Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 158: Nhiệm Vụ Mới
_ _ _ _
Trở lại khoảng vài chục phút trước, ngay khi Hoàng Vĩ sắp bị cuốn vào v·ụ n·ổ từ [ Giải Phóng Xung Kích ] của Zorigtoi.
Khoảng thời gian lũ Tarots tập trung vào Zorigtoi vừa mới đấm bay Strength, Hoàng Vĩ đã kịp thời lấy [ Đá Sinh Mệnh ] ra và hấp thụ khiến thanh năng lượng hồi phục toàn bộ. Có nghĩa rằng đây vẫn chưa phải là giới hạn điểm năng lượng của vật phẩm này.
Do đã đọc được thông tin của Zorigtoi ban nãy thông qua [ Giám Định ] nên Hoàng Vĩ biết chiêu thức nó sắp sửa tung ra là gì.
Trúng đòn này thì cái thân tàn ma dại của Hoàng Vĩ khéo sẽ trôi theo làn gió luôn quá.
Đầu nảy số nhanh, Hoàng Vĩ biết chắc với tình trạng hiện tại của bản thân thì việc tránh né là không thể. Chỉ còn cách đón nhận thôi.
Để giảm thiểu sát thương nhận phải, Hoàng Vĩ nói với Tơ Đô:
"Tơ Đô, triển khai [ Kim Quang Quy Thuẫn ] ngay và luôn!"
Chú rùa nhỏ gật đầu, khác với ban nãy, một lớp lá chắn màu vàng ánh kim với hoạ tiết hình lục giác - thường thấy trên mai rùa hiện ra và nhìn trông cứng cáp hơn. Đồng thời Hoàng Vĩ sử dụng cùng lúc hai kĩ năng [ Lá Chắn Năng Lượng ] và [ Giáp Năng Lượng Toàn Thân ] giương [ Khiên Đồng Lạc Việt ] lên vào tư thế phòng thủ.
Cảm thấy vẫn chưa đủ an tâm, Hoàng Vĩ còn bọc thêm [ Vật Chất Bóng Tối ] bao quanh cơ thể mình để tăng phòng ngự. Lúc đó Hoàng Vĩ không biết rằng hắn đã vượt qua cấp độ thứ nhất của [ Thao Túng Vật Chất Bóng Tối ] và tiến tới cấp 2 rồi.
[ Giáp Biến Hình • Giải Phóng Xung Kích ]
Zorigtoi giải phóng nguồn lực vốn được chuyển hoá tự sự phẫn nộ của nó dành cho loài người, vào khoảng khắc đó trông nó không khác gì một trái bom vừa được kích nổ.
Bị cuốn vào trong v·ụ n·ổ bao quanh bởi khói bụi và đất cát, nhiệt lượng toả ra khiến Hoàng Vĩ cảm thấy nóng kinh khủng kh·iếp. Hắn cắn răng, cố ghì chặt tấm khiên trên tay để không bị thổi bay đi mất.
'Vậy ra đây là cảm giác của một người khi ở trong phạm vi của một v·ụ n·ổ à. Chẳng dễ chịu chút nào!'
Choang
Rắc...
[ Lá Chắn Năng Lượng ] vỡ tan tành, bề mặt [ Kim Quang Quy Thuẫn ] xuất hiện những đường nứt đang dần lan rộng. Đủ để thấy sức p·há h·oại khủng kh·iếp đến mức nào.
"Hắc Linh, còn lại nhờ nhóc lo giúp dùm anh!"
Hoàng Vĩ nói xong, chân đã không đứng vững được nữa mà ngã xuống đất, cơ thể của hắn đã đạt giới hạn sức chịu đựng rồi. Cùng lúc đó Zorigtoi cũng đã chuồn đi từ lúc nào.
[ Bó tay thiệt mà! ]
Hắc Linh đáp xuống bên cạnh Hoàng Vĩ, lắc đầu cười nhẹ.
