0
Hyuga Netero lúc này chẳng biết lại từ đâu kiếm ra một chiếc xe ngựa sau đó cứ như vậy đánh xe đi tới Đại Danh Phủ.
Đại Danh Phủ tên đầy đủ là Hoả Quốc – Đại Danh Phủ.
Tại Ngũ Đại Quốc ở thời kỳ này mỗi quốc gia đều sẽ có một Đại Danh Phủ của mình, có thể coi như thủ phủ quốc gia, là nơi phồn thịnh nhất của quốc gia.
Đại Danh Phủ không phải nơi mạnh nhất nhưng tuyệt đối là nơi phồn thịnh nhất hơn nữa ở Chiến Quốc bình thường cũng sẽ . . . không có chiến loạn xung quanh Đại Danh Phủ.
Chiến Quốc ở Nhẫn Giới tuy loạn nhưng cũng có luật lệ của riêng nó, ví như các thế lực đều hạn chế t·ấn c·ông Đại Danh Phủ chẳng hạn.
Mặt mũi cùng thế lực của Đại Danh là một việc, quan trọng nhất là .. . Đại Danh Phủ nếu gặp chuyện thì lấy ai làm kinh tế ?
Nhẫn Giả cho dù mạnh thì cũng phải ăn cơm uống nước, cũng cần sinh hoạt, cần bình dân cung phụng.
Không thể nào bắt Nhẫn Giả đi cày ruộng, chặt củi, tưới tiêu gì gì đó, cho dù đám bọn họ quả thật có thể làm được việc này.
Có một số gia tộc sẽ tự mình ‘nuôi’ một đám phàm nhân cung phụng ví như nhà Hyuga của Netero chẳng hạn nhưng không phải gia tộc nào cũng làm như vậy.
Nhà Hyuga dù sao cũng là đại tộc, đổi lại các gia tộc có phần nhỏ hơn thì tính sao ? ví như nhà Nara chẳng hạn ?.
Dạng gia tộc như nhà Nara quả thật cũng không nuôi dưỡng phàm nhân, kinh tế sinh hoạt đều phụ thuộc rất lớn vào Đại Danh Phủ.
Đây chỉ là mặt ngoài, chỉ là nhu cầu lương thực sinh hoạt thiết yếu, Đại Danh Phủ có thể đối với các gia tộc cung cấp càng nhiều thứ ví như thuốc men, v·ũ k·hí, quặng sắt, tiền tài .. .
Lấy nhà Senju làm ví dụ, bọn họ là một trong Tứ Thượng Tộc của thời Chiến Quốc, trong lãnh địa của nhà Senju cũng không thiếu phàm nhân, sinh hoạt về cơ bản là không cần lo lắng nhưng nhà Senju y nguyên có rất nhiều giao dịch, đi lại rất mật thiết với Đại Danh Phủ.
Nguyên do bởi nhà Senju không thiện rèn sắt, không thiện rèn đúc v·ũ k·hí, càng không thiện làm kinh tế.
Đừng nói nhà Senju, phải đến 90% số gia tộc nhẫn giả ở Nhẫn Giới không thiện làm kinh tế, bọn họ có thể kiếm ra tiền nhưng phương thức kiếm tiền không nhiều thậm chí thu vào không đủ chi ra.
Càng không thông giao thương, không có quá nhiều cách để tiền sinh ra càng nhiều tiền.
Cho nên Đại Danh Phủ thường thương đều là chưởng quản kinh tế của cả một quốc gia, là đầu não kinh tế của cả một quốc gia, các gia tộc trong quốc gia cứ mỗi 3 tháng đều sẽ nhận được một bút ‘tài chính’ từ Đại Danh Phủ để duy trì cùng phát triển.
Muốn triệt để đánh sập một quốc gia thì cũng không cần nhắm đến gia tộc nhẫn giả mạnh nhất làm gì cho mệt, cứ cường công Đại Danh Phủ là xong.
Tuy vậy hành động này . . . quá mất nhân tính đồng thời cũng quá ‘phá game’.
Hôm nay ngươi đánh Đại Danh Phủ của ta, ngày mai ta tập kích Đại Danh Phủ của ngươi, vậy còn chơi cái gì ?.
Diệt xong Đại Danh Phủ, ngươi đi quản dân chúng ? ngươi đi giao thương ? ngươi đi khai khoáng ? ngươi đi làm kinh tế ?.
Nhẫn Giả tuy không nói ra nhưng mỗi khi nghĩ đến việc này đều sẽ đau hết cả đầu, so với học nhẫn thuật còn khó gấp mấy lần.
Cho nên không tiến đánh ‘Đại Danh Phủ’ đã thành quy ước của Ngũ Đại Quốc sau đó trở thành quy ước chung của Nhẫn Giới.
Sau này kể cả khi thời Chiến Quốc kết thúc, khi mà quyền lực của Đại Danh kém rất nhiều thì cái quy ước này vẫn còn dù sao . . . Đại Danh vẫn cần tồn tại để ‘làm kinh tế’.
