Ta Ở Hiện Đại Làm Huyền Học
Bạch Bàn La Bặc
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 32: Tuyệt vọng chờ c·h·ế·t
“Cô đưa ảnh và sinh thần bát tự của em ấy cho cháu.”
“Con mang bạn học lên trên chơi đi, đừng…” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nhưng, nhưng mà…” Mẹ Hứa Nhu do dự, bà ấy liếc mắt nhìn qua Thẩm Thanh vân đạm phong khinh, lỡ như là giả bà ấy không phải sẽ lãng phí thời gian sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lòng Hứa Nhu run rẩy nhắm mắt lại, đôi mắt vừa đau vừa sưng, hai ngày trước đã khóc khô nước mắt, bây giờ chỉ cảm thấy tuyệt vọng, mà người phụ nữ chán ghét bọn họ khóc, cho nên cô bé không còn dám rơi lệ.
Thẩm Thanh thấy vậy nói: “Hay là mọi người nghe xem cháu nói có đúng không, rồi suy nghĩ xem có nên tin tưởng lời của cháu không nhé ạ. Lúc Hứa Nhu mười tuổi từng xảy ra tai nạn, xương đùi bị thương nằm viện một tháng. Lúc mười lăm tuổi yêu đương bị hai người phát hiện, hai người không ngăn cản, nhưng kết quả vẫn thất bại.”
Em họ của Quan Nghênh Ti - Hứa Nhu năm nay vừa mới bước vào Đại học, đúng là thời điểm bừng bừng hứng thú, vừa được nghỉ thì hẹn bạn học chuẩn bị đi du lịch. Mà Hứa Nhu ngày thường rộng rãi hoạt bát, từng ra ngoài chơi cùng bạn nhiều lần từ cấp ba, cho nên ba mẹ Hứa sau khi biết người đi cùng, rất yên tâm để cô bé đi.
“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta bây giờ đi ngay thôi.” Quan Nghênh Ti tiếp lời.
Quan Nghênh Ti là bạn học cùng lớp với cô, quan hệ không thân mật bao nhiêu, nhưng cũng không xa lạ, Thẩm Thanh đi theo cô ấy vào bên trong, vừa nghe lý do của chuyện này.
Ba mẹ Quan đều mắng một tiếng.
“Nghênh Ti!”
“Mà trước Hứa Nhu, hai người từng có con, xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên không giữ được.”
Ngoại trừ hai người bọn họ, ở trên sô pha còn hai người trung niên khá tiều tụy, vẻ mặt tuyệt vọng lại hết hy vọng mà lau nước mắt.
Ngôi chùa này rất nổi tiếng, cho dù là thời gian làm việc cũng có rất nhiều người đi đến thắp hương hứa nguyện. Lại vô cùng linh nghiệm, bất luận là cầu con hay là cầu nhân duyên sự nghiệp, phần lớn đều có thể thành công. Bởi vậy không thiếu người ngàn dặm xa xôi đến thỉnh nguyện.
“Tiểu Nghênh!”
Bởi vì ông ấy làm cảnh sát quá nhiều năm, lúc răn dạy người có loại cảm giác chính nghĩa.
“Được được được, hai đứa mau đi đi.” Ba Quan đưa bọn họ ra cửa.
“Ông ồn ào cái gì?” Người phụ nữ nhìn qua ưu nhã bên cạnh ông ấy đánh ông ấy một cái: “Con gái mang bạn đến thì làm sao? Tiểu Nghênh, đưa bạn con lên trên đi.”
Chỗ Hứa Nhu đi du lịch là ở thành phố S, nơi đến cuối cùng là chùa miếu xung quanh vùng ngoại thành của thành phố S.
Ba Quan nháy mắt ấp úng không nói gì nữa.
Chương 32: Tuyệt vọng chờ c·h·ế·t
Thẩm Thanh gật gật đầu.
Thẩm Thanh đang ở trên giao lộ cao tốc đến thành phố S, phía trước xảy ra tai nạn xe cộ đi rất chậm, đoàn người nôn nóng đi qua trạm ETC, chạy theo hướng dẫn đến ngôi chùa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người phụ nữ kia đang soi gương, mặc sườn xám màu đỏ, eo nhỏ như liễu, tóc đen búi trên đầu, nhìn qua vô cùng mỹ lệ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba mẹ Hứa lo lắng, bọn họ chỉ có một đứa con gái bảo bối là Hứa Nhu, nếu xảy ra chuyện gì thì hai vợ chồng bọn họ phải làm sao? Nghĩ đến nhà thân thích là người trong cục cảnh sát, vội vàng gọi điện thoại xin giúp đỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay cả mẹ Quan cũng mang theo một tia không bằng lòng nhìn Quan Nghênh Ti: “Tiểu Nghênh, đừng thêm phiền.”
Thẩm Thanh rũ mắt bấm tay tính một phen.
“Đại sư! Đại sư tôi tin tưởng cháu, chúng tôi, chúng tôi bây giờ xuất phát ngay được không?” Mẹ Hứa Nhu nôn nóng nói.
Mẹ Hứa Nhu miễn cưỡng cười nói: “Ti Ti, ý tốt của con mợ đã nhận rồi.”
