Ta Là Hàn Vũ Thiên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 374: Bát Quái Tinh Nguyên
Viêm Công nét mặt vô cùng khó coi nói:
"U Dạ, mau sử dụng Mê Hồn U Điệp Cảnh."
Đột nhiên bên dưới xuất hiện trận pháp giam cầm Hàn Vũ Thiên, hắn không thể nào di chuyển nhưng đối mặt với người trước mắt cũng không chút sợ hãi, Vương Ân chấp tay sau lưng đôi mắt hiện lên một tia cuồng ý nói:
Khi đám người kia ở trong tầm mắt thì đệ tử Vạn Niên Cung còn sống sót cũng chỉ có hai người thôi, Hàn Vũ Thiên cầm tiên kiếm chém ngang thiên địa.
Công Tôn Vô Giả sắc mặt đại biến lập tức lui ra sau vài bước đứng kế bên muội muội của mình, tên sát thần mà ngay cả Công Tôn Vô Quá cũng kh·iếp sợ suýt chút nữa là đ·ã c·hết trong tay của hắn, Tiên Lạc vẫn còn chưa kịp tiêu hoá tình cảnh trước mắt đã bị Trần Viết Đạo kéo hai sư muội lại cùng kính ôm quyền nói:
"Tiểu tử này dựa vào chín đầu giao long làm đệm lưng thật sự quá ngông cuồng, nghĩ ra tộc Lôi Thiên Báo chúng ta sợ hắn sao? Côn Thanh ngươi cho tộc nhân liên lạc với Minh Điệp tộc và Địa Huyết Tam Thủ Xà tộc."
"Cuối cùng ta cũng có được người kế thừa, nghe đây kẻ nhận truyền thừa, đợi khi ngươi đặt chân đến tiên giới thì đây chính là địa đồ dẫn tới bốn khu vực mà Bách Bảo Tiên Vương đã tích góp tài nguyên cả đời, còn đây là Ngũ Hành Chân Tàng Pháp là pháp môn lão phu tâm đắc, đừng để lão phu thất vọng."
"Vạn Niên Cung Chi Chủ, ngươi lãnh trọn một đòn Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền của thủy tổ Phúc Hải Thánh Quốc mà không c·hết làm cho nô gia thật sự kính phúc, nếu ngươi nguyện ý nói ra cách để nô gia có thể tu luyện đến Chí Tôn trong Tổ Cảnh thì nô gia nguyện ý..."
"Kẻ này không biết sống c·hết, dám g·iết thiên kiêu tộc ta còn buông lời đe dọa."
"Tiên Tôn, Tiên Vương hay Chu Nguyên Sơn cũng chỉ là phân thân của bọn họ giáng thế, tuy rằng phân thân ở Tô Lăng Giới bị diệt thế nhưng bổn tôn của bọn họ mạnh mẽ vượt xa hơn cả những gì thế giới này có thể chống lại, còn về phần con Khao Linh Tiên Thú này tuy chỉ là một đạo phân hồn nhỏ, nhưng lại có tu vi mạnh mẽ hơn cả Thần Cảnh, nếu về sau ta có thể sử dụng lực lượng của nó thì cũng không mấy kẻ có thể uy h·iếp được ta."
Phân thân luyện thể cũng không nói gì còn phân thân tiên đạo thì đưa thần thức vào trong Bát Quái Tinh Nguyên lập tức xuất hiện ở một vùng tinh không đen kịt, đột nhiên hào quang hiện ra một bóng người chính là Vương Ân không sai, nhưng dáng vẻ lại đạo mạo giống tiên nhân hơn là kẻ đang t·ruy s·át hắn, Vương Ân vung tay không gian chia làm hai nửa âm thanh chậm rãi nói:
Hàn Vũ Thiên lắc đầu cười nói:
"Bát Quái Tinh Nguyên là tiên bảo cả đời này ta dùng tâm cảnh và tham ngộ để tạo ra, thứ này vốn dĩ có thể giúp ta đột phá Tiên Đế thế nhưng không may lại phải thất bại ở trong u minh giới hải, hiện tại đây chỉ là một tia thần thức được lưu lại, hi vọng gặp kẻ hữu duyên kế thừa ý cảnh để truyền thừa không bị đứt đoạn."
"Nhìn các ngươi ta lại nhớ đến tên Công Tôn Vô Quá và cái lão già c·hết tiệt kia, hôm nay các ngươi rơi vào tay của bản cung chủ, không biết còn điều gì để trăn trối không?"
"Địa Huyết Tam Thủ Xà, xem ra bổn cung chủ phải tính món nợ này lên đầu các ngươi rồi."
Âm thanh của Hàn Vũ Thiên vang vọng hóa thành pháp tắc khuấy đảo thiên địa, một nam tử vây công cũng nghe thấy âm thành tràn ngập sát cơ lập tức nói:
Khao Linh Tiên Thú gầm lên không cam lòng rồi cùng đại trận tiên vương hóa thành một quả cầu nhỏ bay vào trong Tinh Đồ Thổ Giới, Hàn Vũ Thiên thở dốc vẻ mặt tái nhợt đi không ít lại dùng Nguyên Long Huyền Linh Quy làm hộ pháp nhắm mắt điều tức khôi phục nhanh nhất có thể, bởi vì bên trong Tiên Vương Chi Địa này hung hiểm hơn so với những gì hắn tưởng tượng, chỉ một con Khao Linh Tiên Thú cũng đã có khả năng đồ Thần, kim quang ngưng tụ một bóng người, hắn vừa xuất hiện một tay đánh ra đã làm cho Nguyên Long Huyền Linh Quy đập vào tường trọng thương, Hàn Vũ Thiên tay kết thần thông Thiên Địa Nhân Đại Đạo Chi Cảnh lập tức hiện lên kết hợp cùng với Vô Giải Tiên Kiếm một đòn toàn lực chém ra, làm xong hành động cực nhanh đó thì hắn không hề do dự thu linh quy về tay quay đầu bỏ trốn.
Kim nhân mờ ảo kia phất tay đánh tan công kích của Hàn Vũ Thiên còn chộp vào hư không kéo một cái, hấp lực kinh người như hố đen lập tức hút hắn bay ngược trở về dừng ngay trước mặt đạo nhân ảnh này, Hàn Vũ Thiên không cử động được vẻ mặt vô cùng kinh ngạc nói:
"Huyết Sát Nhất Trọng Trảm."
Cả ba người yêu tộc con ngươi lập tức co rút lại khi thấy trước mắt không chỉ một mà đến ba tên Vạn Niên Cung Chi Chủ, một tên bạch y tóc trắng, một tên hắc y tóc đen mà tên còn lại là hắc y tóc trắng mang cả hai đặc điểm của hai người còn lại.
"Phong!"
"Tên Hàn Vũ Thiên này rất khó để thương lượng, tu vi của hắn sau khi bị vị kia đánh thì hiện tại cũng chỉ là Đạo Tổ đại viên mãn, ba người liên thủ g·iết hắn sưu hồn không phải sẽ biết sao?"
"Chỉ là dựa vào Hỗn Nguyên Thánh Quốc và Đại Tự Tại Thiên Ma Tôn mà thôi, lão phu không tin bằng vào một tên tiểu tử lại có lá gan đó, các ngươi lập tức liên lạc với hai tộc kia."
"Tiểu bối phục kích g·iết được một tên địch, trên thân hắn có bảo vật tên gọi Tinh Đồ Thổ Giới có thể tiến nhập vào không gian vỡ nát này, ta cũng cảm ứng được chỉ duy nhất nơi này tồn tại tiên khí mơi mạo hiểm thăm dò, nếu có phần đắc tội xin tiên vương lượng thứ."
