Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 29: Làm onii-chan khó đấy

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Làm onii-chan khó đấy


Hắn ở bên cạnh nhìn xem cũng có chút ngây người.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy ở trong phòng khách chỉ có 1 con zombie, hắn ra hiệu cho Thảo chuẩn bị, dùng niệm lực mở cửa.

Ở phía sau lưng nàng, Thảo đã nhanh tay lau hết nước mắt. Với nụ cười nở rộ trên môi, nàng hướng về phía hắn làm ra biểu tượng chiến thắng.

"À... đúng rồi... em biết không, thế giới bây giờ rất là nguy hiểm. Nếu chẳng may Thảo đang đi trên hành lang lại gặp phải zombie th-..."

"Những lúc có thời gian rảnh, anh có thể dẫn em đi đánh một vài con zombie. Có anh ở bên cạnh mới đảm bảo em được an toàn. Nhưng em phải hứa với anh và chị em là sẽ không làm bậy, không được tự ý đi đánh zombie, nếu muốn đánh thì phải đến xin phép anh, có được không?"

"Ừ, anh biết, anh biết rồi mà. Có điều em cứ thử nghĩ xem, Thảo đang ở tuổi dậy thì, người ta thường gọi là độ tuổi phản nghịch, đúng không em? Nhìn dáng vẻ hưng phấn của con bé, nếu không có em ở đây, anh cũng không biết là sẽ có chuyện gì xảy ra nữa..."

"Con bé này! Nói linh tinh cái gì vậy? Không về nhà thì về đâu? Được rồi mà, đừng khóc nữa, chị hai thương em mà...". Lan ôm Thảo vào lòng, dịu dàng vỗ về lưng con bé.

Hắn cảm thấy mình đang càng ngày càng thông minh hơn! Những lúc như thế này thì càng phải nhanh gọn lẹ, không cho các nàng có cơ hội nói nhảm!

Lưỡi búa cắm sâu vào trán, con zombie đổ gục!

"Lan ơi, anh lo con bé sẽ bỏ nhà đi...". Ánh mắt đảo quanh 1 vòng, hắn ở bên tai Lan đổ dầu vào lửa.

"Như thế có được không em, anh hứa sẽ bảo vệ con bé!". Hắn dùng ánh mắt "cầu xin" nhìn Lan. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cứ như thế, hắn hết mở cửa cho nhóm Yến lại mở cửa cho nhóm mình, thỉnh thoảng lại cho phép Thảo chạy vào chặt 1 con zombie lạc đàn. Khi nhóm của hắn vào đến căn nhà thứ 3 thì chú Minh, anh Giang, chị Tĩnh chạy lên tìm Lan. Thấy thế hắn liền thuận nước đẩy thuyền, hao tổn 200ml nước miếng cộng thêm 500đ hứa hẹn, thành công thuyết phục nàng theo 3 người trở về tầng 11 tiếp tục làm nữ tổng tài.

"Lan ơi, em với Thảo xuống d-..."

"Được rồi! Hay là như thế này đi! Giờ tụi mình sẽ chia ra thành 2 nhóm, Toàn, anh Giang với anh Tùng sẽ thuộc về nhóm của Yến. Anh Quang với anh Vũ sẽ ở bên nhóm anh, lát nữa anh sẽ nhờ Lan với Thảo xuống gọi thêm 1 người nữa là đủ 4 người".

"Lêu lêu, onii-chan biến thái quá điiii!"

"Ừ, anh hiểu ý em rồi, cho anh xin lỗi nha Yến. Tại anh quá lo lắng cho em nên anh mới..."

Mà khoan, tình huống này tuyệt đối không thể đi kêu oan, phải làm như không có chuyện gì xảy ra cả! Đúng rồi! Chẳng có chuyện gì xảy ra hết!

"(Nức nở)... Chị hai không có thương em, em không muốn về nhà nữa đâu... (Nức nở)..."

Hắn quên mất là con bé này có đầy đủ động cơ để bôi đen hắn trước mặt Yến. Rõ ràng là con bé thấy Yến đi ra nên đã tương kế tựu kế để hắn tự nguyện biến thân thành ông chú biến thái!

"Không biết xấu hổ!"

Nàng nháy nháy đôi mắt to:

Nháy nháy mắt... Nháy nháy mắt... Nháy nháy mắt...

Hắn đang nói dở bỗng nhiên phanh lại. Cô em vợ đang hướng về phía hắn điên cuồng phát tín hiệu!

"Ặc!"

Giật nảy mình quay đầu nhìn sang, Yến đã đứng ở đó không biết từ lúc nào. Nàng đang dùng ánh măt "diệt trừ biến thái" nhìn hắn, trong mắt có chút ghét bỏ.

"Dạ?"

"Nhanh lên Thảo, ở bên này này!"

"Đừng khóc Thảo ơi, cho chị hai xin lỗi, đừng khóc nữa mà...". Lan bối rối dỗ dành em.

"Nghe anh nói này Thảo, anh biết là em rất muốn được đánh zombie giống như ở trong game, nhưng ngoài đời không giống như trong game đâu! Zombie rất nguy hiểm!"

"Hức hức hức... (Khịt mũi)... (Nức nở)...". Không biết là thật hay là diễn, nhưng Thảo đã bật khóc thật rồi, vừa khịt mũi vừa đưa tay lau nước mắt...

"Em cảm ơn anh, onii-chan!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhanh chân chạy sang 1 căn hộ khác, hắn gõ gõ cửa, thấy có zombie ở bên trong "lịch sự trả lời". Dùng niệm lực nhìn lén qua lỗ khóa thấy không có gì khác thường, hắn mở khóa, đưa tay ra hiệu cho Yến tự mở cửa.

