Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 182: Aurore d'Acier

Chương 182: Aurore d'Acier


_ _ _ _

Thanh Rapier đâm liên tục về phía sư phụ Elf với tốc độ nhanh đến mức chỉ có thể thấy dư ảnh chứ chẳng thể bắt kịp lưỡi kiếm.

[ Tốc Kiếm ] một kỹ thuật dùng kiếm cao siêu cho phép người sử dụng t·ấn c·ông ở tốc độ cao. Kỹ thuật này khá phổ biến trong trường phái kiếm thuật phương Tây.

Là một kẻ đã chui rèn kiếm thuật đến mức thượng thừa, Knight Of Swords dĩ nhiên nắm rõ kỹ thuật này trong lòng bàn tay.

Để thành thục [ Tốc Kiếm ] không chỉ cần phải điều khiển được nhịp thở, tinh thần và cơ thể một cách hoàn hảo mà còn phải có khả năng phán đoán nhanh và linh hoạt, nếu không thể theo kịp thì [ Tốc Kiếm ] sẽ trở nên vô dụng.

Tuy nhiên, là một người đã sống qua hàng thế kỉ, chinh qua rất nhiều trận chiến, sư phụ Elf đã nhìn thấu đường đi nước bước của Knight Of Swords.

Ông liên tục lách người né tránh, dẫu cho kiếm của Knight Of Swords có nhanh đến đâu đi chăng nữa cũng chẳng thể chạm được vào vạt áo của ông.

Thấy vậy, hắn kêu lên đầy kinh ngạc, trong giọng nói còn xen lẫn chút phấn khích:

"Ông giỏi thật đó Tai Dài, làm thế nào ông có thể nhìn thấu được [ Tốc Kiếm ] của tôi vậy?"

Dứt lời, một đường kiếm sắc bén vụt qua trước mặt sư phụ Elf, chỉ cách vài xen-ti-mét nữa thôi là mắt ông đã b·ị c·hém trúng rồi.

Knight Of Swords không có ý định dừng lại, tốc độ vung kiếm của hắn càng lúc càng nhanh hơn và đường kiếm càng lúc càng sắc bén hơn. Mỗi đòn t·ấn c·ông đều nhắm vào các điểm yếu hại trên cơ thể như tim, phổi, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g.

Ra chiêu tàn độc một cách thuần thục đến như vậy, chắc hẳn là Knight Of Swords đã làm chuyện tương tự nhiều lần rồi.

"Dù ở thế giới nào thì vẫn luôn sẽ có những kẻ biến chất tồn tại nhỉ?"

"Hả, ông nói gì thế hả Tai Dài?"

Xoẹt

Coong

Thanh Rapier chém tới, v·a c·hạm với [ Mana Shield ] và b·ị đ·ánh bật ra.

Chớp thời cơ, sư phụ Elf vung quyền đấm mạnh vào Knight Of Swords. Hắn đưa kiếm lên chặn lấy nắm đấm của ông, hậu quả là thanh Rapier gãy thành hai nửa còn Knight Of Swords thì b·ị đ·ánh văng ra xa, va vào một bức tường và bị đè dưới đ·ống đ·ổ n·át.

Cú đấm vừa rồi chỉ đơn giản là một cú đấm bình thường, không hề sử dụng ma pháp [ Cường Hoá ] hay Aura để t·ấn c·ông, chỉ thuần sức mạnh. Đây chính là cách biệt về tuổi đời và kinh nghiệm, dù cho Knight Of Swords có mưu ma quỷ kế gì thì cũng chỉ cần một đấm là xong hết.

Sư phụ Elf không thích g·iết chóc, kể cả khi còn ở thế giới Ma Pháp thường xuyên phải đối đầu với ma thú và lũ c·ướp thì ông cũng hạn chế hạ sát nhất có thể. Sống lâu khiến ông ngẫm ra được nhiều điều, nhất là giá trị của sinh mạng. Vậy nên, ông không có ý định kết liễu Knight Of Swords.

Mất v·ũ k·hí, lại bị đè dưới đống gạch vụn và không cử động nữa. Nếu nhìn vào sẽ nghĩ rằng Knight Of Swords đã về chầu ông bà ông vải rồi.

Tuy nhiên, diễn xuất tệ hại kiểu đó làm sao qua được con mắt tinh tường của sư phụ Elf.

"Bớt diễn lại đi nhóc con, đứng dậy mau!"