Một tên hộ vệ vung ra Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền phiên bản không hoàn chỉnh ập tới nhưng dù là bản không hoàn chỉnh vẫn là nhất kích tất sát, Tiên Lạc nét mặt đã mất hết hi vọng bàn tay tử thần đã vươn tới linh hồn của nàng, ngay khi c·ái c·hết cận kề không gian nứt toát một bàn tay mang theo ngũ thải chi sắc giáng xuống phá tan Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền cũng trực tiếp gạt bỏ bốn tên hộ vệ thành hư vô, Công Tôn Vô Giả và Công Tôn Ngọc Ly sắc mặt đại biến nhìn về phía hư vô thì thấy Hàn Vũ Thiên đang đứng nhìn xuống vẻ mặt không chút cảm xúc nói:
"Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền!"
"Ta tên gọi là Vương Ân, ở trong tiên giới được gọi là Bách Bảo Tiên Vương, ngươi hẳn là tiểu bối đến từ tiên giới đã tới được đây thì xem như cũng có một chút bản lĩnh."
"Ta sẽ không g·iết hai tiểu yêu ngươi nhanh như vậy đâu, Phúc Hải Thánh Quốc còn một lão già Thần Cảnh đi theo hộ đạo cho các ngươi trong chuyến đi này mà nhỉ?"
Chương 374: Bát Quái Tinh Nguyên
Âm thanh của Nguyên Long Huyền Linh Quy có lo lắng và thắc mắc, tu vi Chuẩn Thần của nó cũng được xem là hào kiệt một phương mà đối mặt với tàn hồn trong tiên sơn một kích còn không cản nổi, Hàn Vũ Thiên thản nhiên nói:
"Hàn Vũ Thiên..."
"Hỗn láo, tên oắt con từ đâu dám phạm thượng chủ nhân ta."
"Thứ này là tiên bảo gì? Còn nhanh hơn cả độn thuật của ta."
Nhật nguyệt, núi non, sông suối, cây cối, phi cầm, tẩu thú, hải quái đồng loạt xuất hiện ở hai thái cực tạo thành bức tranh vô cùng sống động, Hàn Vũ Thiên lần nữa tay kết ấn đột nhiên bát quái kỳ môn vây xung quanh bức họa âm dương, hẳn mở bừng hai mắt đứng ở giữa bay thẳng lên cao bàn tay giơ xuống nắm lại quát:
Hàn Vũ Thiên bàn tay hạ xuống Ngũ Hành Tàng Thiên Chưởng giáng xuống uy lực kinh khủng hơn cả Nguyên Long Phá Thiên Ấn của Nguyên Long Huyền Linh, làm cho Viêm Công sắc mặt đại biến toàn lực thôi động trận pháp thân ảnh tôn hoả nhân kia lại càng thêm hung hăng, hoả diễm thiêu đốt càng thêm điên cuồng trường kiếm hướng đến cự chưởng chém tới, Hàn Vũ Thiên búng tay nói:
"Sư muội ngốc của ta, dù linh thai đó có phải thật hay không thì hắn đã cứu chúng ta một mạng, Sinh Mệnh Tuyền cũng không phải là bị lấy đi toàn bộ lại được thêm tiên phù bảo hộ, ở trong Thái Cổ Yêu Sơ đầy hung hiểm này có được thêm một món vật hộ thân là thêm một tia cơ hội sống, chúng ta đã là quá lời rồi."
"Đây là động phủ mà ta bố trí, ngươi chạy không thoát."
Bát quái kỳ trận xoay chuyển thu nhỏ bức họa vạn vật trắng đen lại bằng lòng bàn tay rơi vào trong tay của Hàn Vũ Thiên, Vương Ân thần thức thấy vậy liền cười lớn nói:
"Đám oắt con dám hành động ngông cuồng, hôm nay để lão long ta bắt các ngươi về trị tội, Bạch Ly Phong Khởi, Quy Băng Sơn."
Bạch Ly Giao Long hóa lớn vạn trượng lao đi với tốc độ cực nhanh dốc hết toàn lực, Hàn Vũ Thiên nắm chặt Vô Giải Tiên Kiếm trong tay vẻ mặt âm trầm không thôi, mười vạn dặm cho dù Bạch Ly Giao Long toàn lực chạy đi cũng không thể trong thời gian ngắn tới nơi được.
Hàn Vũ Thiên vung tay chia Sinh Mệnh Tuyền làm hai đưa cho Trần Viết Đạo phần ít hơn rồi ném ra ba đạo ngọc giảng ở trước mặt bọn họ cười nói:
"Muốn c·hết!"
"Ngũ Hành Tàng Thiên này không tệ, lại vừa vặn đồng nhất với Thiên Địa Nhân chi cảnh của ta."
"Bát Quái Tinh Nguyên! Thu!"
Dư Minh bị phân thân luyện thể đấm cho liên tục bại lui như phát hiện ra điểm không đúng lập tức nói:
Phân thân tiên đao lấy Bát Quái Tinh Nguyên điên cuồng xoay chuyển thổ hoàng sắc bao trùm lên cả hai người hướng về phía trước bay đi mất, tốc độ còn cao hơn trước gấp vài lần làm cho công kích của Vương Ân phía sau không theo kịp, phân thân luyện thể kinh ngạc nói:
Phân thân tiên đạo lập tức thi triển ra một kích trong Ngũ Hành Chân Tàng Pháp mà thần thức Vương Ân lưu lại, cự thủ ẩn chứa ngũ hành giáng xuống khiến Côn Ninh Hi sợ hãi dùng ra bản thể Lôi Thiên Báo chống đỡ một kích thế nhưng đứng trước chưởng này vẫn là bị một tát đập c·hết.
"Các ngươi lập tức vây g·iết tên kia, g·iết được kẻ điều khiển con cự quy này sẽ dừng lại."
"Bái kiến lão tổ."
Công Tôn Vô Giả nét mặt có một chút khó coi, vốn dĩ bọn họ đã che giấu rất kĩ vậy mà vẫn bị Hàn Vũ Thiên phát hiện ra, đúng là bên cạnh của Công Tôn Vô Giả và Công Tôn Ngọc Ly có lão già Thần Cảnh hộ đạo, thế nhưng vào nửa năm trước lão ta vì bảo vệ bọn họ khỏi một cấm chế thượng cổ mà đã trọng thương đến giờ chưa thể khôi phục hoàn toàn, chính vì tìm Sinh Mệnh Tuyền giúp lão già khôi phục mới liều lĩnh tranh đoạt với tu sĩ của Hỗn Nguyên Thánh Quốc không ngờ nhanh như vậy đã bị bại lộ hành tung. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chỉ là một đầu s·ú·c sinh và tiểu tử thối mà thôi."
"Tiểu bối tên gọi Vũ Thiên là đại trưởng lão đến từ Vân Tiêu Tông."
"Ngũ Hành Chân Tàng Pháp, có một chút huyền diệu cũng là một trong số ích tu sĩ luyện ngũ hành chi lực, nếu ta chưa cảm ngộ được Bát Quái Tinh Nguyên thì ngươi còn có thể nhất kích tất sát, hiện tại thì lại khác, Bát Quái Tinh Nguyên, Thổ Hành Phi Thốn!"
"Đạo hữu, tất cả chỉ là hiểu lầm, tất cả chỉ là hiểu lầm, thả đám tiểu bối đó ra lão phu sẽ cho ngươi một lời giải thích."
