thể đã tràn đầy vết nứt dữ tợn, sự công kích điên cuồng của hai Thần Đế làm cho Hàn Vũ Thiên cũng đã không thể kiên trì được nữa, vẻ mặt tái nhợt không còn chút máu, đường kiếm từ một nơi khác lóe lên rồi chặt đứt một cánh tay của Hàn Vũ Thiên với tốc độ cực nhanh, hắn quay đầu nhìn về phía tây một thân ảnh áo bào lam tung bay trong gió, người phong thái uy nghiêm xung quanh hải dương bao trùm xoay chuyển liên tục không dứt, Hàn Vũ Thiên vừa nhìn là biết kia là khí tức của Phúc Hải Thánh Quyết là một cao thủ Thần Đế của Phúc Hải Thánh Quốc, Thần Đế Kiếm Hải Công Tôn Vô Ly, một trong năm vị Thần Đế trấn giữ Phúc Hải Thánh Quốc.
Khí thế của hai đại tuyệt thế Thần Đế giao nhau làm cho không gian vỡ nát đưa toàn bộ ngàn vạn dặm vào trong màn đêm u tối tĩnh mịt, Hàn Vũ Thiên nhướng mày cũng không thể ngờ được hai vị Thần Đế lại chuyển chiến trường ra ngoài không gian hư vô, lời của Hư Thiên trước đó không sai một chút nào, so với yêu thú thì tuổi thọ nhân tộc lại thấp hơn rất nhiều, trải qua lần chiến dấu ba vạn năm trước thì Huyết Chu Nhai hiện tại đã là tuổi xế chiều sắp lìa trần thế, nhưng với Hư Thiên huyết mạch giao long yêu thú mà nói thì vẫn còn đang ở độ tuổi cường tráng nhất, thậm chí là mạnh hơn ba vạn năm trước gấp nhiều lần, nhưng lão đã phóng lao thì phải theo lao, kết thù với thiên tài chí tôn về sau khi hắn triệt để trưởng thành thì lão cũng không thể làm gì được, chi bằng hiện tại đánh cược một lần đem hắn chém g·i·ế·t.
"Huyết Chu Nhai, hôm nay thù hận của chúng ta hãy tạm gác lại, mục tiêu chung là diệt thiếu niên chí tôn trước."
Huyết Chu Nhai cau mày nhìn lấy thân ảnh kia với ánh mắt tràn đầy chán ghét không thôi, tuy cùng là nhân tộc mà ở giữa hai người lại có thâm thù đại hận không thể xóa bỏ, Công Tôn Vô Ly cười nói:
"Ta nhận được mật báo, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn đã sớm dẫn theo sáu vị giao long khác tiến đánh một đế quốc hải tộc, hiện tại không có ở Hỗn Nguyên Thánh Quốc, bởi vậy Phúc Hải Thánh Quốc mới dám làm càng như vậy." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ngươi như thế nào lại bị trọng thương tới mức này?"
Lời của Huyết Chu Nhai vang vọng như là kẻ nắm giữ sinh tử vạn vật thế gian, Huyết Ngục Sát Lục Chi Thần giơ tay nện tới mang theo huyết quang giáng như mưa sao băng vĩnh viễn không dứt, giờ đây cho dù là Vạn Pháp Bất Xâm cũng không thể làm được gì cái gọi là lực lượng tuyệt đối, Hàn Vũ Thiên cơ thể đột nhiên lóe ra lam quang chiếu rọi sinh mệnh dồi dào trong cơ thể bắt đầu túa ra vô cùng vô tận đã không còn cách nào khác là liều mạng tẩu thoát, mặt đất dậy sóng vô số gai đá bắn lên khỏi đại địa cùng với huyết quang đối cứng ầm ầm va chạm, một cái long trảo cũng từ đại địa mà thành lao lên cùng quyền kình đối oanh rầm một tiếng không gian rạn nứt pháp tắc tán loạn, kết giới ngăn cách Huyết Chu Nhai với bên ngoài đã lập tức xuất hiện chi chít vết rạn, Hư Thiên xuất hiện thở ra một hơi nói:
"Không tệ, Kim Linh Hoả Thiên Quyền của phật gia cũng là một loại quyền pháp không tệ."
