Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 37: Đều không phải là quả hồng mềm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Đều không phải là quả hồng mềm


Huy đưa mắt nhìn đồng hồ.

Cân nhắc 1 chút, nàng lại gọi Toàn, nhờ Toàn để mắt nhiều hơn đến nhóm của Vũ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Vào buổi sáng hắn vẫn còn dùng cái búa tạ nhỏ, nhưng đến chiều thì dứt khoát đổi sang cái búa đinh cán sắt mạ inox trông khá xịn xò. Lý do thì cũng khá đơn giản: cái búa tạ tuy uy lực mạnh, nhưng lại là v·ũ k·hí cùn tiết diện lớn. Duy trì nó trôi nổi trên không trung và đập xuống cũng khá tốn niệm lực, nói chung là hiệu suất không được cao. Nếu đổi sang dùng búa đinh, không chỉ nhẹ hơn mà còn có thể tận dụng phần đầu nhọn nhổ đinh, "phập" một nhát vào giữa trán rồi móc ra thì dù là zombie có mũ bảo hiểm hay không thì cũng sẽ nằm thẳng cẳng!

...

Xem ra cái máy phát này sẽ phải tiếp tục xếp xó thêm một thời gian nữa. Hắn cũng không muốn lãng phí những can dầu diesel quý giá chỉ để... chạy điều hòa.

Còn cái máy bơm chạy xăng thì hẳn là có thể dùng để bơm nước từ dưới kênh lên. Hắn đã kiểm tra sơ qua, nếu chỉ xem bên ngoài thì cái máy này vẫn còn rất mới, có lẽ là cũng không được sử dụng nhiều. Không giống như dầu diesel, xăng không phải là tài nguyên gì quí giá ở đây cả. Hắn còn có mấy trăm cái xe máy, xe hơi ở dưới hầm giữ xe, cũng không biết cái máy bơm này phải chạy đến bao giờ mới xài hết được...

Hồi sáng, sau khi Huy gọi thêm người thì có tất cả là 5 nhóm, Vũ cũng được đôn lên làm trưởng nhóm. Tuy nhiên, trong số 3 người gặp vấn đề tâm lý thì có tới 2 người thuộc nhóm của Vũ. Sau khi loại 3 người đó ra, quân số không còn đủ cho 5 nhóm nữa nên Yến quyết định rút lại còn 4 nhóm, Vũ cũng phải tạm thời trở lại làm đội viên.

Khi mở kiểm tra mấy cánh cửa ở các góc khuất bên hông và ở gần chân cầu thang chung cư, hắn phát hiện có 2 phòng nhỏ vận hành điện nước, 1 phòng xử lý rác và một nhà kho cỡ nhỏ. Bên trong kho có 1 máy phát điện chạy dầu diesel, 1 máy bơm chạy xăng, 2 máy bơm điện. Ngoài ra còn có 4 can 20 lít chứa dầu diesel, 1 can xăng 10 lít, khá nhiều dây điện, ống nước và các loại phụ tùng điện nước linh tinh khác nữa...

Lần này, Yến muốn tiếp tục cất nhắc cho Vũ lên làm đội trưởng.

3 giờ 40 phút chiều, ở trước cửa căn hộ số 0703, tầng 7.

"Ừm, làm như thế có được không Lan?". Yến hỏi Lan, nhưng ý tứ rõ ràng là đồng ý với đề xuất của Dung.

"Anh Vũ ơi, qua tôi nhờ 1 chút!". Thấy nhóm anh Quang đã đi ra, Yến vẫy tay gọi.

"Cũng được chị à. Chị cứ tìm cho em 1 người làm đội trưởng để hướng dẫn 3 người họ là được rồi".

Ngẫm lại thì với quy mô dân số như hiện tại thì cái máy này đã là dư xài. Tuy nhiên bọn hắn đã có điện mặt trời rồi, dù là vẫn không đủ điện và phải dùng tiết kiệm vào buổi tối, nhưng những yêu cầu cơ bản như thắp sáng ít nhất 1 bóng đèn mỗi căn hộ và sạc điện thoại thì đều đã đáp ứng được.

