Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 114: Ừm, sao lại có mùi nhà xí

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 114: Ừm, sao lại có mùi nhà xí


Bảo đọc xong tin nhắn, nhíu mày nghĩ:

Sau hơn một tiếng đồng hồ ồn ào, Thành tự nhiên thấy bụng có chút không ổn. Hắn nhăn mặt, nhìn xung quanh rồi nhã nhặn hỏi nhỏ một bác trai trong nhà: (đọc tại Qidian-VP.com)

Hương có chút xấu hổ, nhưng là người có bản lĩnh, cô nhanh chóng lấy lại phong độ. May mà trước đó cô đã xem qua báo cáo. Sau một nhịp thở, Hương cất giọng rõ ràng, đầy tự tin:

Thành chưa kịp phản ứng thì... "Ùm!" – Một tiếng động lớn vang lên.

Khi đến nơi, hắn nhìn thấy chiếc cầu tiêu cá tra huyền thoại, nổi tiếng của miền Tây. Vừa ngồi xổm xuống, Thành cảm thấy thư thái như bao mệt mỏi đều được cuốn trôi theo gió:

Đến khi tiệc tàn, mọi người lần lượt ra về. Bảo có chút ngà ngà say, lảo đảo trở về căn phòng mà gia đình Vy Vy đã sắp xếp cho hắn và Thành.

"Ừm, thằng này về tắm rửa ngủ sớm rồi à?"

Tin nhắn tiếp tục được gửi đến.

Bà bắt đầu liếc mắt về phía mấy cô cháu gái chưa chồng trong nhà, khiến mấy người ngồi gần đó đỏ mặt tía tai. Nhưng chưa kịp nói gì thêm, Vy Vy nhanh chóng chen vào:

Bà nội Vy Vy hơn 70 tuổi, mái tóc bạc phơ và làn da đồi mồi của tuổi già, đang nắm chặt tay Bảo. Bà vừa cười vừa nói, giọng nhẹ nhàng nhưng đầy chân thành:

Cả nhà đang nhậu trong kia giật mình dừng lại trong giây lát, nhưng rồi lại tiếp tục cười nói như chẳng có gì xảy ra.

“ Vy Vy, phóng viên thường trú Minh Bảo Media đưa tin tại miền Tây. Ơ kìa sao lại giật điện thoại em, trả đây…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đặng Thu Hương: "Tình hình bên đấy rối ren như vậy, các em đã đính chính lại hay tìm phương án đối phó nào chưa? Có cần chị giúp không?"

Ngồi ở vị trí Giám đốc Truyền thông nhưng tay cô lại đang lén lút bấm điện thoại dưới bàn.

Gió thổi nhè nhẹ qua, mang theo mùi đồng quê mát rượi. Thành vừa nhắm mắt vừa ngâm nga bài hát yêu thích, như thể đang ở trong một tiệm spa cao cấp.

Thằng Em Trời Đánh gửi một video ngài giám đốc đang tung tăng lội nước ở một con rạch, nhưng khuôn mặt nhăn nhó, tay đang bị một con cua kẹp vào không ngừng dãy dụa. Có thể nghe được giọng nói của Vy Vy:

Tại buổi họp Hội đồng quản trị của Tập đoàn Cường Thịnh Tây Bắc, không khí trang nghiêm bao trùm cả phòng họp lớn. Mọi người đều tập trung cao độ vào các báo cáo, chỉ trừ Đặng Thu Hương.

“Vậy thì may ra chỉ có hoa hậu mới xứng với giám đốc thôi!”

“Dạ, bác ơi, nhà vệ sinh ở đâu ạ?”