Lão tổ tộc Lôi Thiên Báo, Côn Ninh Xuyen tu vi Thần Vương là người lên tiếng hạ lệnh.
Bàn tay kia chộp xuống nổ tung chỉ thấy khói bụi tiêu tán còn bóng người thì đã biến mất không thấy tâm hơi, Vương Ân hừ lạnh nói:
Đại sảnh tụ tập rất nhiều trưởng lão ai nghe thấy tin này cũng kinh ngạc đứng bật dậy, chủ tọa lập tức bùng nổ một cổ sát ý kinh người cùng âm thanh phẫn nộ nói:
Nói rồi hắn nhắm mắt tu luyện cùng với ba cổ yêu thi chìm xuống mặt đất, phân thân tiên đạo Hàn Vũ Thiên bay về hướng bắc nơi ký ức của Côn Ninh Hi tìm thấy được cung điện tràn đầy tiên khí.
Phân thân luyện thể nhìn cái đầu rắn dần mất đi nhận thức cười nói:
"Lôi Thiên Báo tộc sao? Bổn cung chủ phải đích thân tới thăm các ngươi một chuyến."
Tộc trưởng Minh Điệp tộc, phụ thân của U Dạ, U Tử Long tu vi Thần Quân đỉnh phong đứng ở chủ tỏa vẻ mặt không giấu được sự phẫn nộ, ai ai cũng biết U Dạ là đứa con gái hắn hết lòng yêu thương lại còn có thiên phú nhất nhì trong tộc, vậy mà đến Thái Cổ Yêu Sơ không lâu lại bị người ta g·iết, không gian xé toạt một lão già chống gậy bước ra tay khẽ chạm lên lệnh bài đã vỡ nói:
Hàn Vũ Thiên vung tay liền gạt ba người qua một bên nhất bộ đạp ra khí tức tăng vọt không hề che giấu nói:
Hỏa diễm bừng bừng một tôn hỏa nhân xuất hiện dùng trường thương đâm thẳng đến, cùng với Nguyên Long Phá Thiên Ấn v·a c·hạm không gian nứt toát, tôn hỏa nhân kia khụy gối không thể chống đỡ nổi một trảo này, Viêm Công vẻ mặt vô cùng khó coi nói:
Công Tôn Ngọc Ly không chút sợ hãi nói:
Vương Ân điểm lên hư không hội tụ rất nhiều tiên phẩm lại được tiên khí rèn đúc từ từ chói sáng rồi tiêu tán chỉ thấy giữa hư không nơi đó có một vật lơ lửng, một cái tinh la bát quái xoay chuyển huyền cơ kỳ diệu, hắn điểm chỉ tinh la bát quái lập tức bay tới trước mặt của Hàn Vũ Thiên, Vương Ân mới thản nhiên nói:
"Cung chủ anh minh, ban cho chúng ta ngọc giảng tu luyện linh thể đã là vô cùng trân quý, giờ lại thêm bảo vật hộ thân khi trở về Nhật Lạc Phái nhất định sẽ không quên ơn."
Một chỉ hư ảo lại thần thánh được Vương Ân đánh ra vậy mà đã ngăn được một kích toàn lực của Vô Giải Tiên Kiếm, Hàn Vũ Thiên xuất hiện đồng thời chưởng lực ngưng tụ cũng vỗ xuống.
"Vân Tiêu Tông? Bổn vương ở tiên giới chưa từng nghe qua, nhưng hẳn là một tu chân tinh cầu không tệ, nói đi ngươi tới được đây bằng cách nào?"
"Tài nguyên ngươi đánh g·iết được ở thế giới này cũng không tệ, nhưng bảo vật phòng thân cũng chỉ có một vài cái, lỡ đâu chạm mặt cao thủ thật sự thì khó lòng trốn thoát, ngươi có được Vô Giải Tiên Kiếm của Tiên Phi Tử cũng xem như được nàng chấp thuận có duyên, ta cũng không sẽ không bạc đãi hậu bối."
Tầng mây xé toạt Vô Giải Tiên Kiếm giáng xuống che khuất toàn bộ bầu trời, thứ này còn to hơn cả bản thể Bạch Ly Giao Long gấp chục lần làm cho đám người kia chỉ biết ngây ngốc đứng nhìn cự kiếm giáng hạ, không gian xé toạt thân ảnh gầy gò xuất hiện một quyền vung ra.
"Bái kiến cung chủ đại nhân!"
Bạch Ly Giao Long hóa thành con rắn nhỏ bên cạnh của Hàn Vũ Thiên cảm ứng được trong không khí ba động một vài tia sát ý, Nguyên Long Huyền Linh Quy ngáp dài nói:
Vương Ân cầm lấy bầu rượu uống một hơi, Hàn Vũ Thiên tỏ vẻ cung kính nói:
"Chỉ là một lũ hậu bối vô dụng mà thôi, quy gia gia đây một kích là có thể g·iết sạch."
Trong ký ức của Viêm Mộ Uyển có ba hiểm địa được Phần Hỏa Cốc tìm thấy, bọn họ cũng là đang liên thủ với các thế lực khác kiềm hãm người của Hỗn Nguyên Thánh Quốc lại, lần chi viện này là để c·ướp một món bảo vật gọi là Ngân Tịch Thương, Thần Binh của một vị Thần Thượng Cổ lưu lại đúng là có sức hấp dẫn với nhiều thế lực, Hàn Vũ Thiên hướng về nơi ký ức Côn Ninh Hi lưu lại.
Hàn Vũ Thiên lần nữa vung tay ba đạo cấm phù lại xuất hiện trước mặt ba người bọn họ tiếp tục nói:
"Bát Quái Tinh Nguyên, vật này ẩn chứa âm dương ngũ hành, cũng được xem là tiên bảo hiếm thấy."
"Sư huynh, tên Hàn Vũ Thiên đó thật sự cho chúng ta một món bảo vật như linh thai kia sao?"
"Minh Điệp tộc? Xem ra các ngươi cũng muốn bí mật trên người của bản cung chủ lắm nhỉ? Vậy thì đợi khi ta khôi phục sẽ đích thân tới thăm các ngươi, giờ ta sẽ cho ngươi thấy đây mới là ảo cảnh, Sát Thần Vong Tình Cảnh."
"U Dạ đ·ã c·hết rồi, linh hồn của nàng đã bị trảm diệt."
Hàn Vũ Thiên điểm tới một đạo huyền ấn lôi từ trong ký ức thần hồn của Viêm Mộ Uyển một vài thông tin bên trong Thái Cổ Yêu Sơ, hắn lúc này mới nhìn Viêm Công trưởng lão cười nói:
"Ta sẽ chặn đường chi viện của bọn chúng."
Hàn Vũ Thiên vung tay từ trong cái hố sâu bên dưới bay lên một cái bình ngọc bên trong ẩn chứa Sinh Mệnh Tuyền nhưng chỉ còn một phần ba bình, hắn thản nhiên nói:
"Là kẻ nào! Dám động vào con gái của bổn thần!"
