Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 3 ăn mày

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3 ăn mày


Làm nên từ số 0, cái này quả thật rất khó.

Có thể xin được bánh bao ăn để sống đa là đáng quý, người khác không có bổn phận phải bố thí cho ngươi.

Mang tiếng đẹp đi mở rộng địa bàn, nhưng ở thành phía Đông toàn là dân nghèo, lưu lượng người qua lại ít hơn hẳn 3 hướng còn lại của tòa thành.

Dương Lãng liếc mắt nhìn phần eo của bọn hắn, cũng không mang túi.

Bang Túi Gấm không phải đeo túi, như vậy bang Bát Sắt không cần bát Sắt.

Nói xong hắn lộ ra năng nanh của mình, quả nhiên răng của hắn có mấy cái bị mài nhọn, không trách lại lấy biệt danh như vậy.

Dương Lãng nghe vậy liền lộ ra suy nghĩ.

Bang chúng ta muốn mở rộng địa bàn”.

Tên đại ca chợt nói: “không đúng, ngươi nếu là đi thăm dò tình hình sao chỉ có một mình?

Dương Lãng nghe vậy trong lòng động đậy, trong thành chỉ có hai bang ăn mày, một bang là Túi Gấm, một bang là Bát Sắt.

Hắn một thân một mình, nói ra như vậy sợ bị đối phương lấy đông h·i·ế·p ít.

“Ở đây quả nhiên có một tòa miếu hoang.

Tên ăn mày tiểu đệ thứ 2 cười nói: “vừa vặn, chúng ta đỡ phải chia sẻ căn miếu này cho hắn”.

Nếu số lượng chúng ta chênh lệch không lớn, chúng ta liền tìm cách phân chia căn miếu hoang này.

Mắt chột nghe vậy kinh ngạc: “đại ca, hắn là người bang Bát Sắt?”.

Sáng giờ chúng ta đi ăn xin một vòng một đồng cũng không kiếm được, quả nhiên là bị người chơi đểu”.

Đại ca, chúng ta thật xui xẻo bị điều đi phía Đông Huyết Lệ thành.

Nhưng gặp phải người tàn tật, như vậy liền tốt.

Có báo bang phái tự nhiên số lượng lớn hơn 1, nếu không đều là huynh đệ một nhà còn cần phải báo danh làm gì?

Dương Lãng ánh mắt liếc nhìn 3 người, tiếp tục gặm bánh bao, đồng thời nói: “muốn biết tên ta vậy ngươi nên báo danh trước mới đúng.

Dương Lãng gặm lấy bánh bao nguội, vừa ăn vừa uống một ngụm nước, cố gắng nuốt trôi cái bánh bao chay khó ăn này.

Loại người xin được đồ người khác tặng còn đòi hỏi này nọ, không cho thì quay lại mắng người từng muốn trợ giúp mình, hắn ở kiếp trước đã thấy nhiều.

Nhiệm vụ lần này xem như hủy bỏ, mang tin tức về báo lại phía trên cũng sẽ không trách chúng ta vì chúng ta điều tra ra hành động của bang Bát Sắt”.

Cả ba tên ăn mày đồng thời nhìn về phía chân bị nẹp của Dương Lãng, lộ ra một nụ cười lạnh.

Tại sao lại còn bị què? Ai lại phái người què đi thăm dò tình báo?”.

Ba người vừa vào nhìn thấy Dương Lãng đang ngồi gặm bánh bao, tên mắt chột liền ồ lên một tiếng nói: “đại ca, miếu hoang này vậy mà còn có người khác.

Dương Lãng cũng đã sớm nhận ra, phía Đông là phía đi về hướng địa bàn của Ma đạo, bởi vậy đám người có tiền ở trong Huyết Lệ thành đa số đều tập trung ở 3 hướng còn lại, nhất là phía Tây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mà Dương Lãng lúc này cũng không rảnh bận tâm mấy chuyện này, hắn đang tính toán tiếp theo làm sao để có thể kiếm tiền cải thiện cuộc sống, sau đó tìm cơ hội tiếp xúc với tông môn để tu luyện.

Hắn quay đầu lại, lúc này tên đại ca ăn mày cùng với tiểu đệ đã đứng dậy, dùng ánh mắt phẫn nộ nhìn về phía hắn, trong tay gậy gỗ bị siết chặt.

