Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 148: Hành Động Của Ba Phe
_ _ _ _
Sau khi ra khỏi bệnh viện và chạy đến một chỗ vắng vẻ ít người qua lại, Hoàng Vĩ mới mở hệ thống.
"Thông Tuệ!"
[ Thông Tuệ có mặt, bạn cần gì? ]
"Mày có thể dò tìm nguyên do và vị trí của thứ vừa tạo ra trận đ·ộng đ·ất không?"
[ Đáp: Hệ thống vẫn chưa cập nhật chức năng này nên Thông Tuệ rất tiếc. ]
Hoàng Vĩ ôm đầu:
"Đậu xanh, sao những lúc cần thì mày lại chẳng tỏ ra hữu dụng tí nào hết vậy?"
[ Đáp: AI không phải toàn năng, nếu AI mà hoàn hảo thì ChatGPT đã thống trị thế giới từ lâu rồi. ]
Hoàng Vĩ cứng họng, Thông Tuệ nói đúng quá hắn làm sao mà cãi được.
Nhưng giờ không phải lúc để tranh cãi, nếu như đúng theo lời Cụ Rùa nói thì nguyên nhân của trận đ·ộng đ·ất vừa rồi là do 'dị biến' gây nên. Hoàng Vĩ có nghĩa vụ phải giải quyết chuyện này vì đây là thế giới của hắn. Nhưng biết phải tìm ở đâu bây giờ.
Đang lúc Hoàng Vĩ không biết nên làm thế nào thì hắn chợt nhớ tới điện thoại của mình.
'Đúng rồi, nếu trận đ·ộng đ·ất vừa rồi là thật thì ở trên mạng chắc sẽ có thông tin gì đó. Mong là sẽ hữu ích.'
Nghĩ là làm, Hoàng Vĩ rút điện thoại ra - điện thoại của hắn đã được bọc trong bọc kín nên không bị hỏng khi xuống nước - vào Facebook và trình duyệt GG, bắt đầu tìm kiếm bằng các từ khoá như: đ·ộng đ·ất ở Hà Nội, người mặc trang phục kỳ lạ xuất hiện trên đường phố, vân vân,...
Lựa chọn mục lọc lân cận, cuối cùng Hoàng Vĩ cũng tìm được một chút manh mối.
Từ một bài viết trên Facebook, người đó chia sẻ rằng đã thấy một người đang mặc giáp trụ che kín người trông như kỵ sĩ đã xuất hiện và t·ấn c·ông những người đang khai quật cổ vật. Người viết còn kèm thêm vài bức ảnh chụp từ xa, tuy lờ mờ nhưng vẫn có thể nhìn rõ hình dáng của Zorigtoi.
Hoàng Vĩ gọi Thông Tuệ:
"Mày xem bức ảnh này, có phải đây là 'dị biến' hay không?"
[ Đáp: Dựa trên những thông tin thu thập được thì 100% người này là "người xuyên không" ]
Nếu như Thông Tuệ nói "người xuyên không" thì chưa chắc kẻ này là "dị biến" còn đã là "dị biến" thì một trăm phần trăm là "người xuyên không" rồi.
...
Strength khoác áo choàng đứng từ xa nhìn tới khu khai quật, phía sau y là những thành viên của Tarots.
Khi nghe tin Zorigtoi xuất hiện ở nơi này, Strength đã nắm bắt thông tin và tới đây cùng với đồng bọn. Tuy nhiên Zorigtoi đã biến mất trước khi chúng kịp tới nơi.
Ace Of Swords lên tiếng:
"Xem ra chúng ta chậm chân mất rồi! Giờ làm gì đây sếp?"
Strength im lặng một lúc, sau đó đáp:
"Trước hết hãy chia nhau ra đi tìm xung quanh đây, vì hắn mang theo bộ xương ngựa nên không thể chạy xa được. Nếu gặp thì đừng dại t·ấn c·ông hay có ý đồ thù địch, thay vào đó hãy mềm mỏng trò chuyện đồng thời gửi tín hiệu cho những người khác. Nhớ rõ vào!"
"Rõ!"
5 người hướng về 5 phía khác nhau, lợi dụng thể chất ưu việt của Esper để rút ngắn thời gian di chuyển.
Toàn đội không hề mang theo bất kỳ một phương tiện liên lạc như điện thoại hay bộ đàm nào. Thay vào đó, tín hiệu mà Strength nói tới chính là sóng não của mỗi người.
Năng lực của The Star là [ Tương Thông Tâm Trí ] đây là một năng lực cho phép The Star giao tiếp với mọi sinh vật sống bằng sóng não. Điểm đặc biệt của năng lực này là nó không có giới hạn về khoảng cách, tức là dù cho đối tượng có cách The Star nửa vòng Trái Đất thì cô bé vẫn có thể liên lạc được.
Có The Star, hội Tarots có thể dễ dàng chia sẻ thông tin, báo cáo vị trí mà không sợ bị lộ kế hoạch hay nghe lén.
