Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 26: Tầm nhìn niệm lực
Nước lạnh rốt cuộc cũng làm cho cảm giác căng trướng trong đầu thoáng dịu đi...
Nhưng thấy hắn khổ cực như thế này nàng lại có chút không đành lòng...
"Đúng rồi, em xem này. Lần này anh đi đồn công an tìm được 1 đống v·ũ k·hí xịn xò luôn!". Hắn rất nhanh chuyển sang dụ dỗ.
"Tính dụ em hả?". Thảo hỏi?
Nếu hắn tập trung "nhìn" sẽ thấy được một góc 3D hình nón rộng tầm 160 độ ở bất kỳ hướng nào hắn muốn, không chỉ là ở sau lưng mà còn ở phía trước/trên/dưới/trái/phải, nói chung là theo mọi hướng với điểm trung tâm là cơ thể hắn. Tầm nhìn tối đa hắn thấy được là khoảng hơn 25m, xa hơn nữa thì chỉ thấy trắng đục một mảnh. Khi hắn tập trung vào 1 hướng, ở các hướng còn lại cảm giác sẽ khá mơ hồ, gần như là không "thấy" gì cả.
Không dừng lại ở đó, nàng thuận tay khều luôn 1 khẩu s·ú·n·g bắn đ·ạ·n cao su, 1 cái dùi cui điện, 1 cái bình xịt hơi cay, thêm 1 cái còng số 8 nữa, xếp thành đống ở trước mặt nàng:
...
"Thảo ơi, anh xin lỗi! Là do anh, anh sẽ không như thế nữa đâu, thật đấy!". Chả hiểu sao thấy Thảo sụ mặt như vậy, hắn cũng thấp thỏm trong lòng, không nhịn được mở miệng xin lỗi nàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Cho em hết nha! Được không, được không anh Huy?"
Hắn ở trong phòng tắm nghĩ ngợi hồi lâu, đến khi đi ra thì thấy Lan đã về rồi. Nàng còn mời Yến, Toàn, Trinh đến nhà ăn cơm. Lan, Yến và Trinh đang ở trong bếp nấu cơm, nói cười vui vẻ. Toàn thì có chút gượng gạo ngồi chờ cơm trên ghế sa lông trong phòng khách, còn Thảo thì trốn việc ở trong phòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong lúc hắn đóng đinh, Yến nghe thấy tiếng động mở cửa ra xem. Hắn lại cùng nàng nói chuyện một hồi, sau khi kiểm tra thấy cửa nẻo đã chắc chắn, hắn mới tạm yên tâm chúc nàng ngủ ngon rồi trở về nhà.
"Là xin lỗi em!". Hắn sửa đúng.
"Ừa!"
4 mắt nhìn nhau
Anh đã cố giúp mày đến như thế rồi đấy, đầu óc mày chậm lụt quá đi Toàn ơi! Hắn ở trong lòng than thở.
"Anh xin lỗi mà! Tha cho anh!"
Hắn rốt cuộc cũng đã thành thạo điều khiển siêu năng lực ở bên ngoài tầm nhìn. Từ trước đến giờ, hắn chỉ đi theo lối tư duy quen thuộc nên phụ thuộc khá nhiều vào tầm nhìn bằng mắt thường mà ít chú trọng đến tầm nhìn của niệm lực. Nhưng nếu như muốn điều khiển niệm lực ở những nơi không thể nhìn thấy được bằng mắt, thì hắn sẽ phải chuyển sang sử dụng "tầm nhìn" của niệm lực. Đó là 1 "tầm nhìn" khá kỳ lạ, trong đó hắn có cảm giác như mình đang ở trung tâm của một vùng không gian. Tùy theo hắn đưa niệm lực vươn sang hướng nào thì không gian ở đó sẽ được "chiếu sáng" rõ ràng. Không gian này có dạng lập thể 3D với hình ảnh đen trắng, nhưng không phải là hình ảnh trơn tru liền nét mà giống như là nhiều điểm ảnh nhỏ bé lắp ráp lại với nhau tạo thành...
Về đến trong nhà, hắn chọn một cái tủ cao ngang ngực ở trong bếp, dùng niệm lực bê nó ra ban công. Sau đó hắn lại mở kệ bếp, chôm của Lan tầm 20 cái bát đĩa không dùng đến để dành đập ra làm "đ·ạ·n". Hắn mang theo đống bát đĩa nhảy lên trên nóc tủ, ngồi quay lưng ra ngoài, dùng cái lưng quan sát chúng sinh!