Mà đám người này cho dù đệ tử thấp nhất nếu phân cấp theo kiểu kia cũng phải đeo một túi, nhưng bọn hắn không đeo, cái này chứng tỏ cách nhận diện cấp độ đệ tử Cái bang ở Huyết Lệ thành khác với hắn hiểu biết.

===> Đánh dấu truyện để nhận thông báo ra chương sớm nhất nha mọi người

Càng dễ cho hắn làm việc.

Một tên ăn mày chột mắt vừa đi vừa nói, trong lời nói không hề che giấu sự bất mãn.

Thân hình hắn nhỏ bé gầy gò, cao chỉ khoảng mét sáu lăm, thoạt nhìn không có bao nhiêu sức lực. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn nhỏ giọng nói: “ta vừa rồi thấy căn miếu này có một cổng ở phía bên kia nữa.

Như vậy trả lời thế nào?

Như vậy tiếp theo hắn cần phải mượn thế bang Bát Sắt một chút.

Tên này hình như có chút khó chơi a”.

Nếu bọn hắn lát nữa trở về số lượng vượt xa chúng ta, như vậy chúng ta liền từ cổng bên chạy trốn.

Tên đại ca ăn mày nghe vậy lông mày nhíu lại, hắn không muốn từ bỏ căn miếu này.

Ta phụng mệnh đến thành Đông điều tra tình hình.

Dương Lãng lộ ra vẻ hung ác gằn giọng nói, mắt chột nghe vậy sửng sốt một chút, dưới chân lùi lại nửa bước.

Dương Lãng vừa làm liền trực tiếp khiến cho mấy người nhìn ra mánh khóe, sau đó biết hắn bị què.

Đệ tử Cái bang trong tiểu thuyết phân cấp theo số túi, túi càng nhiều đẳng cấp càng cao.

Dương Lãng mới vào nghề được 3 ngày, quần áo còn khá sạch sẽ, mồ hôi cũng chưa đổ quá nhiều, bởi vậy so bọn hắn tốt hơn một chút.

Còn hai ngày hôm nay hắn đi ra ngoài thử nghiệm cuộc sống của một người ăn xin, chỉ xin được một ít bánh bao chay, còn tiền thì một đồng cũng không có.

Các ngươi muốn động ta? Có giỏi cứ thử một chút.

Không cần phải nói, vừa nhìn đồng phục liền biết người cùng nghề, chỉ là thời gian hành nghề khác nhau mà thôi.

Dương Lãng nhìn sang, ba người đàn ông trung niên ăn mặc bẩn thỉu, đầu tóc rối bời, trên người phát ra một mùi hôi chua, trên tay còn cầm 3 cây gậy ngắn cùng 3 cái bát đi vào.

Chúng ta chỉ có 3 người, không chọc nổi”.

Huyết Lệ thành phàm nhân thiên tính bạc bẽo chỉ biết bo bo giữ mình, hắn đã không còn cảm thấy lạ lùng gì, cũng không trách bọn hắn.

Mắt chột nghe vậy đột nhiên cười lạnh: “đại ca, hắn bị què”.

Người ở thế giới này bị què không biết nẹp chân để cố định xương tránh vết thương chuyển biến xấu, nhưng như vậy cũng khiến người khác khó nhìn ra mình bị què nếu như ngồi im một chỗ không di chuyển.

Tên đại ca ăn mày nghe vậy nhíu mày, nếu bang Bát Sắt cũng muốn mở rộng ngay lúc này, như vậy hai bang nói không chừng sẽ phát động một trận chiến của ăn mày để tranh giành địa bàn ăn xin.

Chương 3 ăn mày

Ăn mày ở Huyết Lệ thành còn có phân chia bang phái sao? quả nhiên ở đâu có người ở đấy có giang hồ a.

Dương Lãng nghe vậy trong lòng âm thầm may mắn, 2 tên ngu xuẩn này, đem thực lực của bọn hắn để lộ ra hết, quả thật trí thông minh không cao.

Chúng ta trước ở lại đây, mắt chột ngươi chịu khó ra cổng canh chừng.

Dương Lãng lạnh nhạt nói: “ta còn có mấy vị huynh đệ đi theo giúp ta điều tra, bọn hắn buổi tối mới trở lại, đều là người đến để giúp ta lập công lao.

Sở dĩ bọn hắn khẳng định như vậy là bởi vì rất nhiều ăn mày đều là người có tật, bị đánh què tay què chân sau đó không thể không đi ăn mày.

Như vậy đối phương sẽ còn đối với Dương Lãng có một ít e ngại, chưa hẳn muốn làm trò gì.