"Kiu kiu!"
[ Lại đây, Tơ Đô. Để Hoàng Vĩ nghỉ ngơi một chút đi. ]
Chú rùa vàng nhỏ bay đến và ôm lấy Hắc Linh, nó đưa đôi mắt bé tí lo lắng nhìn sang Hoàng Vĩ đang b·ất t·ỉnh nhân sự đằng kia.
Khả năng chiến đấu của Hoàng Vĩ trong mắt Hắc Linh nói thẳng ra là cực kỳ cực kỳ cực kỳ kém cỏi, cái gì quan trọng nhắc lại ba lần. Dù đã chiến một trận ra trò với 'dị biến' Thiểm Vong ở thế giới Ma Pháp, thế nhưng nhiêu đó vẫn là chưa đủ nếu Hoàng Vĩ muốn đối đầu với những kẻ địch mạnh mẽ hơn.
Thứ Hoàng Vĩ cần hiện tại không phải là tăng tiến sức mạnh mà là kinh nghiệm chiến đấu. Với số lượng kĩ năng mà Hoàng Vĩ có đã đủ cho hắn sử dụng rồi, vận dụng kĩ năng một cách hiệu quả trong chiến đấu quan trọng hơn.
Để làm được điều đó, Hoàng Vĩ bắt buộc phải tự phát triển bản thân trong thực chiến nhiều hơn là lý thuyết thông thường.
Đó là lý do tại sao Hắc Linh không can thiệp hay giúp đỡ Hoàng Vĩ, cô mong rằng sau sự kiện này Hoàng Vĩ sẽ trưởng thành hơn nữa.
[ Rồi, giờ thì phải đối phó với đám người này sao đây ta? ]
"Đám người" mà Hắc Linh nhắc đến là đang ám chỉ những thành viên thuộc hội Tarots kia. Nếu chúng vẫn còn ở đây thì Hoàng Vĩ sẽ gặp nguy hiểm.
Strength và đồng bọn cũng đã may mắn vượt qua được nhờ sự lanh trí của y. Ngay khi nhận ra nguy hiểm Strength đã ra lệnh cho The Devil tạo dây xích cuộn quanh toàn bộ các thành viên, những sợi xích cuộn tròn tạo thành hình một cái kén kim loại vững chãi. Tuy nhiên, vững chãi tới mấy thì cũng không thể nguyên vẹn hoàn toàn sau đợt công kích vừa rồi, 2 phần 3 số xích đã về với cát bụi.
The Devil khụy xuống, máu chảy ra từ hốc mắt, lỗ mũi và lỗ tai. Hậu quả của việc sử dụng ESP quá giới hạn chịu đựng của cơ thể cũng như cạn năng lượng.
Strength: "Tất cả ổn chứ, có ai b·ị t·hương không?"
The Lovers: "Xây xát một chút nhưng không vấn đề gì!"
The Devil: "Nhìn tôi có chỗ nào ổn không thưa sếp?!"
Ace Of Swords cười: "Còn nói chuyện được thì không sao rồi, kêu ca làm gì."
The Star vui vẻ: "Carmen không bị làm sao hết!"
Strength nghiêm mặt: "The Star, cấm dùng tên thật khi đang thực hiện nhiệm vụ."
The Star: "Vâng!"
Chiếc kén được tạo thành từ [ Xích Năng Lượng ] nặng nề rơi loảng xoảng xuống đất rồi tan biến vào hư vô, còn The Devil thì ngồi thở hồng hộc.
Nhận ra Zorigtoi đã biến mất còn Hoàng Vĩ thì đang nằm sấp trên đất b·ất t·ỉnh, The Lovers lao đến với ý định kết liễu hắn, [ Độc Hắc Đao ] trên tay một lần nữa đâm tới Hoàng Vĩ.
Nhưng làm gì có chuyện Hắc Linh để ả đạt được mục đích.