"Ngươi phải chịu c·h·ế·t chính là ngươi!"
Huyết Chu Nhai hoành tẩu bát phương thời kì toàn thịnh đương nhiên cũng đã từng lĩnh giáo qua cửu đại giao long trong truyền thuyết yêu tộc, nhưng chân chính đánh bại thì lão vẫn chưa từng thắng, chỉ có hòa hoặc là bại mà thôi, mà số trận hòa là sáu còn bại thì ba trận, Huyết Chu Nhai cũng từng khiêu chiến qua giao long mạnh nhất thế giới là Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn, nhưng chỉ nhận một kích suýt nữa bỏ mạng phải chạy như c·h·ó mất nhà.
"Các ngươi ra đi, dựa vào một tên Thần Đế với ngoại lực gia thân cơ bản là không chống cự được lâu."
"Đại ca để ta, nếu là trận pháp vô chủ thì muội có thể mượn nhờ lực lượng của thứ này một chút."
"Tiểu tử, ngươi gây rối ở lãnh địa ta quá nhiều rồi, hôm nay lấy mạng của ngươi."
"Chúng ta đang đứng trên lãnh địa của bọn chúng, đương nhiên chúng sẽ có thủ đoạn đối phó một hai, như thế thì cũng chỉ câu kéo được một ít hơi tàn không đáng nhắc tới, một vài lão già sắp c·h·ế·t mà thôi."
Tuyết Vũ Nhi và Thanh Tuyền vừa xuất hiện lập tức phóng xuất ra khí vực mạnh mẽ bao trùm ngàn vạn dặm mang theo vạn pháp bất xâm làm cho bước chân của Phổ Nghi Mạc Lân Chi tốc độ chậm lại cũng là vẻ mặt ngưng trọng nhìn lấy hai nữ nhân trước mắt, hắn ta cau mày nói:
Long Ngô Linh là kẻ lực lượng linh hồn cường đại nhất trong cửu long đương nhiên là dễ dàng nhận ra được điều khác lạ ở hư ảnh kia, Công Tôn Vô Thiên không ngờ mánh khóe hù dọa trước giờ của lão lại bị nhìn thấu một cách dễ dàng, nhưng mà nếu không dùng khí thế dọa được bọn chúng thì dùng tới vũ lực, lão ta đạp không mà lên hư ảnh Phúc Hải Thần Hoàng phía sau hội tụ về đỉnh đầu của lão thành một cái vương miện, ngay lập tức Công Tôn Vô Thiên đã có thực lực của một Thần Cảnh đại viên mãn, Cao Trí thấy được tình huấn này cũng không có biểu hiện gì bất ngờ, ngay lúc Công Tôn Vô Thiên đang đắc ý thì một thân ảnh từ cửu tiêu bay ngược về đâm thẳng vào thành trì Phúc Hải hoàng cung lủng một lỗ lớn, Công Tôn Vô Tà vậy mà toàn thân xuất hiện lỗ chỗ bạch quang xuyên thấu có máu tươi không ngừng chảy ra đã trọng thương không thôi, Công Tôn Vô Thiên kinh ngạc nói:
Hàn Vũ Thiên cũng là nhẹ gật đầu ném cho nàng Thủy Thiên Thương rồi bản thân lại đi thu hút sự chú ý của Công Tôn Vô Ly, trước trường hỗn loạn giữa bốn tên Thần Đế lại thu hút không ít ánh nhìn của các thế lực lớn ở đại lục Thiên Nhân, Ngũ Đại Thánh Quốc khác quan chiến ai cũng là kinh ngạc trước biểu hiện của Phúc Hải Thánh Quốc không thôi, vậy mà trực tiếp phái ra ba vị Thần Đế đến gần lãnh thổ của Hỗn Nguyên Thánh Quốc không sợ vị thần bí nhân và Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn xuất hiện nhất kích diệt gọn sao?
