Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 152: Chạm Mặt, Hoàng Vĩ Và Tarots

Chương 152: Chạm Mặt, Hoàng Vĩ Và Tarots


_ _ _ _

"Khống chế được hắn rồi à, vậy thì cần tới bọn này làm gì nữa?" The Devil nói, vẻ thất vọng lộ rõ trên mặt. Cũng giống như Ace Of Swords, y cũng rất thích đánh nhau, nhất là với những kẻ mạnh.

"Rai, thằng khốn nạn đó có ở đây không?" The Lovers nói, ả cắn móng tay với bộ mặt nhăn nhó.

"Nhắc mới nhớ, chỗ này cũng thuộc vùng Tây Bắc mà. Nhưng có vẻ nằm khá xa phạm vi hoạt động của Lam Sắc Lôi Điện nhỉ? Chắc hắn sẽ không tới đây ngay được đâu." Ace Of Swords đáp, nếu được y thực sự muốn đánh với Rai ngay bây giờ.

Hiện Zorigtoi vẫn chưa cử động lại được, đến lúc này nó mới cảm nhận được sức nặng mà bộ giáp nó mặc trên mình mang lại.

"Cơ mà... chiến đấu coi bộ cũng kịch liệt đấy chứ hả?"

The Star nhí nhảnh nói, hướng mắt về bãi chiến trường. Một mảng rừng lớn đã biến mất, cây cối đổ sập như vừa bị một cơn bão quét qua.

Cánh rừng phải mất hàng trăm, có khi hàng ngàn năm để phát triển đã bay màu chỉ trong phút chốc. C·ướp đi môi trường sống của hàng trăm loài động thực vật đang gắng sức tồn tại ở nơi này, cũng như là một mất mát to lớn đối với đất nước hình chữ S.

Hậu quả là sau đó vài ngày, các nhà cây quyền trên khắp mặt trận tổ quốc đã đứng lên đổ lỗi cho... công tác bảo vệ của Nhà nước??? (T/g: Đoạn này tác troll thôi đừng để ý!)

"Giờ sao đây sếp?" Ace Of Swords hỏi: "Chúng ta tuy đã khống chế được mục tiêu nhưng trông có vẻ đối phương không có ý định sẽ ngoan ngoãn đi theo ta đâu!"

Strength trầm ngâm một lúc rồi nói:

"Tạm thời cứ tìm cách mang Unicorn ra khỏi nơi này đã, kiểm lâm và q·uân đ·ội nghe động sẽ tới đây ngay thôi. Mang hắn theo, đợi khi nào trở về cứ điểm chúng ta sẽ liên lạc với tổ chức xin chỉ thị tiếp theo."

The Lovers nhăn mặt:

"Hả? Vậy là bọn này phải vác cái tên to xác đằng kia về sao?"

"Chuyện đó thì để ta làm, việc của cô là quay về và không được phép gây ra bất kỳ một rắc rối không đáng có nào nữa hết. Hiểu chưa?"

"Chậc... rõ!" The Lovers tặc lưỡi, đáp: "Trước đó thì..."

[ ESP • Geom-eun D·o·g Kal* ]

*(Phiên âm tiếng Hàn, dịch ra thì có nghĩa là Độc Hắc Đao. Cụm từ gốc: 검은 독 칼)

The Lovers bất ngờ triển khai siêu năng lực khiến hai lưỡi dao đen mọc ra trên mu bàn tay. Hàng loạt tiếng xoẹt vang lên, The Lovers chém liên tục vào các khớp nối của bộ giáp trên người Zorigtoi.

"Ư..." Zorigtoi rên lên, các vết chém được phục hồi gần xong hết nay lại bị The Lovers trả về số 0. Chưa hết, cơ thể vốn đã nặng của Zorigtoi lúc này lại càng trở nên nặng nề hơn. Toàn thân như bị t·ê l·iệt không còn cảm giác, đôi chân vô lực khiến Zorigtoi ngã rầm xuống nằm im bất động.

Khác với [ Thanh Kiếm Vô Hình ] của Ace Of Swords, [ Độc Hắc Đao ] tuy sát thương, phạm vi t·ấn c·ông cũng như diện tích thương tổn gây ra tuy thấp hơn nhưng c·hất đ·ộc gây t·ê l·iệt thần kinh lại rất phù hợp cho các nhiệm vụ mang tính bắt giữ như thế này.

"Đừng tưởng ta không nhận ra nhé, v·ết t·hương của mi đang lành lại đúng không?" The Lovers phá lên cười, đây coi như là trả đũa lần gặp lúc trước khi Zorigtoi chẳng thèm để ả ta vào mắt.

Bất chợt Ace Of Swords liếc mắt sang phải, y chép miệng:

"Chà, xem ra có một vị khách đang tới chỗ chúng ta rồi này!"

Dứt lời y triển khai [ Thanh Kiếm Vô Hình ] chặt phăng một mảng rừng trước sự kinh ngạc của những người khác ngoại trừ Strength.

"Ngươi làm cái đ·é·o gì thế?" The Lovers hét lên, mái tóc dài của ả vừa chải vài tiếng trước nay đã bù xù hết lên do gió thổi từ dị năng của Ace.

"Nói ít thôi, nhìn xem ai đến kìa!" Ace Of Swords hất tay.

Cánh rừng b·ị c·hém ngã đổ xuống để lộ ra hình bóng một người đang nấp sau những tán cây.

...

Trở lại với nhân vật chính, Hoàng Vĩ cùng với Tơ Đô và Hắc Linh đang lần theo dấu vết năng lượng mà Zorigtoi để lại. Nó dẫn thẳng lên vùng rừng núi xa xôi phía Tây Bắc.