Nhẫn giả là v·ũ k·hí, là chiến lực nhưng Đại Danh mới là quản dân sinh.
Bất kể là Thế Chiến lần 1, lần 2, lần 3 hay thậm chí lần 4 cũng không ai đi động Đại Danh.
Dĩ nhiên cái này không có nghĩa là Đại Danh Phủ tuyệt đối an toàn, ở cái thời đại mà không có bất cứ cơ chế biện pháp nào chế tài nhẫn giả thì tỷ lệ nhẫn giả làm loạn vẫn rất lớn, việc có nhẫn giả tập kích Đại Danh Phủ q·uấy n·hiễu cuộc sống của dân chúng không phải không có thậm chí có không ít.
Mấy cái này mang tính ‘cá nhân’ nhiều hơn là ‘tổ chức’ đồng thời cũng bởi vậy mà có không ít gia tộc nhẫn giả tự động chuyển về Đại Danh Phủ đóng vai trò thủ hộ nơi đây, cũng coi Đại Danh Phủ làm nơi sinh sống.
Netero thậm chí còn biết được một bí mật đấy chính là Đại Danh Phủ có . . . siêu nhẫn, không phải một vị mà tận hai vị.
Không phải Đại Danh Phủ nào cũng có lực lượng lớn như vậy nhưng Hoả Quốc xác thực là có, tại Hoả Quốc thì trong Đại Danh Phủ có hai vị ‘khách’ một vị đến từ nhà Senju, một vị đến từ nhà Uzumaki.
Thông tin này quả thật không có bao nhiêu người biết nhưng Netero vốn là v·ũ k·hí bên cạnh Noboru, có những việc Noboru biết thì Netero cũng sẽ biết.
“Hai vị siêu nhẫn, cũng thật sự trâu bò”
“Cũng không biết đây là hai vị đại nhân vật nào ? chẳng nhẽ là gia chủ đời trước của tộc Senju cùng Uzumaki ?”.
Nghĩ đến đây, Netero khẽ lắc đầu, hắn cảm thấy không đúng lắm dù sao theo những gì Netero biết thì hai vị gia chủ đời trước của hai gia tộc này đều bảo vệ tộc địa, cũng không ngoại phóng ra ngoài.
Gia chủ hiện tại của nhà Senju tất nhiên là Senju Hashirama, gia chủ của nhà Uzumaki thì đương nhiên cũng là Mito.
Hai vị này có thể nói là tuổi trẻ tài cao, 20 tuổi đã có thể tung hoành chiến trường chứ đừng nói thời điểm hiện tại, cũng vì vậy Hashirama cùng Mito thường xuyên đóng quân ở bên ngoài, việc bảo vệ gia tộc đều đẩy cho tiền bối trong nhà hay cụ thể ở đây là lão tộc trưởng.
“Nói như vậy, nhà Senju ít nhất có 4 vị siêu nhẫn ? dù sao Tobirama đại khái cũng ở đẳng cấp này”
“Nhà Senju như thế thì kình địch Uchiha cũng không thể thua kém dù sao chênh lệch 1 vị siêu nhẫn thì sao có thể coi là thực lực tương đồng ? bởi thế nhà Uchiha cũng nắm giữ số lượng siêu nhẫn tương đương”
“Nhà Uzumaki cùng Hagoromo có thể bằng hoặc ít hơn một chút, ta thiên về phương án sau hơn dù sao thời đại này vẫn thuộc Senju cùng Uchiha chủ đạo”
“Bởi thế cho nên nhà Uzumaki cùng nhà Hagoromo cũng sẽ nắm giữ khoảng 3 vị siêu nhẫn”.
“Không thể trêu vào, không thể trêu vào”
Netero lẩm bẩm đồng thời kéo mũ trùm đầu của mình xuống càng thấp, che kín nửa khuôn mặt của hắn.
Dĩ nhiên hắn hiện tại vẫn đeo mặt nạ có điều mặt nạ Jhin đã đổi thành mặt nạ Lee Sin.
Trước đó hắn khắc mặt nạ Jhin là bởi . . . rảnh rỗi lại thêm đây là tướng tủ của hắn kiếp trước, hắn đối với anh tứ có tình cảm tương đối đặc biệt.
Tuy vậy khắc mặt nạ không phải việc dễ dàng nhất là khi Netero mỗi lần cử động tay đều đau đớn vô cùng, công sức cả tuần cũng chỉ khắc xong mặt nạ Jhin.
Hiện tại thương thế hắn tốt hơn, khắc một tấm mặt nạ Lee Sin coi như cực tiện tay.
Ngoài ra Netero còn cẩn thận dùng băng vải che kín toàn bộ khuôn mặt mình, đến đôi mắt cũng che lại để đảm bảo dù mặt nạ gỗ b·ị đ·ánh nát cũng không ai nhận ra hắn.