Trong lòng âm thầm suy nghĩ Dương Lãng trên mặt không chút biến hóa nào.

Nghe vậy tên đại ca ăn mày kia gật đầu đi tới hỏi: “huynh đệ, ngươi tên gì?”.

Quy tắc đơn giản như vậy cũng không biết?”.

Đảm bảo ngày mai đại ca ta sẽ dẫn người tới lấy mạng c·h·ó của ba người các ngươi”.

Dương Lãng âm thầm thở ra một hơi, lấy bánh bao ra ăn tiếp.

Ba tên này vừa tới đây không xin được đồng nào cũng là chuyện bình thường, dù sao Dương Lãng 2 ngày hôm nay cũng giống bọn hắn, làm gì có đồng nào.

“đúng vậy, hắn ở bang Bát Sắt có vẻ có hậu trường. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ba người đều là ăn mày, bởi vì đề phòng bị người bắt nạt nên tập hợp chung một chỗ, lâu dần thành một nhóm nhỏ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đột nhiên, giọng nói của tên đại ca ăn mày vang lên: “ngươi nếu trâu bò như vậy tại sao lại ăn bánh bao chay?”.

Tất cả bọn hắn đều là người dưới trướng đạ ca ta.

Tên mắt chột nghe vậy gật đầu, hắn đi về phía cổng, bắt đầu ngồi quan sát tình huống.

Dương Lãng nghe vậy trong lòng thầm nói một tiếng quả nhiên là như thế, hắn dừng lại động tác ăn uống, đem bánh bao cất vào trong áo nói: “được rồi, thật ra ta chính là địch nhân của các ngươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tên đại ca ăn mày nghe vậy cười ha ha: “ta là Răng nhọn, người của bang Túi Gấm. Còn ngươi?”.

Đây chính là lúc lòng tốt cùng những loại người có tâm tính xấu xí này gặp nhau.

Kiếp trước đất nước hắn sinh sống có đại dịch, xã hội bị giãn cách, mọi người không thể đi mua thực phẩm.

Nếu là 3 bang, đối phương sẽ phân vân không biết là bang nào trong 2 bang còn lại, sẽ hỏi lại một lần nữa.

Bọn hắn ba người vậy mà bị một tên tiểu tử ăn mày bị què dọa lùi, đáng giận.

Tên này, phải c·h·ế·t.

Cao nhất chính là Trưởng lão 9 túi, Bang chủ.

Xung quanh đây chỉ có chỗ này là có thể ở lại, chúng ta không thể nhường ra chỗ này được”.

Mà trả lời là người của thế lực đối địch, kéo da hổ, như vậy khả năng cao cũng sẽ lại đánh.

Tên ăn mày đi ở giữa thân cao chừng mét bảy, so với hai tên còn lại nhìn đỡ hơn một chút, bởi vậy hắn được tôn làm đại ca.

Nhưng lại thêm khoảng một tuần, lúc đó hẳn là hai bên không khác bao nhiêu.

Mạo nhận là đồng đội, đối phương hỏi một ít tin tức tương quan như ngươi hoạt động ở đâu, dưới trướng ai, phân khu nào.... không trả lời được lập tức liền lộ ra, lúc đó cũng sẽ bị đánh.

“đại ca, hay là thôi đi.

Nhà hắn làm bánh bao là bánh bao thịt, ít ra ăn còn có chút cảm giác chắc bụng.

Dương Lãng động tác khựng lại, trăm tính vạn tính, cuối cùng lại lộ ở chỗ này.

Bọn hắn đến đây đã xem như là đi khai hoang, nếu không có nơi ở tốt một chút để bị dính mưa dính nắng, như vậy một trận ốm liền có thể khiến bọn hắn mất mạng.

Hôm nay gặp ba vị huynh đệ ở đây không bằng chúng ta trước làm quen, sau đó ta sẽ gia nhập bang Túi Gấm, trở thành huynh đệ với 3 vị?”.

Mà đại ca cùng tên tiểu đệ thứ 2 thì ngồi xuống một góc, nghỉ ngơi lại sức.

Dương Lãng nói: “ta chỉ là người mới, ngưỡng mộ danh tiếng của bang Túi Gấm đã lâu, nhưng chưa có cơ hội gia nhập.

Ở Huyết Lệ thành cũng không phải chỉ có duy nhất Dương Lãng là ăn mày, cũng không phải chỉ có một ít tên ăn mày, mà là có nhiều.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 3 ăn mày