Netero bước đi không nhanh tựa như một người bình thường mà thôi.
Theo hắn bước đi, tiếng chuông rung lên nhè nhẹ, tiếng chuông buổi sáng sớm vẫn rất dễ làm người khác chú ý.
“Xin dừng bước”.
Ở ngoài cửa thôn đương nhiên có nhẫn giả bảo vệ.
Nếu như gia tộc Kaguya chưa từng thiếu thượng nhẫn thì gia tộc Kurama chưa từng thiếu trung nhẫn.
Chỉ canh cửa thôi vậy mà có tới 2 trung nhẫn.
Ở Chiến Quốc vốn không nên nhìn mặt mà bắt hình dong, chỉ nhìn mà nói rất ít người có thể phán đoán ra thực lực đối thủ, đây cũng không phải tu tiên giới mà còn có cái trò nhìn một lần là ra thực lực của nhau.
Tuy vậy gia tộc Hyuga lại có thể phần nào đó làm được việc này dù sao Bạch Nhãn có thể nhìn được mật độ Charka của một người.
Thượng nhẫn cùng tinh anh thượng nhẫn rất khó phân biệt, muốn biết trình độ thì phải đánh qua mới biết được nhưng dưới thượng nhẫn thì Bạch Nhãn cứ nhìn là chuẩn, rất khó ra sai số.
“Hai vị, nơi này là thôn Kurama đúng không ?”
“Tại hạ là y sư lang thang, nghe tiếng nhà Kurama đã lâu muốn mua một chút thảo dược”.
Chuyến này Netero thậm chí còn mang theo hòm thuốc, chuẩn bị tương đối kỹ càng.
Nghe được Netero tự nhận là y sư, hai trung nhẫn nhìn nhau, trong ánh mắt bớt đi vài phần đề phòng nhưng vẫn nhìn thật kỹ Netero.
Dù sao . . . y sư bình thường nào có ăn mặc như hắn ?.
Mặc trang phục Lee Sin Thầy Dòng, xác thực không giống y sư.
“Đây đúng là thôn Kurama, lại không biết các hạ muốn thảo dược gì ?”.
Một trong hai trung nhẫn mở miệng nói.
Netero cũng thuận theo mà báo vài loại thảo dược, đều là thuốc đắp trị thương.
Nghe Netero xác thực gọi ra tên vài loại thảo dược hơn nữa còn có phần quý hiếm, hai trung nhẫn mới dần tin tưởng hắn.
Thời đại này không phải y sư thì rất khó nói ra tên thảo dược dù sao đại đa số nhẫn giả không quan tâm mấy cái này.
“Vậy xin các hạ ở ngoài thôn chờ một lát, để tại hạ đi gọi người”.
Trung nhẫn vừa lên tiếng kia lại nói sau đó hắn quay người về phía sau gọi vài kẻ trẻ tuổi chạy tới, hướng về mấy người trẻ tuổi nói gì đó để đám người kia quay về trong thôn giúp hắn truyền lời.
Netero cũng rất nhàn nhã chờ đợi dù sao hắn không gấp hơn nữa hắn cũng tiện thể mà hỏi.
“Hai vị, tại hạ chuẩn bị đi đến Đại Danh Phủ, không biết từ đây đến Dại Danh Phủ lại phải đi bao lâu ?”.
“Từ đây tới Đại Danh Phủ ? cái này phải xem tốc độ của y sư nhưng chậm cũng chỉ khoảng 5-6 tiếng, nếu nhẫn giả chúng ta di chuyển thì cũng chỉ mất 1-2 tiếng”.
Khi Netero nói Đại Danh Phủ, hai nhẫn giả tự động hiểu đấy là ‘nội thành’.
Đại Danh Phủ thật ra cũng có thể ví như Hà Nội, xung quanh Hà Nội có các vùng ngoại thành như Sóc Sơn hay Hà Tây chẳng hạn, mấy nơi này trên lý thuyết đều thuộc Hà Nội nhưng khi nhắc tới Hà Nội thì người ta chỉ nghĩ đến các quận nội thành.
Đại Danh Phủ cũng như vậy, rõ ràng gia tộc Kurama đang ở trong Đại Danh Phủ nhưng tự bọn họ cũng không nghĩ như vậy, trong mắt bọn họ chỉ có nhập thành mới là tiến vào Đại Danh Phủ.
Cũng phải nói một chút, Đại Danh Phủ là một toà thành lớn.
Rất hiếm kiến trúc ở thời Chiến Quốc này xây dựng như một toà thành trì nhưng Đại Danh Phủ của mỗi quốc gia đại khái đều là dạng kiến trúc này.
Nguyên chủ đã đi qua Đại Danh Phủ, theo ký ức của nguyên chủ bản thân Netero tất nhiên cũng biết Đại Danh Phủ tròn méo ra sao.
Đại khái là một toà thành trì xây dựng theo phong cách Nhật Bản, tường thành cũng không cao, nơi cao nhất chỉ khoảng 2m.