Vật chất bóng tối Hoàng Vĩ toả ra xung quanh lúc này đang tụ về một hướng, thứ khói đen xì đó bao lấy thân hình bé nhỏ của Hắc Linh. Chỉ trong chớp mắt Hắc Linh biến từ một cô nhóc thành hình dạng một người trưởng thành được bao bọc trong làn khói đen mịt mù cùng với đôi mắt ánh đó. Hắc Linh bây giờ trông giống hệt Hoàng Vĩ khi hắn doạ bác kiểm lâm lúc đang luyện kĩ năng trong rừng.
Đột nhiên xuất hiện một kẻ quái dị đứng chắn đường mình khiến The Lovers phải ngừng lại, ả thận trọng đánh giá vẻ ngoài của Hắc Linh. Đồng bọn phía sau cũng bất ngờ không kém.
Trình độ thao túng vật chất bóng tối của Hắc Linh hoàn toàn nằm ở một đẳng cấp khác so với Hoàng Vĩ, cô chỉ cần vung nhẹ một ngón tay là đã có thể biến ra một sợi cước từ vật chất bóng tối lao v·út tới và tặng cho The Lovers một vết cắt trên má. Nó nhanh đến mức khiến ả ta chưa kịp phản ứng thì đã lãnh một vết rạch dài rỉ máu rồi.
Hắc Linh lên tiếng, giọng đe doạ không thể phân biệt được là nam hay nữ:
"Cút khỏi đây đi, lũ ngoại lai!!!"
The Lovers đổ mồ hôi, đồng bọn phía sau bỗng chốc rơi vào hoang mang trước sự xuất hiện của kẻ lạ mặt. Cộng với việc The Lovers dễ dàng bị đả thương mà không kịp phản ứng đủ để thấy đối phương nguy hiểm tới nhường nào.
Hắc Linh cho Strength một cảm giác cực kỳ bất an, đồng bọn cũng đã kiệt quệ sau trận chiến. Tiếp tục dây dưa với một kẻ địch mà mình không biết tí gì về hắn không phải cách làm của một người thông minh, bất đắc dĩ Strength chỉ có thể ra lệnh cho tất cả rút lui.
The Lovers dù rất bất mãn nhưng lệnh cấp trên thì phải tuân theo, ả ném một cái nhìn sưng xỉa cho Hắc Linh rồi cùng đồng bọn rời khỏi bãi chiến trường.
Với khả năng của mình, Hắc Linh có thể nhẹ nhàng tiễn chúng về với suối vàng nhưng cô không làm thế. Hắc Linh rất muốn xử lý chúng nhưng giờ vẫn chưa phải lúc, chúng là chất xúc tác cần thiết để Hoàng Vĩ tiến xa hơn.
Giải trừ hình thái biến thân, Hắc Linh tay ôm Tơ Đô vừa lắc đầu ngán ngẩm:
[ Giờ phải lôi "ông cậu" rắc rối này đi chỗ khác nữa, mệt mỏi thật sự. Tơ Đô, lại phụ ta tí nào! ]
Trong cơn hôn mê, Hoàng Vĩ không biết rằng thông báo của hệ thống đã vang lên, tiếp sau đó là ba tấm bảng xanh lam hiện lên trước mặt hắn.
[ Nhiệm vụ mới: Trái Đất lâm nguy!
Trái Đất xuất hiện dị biến, thành viên nhóm mau chóng tới đó giải quyết vấn đề ]
[ Điều kiện: Tối đa 5 thành viên, các thành viên được chọn ngẫu nhiên bởi hệ thống (không tính thành viên trực thuộc Trái Đất) ]
[ Phần thưởng: 2000 điểm kinh nghiệm, 2000 điểm giao dịch cho toàn bộ thành viên tham gia ]
[ Hệ thống nhiệm vụ hằng ngày sẽ tạm thời đóng chức năng bắt buộc thực hiện trong khoảng thời gian này, bạn có thể chọn thực hiện hay không tùy ý ]
...