Hai nữ tử dẫn đầu đoàn thiên kiêu trẻ tuổi của Phần Hỏa Cốc là Viêm Mộ Uyển và Trúc Minh Tâm lập tức nghe theo lệnh t·ấn c·ông, Hàn Vũ Thiên bị mười một người vây công cũng không hề thay đổi sắc mặt, cước bộ và động tác uyển chuyển tránh né không công kích của đám đệ tử Phần Hỏa Cốc như là đang khiêu vũ, Viêm Mộ Uyển tạo ra một kết giới vây hắn lại còn Trúc Minh Tâm khóa ra hỏa kiếm cự đại chém xuống, đột nhiên băng phong vạn dặm một tiếng gầm chói tai vang lên toàn bộ hỏa diễm bị dập tắt, Bạch Ly Giao Long hóa lớn vẻ mặt hung tợn nhìn qua đám trẻ con nói:
Hàn Vũ Thiên thật không ngờ được một đạo nguyên thần của vị tiên vương năm đó vẫn còn tồn tại ở trong Tiên Vương Chi Địa sau bao nhiêu tuế nguyệt ăn mòn, điều làm cho hắn kinh sợ hơn chính là đạo nguyên thần này không hoàn chỉnh nhưng lại nắm giữ một phần nhỏ sức mạnh của Đại Thừa đủ để nghiền ép Hàn Vũ Thiên thành một đống thịt vụn trong nháy mắt, Nguyên Thần tiên vương phất tay nói:
Đột nhiên Vô Giải Tiên Kiếm bay tới làm cho Vương Ân vẻ mặt biến đổi lập tức mượn nhờ tiên khí xung quanh thi triển ra tiên kỹ.
"Phúc Hải Thánh Quốc, chúng ta lại gặp nhau rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ta sẽ đích thân đến chào hỏi tộc Địa Huyết Tam Thủ Xà của các ngươi."
"Phần Hoả Cốc có đám hậu bối làm con tin, vậy thì không cần giữ bốn lão già các ngươi lại làm gì, Âm Dương Song Ngư Đồ."
"Chỉ là đạo nguyên thần tìm kiếm một chút hi vọng mà thôi, hồn mệnh của ngươi sắp cạn cho dù có được nhục thân rời khỏi cấm địa cũng không sống được bao lâu, cùng lắm thì ta và ngươi c·hết chung ở chỗ này cũng không tệ lắm đâu."
"Được rồi, chúng ta tách nhau ra tại đây."
"Sinh Mệnh Tuyền này không tệ, tuy chỉ còn chút nhiêu đây vẫn sánh bằng toàn bộ sinh mệnh lực của một vị Thần Cảnh thượng vị, cơ duyên của các ngươi đạt được không nhỏ."
"Hôm nay những kẻ g·iết người của Vạn Niên Cung toàn bộ c·hết."
Trần Viết Đao cau mày nói:
Yêu hoàng đại lục, lãnh địa Minh Điệp tộc.
Bên phân thân luyện thể thì vẫn đấm cho Dư Minh không có sức hoàn thủ, điên cuồng bị đấm đã sắp bầm dập như một đống bùn, Dư Minh hóa ra bản thể một con huyết xà ba đầu dùng thân thể cứng cõi để chống trả, một đuôi quật xuống có thể phá hủy vài tòa núi lớn thế nhưng đứng trước một quyền của tên sát thần trước mắt lại không hề lay chuyển được hắn.
"Phần Hỏa Tôn Thần Trận."
"Chủ nhân, cách đây mười vạn dặm có khí tức của đệ tử Vạn Niên Cung, hình như đang bị vây g·iết."
"Nhanh chóng tiêu diệt người Vạn Niên Cung, chi viện của chúng đang tới!"
Hai đạo thần thức chui vào trong cơ thể của Hàn Vũ Thiên một là bản đồ dẫn tới bảo khố, một là công pháp Ngũ Hành Chân Tàng Pháp của Bách Bảo Tiên Vương, hắn không có thời gian để xem xét lập tức trở lại bên ngoài, ngay khi vừa tỉnh lại thì đạo tàn hồn Vương Ân phía sau nét mặt trở nên kinh ngạc rồi nói:
"Tiền bối, ngài không đến giúp một tay sao?"
Tiên Lạc định mở miệng thì Trần Viết Đạo nhanh chóng ôm quyền nói:
Hàn Vũ Thiên xếp bằng lại lấy ra rất nhiều tài nguyên lần nữa luyện chế cấm phù, thời gian trôi qua nửa tháng bên trong Tiên Vương Chi Địa, 72 đạo cấm phù được Hàn Vũ Thiên luyện chế đã bao vây lấy Khao Linh Tiên Thú đánh xuống tầng tầng phong ấn, Khao Linh Tiên Thú chống chọi kịch liệt thế nhưng phong ấn của vị tiên vương kia đã hoàn toàn áp chế sức mạnh của nó, cộng thêm 72 tầng cấm chú được đặt xuống thì hiện tại nó đã vô lực phản kháng, Hàn Vũ Thiên kết ấn miệng phun ra một ngụm máu tươi nói:
"Ngươi muốn sưu hồn bổn tọa lại không cho phép bổn tọa chém g·iết ngươi? Đúng là suy nghĩ của một kẻ ngốc, tộc Lôi Thiên Báo sao? Bổn tọa ghi nhớ sẽ đến Yêu Hoàng Đại Lục thăm tộc nhân của ngươi một chuyến, giờ thì, Ngũ Hành Tàng Thiên Chưởng."
Đột nhiên một tòa cung điện màu trắng nổi lên giữa hắc ám vô tận, ngược lại một tòa cung điện màu đen nổi lên giữa quang minh, toà bạch cung nổi lên ở hắc hải gọi dương khuyết, tòa hắc cung nổi lên ở bạch hải gọi là âm khuyết, Hàn Vũ Thiên đột nhiên phóng xuất Thiên Địa Nhân Đại Đạo Chi Cảnh nói:
"Nguyên thần?"
"Không phải Vạn Niên Cung Chủ lần trước bị vị kia của Phúc Hải Thánh Quốc đánh tan thể xác hoá thành phấn vụn, nhưng sau khi hư không thú tập kích kết thúc lại xuất hiện với tu vi Đạo Tổ sơ kì sao? Hiện tại hắn sao lại là tu vi Đạo Tổ đại viên mãn mơ hồ còn mạnh hơn cả Chuẩn Thần."
"U Dạ động thủ."
Ở một khu rừng không rõ vị trí ở Thái Cổ Yêu Sơ, thông đạo không gian mở ra Hàn Vũ Thiên một thân tóc trắng bạch y tung bay chậm rãi xuất hiện, hắn phóng thần thức ra xung quanh dò xét lập tức có ba đạo khí tức khóa chặt hắn vào giữa.
Vương Ân dùng thần thức quét ngang không hề cảm nhận được chút khí tức của Tô Lăng Giới nào trên thân của Hàn Vũ Thiên mà chỉ thuộc về tiên đạo một thân tu vi Luyện Hư đỉnh phong, nên hắn đoán rằng Hàn Vũ Thiên là người của tiên giới cử đến Tô Lăng Giới để xâm lược thu lấy tài nguyên, Hàn Vũ Thiên ôm quyền nói:
"Vô Giải Nhị Kiếm, Siêu Thoát!"
"Hàn Vũ Thiên thì ra ngươi trốn ở đây." (đọc tại Qidian-VP.com)
Phân thân luyện thể một quyền đánh bay Dư Minh, phân thân tiên đạo một kiếm đẩy lùi Côn Ninh Hi, phân thân thần thông ở trong ảo mộng vẫn bình thản giơ ngón tay ra nói:
"Phía tây ba mươi vạn dặm có một tòa kiến trúc nhìn cũng không tệ, cơ duyên trong đó cũng có thể giúp ngươi đến Tam Tinh hậu kỳ."