Tường thành không có giá trị bảo hộ, cũng không có chỗ cho cảnh binh đứng tuần tra, chỉ có khu vực cổng thành được xây lớn một chút, cao khoảng 4m, trên cổng thành mới có vệ binh đứng chắn.
Thành trì – cổng thành hay vệ binh vốn không phải nhắm vào nhẫn giả, tác dụng duy nhất là cho người bình thường nhìn thấy ‘tiêu ký’ biết nơi này là ‘Đại Danh Phủ’ cũng coi như cho Đại Danh một chút mặt mũi, tăng thêm một phần uy quyền.
Nhẫn giả bình thường tuy có thể dễ dàng lướt qua tường thành nhưng đại đa số vẫn chân thật đi vào cửa thành, không đến mức không tuân quy củ của Đại Danh.
“Vậy không biết tại hạ vào Đại Danh Phủ có thể gặp gỡ Đại Danh ?”
Netero lại hỏi, nghe hắn hỏi xong hai nhẫn giả kinh ngạc nhìn nhau sau đó đồng thời khẽ cười.
“Vị y sư này, ngài muốn gặp Đại Danh làm gì ? người bình thường là không thể gặp Đại Danh, cho dù nhẫn giả chúng ta cũng vậy”.
Netero nghe xong khẽ thở dài một tiếng, gật gù tỏ ra hiểu.
Hắn. . . đương nhiên hiểu hơn nữa hắn còn gặp qua Đại Danh.
Thân là hộ vệ của gia chủ nhà Hyuga, muốn chưa từng gặp mặt Đại Danh cũng khó.
Muốn gặp Đại Danh vậy ngươi ít nhất phải có người dẫn tiến hoặc bản thân ngươi đủ nổi tiếng nếu không xác thực không gặp được.
_ _ _ _ _ _
Netero đứng trò chuyện cùng hai trung nhẫn được một lúc thì có tiếng bước chân vang lên, rất nhanh một người trung niên xuất hiện trước mặt hắn.
Trung niên này tự giới thiệu mình tên là Harumo, ở trong thôn có thể coi như quản sự, dược liệu trong thôn hầu hết đều qua tay hắn xử lý.
Harumo lần đầu nhìn thấy Netero cũng có cảm giác kỳ lạ, không chỉ từ ăn mặc mà còn từ mặt nạ hắn mang.
Y sư bình thường sao lại đeo mặt nạ ? tuy thế Harumo đúng là không nghĩ nhiều dù sao .. . nhà Kurama cũng có tự tin nhất định.
Nhà Kurama không thiếu trung nhẫn thậm chí không thiếu thượng nhẫn, tại trong lãnh địa của nhà Kurama xác thật không có nhiều người có khả năng làm loạn.
Netero rất thoải mái đi theo Harumo vào thôn, đối phương cũng không có ý tứ dẫn hắn đi xem khắp thôn mà là đi thẳng đến một nhà kho nằm ở phía tây thôn.
Nhà kho không lớn, đại khái khoảng 200m2, đây là nơi nhà Kurama chứa dược liệu.
Nhà kho thoạt nhìn cũng không kiên cố thậm chí còn là nhà tranh phủ rơm bên trên, khả năng bắt lửa tương đối cao, đặt ở trong thôn khác thì đây là rất không hợp cách dù sao ai lại chứa thảo dược vào loại nhà kho này ?.
Tuy vậy với nhà Kurama lại khá bình thường, cho dù nhà kho thật sự phát hoả đi chăng nữa đám người nhà Kurama cũng có thể giải quyết.
Như đã nói, huyết kế giới hạn của nhà Kurama có phần đặc thù, bọn họ có thể để ảo thuật của mình ngưng thực, đưa một phần ảo thuật đi vào thực tại.
Loại huyết kế giới hạn này không có tên, bình thường cũng không nhiều người biết dù sao nhà Kurama sống rất điệu thấp, kể cả là nguyên chủ đã kề vai sát cánh với tộc nhân Kurama thì cũng không rõ năng lực của bọn họ.
Nếu không phải Netero đọc qua Naruto vậy hắn cũng khó mà biết sức mạnh thực tế của dòng họ này, cũng bởi vậy Netero tự mình đặt tên cho huyết kế giới hạn của nhà Kurama là . . Ảo Độn.
Netero xuất thân từ nhà Hyuga, hắn dĩ nhiên hiểu một chút y thuật, không dám nói là đại y sư nhưng mấy cái như . . . nắn xương, xoa bóp, băng bó v·ết t·hương thì Netero đều làm được hơn nữa còn làm tương đối tốt.
Tộc nhân nhà Hyuga chỉ cần chịu đọc sách y dược trong gia tộc, đi ra bên ngoài thấp nhất cũng là một y sư tiêu chuẩn cho nên Netero cũng không tính là giả vờ giả vịt.
Trên đường đi đến nhà kho, Netero cùng Harumo lại trò chuyện, Harumo đối với hắn hỏi khá nhiều vấn đề liên quan đến y thuật nhưng lại không làm khó được Netero.
