Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 119: Group Chat Lên Cấp, Hệ Thống Cập Nhật, Thành Viên Mới Vào Nhóm
"Anh đi công chuyện chút, ở nhà giữ nhà đó." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 119: Group Chat Lên Cấp, Hệ Thống Cập Nhật, Thành Viên Mới Vào Nhóm
Ý của Hoàng Vĩ - nhân vật chính ở đây là nằm nhà lười biếng.
[ Tiến trình: 1% ]
"Xin lỗi, tuần trước và cả tuần này anh bận quá nên không có thời gian nghe máy." (Hoàng Vĩ)
...
"Nếu em muốn, anh có thể phi tới công viên ngay lập tức." (Hoàng Vĩ)
Hoàng Vĩ cũng chẳng cảm thấy buồn chán gì hết, mấy nay không động đến steam nên Hoàng Vĩ không ngờ rằng chỉ mới trôi qua có vài tuần thôi mà đã có hàng chục tựa game mới cực kỳ chất lượng được tung ra. Thân là con mọt game chính hiệu, lý nào mà Hoàng Vĩ lại bỏ qua.
Đám Hùng cực kỳ bất ngờ khi nhìn thấy sự thay đổi về ngoại hình của Hoàng Vĩ.
[ Tiến trình: 99% ]
"A, cuối cùng cũng chịu nghe điện thoại rồi!" (Người lạ)
Không chỉ vậy, nguồn năng lượng này lại rất quen thuộc với Hắc Linh.
Hắc Linh đáp:
[ Chức năng mới: "Sàn giao dịch" đã mở! ]
"Dạ, chính xác là em." (Hùng)
[ Gì đó? ]
Nhưng xui cái là bữa nay cả hai đứa nó đều có việc bận hết rồi, chú Sáu thì không rảnh tay do khách kéo đến quán ngày chủ nhật một lúc một đông nên chẳng có thời gian đâu để mà hỏi han Hoàng Vĩ.
Giọng của thằng nhóc có chút mong chờ.
"Okay!" (Hoàng Vĩ) (đọc tại Qidian-VP.com)
[ Chức năng mới: "Đấu trường giả lập" đã mở! ] (đọc tại Qidian-VP.com)
[ Mỗi thành viên của một lần quay thưởng miễn phí ]
"Sao, ở nhà có chuyện gì không?" Hoàng Vĩ hỏi, cởi cái mũ bảo hiểm ra để trên bàn, sau đó tiện tay ném chùm chìa khoá lên tấm nệm.
Chỉ là, "ngân khố" hiện tại của Hoàng Vĩ không thể đáp ứng được nhu cầu giải trí của hắn nữa.
Hết chương 119
Cho dù suốt khoảng thời gian đó dù cho Hoàng Vĩ có chăm chỉ luyện tập thể hình và đu xà nhiều như nào đi chăng nữa cũng không thể phát triển một cách chóng vánh như thế này được.
[ "Chiến nữ Valkyrie" đã vào nhóm ]
Một ngày cuối tuần tuyệt vời để làm những gì mình thích.
[ Tiến trình: 100% ]
Thế nhưng ngay sau đó, team Hoàng Vĩ nhanh chóng bị lật kèo do kĩ thuật và khả năng phối hợp nhuần nhuyễn của đội bạn vượt trội hơn hẳn. Cộng thêm việc Hoàng Vĩ là một kẻ mù tịt trong môn thể thao này, cách chơi lóng nga lóng ngóng kia của hắn đã góp phần kéo trình độ cả team xuống một bậc.
Ngẫm lại mới thấy, lúc còn ở Ma Pháp thế giới coi vậy mà sướng thật. Chẳng phải lo về tiền bạc (vì đã ăn bám Roland) chỉ cần mỗi ngày luyện tập đầy đủ, tối về lại ngâm nước thuốc rồi leo lên giường ngủ. Vậy là hết một ngày!
[ Tiến trình: 2% ]
[ Hệ thống bắt đầu cập nhật ]
Hoàng Vĩ tự hỏi rồi bắt máy:
Nhóm Hùng có thêm được nhiều kinh nghiệm khi phải đối phó với những đối thủ vượt trội hơn về thể hình. Hoàng Vĩ biết thêm một chút về luật bóng rổ, cách tính điểm và vài kĩ thuật cơ bản dành cho người mới.
- Khi 1 cầu thủ vô tình đẩy bóng vào rổ đội mình thì bàn thắng sẽ được tính 2 điểm cho đội đối phương.)
(T/g: Cách tính điểm bóng rổ:
Hắn chẳng muốn đi đâu cả.
Và sau đó không thể thiếu là chuyên mục giao lưu t̶̶h̶̶ể̶ ̶t̶̶h̶̶u̶̶ậ̶̶t̶ bóng rổ giữa Hoàng Vĩ với nhóm của Hùng.
Chém gió phần phật! Mỗi tội Hùng và đám bạn nó lại tin sái cổ. Theo suy nghĩ của đám nhóc, sinh viên đại học là một giai cấp không có hai từ "rảnh rỗi".
Thường thì vào những ngày rảnh rỗi như này thì chắc kèo hai đứa Thanh với Sơn sẽ tạt qua nhà Hoàng Vĩ và lôi hắn đi chơi đâu đó cho khuây khoả.
Đợi Hoàng Vĩ rời khỏi nhà rồi, Hắc Linh mới xuất hiện.
[ Không có gì. ] (đọc tại Qidian-VP.com)
- Mỗi 1 quả ném phạt sẽ được tính 1 điểm.
