Chương 4: Đe dọa
Trung tâm thành phố Đông Thành.
Đây là một trong những nơi phát triển bậc nhất, từng dãy nhà, kiến trúc đồ sộ mọc lên khắp nơi. Hơn nữa thời tiết lại vô cùng ôn hòa, phù hợp để sinh sống, vậy nên rất nhiều gia tộc lớn đều đổ dồn về phát triển tại nơi đây.
Ngồi trên chiếc xe sang trọng, nhìn khung cảnh chuyển động bên cạnh, Vương Thiên Nam cảm thấy cuộc sống trôi qua thật là nhanh.
Mới đó thôi mà hắn đã hai mươi tuổi, cái tuổi mà mọi người nghĩ là đang trong thời gian vui chơi, thế nhưng hắn lại gánh trên vai áp lực của gia tộc, là một kẻ đứng trên rất nhiều người khác. Nghe vậy thôi cũng khiến rất nhiều người cảm thấy đau lòng.
Tuy nhiên, đối với Thiên Nam thì chuyện này đối với hắn cũng rất bình thường. Muốn đạt được vị trí mà không ai đạt được thì phải chịu một cảm giác mà không ai chịu được. Và đương nhiên, hắn đang phải trải qua cái cảm giác đó.
Những gì hắn hiện tại có đều là thành quả của quá khứ báo đáp. Vì công ty, hắn đôi khi còn quên ăn quên ngủ, thậm chí còn suýt chút nhập viện vì kiệt sức. Và tất nhiên, công ty Vương Gia phát triển được đến nhường này thì không thể không kể đến công lao của hắn.
Thế nhưng, làm được đã khó, giữ được vị trí này lại càng khó. Con người thì luôn có lòng tham, nhất là trong các gia tộc, khi mà ai ai cũng ganh đua, thậm chí đấu đá lẫn nhau. Và tất nhiên, thành tựu của hắn quá lớn khiến cho rất nhiều người ganh tỵ, thậm chí là ghen ghét.
Nhìn thông tin của vị khách tối nay, hắn trong lòng có chút căng thẳng.
Bà ta tên Đỗ Toa, là một trong những người có tầm ảnh hưởng rất lớn đối với truyền thông. Hiện tại, công ty hắn đang cần truyền thông một sản phẩm mới ra, mà bà ta lại nắm quyền rất lớn về mảng này. Vậy nên nếu có thể hợp tác với bà ta thì chắc chắn sản phẩm của công ty sẽ bán rất chạy.
Tuy nhiên, một điều đáng buồn là bà ta có tính cách vô cùng cao ngạo, khó chiều và rất “háo sắc”. Ngay khi gặp hắn lần đầu, bà ta đã dùng cái ánh mắt “bẩn thỉu” dò xét hắn, khiến hắn không tự chủ nhíu mày.
Mặc dù hắn là nam nhân, thế nhưng đối mặt với tràng diện đó, hắn cũng cảm thấy nổi hết cả da gà. Thật sự cho rằng hắn là trai bao, muốn làm gì thì làm sao?
Hơn nữa, bà ta còn hơn tuổi mẹ của hắn. Chỉ cần nghĩ đến việc một bà già gọi hắn là cục cưng thì cảm giác ấy đáng sợ như thế nào?
Nếu không phải gia tộc bắt ép, cộng thêm công ty vô cùng cần bà ta thì thực sự hắn cũng chẳng muốn đi gặp làm gì cả. Thà hắn ngồi ở nhà, chơi cùng với Tiểu Trúc cùng Tiểu Mai thì sẽ vui hơn nhiều.
Trong lúc Thiên Nam đang nghĩ ngợi lung tung, chiếc xe đã đến nơi. Hắn cố gắng lấy lại vẻ mặt vốn có, từ từ bước xuống xe.
Nơi đây là một quầy rượu, bố trí vô cùng xa hoa, vừa nhìn là biết đây chính là nơi dành cho những người có tiền muốn sống một cách phóng khoáng, đồi trụy. Những cô gái ăn mặc thiếu vải tiến ra tiến vào cùng với một số đại gia giống như đang bàn một cuộc trao đổi đen tối vậy.
Nhan sắc của Thiên Nam thuộc hàng đỉnh cao, vậy nên rất nhanh đã thu hút vô số nữ nhân khác tiến đến. Tuy nhiên, hắn chỉ cho những cô nàng này vẻ mặt ghét bỏ, sau đó tiến vào bên trong thật nhanh.
Những nơi tưởng chừng là rất bình thường đối với các công tử ca nhưng lại là tối kỵ đối với một kẻ như hắn. Đơn giản thôi, chính hắn cũng đã từng cứu một cô nàng tại một quán rượu khác. Vậy nên, hắn cũng chẳng muốn dây dưa gì nhiều vẫn mấy kẻ này, trực tiếp đi vào bên trong.
Căn phòng tổng thống, số 702, quán rượu luxury.
Đi đến trước cửa căn phòng này, Thiên Nam cố gắng thở đều, chấn chỉnh lại trang phục, sau đó gõ cửa.
Không ngoài dự liệu, ngay khi hắn gõ cửa tiến vào, một thân ảnh xuất hiện ngay trước mặt.