"Đậu moé, mặc dù đã đoán trước là sẽ ở rất xa nhưng éo ngờ được là lên tận trên núi ạ!" Hoàng Vĩ lầm bầm.

Là một công dân Việt Nam học khá tốt hai môn lịch sử và địa lý, Hoàng Vĩ thừa hiểu sự đáng sợ của khu vực này. Khí hậu khắc nghiệt và địa hình hiểm trở là hai trong số vô vàn những lý do mà một người bình thường tốt nhất không nên bên mảng đi vào nếu không có người hướng dẫn, ngoài ra còn chưa tính đến động thực vật nguy hiểm như muỗi, đĩa, côn trùng, 7749 loại cây mà bạn tốt nhất đừng nên chạm vào nếu còn muốn lành lặn trở ra, vân vân và mây mây.

Hoàng Vĩ nhìn qua trái rồi lại liếc sang phải, khi đã chắc chắn là không có ai quanh đây thì hắn liền sử dụng ma pháp. Hoàng Vĩ chưa điên đến nỗi cuốc bộ lên núi đâu.

[ Phong Ma Pháp Sơ Cấp • Flying (Bay Lượn) ]

Vòng tròn ma pháp xuất hiện dưới chân, một ngọn gió đưa Hoàng Vĩ lên cao rồi đẩy cả người hắn phóng v·út về phía trước. Hoàng Vĩ vừa quan sát vừa cảm nhận lấy dấu vết năng lượng từ Zorigtoi.

Hắc Linh với Tơ Đô đã biết bay sẵn rồi nên không cần niệm lên cả hai.

"Cơ mà thế méo nào Tơ Đô biết bay mà trong bảng giám định trạng thái lại không hiển thị ra cơ chứ?"

Thông Tuệ: [ Đáp: Tôi cứ nghĩ bạn đã biết rồi, đối với những thông tin quá thừa thãi thì hệ thống sẽ giản lược bớt ]

"Nói nghe hay nhỉ, vậy lỡ sau này nếu tao gặp phải một đối thủ có khả năng 'đấm phát c·hết luôn' thì chắc mày cũng sẽ lược bỏ luôn quá! Tại nó đâu có cần thiết, đằng nào chả c·hết!"

[ ... ]

[ Đã hiểu, từ giờ mọi thông tin dù cho có thừa thải đến mấy vẫn sẽ được hiển thị không thiếu một từ. Không giản lược hay thêm bớt gì hết ]

"Uầy, mày đang dỗi đấy à? Lần đầu tiên tao thấy mặt này của mày đấy!" Hoàng Vĩ cười cười, châm chọc Thông Tuệ. Không biết vì sao nhưng những lúc như thế này hắn lại cảm thấy Thông Tuệ giống một con người hơn bao giờ hết.

Dấu vết năng lượng dẫn cả ba vào sâu trong vùng rừng núi, ngay sát biên giới hai nước Việt - Trung.

"Tìm thấy rồi!" Hoàng Vĩ reo lên.

Ở đằng xa toả ra một nguồn năng lượng lớn tới bất thường, chính giữa là hình ảnh của một người.

Không, nếu nói chính xác hơn là nhiều người, cụ thể thì là 6.

Nếu không tính một trong số đó là Zorigtoi - dị biến ra thì 5 kẻ còn lại đều toả ra luồng năng lượng nhiều đến mức đáng sợ.

Điều này khiến Hoàng Vĩ nghĩ ngay tới giả thuyết có nhiều hơn một 'dị biến' xuất hiện ở Trái Đất. Nếu đúng thật thì Hoàng Vĩ sẽ khổ nhọc lắm đây. Lúc trước có mỗi mình Thiểm Vong thôi mà đã thừa sống thiếu c·hết rồi, lần này mà những kẻ đó còn mạnh hơn nữa thì Hoàng Vĩ có mười cái mạng cũng đánh không lại.

Để đề phòng Hoàng Vĩ sẽ nấp đâu đó trong rừng cây quan sát tình hình. Nếu thấy bất lợi là rút ngay rồi mới lập kế hoạch tác chiến.

Nghĩ là làm, Hoàng Vĩ đáp xuống cánh rừng rậm rạp ở cách xa khu vực nơi 'dị biến' đang đứng sau đó mới từ từ tiếp cận. Trong suốt quá trình, Hoàng Vĩ cố gắng gây ra ít tiếng động nhất có thể.

Đập vào mắt Hoàng Vĩ là khung cảnh trơ trọi của một mảng rừng xanh lớn, từng gốc cây có vết tích của việc bị một thứ gì đó sắc như đao kiếm chém gãy.

Đứng giữa bãi tang hoang có 5 người gồm 3 nam 2 nữ, còn kỵ sĩ giáp trụ mà Hoàng Vĩ thấy trong đoạn video trên mạng thì đang nằm sấp mặt

'WTF, xung đột nội bộ à?' Hoàng Vĩ nghĩ, hoặc là do đám này căn bản chẳng phải đồng minh gì với nhau hết.

Hoàng Vĩ rùng mình, một dự cảm không lành ập tới. Một trong số đó đang nhìn về phía ẩn nấp của hắn, nở nụ cười.

Trước khi Hoàng Vĩ kịp di chuyển thì tiếng xoẹt xoẹt vang lên, tiếp sau đó là hàng loạt những cái cây lớn đổ ập trước mặt hắn.

"Ôi thôi xong, bị phát hiện rồi!"

Hết chương 152

Chương 152: Chạm Mặt, Hoàng Vĩ Và Tarots