Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 56: Thu Đồ.

Chương 56: Thu Đồ.


Netero đối với hai người đệ tử của mình thật ra không có quá nhiều chờ mong bởi bất kể Ryuji hay Aiko cũng không phải tuyệt thế thiên tài gì.

Cho dù một trong hai đứa bé thật sự thức tỉnh IP thì lại có thể thế nào ? gia tộc Kurama nói chung vẫn chịu rất nhiều hạn chế, kể cả thức tỉnh IP đạt đến đỉnh cao nhất của gia tộc này cũng không bằng nhà Uchiha thức tỉnh một đôi mắt mangekyou sharingan.

Nhà Uchiha mỗi đời đều có vài ba người thức tỉnh được mangekyou sharingan, nhà Kurama lại lấy cái gì so ?.

Thế cho nên Netero không đặt quá nhiều kỳ vọng vào đệ tử của hắn, hắn thu đồ là vì hợp ý.

Hợp ý của Netero cũng như hợp ý của Lee Sin.

Lee Sin trong vũ trụ Liên Minh Huyền Thoại có thu đồ không ? cái này Netero không biết nhưng hắn biết nếu Lee Sin có thu đồ thì vị này càng coi trong tâm tính hơn là tư chất bởi Lee Sin đã từng vì tư chất mà sai lầm qua.

Đêm về khuya, hai đứa bé Ryuji cùng Aiko đã sớm đi ngủ.

Hơn 20 ngày qua, sinh hoạt của đám bé con đã thành quỹ đạo, mỗi ngày dậy sớm tắm rửa ăn sáng sau đó 9h bắt đầu luyện quyền, một mực luyện đến 9h tối, giữa buổi được ăn bữa cơm, đến tối lại được một bữa cơm, cuối cùng . . đều lên giường ngủ.

Một ngày cực độ mệt mỏi, đám trẻ con đến cả thời gian tắm rửa cũng không có, chỉ cần ăn xong, đặt lưng lên giường đều sẽ ngủ không biết trời đất gì.

Netero đi tới nhà riêng của đám trẻ, hắn dùng Bạch Nhãn liếc một cái liền quét tới Ryuji cùng Aiko.

Nói sao đây ? hai đứa bé này cũng không có gì để miêu tả, đứa bé 10 tuổi lại có gì đáng miêu tả ?.

Vẻ mặt non nớt, đầu tóc đều cắt ngắn, cơ thể có phần gầy còm.

Ryuji còn tốt một chút, Aiko về cơ bản cũng nhìn không ra nam nữ, nói đây là bé trai cũng có người tin.

Netero thuận tay mang hai đứa bé ra khỏi phòng, cả hai lúc này vậy mà ngủ say như c·hết, căn bản không có phản ứng gì.

Mang theo hai đứa bé, thân hình Netero nhún một cái nhưng mà cũng không phải hắn rời đi luôn mà là đi gặp qua Kuruma Kumoto .

Người này cũng vì Netero làm việc một đoạn thời gian lại kiêm ‘chăm trẻ’ mấy hôm nay, Netero cũng cần đi qua bày tỏ một chút đồng thời cũng nói với hắn mình sẽ mang Aiko cùng Ryuji đi.

Về phần những đứa bé khác, từ ngày mai cũng không cần lại tập luyện, Netero còn hào phóng cho mỗi hộ gia đình 100 ngàn Ryo.

Hắn lúc trước nghèo nhưng hiện tại .. . hắn giàu, đi ra soát một chút danh vọng cùng thiện cảm vẫn là nên.

Quan trọng là Netero có ý với gia tộc Kurama.

Ionia sau này lập quốc cũng không chỉ có một mình hắn chứ ? cho dù tính cả 2 đứa đệ tử mới thu thì lại có bao nhiêu người ?.

Nhân khẩu tại thời Chiến Quốc thật ra khá dễ kiếm, chỉ cần cho những người bình thường một nơi phát triển là được rồi, để bình dân có thể sống, có thể an bình sinh hoạt vậy nơi đó hiển nhiên là ‘nơi đáng sống’.

Bình dân dễ kiếm, nhẫn giả mới khó khăn.

Netero lại biết đi đâu tìm nhẫn giả ?.

