Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 175: Tiên Hạ Thủ Vi Cường

Chương 175: Tiên Hạ Thủ Vi Cường


_ _ _ _

Từ đằng xa, Lâm Thiên Quân đã chứng kiến toàn cảnh cảnh tượng Hoàng Vĩ phóng v·út lên rồi lơ lửng trên bầu trời, sau đó vung tay đánh một đạo chưởng pháp xuống khiến trời rung đất chuyển.

Không thể sai được, đó là kĩ thuật chỉ các cao thủ ở cảnh giới cao nhất của võ học Trung Hoa mới có thể thi triển được, Nội Khí Phóng Xuất.

Lâm Thiên Quân kinh ngạc không thôi, y chẳng thể ngờ rằng đối phương cũng là một Võ Giả giống như y.

Ở Trung Quốc, định nghĩa về Võ Khí và Nội Công (Khí) thường được xem là một. Tuy nhiên, đối với những Võ Giả thì quan niệm trên là chưa chính xác. Bởi thực chất Nội Công chỉ là một nhánh tách ra từ Võ Khí mà thôi.

Từ ngàn xưa, hệ thống võ thuật Trung Hoa đã phân biệt ra hai hệ thống "cương" và "nhu". Cương dũng mãnh hung bạo, nhu mềm dẻo nhẹ nhàng. Cả hai là cách Võ Giả Trung Hoa xưa vận dụng Võ Khí theo cách khác nhau.

Dù là theo trường phái nào, để đặt chân đến cảnh giới cao thủ thì cũng không phải là chuyện dễ dàng. Ấy vậy mà, một cao thủ như vậy lại xuất hiện ở nơi này.

"Tung ra võ kĩ với uy lực khủng bố như vậy, rốt cuộc hắn là ai? Hộ Tinh Giả! Ta cần phải điều tra xem tổ chức này đến từ đâu."

Còn về phần Rai, không có bất cứ từ ngữ nào có thể diễn tả được suy nghĩ của anh vào lúc này.

Anh vừa thấy cái gì? Một bàn tay siêu to khổng lồ ánh sắc vàng chụp xuống con quái vật mặc giáp bên dưới, sau đó là một tiếng "ầm" vang lên và kế đó là mặt đất rung chuyển, khói bụi bốc lên nghi ngút chẳng thể thấy rõ tình hình bên trong.

Thứ sức mạnh khủng bố như vậy, nếu thay Zorigtoi bằng Rai và hứng trọn đòn vừa rồi thì anh chắc chắn sẽ tan xác không còn một mảnh vải.

Sư phụ Elf tiến đến vỗ vai anh, lên tiếng hỏi:

"Rai, vừa rồi là gì vậy?"

Rai lắc đầu, đáp:

"Con cũng chịu!"

"Vậy sao."

Vị sư phụ Elf đưa mắt nhìn lên trời, nơi Hoàng Vĩ vẫn đang lơ lửng trên không nhờ ma pháp [ Bay Lượn ]. Ông có thể cảm nhận rõ ràng, nguồn năng lượng toả ra từ trên người Hoàng Vĩ rất giống với Mana từ thế giới của ông.

...

"Nó đ·ã c·hết chưa nhỉ?"

Hoàng Vĩ vẫn giữ nguyên tư thế đứng thẳng ở trên trời nhìn xuống, đống khói bụi tùm lum tứ phía làm hắn chẳng thể nhìn rõ được gì.

Cửa sổ thông báo nhiệm vụ hoàn thành vẫn chưa hiện lên, chứng tỏ Zorigtoi còn sống.

Ăn một chưởng với uy lực không khác gì một quả bom như vậy mà vẫn còn sống, gọi Zorigtoi là quái vật cũng không sai tí nào.

Hoàng Vĩ không thể cảm nhận được năng lượng toả ra từ Zorigtoi nữa, điều này quá sức kỳ lạ.

