Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 87: Hãy làm việc thật chậm rãi, để deadline có thể đuổi kịp bạn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Hãy làm việc thật chậm rãi, để deadline có thể đuổi kịp bạn


"Thật đấy, nơi này có không khí rất thoải mái, không giống văn phòng nào khác tôi từng thấy! Họ còn treo mấy câu khẩu hiệu rất 'nghệ thuật' và đậm chất vui tính của Mr. Hoàng nữa chứ!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Ý tưởng "reaction người nước ngoài thử đồ ăn vặt Nam Quốc" đã hiện ra trong đầu cô.

“Hai vị cứ tự do thăm thú văn phòng, xem xét tình hình hoạt động của chúng tôi. Văn phòng rất rộng, tha hồ khám phá, chơi chán thì về. Còn hợp tác có gì thì mình gặp lại vào... sang năm cũng được!"

Sau khi thưởng thức xong những bức tranh cổ động treo tường đầy tính nghệ thuật và sáng tạo, Benjamin và David tiếp tục hào hứng khám phá các khu vực khác của công ty và ngày càng tiến dần đến khu vực studio.

"Ôi trời, tôi nhớ ra rồi! Tôi có cuộc họp online với người ngoài hành tinh để bàn về kế hoạch xâm lược Trái Đất! ! Phải trở lại phòng làm việc họp ngay! Nhưng đừng lo, hai vị cứ bình tĩnh.”

“Việc hôm nay chớ để ngày mai, hãy để ngày kia hoặc tuần sau cũng được”

Mang theo đống đồ ăn vặt đủ loại đến studio từ đầu giờ chiều, Vy Vy hào hứng chuẩn bị cho màn quay. Tuy nhiên, khi đến nơi, studio trống trơn chẳng có một bóng người.

“Hãy làm việc thật chậm rãi, để deadline có thể đuổi kịp bạn.”

“Đừng để công việc chiếm hết thời gian của bạn, bạn sẽ không còn thời gian để sống.”

Đây là một loạt các slogan cổ động mà ngài giám đốc đã phải nhiều ngày nát óc mới nghĩ ra, để cho các nhân viên của mình có động lực mà lười biếng.

"Mr. Bảo, tôi nghĩ chúng ta cần quay lại việc chính – bàn hợp tác giữa Apple và quý công ty!"

"Không không, Benjamin! Thuốc lào rất nặng, không giống như xì gà đâu. Tôi nghe nói nhiều người hút xong còn b·ất t·ỉnh đấy!”

Nhưng trái với dự đoán của Bảo, chỉ vài phút sau, Benjamin từ từ tỉnh lại, sau khi được mọi người dìu lên, vỗ lưng và uống vài ngụm nhân trần, với mặt đầy kinh ngạc. Hắn nhìn quanh, rồi đột nhiên cười lớn:

David hào hứng bước quanh khu làm việc, nhìn thấy những bức tranh động lực treo trên tường, bỗng dưng anh cười tươi rói và quay sang Benjamin:

“Cứ thử đi, yên tâm không có vấn đề gì đâu, nếu đã thích thì phải trải nghiệm chứ!”

Vy Vy hôm nay diện bộ đồ năng động với quần jeans rách nhẹ, áo thun trắng in hình chú mèo dễ thương, mái tóc dài cột cao và đôi sneaker cá tính.

David và Bảo nhìn nhau đầy khó hiểu. Benjamin không chỉ không giận, mà còn hỏi liền ông chú:

Ông chú trung niên nào biết tiếng Anh, cứ tưởng Benjamin khen mình đẹp trai nên cười ha hả vỗ vai hắn không thôi.

Để lấy thực hiện điều đó, Vy Vy quyết tâm lên kế hoạch quay một video mới kết hợp với bộ phận sáng tạo nội dung trên YouTube.

Sau màn nước mắt cá sấu kể khổ, Khải Trường cuối cùng cũng đồng ý cho nhân viên về hỗ trợ quay chụp và tìm khách mời cho Vy Vy, khiến cô vui vẻ trở lại.

"Ồ, giám đốc Bảo đúng là người bận rộn! Nhưng thật sự, chúng tôi rất cảm động khi anh dành cả buổi trưa để tiếp đón chúng tôi. Quả thực không ngờ một người điều hành công ty như anh lại có tính cách hài hước như vậy! Tôi nhớ lần trước tôi đến, văn phòng còn treo biển đi nghỉ mát đến mùa đông!" (đọc tại Qidian-VP.com)



“Wow! Wow! Chưa bao giờ có cảm giác như thế này! Mọi thứ như xoay vòng, mà lại... sảng khoái thật kỳ lạ! Cái thứ này thật... độc đáo!"

Bốn người trở về văn phòng truyền thông Minh Bảo khi đã gần 14 giờ chiều. Bảo trong lòng thầm nghĩ.

Bảo vội vàng cười gượng, nói vài lời chào tạm biệt rồi nhanh chóng chuồn vào phòng riêng, thầm nghĩ, “Mong là hai ông thần này chơi chán rồi biến đi cho yên chuyện!”

David nhanh chóng phiên dịch và giải thích một loạt tranh động lực của truyền thông Minh Bảo treo trên tường như:

“Họ chơi vui quên cả mục đích đến đây là để bàn hợp tác rồi chăng?”

"Thứ này có bán ở đâu không? Tôi muốn mua mang về Mỹ Quốc!"