Là người đã dạy cho Rai cách vận hành năng lượng cũng như huấn luyện anh bằng phương pháp "thương cho roi cho vọt" ông hiểu rõ sinh mệnh lực của Dị Năng Giả lớn đến mức nào. Chút công kích cỡ này chả gây được thương tích gì cả đâu.

Vả lại, dù đã b·ất t·ỉnh vì bị ăn đấm nhưng nhịp thở của hắn ta vẫn ổn định đều đều, thính giác nhạy bén của Yêu Tinh cho ông biết điều đó.

Biết múa rìu không qua được mắt thợ, Knight Of Swords vọt ra khỏi mớ hỗn độn rồi nhẹ nhàng tiếp đất. Nhìn cái cách hắn nắn mấy ngón tay và bẻ khớp kêu rôm rốp là đủ hiểu đòn vừa rồi chẳng xi nhê tí nào với hắn rồi.

Vặn cổ kêu một cái "rắc" Knight Of Swords quay sang nhìn sư phụ Elf, nhoẻn miệng cười để lộ hàm răng trắng như xài Colgate lâu năm.

"He he, ông mạnh thật đó! Đúng là gừng càng già càng cay mà!"

Sư phụ Elf không có ý định nghe Knight Of Swords nói xàm, cũng chẳng quan tâm làm sao hắn biết được ông đã già dù ngoại hình trông giống hệt trai tuổi đôi mươi.

"Ngươi nói hơi nhiều so với một tên t·ội p·hạm rồi đấy, im lặng đi!"

"Well well, lạnh lùng vậy. Quả thực ai sống lâu rồi cũng khó tính nhỉ?"

Sư phụ Elf chẳng để tâm tới lời móc mỉa của Knight Of Swords, mắt ông vẫn theo dõi nhất cử nhất động bốn kẻ còn lại vẫn đang bị khống chế bởi [ Rễ Cây Ngục Tù ].

Một tên trong số chúng đã trốn thoát và Rai hiện đang đuổi theo hắn, riêng Knight Of Swords thì ông có thừa tự tin để đánh gục hắn.

Tuy nhiên, vấn đề là ở chỗ khác.

Cụ Siêng và các già làng đã bao vây khắp cõi núi rừng, không lý nào họ lại để sáu con cá lớn như thế này lọt lưới cùng một lúc được. Nếu suy đoán của ông chính xác thì hẳn hội Tarots đã có thêm đồng bọn, nếu không có số lượng đông đảo thì cũng phải là một kẻ cực mạnh mới giữ chân các cụ lại được.

Hiện tại, [ Chuông Gió ] vẫn chưa có dấu hiệu rung lên, đồng nghĩa với việc nhóm cụ Siêng vẫn ổn. Bởi nếu một trong số họ bị g·iết, toàn bộ [ Chuông Gió ] sẽ đồng loạt reo lên.

Cụ Siêng và các già làng rất mạnh, ông tin là họ sẽ không gặp nguy hiểm gì đâu.

Thấy đối phương bỏ ngoài tai lời mình nói, Knight Of Swords bĩu môi:

"Kìa, sao lại bơ tôi thế chứ?! Tôi buồn lắm đó!"

"..."

"Giả điếc luôn à? Chán thế! Đành vậy..."

Knight Of Swords nhún vai. Hắn xoè cả hai bàn tay ra như để cho sư phụ Elf thấy, chuẩn bị cho màn ảo thuật của mình.

Và "bùm" một v·ụ n·ổ chẳng biết vì lý do gì lại xuất hiện giữa không trung và tạo ra làn khói trắng, làn khói nhanh chóng tan đi để lộ một thanh Rapier mới tinh phát sáng dưới ánh mặt trời rơi xuống tay Knight Of Swords.

"Bất ngờ chưa? Đây chính là [ Aurore d'Acier* ] năng lực này cho phép tôi tạo ra vô hạn các thanh kiếm miễn là tôi có đủ năng lượng. Chưa hết, nếu tôi truyền thêm một ít năng lượng vào những thanh kiếm thì chúng sẽ khó bị phá hủy hơn đó. Thấy Dị Năng của tôi ngầu không?"

Knight Of Swords vừa cười vừa luyến thoắng luôn mồm.

Sư phụ Elf sững người vài giây, hắn ta nghĩ gì mà lại đi bô bô ESP của mình ra cho bàn dân thiên hạ biết vậy chứ? Chẳng lẽ Knight Of Swords đang âm mưu gì đó!

Góc giải ngố:

*Aurore d'Acier: tiếng Pháp, nghĩa là Bình Minh Thép.

Hết chương 182

Chương 182: Aurore d'Acier