"Tên Hàn Vũ Thiên này xem ra cũng không phải là sát thần như trong truyền thuyết, hắn cũng là rất biết cách đối nhân xử thế, muội muội ngốc cũng cần phải ra ngoài lịch luyện thêm." (đọc tại Qidian-VP.com)
Vương Ân quay đầu một chưởng vung ra hai bên v·a c·hạm tạo thành v·ụ n·ổ kịch liệt, mặt đất phá toái bóng người màu đen xuất hiện tay nắm chặt một quyền mang theo huyết quang và hắc quang, không ai khác chính là Hàn Vũ Thiên phân thân luyện thể Ma Thân Tam Chuyển Trung Kỳ Đỉnh Phong.
"Báo! Báo! Tộc trưởng không hay rồi, lệnh bài sinh mệnh của U Dạ biến vỡ rồi!"
"Hàn Vũ Thiên..."
"Ngươi đừng ép bổn phải cưỡng ép đoạt xá, kết cục sẽ là thê thảm vạn phần."
Mặt đất bên dưới hiện ra bát quái trận song ngư âm dương bơi trên không trung giam cầm bốn lão già lại ngũ quan bị phong bế đến cả thần hồn cũng rơi vào không gian trắng đen yên tĩnh, Hàn Vũ Thiên búng tay nguyên thần cũng từ từ tan rã trong mắt Viêm Công truyền tới một sự bất lực không thể nói thành lời, dù muốn phản kháng nhưng lại không thể thoát ra khỏi ảo cảnh quỷ dị này, Hàn Vũ Thiên thu xác của bốn tên Chuẩn Thần vào trong túi trữ vật nói:
U Dạ nở ra một nụ cười yêu dị có thể câu dẫn toàn bộ nam nhân trong thiên hạ nói:
"Bên phía ngươi đã gặp phải chuyện gì?"
Phân thân luyện thể dùng toàn lực để chạy tay còn lại cầm chặt Huyết Sát Tiên Kiếm nói:
Mọi người trong điện cũng là thấy được thân ảnh kia vô cùng rõ ràng không sai vào đâu được, người đã dẫn đầu Hỗn Nguyên Thánh Quốc đánh thẳng vào trong Phúc Hải Thánh Quốc suýt nữa làm cho toàn bộ Phúc Hải bị diệt, nếu không phải vị thủy tổ kia ra tay thì e là đến bây giờ trên bản đồ nhân tộc cái tên Phúc Hải Thánh Quốc đã bị xóa sổ rồi, không đợi bọn họ hết kinh ngạc thì ngay khi ba thiếu niên yêu tộc động thủ liền có hai bóng người khác xuất hiện, tộc trưởng U Tử Long kinh ngạc nói:
"Tên tiểu tử này quá ngông cuồng, nếu không phải có chín đấu giao long kia làm hộ thuẫn thì há nào Minh Điệp tộc ta lại sợ một nhân tộc cỏn con này."
"Bái kiến cung chủ đại nhân."
Trần Viết Đạo dẫn theo Tiên Lạc và Tiên Di lập tức bay tới hướng Hàn Vũ Thiên chỉ định, hắn biết Hỗn Nguyên Thánh Quốc vừa mới thành lập không lâu sẽ có rất nhiều thế lực dòm ngó tới để tìm cách chèn ép kiềm hãm sự phát triển của thế lực bên trong Hỗn Nguyên Thánh Quốc lại, chỉ có như lời của vị cung chủ Vạn Niên nói cùng nhau hợp lực chiến đấu mới có thể quật khởi Hỗn Nguyên Thánh Quốc, Nhật Lạc Phái trước kia độc lập thế nhưng bây giờ đã là đứng chung một chiếc thuyền với Hỗn Nguyên Thánh Quốc, dù muốn hay không cũng đã là đối trọng của những Thánh Quốc khác.
Hàn Vũ Thiên vẫn bình tĩnh nói:
"Sư huynh chạy đi! Huynh là hi vọng phát triển của Nhật Lạc Phái, ta và Tiên Di sẽ tự bạo đoạn hậu."
"Liễu Tình Cốc bọn ta sợ ngươi chắc!"
Tòa băng sơn cự đại hiện ra trước mắt toả ra hàn khí làm cho không gian cũng phải ngưng kết, Bạch Ly Giao Long đáp trên băng sơn long âm vang vọng áp đảo tứ phương từng đạo hàn xích phóng ra lập tức trói lấy toàn bộ đệ tử Phần Hoả Cốc lại đóng băng tất cả phong ấn tu vi và thần thức của bọn chúng, Viêm Công sắc mặt đại biến nói:
Phân thân thần thông sau khi luyện hóa xong đoạn ký ức này cũng hướng về phía tây bay đi, phân thân luyện thể nhìn ba cổ yêu thi trước mắt cười nói:
Nguyên Long Huyền Linh Quy vô cùng kiêu ngạo nói:
Một đường huyết quang trải dài ngàn dặm muốn xé tan mặt đất lao tới, Vương Ân hừ lạnh một quyền đấm ra đã phá vỡ chiêu thức này một cách dễ dàng, phân thân tiên đạo lấy ra Bát Quái Tinh Nguyên nói:
Hàn Vũ Thiên một chưởng chộp xuống Ngũ Hành Tàng Thiên Chưởng uy lực vô song giáng xuống, Công Tôn Vô Giả và Công Tôn Ngọc Ly lập tức liên thủ Phúc Hải Khuynh Thiên Quyền đấm ra, hai bên v·a c·hạm tạo thành v·ụ n·ổ lớn với chi chít vết nứt xuất hiện, thế nhưng bàn tay ngũ sắc vẫn hạ xuống bắt lấy hai vị hoàng tử và công chúa gọn gàng, Hàn Vũ Thiên cười nói:
Nam tử kia kiêu ngạo còn chưa nói hết câu kiếm quang quét ngang hóa thành tro bụi cùng lúc đó một cổ âm phong ập tới, kết giới ngưng kết từ hàn khí xuất hiện nhốt hết toàn bộ vào trong, một tòa băng sơn cự đại xuất hiện bên trên đứng một con giao long đôi mắt tràn ngập sát cơ, Hàn Vũ Thiên đứng trên đầu Bạch Ly Giao Long âm thanh băng lãnh nói: (đọc tại Qidian-VP.com)
Phân thân tiên đạo đột nhiên xuất hiện ngăn trước mặt của Côn Ninh Hi làm cho hắn hoảng sợ nói:
Dư Minh hai quyền giao vào nhau tạo thành huyết khí cuồng bạo nói:
"Đầu rồng thân rùa, con ô quy trước mắt chính là Nguyên Long Huyền Linh Quy trong truyền thuyết, thứ này vốn đã tuyệt diệt từ hơn vạn năm trước tại sao lại xuất hiện một đầu ở đây."
"Ngươi nếu chịu giao nộp thân xác để bổn tiên phục sinh, ta đảm bảo khi ra khỏi đây sẽ không g·iết tông môn, bằng hữu và gia quyến của ngươi."
Vương Ân nét mặt âm trầm vô cùng khó coi nói:
"Thiên Chi Tiên Chưởng."
Vương Ân vung tay từ trong túi trữ vật của Hàn Vũ Thiên xuất hiện tất cả tài nguyên và bảo vật hắn cất giữ, hắn ta xem xét qua một chút liền thấp giọng nói:
Viêm Công nhìn kỹ lại khuôn mặt trước mắt thì con ngươi có rút vẻ mặt vô cùng hoảng hốt nói:
"Chủ nhân, kẻ tới không có thiện ý."
"Ngươi kêu gào cái gì? Một tàn hồn tồn tại từ thời tiên cổ đến giờ đã là cực hạn của ngươi rồi, phô bày thực lực Đại Thừa chỉ là uy h·iếp ta mà thôi, bằng không ngươi đã có thể cưỡng ép đoạt xá ta kể từ khi bước vào Tiên Vương Chi Địa, không cần phải vòng vo đến tận bây giờ chỉ để dẫn ta vào cái trận pháp này chứ?"