Cho nên hắn đặt chú tâm vào gia tộc Kurama, gia tộc này không đủ mạnh mẽ để đối kháng Netero cho nên Netero có thể chậm chậm mà mưu tính hơn nữa gia tộc này rất có tương lai, chí ít tiềm năng còn có thể.

Netero biết quỹ tích lịch sử, sau này quyền lực của Đại Danh sẽ bị suy giảm nhiều lắm, thời đại Chiến Quốc kết thúc mở ra thời đại của Nhẫn Thôn.

Các gia tộc đều cần lựa chọn đồng thời cũng đều sẽ hướng về nhẫn thôn nhưng quá trình chú định cũng không yên ả, cũng sẽ có người này người kia, cũng sẽ mơ hồ, cũng sẽ hoang mang.

Nhân lúc nhà Kurama còn đang hoang mang không biết có nên gia nhập Konoha hay không, Netero mạnh mẽ kéo gia tộc này nhập vào Ionia là được rồi.

Thiết nghĩ . . . Konoha gia đại nghiệp đại, cũng sẽ không cần gia tộc nhỏ như Kurama đi ?.

_ _ _ __ _

Netero một đường mang hai đứa bé vào Y Viện sau đó cứ như vậy để hai đứa bé ngủ tiếp, bản thân lại khoanh chân tu luyện.

Hắn ở khoảng thời gian này có phần gấp rút lên đường đồng thời cũng mở rộng tầm mắt mà nhìn thấy rất nhiều thứ.

Hắn thấy Tobirama làm sao chiến đấu, hắn thấy được Mito sử dụng lực lượng tinh thần, cũng thấy dân chúng ở Phong Quốc, Sóng Quốc hay phần nào đó là Thuỷ Quốc sinh hoạt.

Đi một ngày đàng học một sàng khôn.

Netero thật sự học được rất nhiều thứ, cái hắn cần là ngồi lắng đọng lại, cần suy xét lại.

Những thứ hắn thấy được trong 20 ngày qua cũng chưa hẳn có thể làm Netero mạnh lên nhưng đây đều là tri thức.

Tri thức không phải lúc nào cũng hữu dụng nhưng . . . nhất định sẽ có lúc dùng tới.

Khoanh chân ngồi xuống, suy ngẫm về hành trình 20 ngày này, Netero cứ như vậy ngồi tĩnh toạ đấn rạng sáng.

Hắn trong đầu một mực nghĩ đến hai thứ, đầu tiên là cách thức chiến đấu của Tobirama .

Tobirama thậm chí còn chẳng thèm dùng Quái Lực Quyền của tộc Senju, chỉ đơn giản dùng sức mạnh thể chất siêu việt chiến đấu cùng Vĩ Thú, bản thân Tobirama rất ít đụng tới Quái Lực Quyền trừ khi cứng đối cứng với vĩ thú, chiêu thức còn lại cưa hắn đều thiên hướng đơn giản – trực tiếp – tốc độ cùng hiệu quả.

Cho dù không muốn thừa nhận nhưng bản thân Lee Sin cũng biết Nhu Quyền không quá thích hợp với hắn.

Nhu Quyền cùng với . . . Lee Sin không phải một đường, Lee Sin lý ra nên giống Tobirama, quyền pháp càng thêm dũng mãnh, tốc độ cùng thực dụng mà không phải ‘lấy nhu thắng cương’ như Nhu Quyền.

Có lẽ đạo lý của Nhu Quyền là đúng, cái gì mà lấy nhu thắng cương, cái gì mà tứ lạng bạt thiên cân nhưng . . . nó không hợp với Lee Sin.

“ Nếu Neji có thể sáng tạo lên Nhu Quyền Nhất Bách Nhị Thập Bát Chưởng thì ta có thể . . . đi theo con đường khác không, triệt để cải tạo Nhu Quyền sang một phiên bản tối giản hơn, trực diện hơn, sát thương cao hơn ?”

“Ví như . . . Nhu Quyền Thập Bát Chưởng ?”.

“Hoặc là . . . Hàng Long Thập Bát Chưởng ?”.

Đây cũng không phải tiểu thuyết Kim Dung nhưng Netero không phải đang vô cớ nghĩ đến.

Bản thân Lee Sin chính là ‘thần long đại hiệp’ của Ionia, hắn từ xưa đến nay đều liên quan đến rồng.