Nhắn tin cho Khải Trường, Vy Vy mới biết cả tổ đã ra ngoài quay ngoại cảnh, khiến cô ỉu xìu hẳn.

"Anh kia, làm ơn chỉnh giúp em cái phông nền chút nhé. Cho sáng lên nào! Còn chú này..." - cô quay sang Benjamin, "Làm chuột bạch thử đồ ăn luôn nhé! Đừng lo, toàn món ngon thôi!"


"Trời ơi, nhanh vậy!" - Vy Vy nghĩ, ngỡ đây là người mà Khải Trường cử đến.

"Trời ơi, may quá! Hai anh vào vị trí luôn giúp em nhé! Quay nhanh để tối em còn livestream nữa!"

Hai vị khách nhìn nhau, không giấu nổi sự ngỡ ngàng, Mr. Hoàng đây lại nói sảng gì vậy? Không phải, chắc hẳn ngôn ngữ của giới trẻ Nam Quốc, kiểu chơi chữ nào đó.

Benjamin gật gù đồng ý, chăm chú ngắm nhìn những poster và hình ảnh tranh động lực sáng tạo treo khắp các bức tường. Quả thật đúng với phong cách của Mr. Hoàng.

“Thành công chỉ là tương đối, nhưng thất bại thì rất tuyệt vời.”

Benjamin gật gù, rồi mắt sáng rực lên. Hắn chẳng thèm suy nghĩ gì thêm, quay sang Bảo đang ngồi thả lỏng:

Benjamin và David cũng không ngờ rằng họ lại bước vào một căn studio. Vừa định cất lời chào hỏi, thì Vy Vy đã nhanh nhảu lên tiếng:

Benjamin cũng bật cười, giọng đầy cảm kích:

"Email là một loại tài nguyên quý hiếm, hãy sử dụng nó một cách tiết kiệm."

Ngài giám đốc nghĩ đến điều gì đó, không chút do dự, nhìn Benjamin bằng ánh mắt đầy cổ vũ: (đọc tại Qidian-VP.com)

Bảo nhíu mày, che miệng để giấu nụ cười: Haha, lần này chắc chắn hắn sẽ rất mất mặt, nổi giận bỏ về thôi! Mình coi như lừa hắn một vố mà, chấm dứt hợp tác đi!

Benjamin và David nhìn quanh, cảm thấy nơi này tràn đầy sức sống với không khí trẻ trung và năng động.

"Anh thật sự biết cách tạo ra những khoảnh khắc bất ngờ! Không ngờ văn phòng này lại vui vẻ đến vậy. Chúng tôi sẽ tự khám phá thêm, không làm phiền anh đâu!"

“Hãy tưởng tượng bạn là một đám mây, trôi lững lờ trên bầu trời và không cần làm gì cả.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Bảo khẽ nhíu mày, cơn nhức đầu ngay lập tức ùa đến. Ngài giám đốc mau chóng tiếp tục kéo dài thời gian, giả bộ vỗ trán như vừa nhớ ra điều gì đó rất quan trọng:

Benjamin ngã ngửa ra khỏi ghế nhựa, nằm sóng soài trên mặt đất trong tiếng cười khúc khích của mọi người xung quanh.

Vy Vy quyết định sẽ chăm chỉ hơn nữa để nếu mở lời với giám đốc sẽ dễ dàng được ngài tư bản đồng ý và đỡ bị ăn chửi.

David Nguyen biết rõ "uy lực" của thuốc lào, liền bật người ra ghế cảnh báo:

Ngay khi khói thuốc vào đến phổi, đôi mắt Benjamin mở to, mặt bắt đầu tái xanh. Cả người hắn như chìm vào trạng thái "lơ lửng" chưa từng có, rồi bỗng nhiên... phịch!

"Mr. Hoàng, tôi có nên thử cái này không?"

“Hết giờ làm mời ra về... để mai còn vào làm tiếp.”

Các nhân viên của truyền thông Minh Bảo khi nhìn thấy họ đều mỉm cười thân thiện, chẳng ai ngăn cản họ thăm thú văn phòng, dù rõ ràng có chút tò mò về hai vị khách này.

Nhưng ngay khi bước vào cửa, David bỗng nhớ ra và nhắc nhở:

Chờ đợi chưa đến 5 phút, Vy Vy đã nghe thấy tiếng cửa studio mở ra. Cô ngạc nhiên khi thấy hai người: Một anh chàng lạ mặt và một ông Tây râu quai nón.

Benjamin và David đứng hình, ngơ ngác nhìn nhau, chưa kịp hiểu chuyện gì. Vy Vy chỉ huy rất hăng hái:

Chương 87: Hãy làm việc thật chậm rãi, để deadline có thể đuổi kịp bạn

David Nguyen khẽ nhíu mày, rồi đột nhiên cười phá lên:

Nhưng Benjamin đã quá hứng khởi để nghe lời cảnh báo của David. Hắn cầm lấy điếu cày từ tay ông chú, vân vê ít thuốc vào điếu, châm lửa, rồi đưa lên môi hít một hơi thật sâu.

Cô vừa đến công ty vào đầu giờ chiều sau một buổi livestream kéo dài đến tận khuya hôm qua và đang lo lắng về vụ cá cược với Hanni. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 87: Hãy làm việc thật chậm rãi, để deadline có thể đuổi kịp bạn