"..."
Hắn cũng nói với Yến về việc hắn muốn thay đổi kế hoạch, dành cả ngày mai để dọn dẹp chung cư bên này. Nàng lắng nghe hắn giải thích, cũng không có gì dị nghị...
"Hòa nhé!"
Ở cái thế giới điên cuồng này, thời gian đã không còn tính bằng năm, bằng tháng, mà là bằng ngày! Liệu có ai sẽ không gấp gáp đâu? Bản thân nàng cũng vậy, yêu gấp, sống gấp, lấy chồng cũng gấp...
Ai dè hắn chỉ hôn nàng một cái rồi thôi...
45 phút sau, bữa cơm được dọn ra, cũng không có món gì quá đặc biệt: cơm, cá khô kho nước mắm, trứng chiên, cùng với một nổi nhỏ canh măng khô nấu với trứng. Tuy nhiên đây hẳn là bữa cơm gia đình ngon nhất mà 3 vị khách có được kể từ khi tận thế bắt đầu...
Ăn cơm xong, 3 vị khách cáo từ rời đi.
Về sau, hắn lục đục gần 10 phút trong phòng tắm mới vào phòng ngủ, nàng biết rõ nhưng trong lòng vẫn có chút giận chuyện của Yến. Xoắn xuýt một hồi, nàng dứt khoát mặc kệ hắn, giả vờ ngủ...
Thấy Thảo giận dỗi về phòng, hắn vội đi theo: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Haizz". Thở ra 1 hơi, hắn bước xuống tủ, đưa tay lên túm tóc cố làm dịu đi cơn đau. Lê bước nặng nề vào phòng tắm, hắn dùng ca nhựa múc một ít nước, thấm ướt khăn mặt rồi đưa lên lau đầu...
Không biết từ bao giờ, Lan đã mở mắt, nằm nghiêng người ở bên cạnh nhìn hắn chăm chú...
Đầu hắn đau nhức dữ dội, toàn thân ướt đẫm mồ hôi...
Hắn rất nhanh làm ra phản ứng, đứng bật dậy ù té chạy, nàng huơ huơ cây dùi cui điện rượt theo ở phía sau:
Nàng biết rõ, hắn đang lo lắng, hắn đang gấp gáp...
Hắn mở ba lô, lôi 1 mớ s·ú·n·g và công cụ hỗ trợ ra đặt ở trên bàn.
Vừa chạm môi đã nhanh chóng tách ra, hắn đưa tay tắt đèn, lại nhẹ nhàng kê gối nằm xuống bên cạnh nàng...
"Gọi onii-chan!". Thấy có cơ hội, hắn được thế lấn tới.
"Hở". Nàng hết nhìn đống vũ khí trước mặt mình lại nhìn khuôn mặt đã biến thành "đại thúc biến thái mỉm cười cầm kẹo que dụ con nít" ở phía đối diện. Hồi lâu, nàng giống như là chợt nhớ ra mình rốt cuộc quên cái gì, cầm cái dùi cui điện lên, nàng gạt nút on/off, sau đó thử bấm công tắc:
... 10 phút sau ... (đọc tại Qidian-VP.com)
4 tiếng trôi qua... (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn cũng đã thử giảm phạm vi tầm nhìn xuống và cố gắng tăng góc nhìn lên, cũng đã thành công đạt được góc nhìn bao phủ gần như trọn vẹn vùng không gian mà mắt thường không thể nhìn thấy được, biến bản thân hắn thành 360 độ không góc c·h·ế·t! Tuy nhiên cách làm này cũng có hạn chế, đó là tầm nhìn sẽ bị rút xuống chỉ còn chưa đến 2m, mà lại rất nhanh đau đầu, không thể duy trì thời gian dài được.
"Đứng lại đó cho em, chuyện lúc nãy em vẫn còn chưa tính sổ với anh đâu đấy!"
"..."
...
Trong khi ăn, hắn nhờ Lan sắp xếp nhà riêng cho Toàn với Trinh, lấy lý do Toàn là siêu năng lực gia, cần nhận được đãi ngộ cao hơn. Nhưng rất thần kỳ là cả 2 đứa nó đều đỏ mặt từ chối, kêu cái gì mà ở như thế kỳ cục/xấu hổ lắm. Thằng Toàn còn tự nguyện ở chung nhà với đám đàn ông, không muốn nhận ưu đãi riêng.