Từ trong tay Lee Sin đánh ra một bộ Hàng Long Thập Bát Chưởng . . . nghe thì vô lý nhưng cẩn thận nghĩ ra vẫn phải có vài phần đạo lý.

Tiếp theo Lee Sin nghĩ đến nhẫn thuật.

Dương độn Charka cùng Âm độn Charka rát khó khai phát nhẫn thuật, đây là thiết luật trong Nhẫn Giới.

Dương Độn đại biểu cho nhân thể, Âm Độn đại biểu cho linh hồn.

Âm Dương Độn khi kết hợp với các loại Charka khác đều có thể mang tới biến hoá kinh người nhưng tự thân chúng nó lại rất khó khai phát ra nhẫn thuật của chính mình.

Bởi nhà Hyuga đa số là Dương Độn Charka cho nên gia tộc này từ xưa đến nay rất ít dùng nhẫn thuật, cái này .. . có thể hiểu.

Tuy nhiên Netero cũng không cần một mực cắm đầu học theo gia tộc này chứ ? đầu của hắn cũng không úng nước.

Hắn còn có Phong độn Charka đây này.

Hắn lúc trước ở gia tộc không có cơ hội học đến nhẫn thuật nhưng hiện tại hắn tự do, vừa có tiền vừa có thực lực cho nên cũng muốn học nhẫn thuật, học một ít Phong độn nhẫn thuật.

Hắn cũng không cầu bản thân là thiên tài như Minato, có thể sáng tạo ra Rasengan gì gì đó, trước mắt chỉ cần nhẫn thuật bình thường là được rồi.

Sau này theo Y Viện của Netero mở rộng, theo hắn có thể nghiên cứu càng nhiều ‘hình mẫu’ biết đâu hắn có thể khai phát ra Huyết Kế Giới Hạn của riêng hắn, lấy Dương Độn Charka kết hợp với Phong Độn Charka ?.

Đối với một chút tương lai này, Netero biểu thị mình có thể chờ mong.

_ _ _ _ _

Sáng sớm tinh mơ, bé gái Aiko tỉnh sớm hơn một chút.

Tiểu Aiko đưa tay lên dụi dụi con mắt của mình sau đó từ từ ngồi dậy nhưng rất nhanh tiểu Aiko liền hốt hoảng.

Cô bé phát hiện ra, hoàn cảnh xung quanh thay đổi, ít nhất đã không còn trong phòng ngủ chung.

Cũng không đợi Aiko kịp nhìn khắp xung quanh, một âm thanh từ tính vang lên.

“Tỉnh ?”.

Tiểu Aiko theo phương hướng phát ra âm thanh quay đầu nhìn lại, cô bé rất nhanh nhìn thấy Netero.

Nhìn thấy người xa lạ xuất hiện trước mắt mình, tiểu Aiki không khỏi có phần hoảng sợ nhưng rất nhanh cô bé như nhớ ra cái gì đó thế là càng thêm hoảng hốt nhảy xuống giường, chân nhỏ vừa chạm đất đã hướng về phía Netero cung kính.

“Nhẫn giả đại nhân”.

Trí nhớ của một đứa bé thật ra không tốt lắm huống hồ đã có hơn 20 ngày không gặp mặt nhưng nàng nhớ hình thù mặt nạ Lee Sin.

Ai bảo . . . trong thế giới quan của Aiko cũng chưa từng thấy qua người nào đeo mặt nạ đây.

Biết được trước mặt mình là ‘nhẫn giả đại nhân’ Aiko cũng không còn sợ hãi dù sao theo Aiko thì nhẫn giả đại nhân cũng không đến mức hại mình đi ?.

Nàng còn nhớ rõ ‘nhẫn giả đại nhân’ hình như với tộc trưởng cùng Kumoto đại thúc hết sức quen thuộc.

“Đã dậy rồi thì gọi tiểu tử kia tỉnh dậy đi, bên ngoài cửa có phòng tắm, ngươi dẫn tiểu tử kia đi rửa mặt trước sau đó lại ra ngoài ăn sáng”

Netero nói xong chủ động đi ra ngoài phòng, hắn vì hai đứa bé chuẩn bị chút đồ ăn sáng.

Cũng phải nói một chút, toàn bộ phòng Y Viện đều xây theo thiên hướng hiện đại, bố trí trong phòng cũng không khác mấy với căn phòng tại trái đất.