Khao Linh Tiên Thú thân hươu đầu rùa toàn thân lân giáp lại phát tiếng gầm gần giống mãnh hổ, tiên thú này có thể nuốt tinh cầu làm thức ăn vậy mà lại xuất hiện ở nơi đây làm cho Hàn Vũ Thiên cũng có một chút nghi ngờ, dù là con non thì kích thước thật sự của chúng cũng đã gấp vài lần Tô Lăng Giới, tu vi còn vượt xa cả Thần Cảnh, hắn lập tức phóng thần thức ra xung quanh tìm kiếm một lúc lâu mới phát hiện bên dưới chân của Khao Linh Tiên Thú là một cái trận pháp phong ấn, hay nói đúng hơn con Khao Linh Tiên Thú chỉ là một phần hồn thú vô cùng nhỏ bị vị tiên vương kia trảm ra rồi phong ấn lại.
"Ha ha ha, các ngươi phải bỏ mạng tại đây rồi, bảo vật các ngươi lấy được cũng sẽ..."
"Trò vặt!"
"Ta và thần thông, đúng là có đạt được một hồi tạo hóa đạt tới đỉnh phong, thế nhưng cũng gặp phải tàn hồn tên Vương Ân cũng muốn đoạt xác, nhưng lại bị bức lui, hiện tại bọn chúng đang muốn hợp lại với nhau, bằng vào tu vi của ba người chúng ta thì không có khả năng chống lại."
"Nếu cung chủ đại nhân thích thì ta nguyện dâng lên để tỏ lòng thành vì ngài đã cứu mạng ba sự huynh muội."
"Hàn Vũ Thiên chớ động vào ta, sau lưng ta là lão tổ Thần Vương của tộc Lôi Thiên Báo, nếu ta c·hết thì ngươi khi rời khỏi đây cũng sẽ không yên lành."
Cự trảo ngưng tụ thần văn pháp tắc mang theo long uy tràn ngập tứ phía giáng xuống, Viêm Công cùng ba vị trưởng lão khác lập tức liên thủ tạo thành trận pháp.
Ba thân ảnh khác từ đám đông lao tới đỡ lấy Viêm Công đứng dậy, lại là ba vị Chuẩn Thần của Phần Hỏa Cốc đến đây, bốn Chuẩn Thần, bảy Đạo Tổ đại viên mãn và bốn Đạo Tổ thượng vị, đội hình như vậy xem như Phần Hỏa Cốc đã dốc hết tài sản vào chuyến đi Thái Cổ Yêu Sơ lần này, một vị lão già Phần Hỏa Cốc thấy bóng dáng to lớn kia sợ hãi nói:
"Một lúc xuất hiện ba tên Hàn Vũ Thiên là sao chứ? Cuối cùng đâu mới là bản thể của hắn."
"Vạn Niên Cung Chủ, Hàn Vũ Thiên"
"Làm thế nào lại có đến 3 tên Hàn Vũ Thiên? Bọn chúng tên nào mới là thật?"
"Đây là Vũ Tiên Phù, thứ này sử dụng được hai lần, một lần là vung ra công kích sánh ngang toàn lực của tu sĩ Chuẩn Thần Vương, một lần là bảo hộ các ngươi khỏi ba đòn công kích của Chuẩn Thần Vương, trao đổi với phần Sinh Mệnh Tuyền này không thiệt thòi cho các ngươi đúng chứ?"
U Bất Kham nghe thấy lời này vẻ mặt liền tối sầm lại một cái chộp tay đã phá hủy lệnh bài thành phấn vụn, lão híp mắt lại nói:
Hàn Vũ Thiên không có thời gian để quan tâm đến những lời trăn trối của thần thức Vương Ân mà nhắm mắt cảm thụ không gian chỉ có trắng đen này.
Côn Ninh Hi nhìn sang U Dạ lập tức nói:
Hàn Vũ Thiên vốn bị vây quanh bởi vô số mỹ nhân trong đó cũng có cả U Dạ không mảnh vải che thân, đột nhiên ma khí và huyết sát cuộn trào hóa ảo cảnh mị hoặc thành không gian xiềng xích trói chặt treo từng cái mỹ nữ lên không, U Dạ vốn tưởng rằng đã có thể mê hoặc được hắn lại đột nhiên bị trói chặt thần thức không thể quay về bản thể thì hoảng sợ, Hàn Vũ Thiên một bước đạp ra liền có quỷ dữ xuất hiện t·ra t·ấn lấy những mỹ nhân kia, từng tiếng kêu thảm thiết tới cực điểm trong mắt của U Dạ thì chính là tận mắt nhìn thấy địa ngục chân chính, bước thứ hai đã đến trước mặt nàng một kiếm quét ngang đầu lìa khỏi cổ cùng với đó vô số gai nhọn xuyên thấu thân thể.
Yêu Hoàng Đại Lục, Lãnh Địa tộc Địa Huyết Tam Thủ Xà.
Dư Mộc tộc trưởng tộc Địa Huyết Tam Thủ Xà tu vi Thần Vương, hắn vô cùng phẫn nộ khi thấy cháu trai của mình c·hết thê thảm như vậy, lão tổ Địa Huyết Tam Thủ Xà tu vi Thần Vương thản nhiên nói:
Hàn Vũ Thiên nhìn về nơi xa thản nhiên nói:
Nàng đang nói bổng nhiên ngưng lại tay nhẹ nhàng vén một bên tà để lộ đôi chân thon dài trắng nỏn cười mị hoặc nói:
"Bọn ta tuy giống nhau, nhưng con đường tu đạo lại hoàn toàn khác nhau, chỉ bằng mỗi người mỗi hướng tự mình tìm kiếm cơ duyên, cầu tài trong hung hiểm biết đâu lại có bất ngờ."
Kì thật Hàn Vũ Thiên chỉ là vô tình ngang qua lại bắt gặp là người của Phúc Hải Thánh Quốc mới nhúng tay, chỉ dựa vào một cái Nhật Lạc Phái vừa mới quy hàng không lâu nên Hàn Vũ Thiên không chắc chắn vệ sự tận trung của bọn họ, hắn phong ấn tu vi của Công Tôn Vô Giả và Công Tôn Ngọc Ly lại ném vào trong Tinh Đồ Thổ Giới, Trần Viết Đạo vẫn là cung kính đứng sang một bên không dám vọng động, tu vi Đạo Tổ đại viên mãn như hắn đối mặt với hai người kia chật vật không thôi, mà Hàn Vũ Thiên lại một kích tóm gọn đủ thấy chiến lực phi phàm có thể một kích đập hắn thành phấn vụn.
Tiên Lạc bên cạnh cười nói:
"Một con mèo nhỏ, một con rắn bé cùng một con côn trùng, lại muốn động chủ ý đến việc sưu hồn ta sao?"
"Phần Hoả Cốc của các hạ đúng là cao tay còn có thủ đoạn che giấu tu vi, bây giờ còn muốn c·ướp đoạt cơ duyên của người Hỗn Nguyên Thánh Quốc, giờ người nói với bổn cung chủ là hiểu lầm sao?"
Phân thân thần thông sau khi thu thập một số thông tin trong ký ức U Dạ cũng là quăng xác tới chỗ phân thân luyện thể điểm tới một đạo ký ức nói:
"Địa Ma Huyết Nghịch Quyền."