Hoàng Vĩ hạ độ cao dần rồi đáp xuống mặt đất, ngay cạnh thành viên nhóm. Hắn cảm thấy thay vì phí phạm năng lượng bay vòng vòng trên trời thì tự mình đi kiểm tra còn tốt hơn.

"Ghê thiệt nha! Anh học chiêu thức này ở đâu vậy?"

Chứng kiến uy lực cường đại của [ Phá Sơn Chưởng ] Stella không nhịn được bèn cảm thán.

Chưa đợi Hoàng Vĩ nói, Akira đã tiếp lời:

"Còn ai trồng khoai đất này nữa, nhìn là biết đây là mấy quyển bí kiếp võ công mà tên Tần Tử 'ém' riêng cho Hoàng Vĩ rồi chứ còn gì nữa!"

Lúc trước, khi biết được Hoàng Vĩ luyện thành công [ Bộc Phá Quyền ] chỉ trong chưa đầy nửa ngày, Tần Tử đã hứng chí tặng luôn cho Hoàng Vĩ thêm ba cuốn võ kĩ nữa, [ Phá Sơn Chưởng ] là một trong số đó.

Nghe tới cụm từ "bí kiếp" Gramas đã khơi dậy sự hứng thú của bản thân:

"Bí kiếp? Có phải là sách không?"

Mặc dù sống một mình trong rừng già hoang sơ không ai ngó ngàng đến, Gramas vẫn có cho mình niềm vui riêng. Cụ thể là đọc và sưu tầm sách.

Sách không phải thứ gì quá hiếm hoi ở Long giới, nhưng để Gramas có thể tìm được vài quyển là chuyện rất khó. Bởi hầu hết các cuốn sách cũ đều sẽ được bán lại cho các thư viện hoặc đem đi tái chế, rất ít khi bị ném ra bên ngoài thành trì giống các loại rác rến khác. Bằng chứng là cái tủ sách tự chế của Gramas chỉ có đúng một quyển "Khái Quát Lịch Sử Thế Giới" mà anh đã đọc đi đọc lại hàng trăm lần, mới đây thì có thêm cuốn "Nhập Môn Muay Thái" từ lần quay thưởng hệ thống.

Biết Gramas rất đam mê đọc sách, Hoàng Vĩ chỉ đành hứa hẹn đến một ngày sẽ chuyển nhượng đống công pháp đó lại cho Gramas.

Quay trở lại vấn đề chính, Hoàng Vĩ không ngu đến mức tự thân tiến lại gần Zorigtoi để kiểm tra. Lỡ mà nó chơi bài giả c·hết, chờ mình lại gần rồi bị nó múc cho phát thì coi như "húp cháo thay cơm" luôn.

Không thể mạo hiểm "hàm răng" của mình như vậy, Hoàng Vĩ quay sang hội ý với mọi người xem có biện pháp nào không.

"Được rồi, để tôi làm cho!"

Nói xong, Gramas đi tới. Từ phía sau lưng mọc ra một đôi cánh rồng lớn dang rộng hai bên, chỉ một cái phất nhẹ đã thổi bay toàn bộ khói bụi trước mắt.

Đây chính là kĩ năng [ Long Hoá ] của Long Nhân cho phép họ biến một phần hoặc toàn bộ cơ thể thành hình dạng nguyên thủy của mình. Kĩ năng này sẽ giải phóng sức mạnh thật sự của Long Nhân nhưng bù lại áp lực của nó rất lớn.

Gramas thuộc Long Chủng Dragon, chủng loài đông đúc nhất trên Long giới.

Đối với Long Nhân, đôi cánh là niềm tự hào của chính bản thân họ. Không có chuyện họ sử dụng nó cho những việc tầm phào như thế này đâu.

Nhưng Gramas thì khác, anh không cần thiết phải sống theo tiêu chuẩn mà Long Nhân đặt ra bởi chính họ đã ruồng bỏ anh trước.