Công Tôn Vô Ly phản kích điên cuồng nhưng không đáng kể đối với Huyết Chu Nhai lão nhân, công kích vừa tới liền bị hóa giải không gây ra được bao nhiêu sát thương lên lão ta, Huyết Chu Nhai đôi mắt xích hồng nói:
Chưởng ấn lần nữa nện vào kim thân hư ảnh tạo thành kim quang chiếu rọi thế nhân, tà tu xung quanh bị kim quang ảnh hưởng đều kêu gào thống khổ lăn lộn trên mặt đất thất khiếu chảy máu, từng đợt tà khí trong cơ thể bị kim quang tiêu trừ, gần đó có mấy vị cường giả tà tu Bán Thần vẻ mặt vô cùng khó coi khi cảm nhận được đạo hạnh ngàn năm mình tu luyện đang bị kim quang tịnh hoá thì rất tức giận, tà đạo bộc phát lao thẳng về phía kim quang chấn động dữ dội đồng loạt có năm thân ảnh bao vây lấy hai người vào giữa, hoà thượng trẻ tuổi sắc mặt đại biến khi thấy được những kẻ đến tu vi bất phàm không thể cảm nhận được.
"Ngươi thật là vô dụng, hai ta đối phó hai kẻ này, ngươi mau chóng tiêu diệt Hàn Vũ Thiên."
Huyết Chu Nhai thì không có bình thản như hai người bên dưới nét mặt ngưng trọng nói:
"Hai muội giúp ta cản hắn một chút, Lôi Linh tích lực đi."
"Huyết Thuật, Huyết Ngục Sát Lục Chi Thần." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta không phải là người của phật môn, chỉ là trước kia vô tình lĩnh hội được ở trong một cái động thiên huyền bí, đơn giản mà nói thì là vô tình có được."
Công Tôn Vô Tà đập mạnh một chưởng lên tường thành chiến giáp thần hải gia trì lên thân thể lão cùng với một đôi găng tay uy lực không kém, Công Tôn Vô Tà đứng trên tường thành phía sau đột nhiên trào ra đại hải mênh mông ào ạt gia tăng thực lực cho lão già này lên gấp nhiều lần, Hoạ Tần cười nói:
Nàng chủ động đứng ra khí tức tản phát một cổ quang minh chí cao vô thượng thuần khiết tới cực điểm, một thân long lân chiến giáp từ từ phủ lấy cơ thể của nàng, hai tay cũng hoá thành long trảo vô cùng sắc bén, nàng là yêu thú cũng không có mang trong mình thân khí, toàn thân trên dưới nàng vốn đã có thể sánh với thần khí chân chính, Hoạ Tần vung vuốt cùng với quyền của Công Tôn Vô Tà đối chiến chỉ trong nháy mắt chiến trường đã được triển khai, Công Tôn Vô Thiên đứng ở nơi đó chấp tay sau lưng khuôn mặt điễm tỉnh lại không hề thay đổi ngay cả khi mình phải đối mặt với hai vị Thần Đế, Công Tôn Vô Thiên cười nói:
"Được."
Huyết Chu Nhai thấy được hình thể thực thụ của Hư Thiên thì đã hiểu ra được mọi chuyển không có đơn giản chỉ là lời đồn nữa, Hỗn Nguyên Thánh Quốc ẩn chứa mười đầu giao long trong truyền thuyết là có thật, Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn cùng với thần bí nhân cuộc chiến trước đó đã đủ làm lão khiếp sợ, nhưng tới cuối cùng lão vẫn không nghĩ rằng Hàn Vũ Thiên sẽ có quan hệ với hai người mạnh mẽ đó mới một đường truy sát, hiện tại với sự xuất hiện của Địa Huyết Giao Long đã khiến cho nội tâm của Huyết Chu Nhai lay động vài phần, cơ bản là lão không sợ một yêu thú như Hư Thiên mà là sợ Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn sau lưng hắn, cái danh Huyết Ngục Sát Lục Chi Thần không chỉ là hư danh mà còn thể hiện thực lực mạnh mẽ của lão, Huyết Chu Nhai hoành tẩu tứ phương cũng trải qua rất nhiều sinh tử, rất nhiều kẻ cũng phải nể hắn bốn phần mặt mũi, Huyết Chu Nhai nhắm mắt thở dài hạ quyết tâm nói:
"Đại Hải Hùng Vĩ Phá San Hà, Vạn Kiếm Vượt Hải Trảm Cửu Tiêu!"