"Tiểu tử, ngươi muốn g·iả m·ạo thì cũng phải che đậy cho tốt, huyết mạch trên thân vẫn là của đám ti tiện Tô Lăng Giới nhỏ bé!"
"Ngươi cố gắng chạy ta phải cảm ngộ được ý cảnh bên trong mới hoàn toàn điều khiển được món tiên bảo này."
Âm thanh của Bạch Ly Giao Long vang lên, Hàn Vũ Thiên lập tức phóng ra thần thức câu thông thiên địa khuếch đại khắp khuôn viên mười vạn dặm, hình ảnh thu được là cảnh hơn mười đệ tử Vạn Niên Cung đang bị vây g·iết bởi một đám nhân tộc, tu sĩ Vạn Niên Cung vốn đi theo tổ đội người mạnh nhất đã là sắp đột phá Thiên Tổ, thế nhưng lại không thấy đau chỉ có bóng dáng của mấy đệ tử Đạo Tổ cảnh.
"Vật này tên gọi Bát Quái Tinh Nguyên, ý cảnh vừa rồi ngươi thi triển có phần tương đương với âm dương bát quái đồ, ta tin chắc vật này sẽ phù hợp với ngươi."
"Thiên Âm Nhất Chỉ!"
"Tên khốn, ngươi vậy mà đã hoàn toàn hóa giải thần thức truyền thừa phía trên Bát Quái Tinh Nguyên, mau giao nó ra bổn vương cho ngươi được c·hết toàn thay, Ngũ Hành Tàng Thiên Chưởng!"
"Chủ nhân, vừa rồi ngọn núi kia hung hiểm, cho dù có ta và Bạch Ly cùng với hai vị kia cũng suýt nữa bỏ mạng, ngài sao lại chọn tách ra chứ?"
Hàn Vũ Thiên lập tức tránh thoát Vô Giải Tiên Kiếm thôi động lực lượng nhất đoạn chém ra tiên quang sắc bén, tiên thú kia rít lên một tiếng cứng đối cứng với một kiếm vừa rồi chỉ thấy nó lui ra sau vài bước lắc lắc đầu vài cái vẻ mặt có mấy phần nộ hỏa, ngay cả tiên kiếm nhất kích đánh ra cũng chỉ làm cho nó b·ị t·hương nhẹ, quả nhiên những thứ bên trong Tiên Vương Chi Địa không hề tầm thường, Hàn Vũ Thiên phát hiện con tiên thú lại không còn t·ruy s·át mà đứng yên nơi đó nhìn chằm chằm vào hắn, đột nhiên từng đạo văn phù hiện lên.
"Ngươi nghĩ mình là ai chứ?"
"Để xem là kẻ nào đã g·iết nàng."
"Ở phía nam cách đây năm mươi vạn dặm có một cổ mộ chứa đầy tinh huyết và hài cốt của cổ thú, ngươi đến đó thu thập một phen chắc sẽ đột phá đến Tam Chuyển hậu kỳ."
"Thì ra đây là Khao Linh Tiên Thú, thôn phệ vạn vật sao? Tên để lại truyền thừa này thủ bút thật lớn."
"Lão tổ sẽ không tha cho ngươi..."
Nguyên Long Huyền Linh Quy lập tức bước ra hóa lớn vạn trượng long trảo chộp xuống như trụ thiên giáng thế, tên trung niên kia con ngươi co rút một thân tu vi Chuẩn Thần lập tức bùng phát hỏa ấn thi triển ngăn cản long trảo áp thẳng đỉnh đầu, Nguyên Long Huyền Linh Quy mang huyết mạch thần thú thái cổ so về thực chiến càng là mạnh hơn những yêu thú cùng cấp gấp vài lần, chứ đừng nói tới một nhân loại không có chút huyết mạch thần linh nào như tên tu sĩ Phần Hỏa Cốc này, một đập liền nện hắn xuống mặt đất tạo thành hố lớn.
"Ai nói là ta chạy?"
"Thôn phệ chút máu thịt của các ngươi xem như không tệ còn có được chút huyết mạch trực hệ thần thú, tăng cường nhục thân của ta."
Kẻ tới đương nhiên không hề có một chút thiện ý nào thuộc về yêu tộc, ba kẻ này tu vi đều là Đạo Tổ đại viên mãn còn chút nữa thì đã thăng cấp Chuẩn Thần, kẻ dẫn đầu là Côn Ninh Hi thuộc yêu tộc Lôi Thiên Báo, hai kẻ bên cạnh một người là Dư Minh của Địa Huyết Tam Thủ Xà, một người là U Dạ thuộc Minh Điệp tộc.
"Một đám tạp nham, c·hết! Nguyên Long Phá Thiên Ấn!"
Hàn Vũ Thiên tay kết pháp quyết cấm phù lúc trước thả xuống đất cũng đã đồng thời kích hoạt, Vương Ân thấy vậy một tay chộp tới cự thủ khổng lồ lao tới nhanh chóng, đúng như Hàn Vũ Thiên suy đoán thì Vương Ân bây giờ chỉ là một mảnh linh hồn sắp tiêu tán giữa thiên địa này mà thôi, thực lực vốn đã không bằng năm đó chỉ tuột lại so với Luyện Hư trung kì còn yếu hơn một chút, chỉ là dựa vào một vài thủ đoạn lưu lại trước khi c·hết, khác gì cáo mượn oai hùng.
Phía sau truyền tới từng t·iếng n·ổ vang trời chỉ thấy Vương Ân đã không còn tâm thế đùa cợt con mồi như trước, bởi vì đám người Hàn Vũ Thiên đã đi được một nửa ngọn tiên sơn này, nếu thực sự ra được khỏi đây thì kế hoạch đoạt xác của Vương Ân sẽ hoàn toàn thất bại, cự thủ khổng lồ ập xuống làm cho đất đá văng tung tóe, Bát Quái Tinh Nguyên nhấp nháy vài cái đã biến mất lần nữa xuất hiện là ở bên rìa tiên sơn, phân thân tiên đạo và phân thân luyện thể hiện ra thân ảnh.
"Các ngươi chạy về hướng nam ở đó có tu sĩ của Hỗn Nguyên Thánh Quốc đang chiến đấu, đến chi viện cùng nhau mới đạt được tạo hóa phát triển."
"Trong âm có dương, trong dương có âm, trong thiện có ác, trong ác có thiện, sinh có tử, tử thì lại có sinh."
Côn Ninh Hi tốc độ cực nhanh tay nắm trường kiếm xoẹt qua lôi điện, U Dạ lập tức dùng ảo cảnh đưa Hàn Vũ Thiên vào trong mộng ảo, Dư Minh cũng là song quyền đấm ra không chút chậm trễ, đột nhiên từ sau lưng của Hàn Vũ Thiên xuất hiện hai bóng người, một quyền ngăn cản song quyền của Dư Minh hai bên huyết khí xông thẳng cửu thiên, bên còn lại trường kiếm v·a c·hạm lôi minh tàn phá khắp nơi.
"Dám g·iết người của nhiều thế lực nhân tộc đại lục vậy sao?"
"Hầu hạ ngươi."