“Trong mệnh của em ấy thật sự có một kiếp này, chẳng qua không nguy hiểm đến tính mạng, quẻ tượng thể hiện Hứa Nhu vẫn còn ở chỗ du lịch không biến động, chắc còn ở nơi cuối cùng trước khi biến mất.”
Quan Nghênh Ti thấy vậy nói: “Cậu ấy không phải đến chơi, cậu ấy là đại sư con tìm đến, vô cùng lợi hại, có thể tính ra Nhu Nhu ở đâu!”
Hứa Nhu chính là một người trong đó, khác với những người khác, cô bé đến cầu vận khí, bởi vì cô bé tin chỉ có vận khí tốt, chuyện mình muốn đều có thể thực hiện, chẳng qua cô bé không nghĩ đến sẽ xui xẻo gặp được chuyện thần quái.
Quan Nghênh Ti nhìn Thẩm Thanh, sợ cô tức giận, vội vàng giải thích: “Thật mà, cậu ấy ở lớp con, không, vô cùng nổi tiếng ở trên internet, mấy người thử xem đi.”
Mẹ Hứa Nhu cuống quít mở điện thoại ra, tìm ảnh chụp của mẹ con hai người ra, sau đó lại báo thời gian sinh ra Hứa Nhu.
Thẩm Thanh nhìn bọn họ tuy trong miệng nói muốn thử, nhưng trong mắt không có ánh sáng, gật gật đầu: “Cháu tận lực ạ.”
“Mấy người sợ cái gì? Tôi cũng không muốn lấy mạng của mấy người, chỉ là mượn chút khí của mỗi người thôi.” Tiếng nói của cô ta uyển chuyển, như ca như hát.
“Dù sao, dù sao bây giờ cũng không có cách gì khác.” Cô ấy nhắm mắt cắn răng nói.
Cô ta nhìn bộ dáng sợ hãi của mấy người, thật sự cảm thấy không thú vị, xoay đầu lại, mắt mang tình tố mà nhìn cây trâm bích ngọc trong tay.
“Anh, Nghênh Nghênh nói có đạo lý.” Mẹ Hứa lau khô nước mắt đứng lên cười khổ nói: “Dù sao chúng ta cũng không có đầu mối, không bằng ngựa c·h·ế·t còn chạy chữa như ngựa sống, lỡ như gặp được cao nhân chân chính thì sao.”
Ba Hứa cũng đứng lên sửa sang biểu cảm trên gương mặt nói: “Cô gái này, có thể giúp chúng tôi tìm được Nhu Nhu không?”
Hai ngày trước vừa đến 12 giờ đêm, nữ quỷ sẽ câu hồn của bọn họ dẫn đến một rạp hát, thân thể cũng sẽ không tự chủ mà hát tuồng dưới sự khống chế của nữ quỷ, ngay sau đó sẽ có khí trắng nhè nhẹ bay ra từ người bọn họ vọt xuống dưới.
Thật lâu sau, thấp giọng thở dài nói: “Tướng quân… của em…”
Vé máy bay và vé tàu cao tốc đều đã hết, rất may chỉ cách khoảng 300 km, lái xe nhanh thì hai tiếng là đến nơi, thời gian sung túc.
Những lời này mới chân chính chấn kinh bốn người trung niên ở đây, mẹ Hứa Nhu nhìn ba Hứa một cái, chuyện này bọn họ không nói cho người khác, chỉ có mấy người lớn biết được, bây giờ lại bị tính ra!
Mấy ngày hôm trước cũng không có gì kỳ lạ, mỗi ngày Hứa Nhu đều sẽ gửi tin nhắn cho bọn họ, cho đến ngày thứ tư cô bé gửi tin nhắn nói muốn đi tham gia một hội chùa có lẽ sẽ không xem điện thoại. Ba mẹ Hứa cảm thấy trường hợp náo nhiệt như vậy cũng rất bình thường, nhưng ai biết từ sau đó lại không có tin tức, tìm thế nào cũng không tìm thấy, hỏi các bạn đồng hành thì thấy nói đã tách ra từ hôm kia.
“Thật vậy sao?” Ba mẹ Hứa xoa nước mắt sáng lên, đợi đến khi nhìn thấy Thẩm Thanh lại rơi xuống, thậm chí càng thêm u ám.
Ba Quan vừa mới cúp máy đã thấy con gái mang theo một nữ sinh trẻ tuổi xinh đẹp đi vào, lập tức nhíu mày nói: “Nghênh Ti! Bây giờ đã rối loạn như vậy còn mang bạn con đến nhà sao? Thêm phiền!”
Cô bé đang rúc trong một chiếc giường cũ kỹ, xung quanh còn có hai người đàn ông và hai người phụ nữ, tất cả đều mặc đồ diễn, vẻ mặt hoảng sợ mà nhìn người phụ nữ đưa lưng về phía các cô ấy.
Ba Hứa nhìn mấy người nói: “Anh, chị dâu, mọi người không cần đi đâu, chúng em đi cùng đại sư là được.”
Tuy nữ quỷ nói không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng ai sẽ tin lời của một con quỷ chứ, dưới tình huống phương tiện thông tin hoàn toàn không nhạy, chạy lại không chạy được, tất cả đều tuyệt vọng chờ c·h·ế·t.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.