Long Ngô Ninh cười nói:
"Ở trong địa bàn Huyết Sát Tông lại g·i·ế·t nhiều người như vậy, hôm nay lão phu không để các ngươi chạy thoát được."
Công Tôn Vô Thiên đột nhiên bừng tĩnh đại ngộ, cửu đại giao long đã mấy vạn năm không có xuất thế, cũng làm cho nhiều người quên mất rằng ở cuộc chiến mấy chục vạn năm trước chính là cửu đại giao long càn quét tứ phương thống ngự yêu giới, uy danh hiển hách cùng một thân tu vi siêu cường vì thời gian rất lâu bọn họ chưa từng giao chiến lại lần nào mới khiến lão lầm tưởng tu vi của cửu đại giao long chỉ dừng chân ở Thần Đế mà thôi, Công Tôn Vô Thiên nắm chặt nấm đấm nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoàng đế và hoàng hậu Phúc Hải Thánh Quốc đúng là Thần Đế cảnh mới có thể ngăn cản được công kích của Huyết Chu Nhai và Hư Thiên, Công Tôn Vô Danh hừ lạnh nói:
"Thọ mệnh ta tuy sắp cạn, nhưng cũng không để cho những kẻ như ngươi đắc ý xem thường, Phúc Hải Kinh Đào Tiên Trận."
Chín thân ảnh đột nhiên xuất hiện giữa bầu trời làm cho tất cả mọi người đều dời mắt đến những người kia, Phúc Hải Thánh Quốc đồng loạt quỳ xuống cung kính đồng thanh nói:
Đúng như lão nói, toàn bộ hơn chục thân ảnh kia đều là Thần Cảnh từ hạ vị đến viên mãn cảnh, thậm chí còn có ba tồn tại đại viên mãn ở bên trong, chính là tinh linh tộc Tinh Hi Thiến, u minh tộc Cốt Khang và cuối cùng là long nhân tộc Long Trường Giang, đây là ba cổ thi thể đại viên mãn mà Ngô Ninh đã tự mình săn g·i·ế·t rồi luyện hoá thành ám hồn thi khôi cường đại, thực lực so với thời kì bọn họ còn sống cũng là ngang nhau, Ngô Ninh cười nói:
Lão già vừa đến là lão tổ trấn giữ hoàng cung Phúc Hải Thánh Quốc, chưa từng rời khỏi hoàng cung nửa bước và cũng rất ít kẻ gặp mặt được lão, Công Tôn Vô Thiên cường giả mạnh nhất trong năm vị Thần Đế, tu vi của Thần Đế đã gần chạm tới cấp bậc đại viên mãn thế nhưng một bước này khó mà đạp lên được, ngay cả Độc Hùng cũng đã tốn rất nhiều thời gian vẫn không thể tìm cách đột phá đại viên mãn, Long Ngô Ninh cười nói:
Huyết Chu Nhai như quên mất mục tiêu với Hàn Vũ Thiên toàn lực nhắm vào Công Tôn Vô Ly mà điên cuồng công kích, mối thù này phải kể về năm vạn năm trước thời kì mà Huyết Chu Nhai chưa lâm vào tà đạo đã có được một truyền thừa của một vị Kiếm Thần, nhưng lại bị Công Tôn Vô Ly dùng thế lực và thủ đoạn bỉ ổi cướp đoạt truyền thừa cơ duyên của lão, bắt buộc lão phải từ bỏ con đường hiện tại mà lâm vào tà đạo vĩnh viễn không dứt ra được, mối thù này không thể không báo, không c·h·ế·t không thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.