Tuy Netero nhờ vào nguyên chủ dẫn đến quen thuộc cách sinh hoạt ở thời Chiến Quốc nhưng đấy là vì hắn không có cơ hội chọn lựa, nếu có cơ hội chọn . .. hắn tất nhiên muốn cuộc sống càng thêm thoải mái, càng thêm thư giãn, ai lại thích ăn khổ đây ?.

Trong Y Viện hiển nhiên là độn không thiếu lương thực, Netero lâu lắm không vào bếp nhưng hôm nay hắn thu đồ cho nên hắn cao hứng, quyết định vào bếp nấu một bữa cháo bí đỏ thịt băm.

Không phải cao lương mỹ vị gì nhưng tài nấu nướng của Netero còn có thể.

Nguyên chủ là biết nấu nướng nhưng so với Netero còn kém xa, kiếp trước Netero chính là làm đầu bếp hơn nữa là . . . đầu bếp của nhà khách chính phủ.

Trình độ nấu ăn không cần nói cũng biết.

Không lâu lắm, hai đứa bé đều cẩn thận đi ra ngoài, ra đến phòng khách liền nhìn thấy Netero đang trong nhà bếp nấu ăn.

“Đồ ăn còn chưa xong, trước ở trong phòng bắt đầu luyện quyền ta xem”.

Nghe Netero nói, hai đứa bé nhìn nhau sau đó một trước một sau cung kính nói.

“Vâng thưa nhẫn giả đại nhân”.

Hai đứa bé này vốn đang trong trạng thái ‘lạ nước lạ cái’ tuy nhiên nghe đến luyện quyền thì đều trở nên nhẹ nhõm nhiều.

Hơn 20 ngày qua, mấy đứa bé đối với luyện quyền đã không xa lạ gì, không đến mức khắc sâu vào tiềm thức nhưng cũng có thể coi là quen tay hay làm.

Cũng không biết có phải vì có sự xuất hiện của Netero không mà hai đứa bé hôm nay luyện quyền càng thêm chăm chú, ít nhất là từ sắc mặt.

Bình thường mấy đứa bé sẽ ‘tráng miệng’ bằng 1000 quyền.

Trung bình khoảng 2 tiếng có thể hoàn thành 1000 quyền tiêu chuẩn nhưng Netero cũng không có ý định để hai đứa bé tiếp tục luyện quyền, khoảng nửa tiếng sau hắn thản nhiên mở miệng.

“Nghỉ tay ăn sáng thôi”.

Bê ra ba bát cháo lớn, Netero đặt lên bàn.

Mùi cháo thơm ngào ngạt xông thẳng vào mũi mấy đứa trẻ khiến khuôn mặt hai đứa bé đều hơi đỏ lên, hai mắt sáng long lanh.

“Ăn đi”.

Không nhìn thấy Kumoto tộc thúc ở đây cho nên lời nói của Netero hiển nhiên lớn nhất, hai đứa bé tuy không hiểu sao lần nầy luyện quyền kết thúc sớm nhưng vẫn ngoan ngoãn nghe lời, ngồi xuống mà ăn cháo.

Chỉ vừa ăn miếng thứ nhất, hai đứa bé đều hơi khựng lại, Ryuji còn không nhịn được bật thốt lên thành tiếng.

“Nhẫn giả đại nhân .. . ngon quá à”.

Chỉ bàn về tài nấu ăn, Netero tin tưởng hắn có thể . . độc bộ Chiến Quốc dù sao cái thời đại này người ta chỉ quan tâm ăn no, quan tâm nhét đầy bụng, nào có thời gian thật sự học tập trù nghệ ?.

“Ngon thì ăn đi, ăn chậm một chút, cẩn thận nóng”.

Netero khẽ cười sau đó cũng bắt đầu ăn cháo.

Hắn đến thế giới này cũng phải có 3 tháng, đây là lần đầu tiên hắn vào bếp nhưng trù nghệ tuyệt đối không giảm thậm chí còn tăng.

Dù sao nhẫn giả có thể làm được những thứ mà đầu bếp làm không được.

Chẳng nói cái khác, 20 năm đao công của Netero ở kiếp trước đặt cạnh nguyên chủ biến thành. . . không ra sao cả, chỉ cần nguyên chủ chịu nghiêm túc vậy đao công còn vượt quá Netero.