Khi mọi sự đã hạ màn, các nhân vật đều đã rời khỏi sân khấu thì lúc này, có 7 bóng người đang phóng như bay trên những tán cây tiến dần về khu vực xảy ra v·ụ n·ổ.
"Chúng ta tới muộn rồi!"
Một trong số đó lên tiếng, giọng nói hệt như một ông cụ già.
Cả bảy người đáp xuống ngay miệng hố - tác phẩm của Zorigtoi, họ thận trọng quan sát xem có còn ai bên dưới đó nữa không.
"Không có dao động năng lượng, cũng chẳng có cái xác hay bộ phận gì ở đây cả. Xem ra chạy hết rồi!"
Rai nói, phía sau anh là các già làng dẫn đầu bởi cụ Siêng và sư phụ của anh, một người đàn ông tộc Elf.
Sau khi nhận ra sự tồn tại của những kẻ sở hữu sức mạnh siêu nhiên đang hoành hành tại khu vực này, lại còn là Tarots - tổ chức t·ội p·hạm siêu năng lực có số má nhất trên thế giới. Thân là những người bảo vệ vùng núi non này, há họ lại ngồi im để mặc bọn t·ội p·hạm muốn làm gì thì làm trên đất mình.
"Con mẹ chúng nó, đánh nhau mà làm mất cha một mảng rừng rồi. Tao không lột da uống máu chúng nó ra thì tao không phải thằng Siêng!!!"
Cụ Siêng gằng giọng nói, vì cụ đã già nên các đường gân trên cánh tay và trán hiện rõ ràng hơn bao giờ hết, đủ để thấy cụ đang tức giận tới nhường nào.
Dân làng cụ sống trên mảnh đất này bao đời nay, kiếm sống bằng rừng núi, từng cái cây ngọn cỏ nơi đây cụ quý hơn vàng. Giờ lại có một lũ t·ội p·hạm, lại còn là đám cụ ghét nhất chà đạp lên cây cỏ. Không giận sao cho được.
"Cụ bớt giận, nếu không sẽ ảnh hưởng tới sức khoẻ đấy ạ!"
Người đàn ông tộc Elf được Rai gọi là sư phụ lên tiếng khuyên ngăn cụ Siêng, dường như anh ta rất tôn trọng cụ ấy.
Cụ Siêng khịt mũi, biểu cảm trên mặt đã bớt gay gắt hơn:
"Sư phụ không cần lo, tôi đây tuy già nhưng vẫn còn gân lắm, chút chuyện nhỏ này có đáng là gì."
Rai nói tiếp:
"Có ít nhất 7 người vừa mới ở đây, dường như đã xảy ra giao tranh. Có vẻ là bọn Tarots t·ấn c·ông kẻ bí ẩn kia hoặc lục đục nội bộ. Sư phụ nghĩ sao về điều này?"
Người đàn ông tộc Elf ngẫm nghĩ một lúc lâu, nói:
"Sao con không nghĩ tới trường hợp có một bên thứ ba xuất hiện?"
Rai ngẫm lại, cảm thấy lời của sư phụ có lý. Hội Tarots tuy là nhóm t·ội p·hạm nhưng làm việc rất có tác phong của một tổ chức, không có chuyện chúng để xảy ra lục đục nội bộ lúc đang làm nhiệm vụ. Cụ Siêng và các già làng cũng tán đồng.
"Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Một cụ già lên tiếng.
"Tạm thời hãy chia thành nhóm hai người rồi tản ra tìm kiếm xung quanh, chúng chưa thể chạy xa được đâu. Nếu có gì xảy ra hãy rung [ Chuông Gió ]. Rai, con đi cùng ta."
Sư phụ Elf nói. Rai gật đầu. 7 người cùng nhau chia ra tìm kiếm khắp vùng rừng núi, cụ Siêng lựa chọn đi một mình.
Hết chương 158