"Hắc Linh!"
Hoàng Vĩ quên mất, chủ nhật tuần kia hắn có cho một nhóm học sinh cấp ba đang chơi bóng rổ ở công viên (chương 10) số điện thoại, hẹn cứ tới ngày chủ nhật cuối tuần thì gọi ra giao lưu bóng rổ.
[ Chức năng mới: "Hệ thống nhiệm vụ hằng ngày" đã mở! ]
"Hùng đó hả em?" (Hoàng Vĩ)
[ Công chuyện cái gì? Đi chơi thì có. ]
"Ờ, tốt. Cho nhóc đi theo chỉ tổ rắc rối!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chỉ mới có mấy tuần trước thôi, Hoàng Vĩ còn đứng xêm xêm với tụi thằng Hùng. Vậy mà giờ đã cao hơn nửa cái đầu rồi.
Thậm chí, Hùng (t/g: Nhắc cho ai không nhớ, Hùng tên đầy đủ là Nguyễn Thiên Hùng, đừng nhầm với lão mập Trần Chí Hùng!) và đám bạn nó còn nghi ngờ Hoàng Vĩ sử dụng c·hất k·ích t·hích để phát triển chiều cao và các múi cơ.
...
Nói thì nói vậy thôi chứ nghe Hắc Linh nói không hứng thú là Hoàng Vĩ đã cảm thấy có điềm gì đó rồi, đây không phải tính cách thường ngày của Hắc Linh. Tuy vậy, hắn không phải loại người thích tọc mạch vào chuyện đời tư của người khác, huống hồ chi chính Hoàng Vĩ cũng như thế.
"Ai gọi vậy ta?"
Hoàng Vĩ trở về với một tâm trạng khoan khoái.
Cảm thán về những ngày xưa cũ kia - dù thật ra chỉ mới trôi qua đúng một tuần, Hoàng Vĩ bỗng nhận được một cuộc điện thoại số lạ.
[ Đứa em của ta, Ánh Sáng Khởi Nguyên! ]
Chỉ bấy nhiêu đó thôi là đủ rồi!
Dù vậy, trận này vẫn có giá trị riêng chứ không hẳn là vô ích.
[ Nó đang ở thế giới này sao? ]
[ "Thợ săn trùng tộc" đã vào nhóm ]
[ Nhóm bắt đầu mời thành viên ]
[ Thôi khỏi! ]
[ "Hấp huyết quỷ" đã vào nhóm ]
[ Cập nhật hoàn tất! ]
Sau khi cúp máy, Hoàng Vĩ đứng dậy thay một bộ đồ thoáng mát (mát cái gì tự hiểu) để dễ vận động, áo thun màu xanh da trời là một sự lựa chọn đúng đắn.
Mấy ngày sau khi giải quyết xong vụ việc của Lâm và Phương.
Tất nhiên, Hoàng Vĩ chẳng để tâm gì đến mấy lời trêu chọc đó.
Nghe vậy Hoàng Vĩ liền nhíu mày, nhìn cái vẻ trầm tư đó của Hắc Linh khiến hắn cảm thấy không quen.
Đúng lúc này, hệ thống vang lên hàng loạt tiếng thông báo:
Hơn hai tiếng sau.
Giờ đây, Hoàng Vĩ chính thức trở thành một con "đỗ nghèo khỉ" không xu dính túi thực thụ.
Hôm nay là chủ nhật!
[ "Sinh vật đứng đầu chuỗi thức ăn" đã vào nhóm ]
Vừa bước vào cửa Hoàng Vĩ đã thấy Hắc Linh ở đấy, tất nhiên là trong trạng thái vô hình và bay lơ lửng.
Giọng Hắc Linh vang lên, nhưng Hoàng Vĩ chẳng nhìn thấy cô đâu cả:
Mới đầu, phe Hoàng Vĩ dành được thế chủ động nhờ lợi thế về thể hình, tốc độ và sức mạnh của hắn. Chớp mắt, đội Hoàng Vĩ dẫn trước 3 điểm.
Nếu Hắc Linh không muốn nói thì Hoàng Vĩ cũng không gượng ép làm gì!
[ Thành viên nhóm được tặng mỗi người 1000 điểm giao dịch ]
- Khi cầu thủ t·ấn c·ông ném bóng vào rổ tại khu vực trong vòng tròn 6m25 sẽ được tính 2 điểm.
"Alo, ai đó?" (Hoàng Vĩ)
[ Chúc mừng nhóm chat đã lên Level 3 ]
[ Ting! ]
"Vậy thì giờ anh có bận gì không?" (Hùng)
"Kệ xác anh, thế có muốn đi theo không?"
_ _ _ _
Thay đồ xong, Hoàng Vĩ cất tiếng gọi:
Mới ban nãy, cô cảm nhận được có một nguồn năng lượng khổng lồ. Thứ mà không thể thuộc về bất kỳ một sinh linh nào trên thế giới này, thậm chí là trên toàn cõi vũ trụ.
"Tốt quá, tụi em tới đông đủ cả rồi. Chỉ chờ mỗi anh thôi." (Hùng)
Tuần trước do vẫn còn đang kẹt tại Ma Pháp thế giới - lúc này còn đang nằm dưỡng sức vì b·ị t·hương nên Hoàng Vĩ không thể đến theo đã hẹn trước được, có gọi điện tới thì cũng vô dụng vì ở thế giới khác làm gì có sóng mà bắt.
...
'Hử, giọng này quen quen!' Hoàng Vĩ thầm nghĩ: 'À, nhớ rồi!'
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.