"Tạch... tạch... tạch... tạch..."
Hắn ở trong phòng khách đi qua đi lại 1 hồi, sau đó mở cửa soi đèn điện thoại ra ngoài hành lang. Hắn tìm vật nặng chèn thật chặt cánh cửa dẫn ra cầu thang bộ ở phía thang máy. Riêng cánh cửa ra cầu thang cứu hỏa ở phía đối diện, hắn dùng thanh gỗ và đinh đóng cứng lại luôn.
Xác thực là hắn đang sợ nửa đêm đám zombie còn lại trong chung cư đột nhiên biến dị mò vào tầng này.
Mắt Thảo lập tức sáng lên vô số vì sao. Nàng ngay lập tức chộp lấy 1 khẩu K59:
Đèn ngủ vẫn còn sáng nhưng Lan có vẻ như đã ngủ mất rồi. Ngắm nhìn khuôn mặt nàng hồi lâu, hắn nhịn không được cúi xuống hôn nhẹ lên môi.
Lại còn chuyện zombie biến dị nữa chứ! Ngày mai hắn không thể quay lại chung cư chỗ Yến được, phải tập trung giải quyết cho xong đám zombie ở đây trước đã. Lát nữa hắn sẽ chạy qua bàn lại với Yến.
Chương 26: Tầm nhìn niệm lực
À, có một điểm nữa là siêu năng lực của hắn không thể nhìn xuyên qua vật thể đậm đặc như tường, cánh cửa, nhưng lại có thể đi vòng qua các khe hở nhỏ hẹp như khe cửa, lỗ khóa... thậm chí là có thể nhìn xuyên qua vải quần áo. Hắn đã thí nghiệm với Lan khi nàng ra ban công gọi hắn đi ngủ: thấy sạch trơn không sót thứ gì, chỉ là vẫn hơi có chút tiếc nuối: độ phân giải quá tệ, toàn là điểm ảnh nhấp nháy =.=
Cất hết số vũ khí còn lại vào ba lô, mang vào đặt trong phòng ngủ. Hắn mở tủ quần áo lấy 1 bộ đồ, tranh thủ đi tắm, à nói là đi tắm chứ thực ra chỉ là dùng nửa chậu nước nhỏ gội đầu, lại dùng khăn mặt thấm nước gội đầu lau người, cuối cùng lại xối thêm vài ca nước. Toàn bộ quá trình còn phải cẩn thận tích trữ nước bẩn để dành xối bồn cầu nữa chứ...
Mấy phút sau, hắn đã lau khô đầu, nhẹ nhàng bước vào phòng ngủ.
Lúc nãy không nhịn được, nàng có ra ngoài đó khuyên hắn đi ngủ nhưng hắn không nghe, chỉ nói là nàng cứ đi ngủ trước đi.
Hắn chạy vào trong phòng ngủ đóng cửa lại, Thảo thì như cái zombie ở bên ngoài hung hăng đập cửa.
Không sai, hắn muốn ngay đêm nay dành thời gian học cách điều khiển thành thạo niệm lực ở phía sau lưng, nếu như có thể tiến thêm một bước hiểu biết thêm về siêu năng lực của mình thì lại càng tốt hơn!
Hôm nào phải nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề nguồn nước, chứ cứ như thế này thì không chỉ không có nước tắm, nước xả bồn cầu, mà ngay cả muốn giặt đồ cũng không làm được. Hắn là đàn ông, quần áo bẩn treo lên cho khô mặc đi mặc lại cũng không sao cả, nhưng hắn biết Lan với Thảo không thoải mái, chỉ là các nàng không nói ra thôi. Cũng may là các nàng quần áo quá nhiều, hiện giờ còn đang bận tiêu hao tủ đồ của mình, đợi xài hết hẳn là cũng có thể đi tiêu hao tủ đồ của... nhà người khác. Nhưng dù sao có nước tắm rửa giặt giũ vẫn sẽ tốt hơn...
"Woa, là K59 đúng không anh? Cho em! Cho em nha!"
Đêm nay hẳn là phải cai nghiện rồi, không chỉ là vì hắn đang nhức đầu, mà hắn cũng không muốn đánh thức nàng...
...
...
"Hứ!"
Nháo 1 hồi, lại tốn thêm nửa lít nước miếng, Thảo rốt cuộc cũng chịu nhận lấy đống lễ vật, tha thứ cho hắn...
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.