Hai bát cháo bí đỏ thịt băm tuy đơn giản nhưng lại khiến hai đứa bé đối với Netero tăng hảo cảm, đối với tiểu Ryuji cùng tiểu Aiko thì cả đời này hai đứa bé còn chưa từng ăn ngon như thế.

Hai đứa bé vét sạch bát cháo, sắc mặt trở nên hồng hào, vẻ mặt khoan khoái cực kỳ.

Nhìn điệu bộ hai đứa bé này ăn xong, Netero cũng khẽ cười sau đó vì hai tiểu đồ đệ thu dọn bát đũa, tự mình rửa bát.

“Nhẫn giả . . đại nhân . . . Aiko có thể rửa bát”

“Đúng đúng . . Ryuji cũng có thể”.

Hai đứa bé thây Netero dọn bát đũa vội mở miệng nói, đối với cả 2 đứa trẻ thì việc rửa bát vốn quá bình thường, ở trong nhà đều là bọn chúng làm.

“Xem ra, Aiko thông minh hơn Ryuji một chút, cô bé này có phần tinh tế tỉ mỉ hơn, Ryuki làm việc gì cũng chậm hơn Aiko một nhịp thậm chí càng giống . . . học Aiko làm việc”.

Ở trong lòng thêm một bước đánh giá hai đứa bé nhưng mặt ngoài Netero cũng không thể hiện ra cái gì, thản nhiên nói.

“Các ngươi muốn tranh rửa bát thì ngày mai rửa, hiện tại cứ ngồi đây là được”.

Mang theo đống bát đũa, Netero cứ thế rời đi.

Hắn so sánh hai đứa bé chẳng qua là để hiểu thêm hai đứa mà thôi, cũng không so ai hơn ai kém.

Thông minh hơn một chút không đại biểu cái gì cả, thời đi học bàn về thông minh học giỏi thì Naruto làm sao sánh được Sakura ?.

Đương nhiên thông minh tỉ mỉ một chút cũng là đáng khen, ra đường không đến mức chịu người bắt nạt.

_ _ _ _ _ _

Không lâu lắm, Netero quay lại.

Thấy hắn đi tới, thấy hắn ngồi xuống, hai đứa bé càng thêm cẩn thận cúi đầu, cũng không dám ngẩng đầu nhìn hắn.

Đối với điệu bộ của 2 đứa bé, Netero tất nhiên hiểu hơn nữa còn thở dài.

Hai đứa bé này . . là tự ti.

Không thể tu luyện ra Charka sao không tự ti ?.

Một điểm này chính nguyên chủ cũng từng trải qua, không phải thành viên tông gia, trên đầu có ấn Cá Chậu Chim Lồng, sao không tự ti ?.

Nhìn điệu bộ 2 đứa bé này, Netero cảm thấy xúc động, không phải bởi vì hắn dễ dàng xúc động mà là ký ức của nguyên chủ ảnh hưởng đến tự thân hắn, thế là Netero hướng về hai đứa bé lạnh giọng.

“Ngẩng đầu lên “.

Hai đứa bé run lên, vội ngẩng đầu nhìn Netero.

“20 ngày qua, việc các ngươi làm bản toạ đều nhìn trong mắt, trong đám cùng lứa các ngươi làm là tốt nhất, chuyên chú nhất cho nên bản toạ chu hai người các ngươi làm đệ tử, sau này lại đi theo bản toạ học tập”

“Ở bên ngoài các ngươi gọi bản toạ là viện trưởng, nếu không có người ngoài có thể gọi bản toạ là lão sư”.

“Bản toạ gọi là Lee Sin, một thân thực lực thừa sức ngang dọc Nhẫn Giới, tung hoành Chiến Quốc cho nên các ngươi đã là đệ tử bản toạ vậy cũng không thể để bản toạ mất mặt”

“Hai đứa các ngươi chỉ là trẻ con, bản toạ không đối với các ngươi yêu cầu quá nhiều nhưng từ nay về sau bất cứ lúc nào cũng phải thẳng lưng, ngẩng đầu hiểu không ?”

“Đệ tử của bản toạ có thể thua người nhưng ý chí lại không thể thua”.

Chương 56: Thu Đồ.