“Cô ta giỏi thật, nhưng trước sau gì cũng phải lập gia đình, theo chồng mà thôi. Đáng tiếc, cậu em trai kia lại quá kém cỏi, giá mà cô chị này là con trai thì mọi chuyện đã khác…”

Ngài giám đốc nằm xuống, mũi hơi nhíu nhíu “Ừm, sao lại có mùi nhà xí” nhưng vì quá mệt rồi. Thế là hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Đúng lúc đó, từ vị trí trung tâm của buổi họp, Chủ tịch Tập đoàn Cường Thịnh Tây Bắc, người có giọng nói đầy uy quyền, vang lên với âm thanh trầm ấm nhưng rõ ràng, sắc bén, một kiểu nói đặc trưng của những người đã tại vị lâu năm ở vị trí cao:

Còn Bảo, đang ngồi giữa đám đông đang bị họ hàng nhà Vy Vy vây kín, bất ngờ nhận được tin nhắn từ Thành:

Nhìn thấy Thành đã nằm trên giường từ lâu, Bảo thở phì phò, mệt mỏi thả mình xuống giường:

Các cô cháu gái họ hàng Vy Vy, kể cả Khánh An, nghe xong đều đồng loạt lườm Vy Vy đầy khó chịu.

“Con nhỏ nó còn trẻ người non dạ, mong giám đốc giúp tụi tui trông nom, bảo ban nó lên người, nội đội ơn giám đốc nhiều lắm.”

"Không có gì thoải mái bằng đải ía kịp thời!" (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dạ, nội cứ yên tâm ạ, đây là trách nhiệm của bọn con, nội không phải lo lắng gì đâu ạ.”

Hương hơi giật mình, ngẩng lên. Trước mắt cô là hàng chục cặp mắt đang đổ dồn vào mình, tất cả đều chờ đợi.

“Dừng, nội đừng làm mai cho ảnh nữa, người ta còn bận gây dựng sự nghiệp. Con nói cho nội biết, ở cái nước này người thích anh Bảo á, dài từ Bắc chí Nam luôn…”

"Thằng béo hôm nay không có võ đức, để lãnh đạo ngồi lại bị quây thế này." Nhưng không suy nghĩ thêm nhiều, Bảo tiếp tục nâng ly cùng mọi người, giữ không khí vui vẻ.

Còn Thành, nằm kế bên, giả vờ ngủ nhưng mồ hôi hột đầm đìa. Trong đầu hắn chỉ có một suy nghĩ: "Ngày mai phải kín đáo đưa tiền đền bù cho ba Vy Vy gửi nhà bà nội, nhờ chú ấy giữ kín chuyện này. Mất mặt c·h·ế·t đi được..."


"Tao hơi khó chịu, về nhà Vy Vy trước. Mày ở lại cứ từ từ nhé."

Nhưng đúng lúc đó, chiếc cầu tiêu bắt đầu phát ra những tiếng kẽo kẹt kỳ lạ.

Thằng Em Trời Đánh : "Mà sao chị lại quan tâm tụi này dữ vậy? Hay chị từ chức chỗ bố đi, sang đây chơi với bọn em cho vui. Trai đẹp bên này bao ngắm luôn, cả ngày miễn phí nhé!"

Xong xuôi, hắn đứng dậy, thở phào nhẹ nhõm, vừa xếch quần xong lại vươn vai còn lẩm bẩm:

Bà nội Vy Vy nghe xong liền gật gù hài lòng: (đọc tại Qidian-VP.com)

"Con nhỏ này sao lại đi bàn lùi như vậy chứ, phù sa không chảy ruộng ngoài, đạo lý này nó không biết sao!" - Họ thầm nghĩ.

"Đang tung tăng trên trời, gặp mây xanh hôm nay xuống chơi... Ui, thoải mái quá! Không ngờ cái cầu tiêu cá tra trong truyền thuyết lại 'chill' đến vậy."

Đặng Thu Hương: "Cút !!!"

“E hèm, Giám đốc Truyền thông có ý kiến gì cần bổ sung không?”

Vy Vy ngồi bên cạnh bà nội, tay vung trái vung phải, khiến gió bay tung tóe khắp nơi. Bà nội nghe xong mắt tròn mắt dẹt, cứ "Ồ, vậy sao, trùi ui ghê vậy...". Bà trầm trồ:

Trên tai Hương còn đeo một chiếc airpod nhưng tóc đã che đi khiến không ai nhìn thấy. Trên màn hình điện thoại, một cuộc trò chuyện tin nhắn hiện lên.