Khói bụi tan đi, để lộ Zorigtoi vẫn đang đứng im bất động dẫu cho mặt đất đã không còn nguyên vẹn do [ Phá Sơn Chưởng ] gây ra.

Rốt cuộc Zorigtoi bị cái gì vậy? Thật khó lường!

Tuy nhiên, những vết nứt rõ mồn một lan khắp bộ giáp ngoài cho thấy đòn t·ấn c·ông của Hoàng Vĩ rõ ràng có hiệu quả, mặc dù chỉ gây chút thương tổn bề mặt ngoài nhưng ít nhất nó cho thấy khả năng phòng thủ của Zorigtoi không phải là vô địch.

Nếu bồi thêm vài chiêu [ Phá Sơn Chưởng ] nữa biết đâu có thể phá hủy được bộ giáp đó.

Thu lại đôi cánh của mình, Gramas nhặt một hòn đá gần đó lên, hòn đá khá lớn nhưng trong tay Gramas nó chỉ như một viên sỏi không hơn không kém.

Gramas vào tư thế rồi vận sức ném hòn đá đó về phía trước.

Bam

Hòn đá v·a c·hạm với Zorigtoi rồi vỡ tan tành, dù đã bị hư hại nhưng bộ giáp vẫn cực kỳ kiên cố, không dễ để phá hủy nó chỉ bằng vài đòn t·ấn c·ông thông thường được.

Trong lúc Hoàng Vĩ đang suy tính xem nên làm gì tiếp theo thì Akira đã vọt lên trước, trên tay hắn là thanh kiếm Nhật thường dùng.

Akira vừa chạy vừa quay đầu lại nói:

"Tiên hạ thủ vi cường! Thay vì đứng đó nghĩ xem nên làm thế nào thì t·ấn c·ông trước chẳng phải tốt hơn sao?!"

Hoàng Vĩ: "Ơ kìa, thế ban nãy ai mới vừa nâng tôi lên làm Đội trưởng đấy, cớ sao giờ lại tùy ý hành động như vậy hả?"

Cao Thiết: "Không, Akira đúng đấy. Đề phòng là tốt nhưng nếu cứ kéo dài mãi thì chúng ta sẽ bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để t·ấn c·ông."

Pugnus (Stella Voice): "Em cũng tán thành!"

Briana: "Không phản đối!"

4 trên 6 phiếu đồng tình t·ấn c·ông, Hoàng Vĩ không còn cách nào đành phải nghe theo.

Đằng nào rồi cũng phải khô máu, t·ấn c·ông trước lấy lợi thế là một điều tốt.

Thanh kiếm của Akira chém xuống, lưỡi kém loé sáng kèm theo tia lửa điện nhanh đến mức không biết từ lúc nào trên bộ giáp của Zorigtoi đã có một vết dài chạy dọc xuống từ thân trên rồi.

Akira tặc lưỡi:

"Chậc, cái lớp vỏ này đúng thật là cứng. Chém mạnh vậy mà chỉ vào được có tí, còn chưa chạm vào da thịt nữa."

Đúng lúc này, đôi mắt của Zorigtoi loé sáng, nó vung tay đánh mạnh về phía Akira nhưng đã bị hắn nghiêng người né được.

"Nhanh thật!"

Akira lộn người một vòng rồi bật nhảy về phía sau, tạo khoảng cách với Zorigtoi.

Ban nãy khi cảm nhận được mối đe doạ, [ Giáp Biến Hình ] đã tạm ngưng quá trình tiến hoá để trả lại ý thức cho Zorigtoi.

Tỉnh lại sau cơn sốc não, Zorigtoi cảm nhận rất rõ từng cơn đau lan toả khắp cơ thể mình. Nó rống lên giận dữ, nói thành tiếng:

"Loài người... Khốn kh·iếp!!!"

Akira bình thản nói:

"Hình như chúng ta chọc giận nó rồi thì phải!?"

Hết chương 175

Chương 175: Tiên Hạ Thủ Vi Cường