Đúng như những gì hắn đoán, đó không ai khác chính là Đỗ Toa. Dáng người nếu nhìn từ xa thì giống như một chiếc bánh thịt, khuôn mặt đầy nếp nhăn hưng phấn đến cực điểm, mái tóc mặc dù được dưỡng tốt nhưng cũng không thể thoát khỏi sự lụi tàn của thời gian. Hơn nữa, bà ta có vẻ đang uống rượu, vậy nên khuôn mặt lúc này vô cùng đỏ.
Hắn nhận ra là bà ta đang cùng với hai tên nam nhân khác chơi trò nô lệ, từng tiếng rên do vô cùng kỳ lạ vang lên. Không khí trở nên vô cùng quái dị, ám muội
Thiên Nam nhăn mặt nhíu mày, trong lòng ghét bỏ vô cùng. Nếu không phải bà ta không thể chọc nổi thì hắn chỉ muốn đạp c·hết bà ta. Thật sự quá ghê tởm.
Còn về Đỗ Toa, khi nhìn thấy Thiên Nam xuất hiện, trong mắt bà ta sáng lên, dáng vẻ không còn che nổi cảm giác thèm khát.
Đối với bà, Thiên Nam rất đẹp, thậm chí là nam nhân đẹp nhất bà từng nhìn thấy.
Dáng người cao, khí chất lịch lãm, khuôn mặt như được tạo hóa ban tặng, đẹp không thể tả, rồi còn ánh mắt ấy, nhìn một chút thôi là tim bà đã đập lên nhộn nhịp rồi. Ngay từ khi gặp đứa trẻ này, dục hỏa trong lòng bùng cháy. Trong lòng bà khi đó đã lên một kế hoạch sẽ phải tóm gọn miếng mồi này trong tay cho bằng được.
Bà cũng chẳng thèm đuổi mấy tên nam nhân bên cạnh ra bên ngoài, ánh mắt bà nhìn Thiên Nam một cách tình tứ, làm thủ thế mời, nở nụ cười nói:
“ Ái chà chà, công tử họ Vương đến rồi sao. Mời ngồi mời ngồi!”
Nụ cười của bà làm cho Thiên Nam muốn nôn ọe, trong lòng kinh tởm đến cực hạn. Thế nhưng vì chuyện hợp đồng, hắn vẫn cố gắng ngồi xuống, vẻ mặt lạnh lùng nói:
“ Tôi đến đây vì chuyện hợp tác, bà hãy cho tôi một cái giá đi!”
Rất trực tiếp, không hề vòng vo, lời nói đanh thép của Thiên Nam đã làm cho Đỗ Toa cảm thấy kinh ngạc. Thực sự đây là lần đầu tiên, bà lại nhìn thấy một chàng trai mà bình tĩnh được khi nói chuyện với bà.
Những kẻ khác, hoặc là lấy lòng nói, hoặc là sợ hãi,… nói chung là chỉ cần đối mặt với bà thì khó có thể giữ bình tĩnh được. Đó cũng là lý do tại sao, bà lại cảm thấy kinh ngạc đến như vậy.
Thế nhưng cậu ta càng như vậy, bà lại càng hưng phấn. Dù sao thì cái gì càng khó chiếm thì sẽ càng cuốn hút có phải không?
Từ từ rút một điếu thuốc, bà hút một hơi thật dài, sau đó làn khói được nhả ra, hòa tan cùng với không khí trong phòng. Lúc này, bà mới đi đến đối diện Thiên Nam, vẻ mặt đầy tự tin nói:
“ Bây giờ không phải là lúc chúng ta bàn đến chuyện hợp tác. Mà là cậu phải cho tôi xem cậu có đáng giá để tôi giúp hay không?”
“ Là sao?” Thiên Nam nhíu mày trả lời.
“ Rất đơn giản thôi, công ty của cậu đang cần tuyên truyền về sản phẩm mới. Mà tôi chính là người có thể giúp cậu làm điều đó!”
Nói xong, bà lại hút thêm một điếu thuốc, ánh mắt không tự chủ nhìn nhiều Thiên Nam một chút, trong ánh mắt ấy tràn đầy sự thèm khát, giống như coi hắn ta như con mồi vậy.
Sau đó, bà cũng không ngần ngại đe dọa Thiên Nam:
“ Nếu như hôm nay cậu không làm tôi hài lòng thì tôi sẽ tung rất nhiều tin xấu nhắm vào công ty cậu. Để xem gia tộc cậu sẽ trừng phạt cậu như thế nào?”
Thiên Nam trầm mặc, vẻ mặt có chút tức giận nhìn Đỗ Toa, hắn cũng không ngờ là bà ta lại ác độc đến như vậy. Đây đâu có phải là cuộc mua bán, rõ ràng nó chính là ép buộc.
Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, tại bên ngoài, rất nhiều chiếc xe sang nối đuôi nhau mà tới. Một cô gái dáng vẻ quý phái, ăn mặc trang phục tây âu đi xuống xe, nhìn là biết chính là kẻ quyền quý.
Lấy mắt kính ra, một khuân mặt xinh đẹp diễm lệ xuất hiện, cô ra lệnh cho đồng bọn:
“ Cô chủ đã phân phó, nhanh chóng tìm kiếm cậu chủ. Nếu ai dám làm hại cậu chủ, g·iết không tha!”
“ Rõ, thưa tiểu thư!” Hai mươi tên đặc vụ trang bị v·ũ k·hí đầy đủ đồng thanh hô.