Hương xem đoạn video không khỏi mỉm cười, có vẻ mọi chuyện vẫn ổn, nhìn Bảo vẫn chơi vui vẻ thế kia cơ mà.

Buổi tối tại nhà ông bà Vy Vy thật sự náo nhiệt, cứ như cả dòng họ đều đã tụ tập lại để chuẩn bị tiễn cháu gái trước khi cô lên đường. Mấy mâm cơm đã được dọn sẵn, tiếng nói cười rôm rả vang khắp ngôi nhà.

Tất cả các thành viên trong phòng họp đều giơ tay nhất trí, chỉ còn mỗi Hương vẫn đang cúi gầm mặt vào chiếc điện thoại, ngón tay lướt nhanh trên màn hình.

Không chỉ Bảo, mà Thành và chị Dương trợ lý cũng được tiếp đón vô cùng nồng nhiệt. Thành tỏ ra rất đại khí, ăn to nói lớn, hào hứng tiếp rượu với họ hàng Vy Vy, khiến cả mâm cười vang không ngớt.

Cả họ hàng Vy Vy vỗ tay trầm trồ, không ngừng xuýt xoa khen ngợi. Rồi Bảo bị kéo vào mâm cơm, giới thiệu các món ăn quê nhà trong khi họ hàng Vy Vy thi nhau hỏi han, cười nói rôm rả.

Thằng Em Trời Đánh: "Bảo nói không cần quan tâm. Hình như nó có cách xử lý rồi sao ấy chị, thấy nó tự tin lắm. Giờ còn đang ở miền Tây đi... bắt cua chơi này." (đọc tại Qidian-VP.com)

"Video mới nhất từ chiến trường đồng quê cho thấy, ngài Tư Bản đang có một cuộc chiến không cân sức với một kẻ thù bất ngờ: chú cua đồng. Nhìn kìa tay anh ấy bị cua kẹp đến mức mặt mày méo mó, tay chân giãy giụa khiến tôi không nhịn được cười, hí hí"

Không hổ là con gái của Chủ tịch, đã lấy bằng thạc sĩ từ nước ngoài về, lại còn thông minh nhạy bén thế này. Thế nhưng, nhiều người trong hội đồng vẫn thầm nghĩ:

Chủ tịch bất giác liếc sang con gái mình, thở dài trong lòng: "Hôm nay nó sao vậy, mất tập trung quá." Ông hắng giọng một cách rõ ràng:

“Dạ giới thiệu với các bác, cô chú, đây là anh Bảo, giám đốc của cháu Vy, nay nhân tiện đi công tác ghé thăm quê mình.”

“Báo cáo Chủ tịch, tôi thấy cần bổ sung một vài điểm…”

Thấy Bảo bắt đầu ngượng ngùng vì bị bà nội và Vy Vy đẩy lên cao, ba của Vy Vy nhanh chóng kéo anh sang bàn nhậu, vừa cười vừa nói lớn:

“Phương án tổ chức Đại hội cổ đông về cơ bản là vậy. Mọi người có ý kiến gì không? Nếu không có thì xin biểu quyết."

Bác trai chỉ về phía cuối vườn, nơi có một chiếc lán nhỏ. Thành bước vội ra, vừa đi vừa rón rén như sợ mình không kịp.

Bảo giật mình, rồi vội vàng đáp lại, cố gắng trấn an:

Ánh mắt cô dán chặt vào màn hình, chẳng mấy bận tâm đến những gì mọi người đang thảo luận.

“Tốt, tốt. Nói vậy thì nội yên tâm rồi. Mà giám đốc có bạn gái chưa, ở đây chúng tôi có…”

Chương 114: Ừm, sao lại có mùi nhà xí

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 114: Ừm, sao lại có mùi nhà xí