Dù sao . . . bàn về y lý, nhà Hyuga vượt xa nhà Harumo.
Nhà Hyuga ném tới hiện đại tuyệt đối có thể mở bệnh viện nhưng nhà Kurama cùng lắm mở một . . . cửa hàng bán thuốc mà thôi.
Netero tại gia tộc Kurama tiêu tốn khoảng 200 ngàn Ryo mua thuốc, hắm thậm chí mua xuống không ít sâm núi, thuốc chất đầy rương gỗ sau lưng hắn.
Harumo sau khi nói chuyện với Netero lại thêm nhìn hắn xếp dược liệu vào rương gỗ đâu ra đấy, từng loại thảo dược chia thành từng ngăn riêng biệt, cuối cùng triệt để tin tưởng Netero là y sư.
“Lee Sin y sư, sau này nếu ngài lại muốn mua dược liệu vậy chúng ta có thể giảm giá cho ngài, gia tộc Kurama chúng ta đối với y sư luôn luôn hữu hảo”.
Harutmo đối với Netero tươi cười, sau khi hai người từ nhà kho đi ra, Harumo còn chủ động kết giao với Netero một chút.
Về phần cái tên Lee Sin, đây tất nhiên là Netero báo ra tên của mình, cái này cũng không có gì cần che đậy cả.
Danh tiếng của hắn mấy ngày nay cũng từ chợ đen truyền ra ngoài, đã bắt đầu có chút danh tiếng nhưng chỉ dừng lại ở việc . . . có một kẻ gọi là Lee Sin ‘hư hư thực thực’ nhận nhiệm vụ đi săn đầu gia chủ nhà Sarutobi mà thôi.
Có lẽ tên của hắn đã được nhà Sarutobi nhớ kỹ thậm chí tên của hắn đã xuất hiện trước mặt Đại Danh Hoả Quốc nhưng . .. chỉ thế mà thôi.
Lùi lại một bước mà nói, kể cả Harumo nghe qua cái tên này, hắn lại có thể làm gì ?.
Chẳng nhẽ còn có thể chủ động công kích Netero ? nhà Harumo cũng không phải là chó nhà Sarutobi, việc nhà Sarutobi lại làm sao liên quan đến bọn họ ?.
“Harumo các hạ, ta chuyến này trừ mua dược liệu ra . . . còn có mục đích riêng”.
“Ta muốn đi gặp Hoả Quốc Đại Danh, ta từ hộ vệ bên ngoài nghe được người bình thường rất khó gặp Hoả Quốc Đại Danh cho nên muốn cầu Harumo các hạ chuyển lời đến tộc trưởng nhà mình, ta hy vọng được tộc trưởng nhà Kurama dẫn tiến”.
Harumo đang tươi cười, nghe Netero nói vậy thì không khỏi giật mình.
“Lee Sin các hạ, không biết các hạ muốn gặp mặt Đại Danh làm gì ? hơn nữa tộc trưởng nhà chúng ta hiện tại cũng . . . “.
Harumo lập tức có ý từ chối dù cho nhà bọn họ có thiện cảm với y sư nhưng giới hạn chỉ là chiết khấu tiền mua thảo dược thôi, làm sao lại mang theo người lạ dẫn tiến đến gặp Đại Danh ?.
Nhung Harumo cũng không có cơ hội nói hết câu đã nghe Netero đáp.
“Ta nguyện ý dùng 1 triệu Ryo ra thuê tộc trưởng gia tộc Kurama giúp ta dẫn đường, dù nơi này tới Đại Danh Phủ chỉ vài tiếng đồng hồ nhưng ta vẫn rất lo lắng”
Harumo bị Netero chặn họng, miệng hắn vẫn hơi há ra sau đó rất nhanh mang lời chuẩn bị nói nuốt xuống.
“Khụ, khụ, tộc trưởng nhà chúng ta hiện tại cũng vừa vặn rảnh, để tại hạ dẫn các hạ tới gặp mặt tộc trưởng một lần”.
Harumo không thể không sửa lời nói dù sao . .. 1 triệu Ryo . . rất lớn.
Đừng nghĩ Netero vừa rồi nhoắng cái mua hết 200 ngàn Ryo mua thảo dược thì nghĩ gia tộc Kurama kiếm tiền dễ dàng, phải biết Netero chọn thảo dược đều là nguyên liệu quý thậm chí hắn còn cầm vài cây sâm núi, đều có mấy chục năm tuổi.
Thảo dược quý thì cũng thôi đi nhưng sâm núi mấy chục năm tuổi ngươi nghĩ dễ kiếm ? cả năm nhà Kurama mới đào được vài cây mà thôi.
1 triệu Ryo thậm chí đã là 1/3 tích luỹ cả đời của nguyên chủ.
Đường đường tinh anh thượng nhẫn hơn chục năm mới tích luỹ được 3 triệu Ryo, 1 triệu Ryo làm sao không quý ?.
0