Hắn quay sang vỗ vỗ vai Toàn:

"Ừ, anh biết, em sẽ luôn ở bên con bé, con bé cũng rất ngoan nữa, luôn biết nghe lời. Nhưng mọi chuyện đều có giới hạn của nó, nếu em cứ dồn nén con bé như vậy th-"

"Phập!".

Chương 29: Làm onii-chan khó đấy (đọc tại Qidian-VP.com)

"Thảo vẫn còn nhỏ lắm! Con bé mới có 16 tuổi thôi!". Lan rất nhanh biến thân thành gà mái hộ con, "xù lông xù cánh lên" bảo vệ Thảo.

Hắn giống như 1 cái robot bị hỏng, gian nan quay đầu lại nhìn Thảo, chỉ thấy Thảo le lưỡi ra:

Bất chợt, hắn nghe thấy có tiếng người mắng:

Dừng 1 chút hắn lại nói tiếp:

Coi bộ con bé này vẫn còn nhớ hắn muốn nàng gọi hắn là onii-chan!

"Anh cũng phải bảo vệ con bé nữa, lỡ con bé có mệnh hệ gì, em sẽ... em sẽ...". Lan quay sang hắn, vành mắt đỏ bừng như muốn khóc.

"Có được không chị hai?... (Nức nở)... (Nức nở)...". Thảo dùng ánh mắt rất đáng thương, vừa dụi nước mắt vừa nhìn Lan.

Cái con bé này!

"Được rồi, không sao đâu Lan, để anh xử lý cho!"

Cái đệt, hắn nghĩ là hắn thất thủ cmnr!

Thảo khẽ quát 1 tiếng nhỏ, bước lên một bước rồi vung búa bổ xuống.

Hắn nhẹ nhàng tách Thảo ra khỏi ngực Lan, đặt bàn tay lên hai vai con bé, hắn nghiêm túc nói:

Liếc nhìn Yến đang cùng zombie chiến đấu, hắn nói với Lan:

Hắn đã có chút chảy dãi:

"Ừ, sẽ không sao đâu, cứ tin ở anh! Anh sẽ bảo vệ Thảo!". Hắn đưa tay ôm nàng vào ngực.

"Ủa, Yến xong rồi hả em, đợi anh một chút nha!".

Hắn dùng niệm lực mở chốt cửa, lại vẫy tay ra hiệu cho Quang, Vũ theo hắn lui ra phía sau, nhường lại không gian chiến đấu cho nhóm của Yến.

Lan rất lo lắng, 2 bàn tay nắm chặt vào nhau, nhưng lần này nàng không quay mặt đi! Nàng muốn nhìn thật kỹ để chắc chắn rằng em gái nàng vẫn an toàn!

"Ừ đó, em sẽ bỏ nhà đi, chạy ra ngoài đường cho zombie cắn c·hết! Em không muốn ở với chị hai nữa! (Thút thít)... (Khịt mũi)...". Thảo rất nhanh nhận thêm dầu, bắt đầu quạt gió.

Hắn lại sải bước sang 1 căn hộ bên cạnh, đưa tay vẫy Thảo:

"Onii-chan?"

Con zombie gầm gừ lao ra!

"Nhưng, nhưng em..."

"Nhưng em phải hứa với chị là phải xin phép chị với anh Huy đó!". Lan cắn cắn môi, hồi lâu mới trả lời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tín hiệu này rốt cuộc nên hiểu hay không nên hiểu? Nên tiếp hay không nên tiếp? Online chờ! Rất gấp!

"Nữa đi, gọi nữa đi em!"

"Biến xúc tu quái lẹ đi ku, nhớ giúp anh bảo vệ chị Yến!".

Dừng lại cân nhắc thêm một chút hắn mới nói tiếp:

Hắn quay đầu sang, giống như là chỉ vừa mới phát hiện ra Yến đứng ở đó, mỉm cười gọi nàng:

"À, ừm... Lan ơi..."

Ôm Lan ở trong ngực dỗ dành hồi lâu, hắn mới để ý là không biết từ lúc nào, nhóm của Yến đã dọn dẹp xong căn hộ, đang đứng ở 1 bên xem kịch.

Anh mắt đáng thương, lã chã chực khóc...

"Dạ...". Thằng Toàn bị gọi thẳng "tục danh" là xúc tu quái cũng có chút xấu hổ, nhăn nhó rặn 1 hồi mới thành công biến thân.

"K-Không được! Sao em lại có thể-". Lan quýnh lên.

Thảo vừa ra quân đã đại thắng, nàng phi thường cao hứng hết khoe với hắn lại khoe với Lan, cứ phải gọi là rối tinh rối mù...

Oan uổng quá!

Vẻ mặt cầu xin...

Nhìn theo chị gái nhát gan đã khuất bóng ở lối vào cầu thang, Thảo vui mừng nhảy dựng lên, nắm lấy tay hắn lắc qua lắc lại:

(Thù này lão phu tất báo.jpeg)

Hắn chợt vỗ vỗ vai lan, dùng ngón tay ra hiệu cho nàng im lặng:

Em vợ ta quá hung, ta nên làm sao bây giờ? Online chờ! Rất gấp!

Yến chính là thấy hắn đang ôm vợ trong ngực, nhưng lại không quên cùng cô em vợ "mắt đi mày lại". Môi nàng hơi vểnh lên, khoanh tay trước ngực, quay mặt đi chỗ khác không thèm nhìn hắn nữa...

"..."

"Hắc hắc hắc, imouto đáng yêu quá điiiii, lại đây cho onii-chan ôm 1 cái nào, hớ hớ hớ...". Hắn rốt cuộc cũng kiềm chế không được, lắc mình biến thân thành ông chú biến thái.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 29: Làm onii-chan khó đấy