Do đó, The Star là một thành viên đóng vai trò quan trọng trong tổ chức và được Strength đặc cách miễn cho cô bé không phải thực hiện nhưng nhiệm vụ nguy hiểm.
...
Vùng núi Tây Bắc, một bản làng của dân tộc H'mông.
Rai tỉnh lại, anh thấy mình đang nằm trong căn nhà trẹt* quen thuộc, ở giữa nhà là bếp lửa đang cháy âm ỉ.
*(Nhà trẹt: Loại nhà truyền thống của đồng bào H'mông, có mái hình mai rùa, được làm từ chất liệu gỗ tre hoặc nứa.)
"Anh tỉnh rồi!"
Một thằng nhóc mặt trang phục đặc trưng của dân tộc H'mông chạy vào, nó đen nhẻm, đi chân trần, trên cổ đeo một xâu răng nanh, mắt mở to.
"A Sính," Rai ôm trán hỏi: "sao anh lại ở đây?"
"Anh không nhớ hả?" A Sính từ tốn trả lời: "Anh b·ất t·ỉnh trong rừng, được sư phụ tìm thấy và đưa về đây. Ngủ tới giờ là hai ngày rồi đó."
"Hai ngày? Lâu tới vậy luôn à?" Rai xoa trán, rồi chợt nhớ ra gì đó, anh túm lấy vai A Sính lắc mạnh: "Em nói sư phụ, sư phụ đâu rồi?"
"Đau," A Sính nhăn mặt: "sư phụ ở nhà chung, ông ấy đang nói chuyện với các già làng... Nè, anh đi đâu vậy?"
Rai vớ lấy chiếc áo treo ở góc nhà rồi phóng ra ngoài, chạy như bay tới ngôi nhà lớn nằm chính giữa buôn làng.
Anh phải báo lại cho sư phụ. Rằng tổ chức Tarots lại bắt đầu hành động, chúng đang truy tìm một kẻ mặc giáp trụ màu lam với năng lực hủy diệt khổng lồ. Có quá nhiều thứ đang xảy ra và Rai phải tìm cách giải quyết.
Rai không muốn những gì đã diễn ra ở Nhật Bản lặp lại một lần nữa trên quê hương mình, anh phải cứu lấy nó. Và sau đó là g·iết c·hết The Lovers, trả thù cho Yume.
Ở phía sau, A Sính đuổi theo í ới gọi:
"Đừng có vào nhà chung anh ơi, kẻo ông nội em nổi giận..!"
Tuy nhiên, Rai lúc này đâu có nghe lọt tay những gì A Sính vừa nói.
"Sư phụ!"
Rai xộc thẳng lên căn nhà sàn lớn, vừa bước vào thì đã bị một tiếng quát lớn đầy uy lực đẩy lùi:
"Hỗn láo, già làng đang bàn chuyện. Một đứa nhóc như mày sao dám vô lễ xông vào, đúng là chẳng ra thể thống gì!"
Tiếng quát vừa rồi là từ cụ Siêng, cụ là người già nhất cũng như là trưởng làng và là ông nội của A Sính. Dù vậy, tuổi tác đối với cụ chỉ là những con số, sức khoẻ của cụ nếu so với những thanh niên trai tráng trong làng chỉ có hơn chứ không kém.
Ngồi cạnh cụ là những ông bà lão khác, họ tỏ ra khá khó chịu khi Rai không biết tôn trọng người già.
Ngồi đối diện với các già làng là một người mặc áo choàng xanh trùm đầu, nhẹ nhàng mở miệng nói:
"Xin cụ, thằng bé trẻ người non dạ mong cụ thông cảm cho. Với cả, Rai vội như vậy chắc hẳn là có chuyện quan trọng muốn nói. Hãy để thằng bé giải thích."
Nhờ sư phụ giải vây, các già làng mới tạm tha cho Rai. Anh bước vào nhà cúi đầu tạ lỗi với từng người:
"Mấy cái lễ nghi đó để sau," một cụ già xua tay: "nói chúng tao nghe tại sao mày lại phải vội vã như vậy?"
"Vâng thưa cụ, cháu xin thưa. Lũ Tarots đã đánh hơi được một kẻ nguy hiểm và đã xuất hiện ở đất nước chúng ta rồi ạ!"
"Gì cơ?"
Nghe tới từ Tarots các cụ già bàn tán xôn xao, cụ Siêng đập tay xuống sàn ra lệnh cho tất cả trật tự, để Rai nói tiếp.
"Chuyện con nói... kể chi tiết cho chúng ta nghe nào!"
Người đàn ông mặc áo choàng - sư phụ cởi mũ trùm ra để lộ một gương mặt thanh tú với đường nét của người phương Tây, cùng với mái tóc màu bạch kim và đôi tai nhọn chĩa ra ngoài.
Nếu có Hoàng Vĩ ở đây, hắn sẽ nhận ra ngay.
Người đàn ông này là tộc Elf (Yêu Tinh)
Hết chương 148