Cho dù hợp thể với Lee Sin thì khuôn mặt hắn vẫn không thay đổi nhiều cho nên Netero sợ nhất bị người phát hiện diện mạo thật.
Netero cũng phát hiện ra một điểm thú vị, không rõ đây có phải ‘thiên phú’ của Lee Sin không đấy chính là cho dù hắn nhắm đôi mắt lại, đưa bản thân về trạng thái ‘mù’ thì Bạch Nhãn vẫn có thể hoạt động như thường.
Nhờ điểm này mà Netero mới quyết định băng bản thân mình kín mít.
Cũng phải nói thêm một điểm, hiện tại đã qua 4 ngày kể từ khi hắn rời khỏi nhà Hyuga, thương thế của Netero đã tốt hơn nhiều lắm, hắn chưa thể hồi phục tới thượng nhẫn nhưng trung nhẫn thì vẫn đạt tới.
Hắn lúc này cũng không trong trang phục Lee Sin – Tuyệt Vô Thần mà là đổi thành Lee Sin – Thầy Dòng.
Netero không thích bộ trang phục này lắm nhưng nó đủ kín đáo, có cả mũ trùm đầu, tương đối hợp với chuyến hành trình này của hắn dù sao chuyến này Netero cũng đi đến Đại Danh Phủ.
Hệ thống đối với Netero vẫn rất có nhân tính, trang phục toàn bộ ‘Free’ hơn nữa không cần biến thân thành Lee Sin cũng có thể mặc trang phục Lee Sin dù sao trang phục . . . cũng không liên quan gì đến chiến lực, thuần tuý vì làm đẹp.
_ _ _ _ _
Một người một chiếc xe ngựa, đói thì ăn, mệt thì nghỉ, tiến độ di chuyển của Lee Sin không nhanh.
Trên đường Lee Sin cũng không ngại dùng Bạch Nhãn quét một vòng, tìm ‘quái rừng’ để tiến hành đi săn.
Cứ như vậy hắn phải đi thêm 3 ngày nữa mới tới địa phận Đại Danh Phủ đồng thời thương thế của hắn đã chính thức khỏi hắn – ít nhất là ở mặt bên ngoài.
Bên trong Lee Sin vẫn có ám tật nhưng đây đã là tốt lắm rồi, bình thường hắn muốn hồi phục đến trạng thái này phải cần 3- 5 năm tĩnh dưỡng cộng thêm đủ loại dược liệu nhưng hiện tại Netero chỉ cần 7 ngày ‘farm rừng’.
Hắn chính thức đạt đến mục tiêu đầu tiên – thực lực quay về cấp bậc thượng nhẫn.
Nắm giữ thực lực thượng nhẫn, Netero tự tin hơn không ít, hắn cũng tăng tốc độ xe ngựa nhưng mục tiêu của hắn lại không phải tiến vào đại thành mà là đi đến một thôn xóm.
“Thôn xóm này thật mẹ nó khó tìm, không phải ta có Bạch Nhãn thì sẽ cực tốn thời gian, cho dù ta có mua qua tình báo của bọn họ đi nữa”
Netero đi đến nơi này đã là 1h sáng, trời lúc này nhá nhem tối, hắn cũng không tiện vào trong thôn cho nên chủ động đánh xe ngủ lại ngoài bìa rừng.
Hắn bắt đầu ở phụ cận đặt bẫy, đặt đủ loại báo động, tiếp đó mang xe ngựa ẩn dấu, lại tìm một thân cây thích hợp tiến hành ẩn thân.
Mấy cái này thuộc về ‘kỹ năng sinh tồn’ của nhẫn giả.
Hô hấp của Netero bắt đầu trở nên đều đều, cả người hoà vào cảnh quan xung quanh, thân thể hắn thậm chí dung nhập vào thân cây, nhìn từ bên ngoài căn bản không phát hiện ra.
Biến thân thuật mà thôi, hạ nhẫn nào đều có thể làm được, không có gì đáng nói.
Duy trì biến thân thuật nguyên một đêm đối với Charka của Netero cũng không có vấn đề gì, mà đây cũng biến thành thói quen của hắn, hắn đã không còn ‘đi ngủ bình thường’.
Mỗi lần muốn nghỉ ngơi đều dùng biến thân thuật sau đó ẩn vào môi trường xung quanh.
Giấc ngủ của Netero cũng không sâu, làm nhẫn giả nhất là nhẫn giả ở thời Chiến Quốc lại có ai có thể say giấc nồng ?.
Netero thậm chí có thể làm được một bên ‘thiu thiu’ ngủ, một bên mở mắt.
Đây không phải năng lực đặc biệt của Netero mà là nguyên chủ liều đi ra, rất nhiều thành viên phân gia của nhà Hyuga cũng liều ra kỹ năng này.
Bất kể cạm bẫy, cơ quan hay cái gì đó tương tự cũng sao sánh được Bạch Nhãn ? có Bạch Nhãn thì người nhà Hyuga mới dám đơn thân ngủ một mình ở môi trường bên ngoài.