Tiên Di vốn yên lặng cuối cùng vẫn là không nhịn được lên tiếng hỏi, Trần Viết Đạo suy ngẫm một hồi nói:
Trần Viết Đạo lập tức cúi đầu thi lễ vô cùng cảm kích nói:
Hàn Vũ Thiên bay được vài chục dặm thì bắt gặp không gian ba động của chiến đấu, hắn dừng lại thần thức quét ngang nét mặt có một chút bất ngờ lại là người của Hỗn Nguyên Thánh Quốc và Phúc Hải Thánh Quốc, đệ tử thần truyền của Nhật Lạc Phái Trần Viết Đạo tu vi Đạo Tổ đại viên mãn đang cùng hai vị sư muội là Tiên Lạc và Tiên Di cả hai đều là tu vi Đạo Tổ trung vị kề vai chiến đấu, Phúc Hải Thánh Quốc thì có Tam Hoàng Tử Công Tôn Vô Giả cùng công chúa Công Tôn Ngọc Ly cả hai đều Đạo Tổ đại viên mãn bên cạnh còn có bốn tên hộ vệ tu vi cũng là thượng vị Đạo Tổ, nói hai nữ đệ tử kia là kề vai sát cánh chi bằng nói hai nàng là trở ngại của Trần Viết Đạo, cùng là Đạo Tổ đại viên mãn nhưng thần thông mà bọn họ sử dụng lại cách biệt quá lớn, Nhật Lạc Phái tuy là tông phái cấp Thần nhưng cũng chỉ là một bộ Thần Quân pháp quyết còn Phúc Hải Thánh Quyết chính là của vô thượng Thần Hoàng tạo ra so về cấp bậc thì đã vượt xa Nhật Lạc Điển, dưới sự vây công của hai vị hoàng tử công chúa thì Trần Viết Đạo cho không có khả năng tiếp tục bảo vệ hai nàng, Tiên Lạc chống chọi với một vị Đạo Tổ thượng vị của Phúc Hải Thánh Quốc đã chật vô cùng, nàng thở gấp nét mặt tái nhợt nói:
Thái Cổ Yêu Sơ, khu rừng thần bí, phân thân tiên đạo ném xác của Côn Ninh Hi xuống đất nói:
Phân thân thần thông vốn chờ sẵn từ trước nhanh chóng kết trận tạo ra thông đạo không gian chui vào, hai người cũng lần lượt tiến nhập mà ở sau một quyền Vương Ân đấm ra phá hủy thông đạo không gian thế nhưng không giữ được bất kì người nào ở lại, Vương Ân tức giận gầm lớn đại đạo biến hóa không ngừng bên trong tiên sơn nói:
Phân thân luyện thể cũng điểm tới một mảnh ký ức của Dư Minh nói:
"Phản xạ rất tốt, nhưng ngươi không chạy được khỏi tay bổn tiên."
Phía sau truyền tới t·iếng n·ổ kinh người lại thấy ba tên Vương Ân cùng lúc xuất hiện t·ruy s·át, hai tàn hồn khác nhập lại vào tên chính giữa làm cho thực lực của hắn tăng mạnh trong phút chốc đã có thể so với Hợp Thể Cảnh cũng chính là Thần Cảnh của thế giới này, phân thân luyện thể dồn toàn lực vào một kiếm chém ra.
Hình ảnh hiện lên chính là Côn Ninh Hi, Dư Minh và U Dạ đang vây công một thiếu niên tóc trắng bạch y, U Bất Kham liếc mắt sắc mặt liền âm trầm nói:
Côn Ninh Hi vừa bị trốn chạy vừa kinh sợ nói:
"Kẻ nào dám ngăn cản đường đi của Phần Hỏa Cốc, khai ra danh tính c·hết được toàn thây."
"Rắn nhỏ, hôm nay bổn tọa lột da ngươi, Địa Sát Bạo Liệt Quyền."
"Ta lấy đi phần Sinh Mệnh Tuyền này, phần đó vừa vặn để ngươi vượt qua được Thần Kiếp, còn kia là ngọc giảng giúp các ngươi luyện thể gọi là linh thai, sau khi đại thành sẽ là nguyên thần thứ 2 của các ngươi cũng chính là cái mạng thứ 2."
Những kẻ kia vô cùng tức giận chỉ tay về phía Hàn Vũ Thiên chửi ầm lên, Bạch Ly Giao Long vung móng vuốt đã bắt lấy hai đệ tử còn sống của Vạn Niên Cung kéo về bên cạnh, một đệ tử tên Nguyễn Bá Sơn thấy được bóng dáng của Hàn Vũ Thiên liền rung động tới cực điểm quỳ gối dập đầu nói:
"Minh Điệp tộc sao? Xem ra ta phải đích thân tới đó thăm một chuyến."
"Âm Dương Sinh Ngũ Hành."
Vương Ân sắc mặt đại biến lập tức hóa thành tiên quang tiêu tán tứ phía, phân thân luyện thể lập tức quay đầu bắt lấy phân thân tiên đạo rồi cả hai lập tức hướng xuống mặt đất dùng độn thuật độn thổ mà đi, phân thân tiên đạo bị kéo đi nét mặt có chút khó hiểu nói:
Hàn Vũ Thiên nhận lấy tiên bảo ôm quyền cảm tạ, Vương Ân dẫn theo hắn tiến vào sâu trong Tiên Vương Chi Địa, ở sâu tron đây chỉ đơn giản là một hang động không có chút tài bảo nào, hắn đột nhiên cảm thấy không đúng vẫn âm thầm đề phòng đạo nguyên thần trước mắt, Hàn Vũ Thiên ném hai đạo cấm chế xuống mặt đất ngay chỗ bản thân đang đứng, Vương Ân khóe môi cong lên nói:
"Kiếm Tiên Phi Vân Hoành Tẩu, Kiếm Tiên Giáng Hạ Diệt Vạn Sinh Linh, Vô Giải Diệt Sinh."
"Thằng nhãi con! Đợi lão phu ra được khỏi đây sẽ tiêu diệt ngươi!"
Tộc trưởng và các trưởng lão Minh Điệp tộc đồng loạt cung kính hành đại lễ với lão già, đây chính là lão tổ Minh Điệp tộc U Bất Kham tu vi Thần Vương, lệnh bài vỡ kia hiện lên quang sắc hóa thành màn ảnh tái hiện lại toàn bộ khung cảnh trước khi c·hết của U Dạ.
"Nữ tử vô tri, đứng trước mặt bản toạ còn dám nghĩ đến chuyện tự bạo!"
Yêu Hoàng Đại Lục, Lãnh Địa tộc Lôi Thiên Báo, Côn Thanh tộc trưởng tộc Lôi Thiên Báo tu vi Thần Quân đỉnh phong khi thấy lệnh bài của Côn Ninh Hi vỡ thì phẫn nộ tột cùng, trên màn ảnh hiện ra cảnh ngũ hành chưởng chộp xuống rồi hình ảnh cũng theo đó tiêu tán.
Phân luyện thể đấm vào chính giữa chỗ giao thoa giữa ba cái đầu rắn lập tức nổ tung, cơ thể to lớn ngã xuống cùng với đó là tiếng thều thào nói:
Tiên Lạc sau khi được Hàn Vũ Thiên thì thái độ và hảo cảm với hắn đã thay đổi hoàn toàn không còn vẻ hoảng sợ như lúc nghe uy danh sát thần.
"Viêm Công trưởng lão."
"Ngươi đừng nghĩ có thể sống sót được khỏi tay lão tổ của bọn ta thì ngông cuồng, lão tổ của ta có thể g·iết được ngươi một lần, không lẽ lại không g·iết được lần nữa sao?"
Hơn chục bóng người lập tức vây quanh Hàn Vũ Thiên vào giữa dẫn đầu là một trung niên vóc dáng uy dũng mặc hỏa bào, âm thanh cất lên mang theo hỏa pháp tắc cùng thần uy nói:
Hàn Vũ Thiên trước khi rời đi lại nhắc nhở Trần Viết Đạo nói:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.