Chỉ còn lại 1 tầng hầm ở bên dưới nữa thôi, hắn tự nhủ trong lòng.

Lan hơi nhíu mày, suy nghĩ 1 chút nàng mới trả lời:

Thấy mọi chuyện cũng đã ổn thỏa, Lan quyết định nán lại nói chuyện phiếm với Toàn. Tuy ngoài miệng nàng nói là có chút lo lắng muốn nhìn xem những người mới chiến đấu như thế nào, nhưng thực ra trong nội tâm nàng muốn nán lại là để xem bọn họ diễn tuồng!

Zombie ở dưới này có vẻ ít và phân tán rộng. Nếu hắn ước lượng không sai thì nguyên tầng hầm để xe rộng lớn này chỉ có khoảng 30 con zombie mà thôi, trong đó hơn phân nửa là có đội mũ bảo hiểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Theo kinh nghiệm từ những lần cúp điện mà hắn đã trải qua thì máy phát điện dự phòng này chỉ có thể cung cấp điện cho thang máy, chiếu sáng sảnh, các hành lang, và khu vực dịch vụ ở tầng trệt, chứ không thể cung cấp điện cho toàn bộ 420 hộ dân ở phía trên...

Bởi vì đám zombie ở gần cửa hầm đều đã chạy lên tham gia "gala âm nhạc" nên trên đường đi xuống hắn cũng không đụng phải con zombie nào cả, chỉ thỉnh thoảng mới gặp một hai chiếc xe máy đổ nằm ngổn ngang.

Tối nay nàng sẽ về nhà méc chồng, chồng nàng cũng không phải người hiền lành. Nàng tin tưởng hắn sẽ có biện pháp giúp nàng hả cơn tức này.

Xuống hết dốc, hắn núp vào 1 bên vách tường rồi thả đèn pin ra bay lượn chiếu sáng khắp 4 phương 8 hướng...

...

Chỉ tốn khoảng gần 30 phút, vừa dùng đèn pin vừa kết hợp với gây tiếng động, hắn đã xử lý xong số zombie ở tầng này, đồng thời cũng mở cửa kiểm tra phòng thang máy, lối lên thang bộ và 1 số phòng kỹ thuật nhỏ quản lý điện nước ở dưới này.

Nhưng tình hình hiện tại không cho phép nàng tùy tiện phát tác. Đội ngũ chỉ vừa mới xây dựng. Nàng vẫn còn thiếu uy tín, lời nói cũng chưa có đủ trọng lượng. Nàng không muốn ở chỗ này cùng loại người này trở mặt.

Đã hơn 3 giờ rưỡi rồi.

Lan rốt cuộc cũng đã thành công "mời" được 3 người kia xuống chỗ Yến.

Khác với Tĩnh áo quần kín mít, Dung với Thắm chỉ mặc áo thun quần thun, khoác thêm cái áo vải dài tay ở bên ngoài. Cả hai đều không vui vẻ gì, mặt sưng lên một đống, thái độ cũng khó chịu ra mặt.

"Ừm, Lan ơi, chị nghĩ thế này nè. Nhóm chị đều chưa ai có kinh nghiệm nên cứ để bọn chị đi cùng nhau có được không em. Tại chị sợ là các nhóm khác đã đủ người rồi, cho bọn chị vào mất công mọi người phải chia lại nhóm nữa, chị ngại làm phiền mọi người lắm!". Dung trở mặt nhanh như lật bánh tráng, mới mấy giây thôi mà cái bản mặt sưng sỉa đã biến đi đâu mất, thay thế bằng 1 nụ cười rực rỡ như đóa hoa cứt lợn.

Dọc theo con dốc đi xuống hầm để xe, Huy cẩn thận cất bước.

Thực ra thì lúc đi thay quần áo, ả và Thắm đã thống nhất kế hoạch rồi. Đợi lát nữa đụng phải zombie, cả hai sẽ cùng nhau gào toáng lên rồi chạy trốn, sau đó sẽ khăng khăng nói là sợ không dám đánh zombie. Lan cho dù biết rõ cũng không thể làm được gì! Đã có tiền lệ là nhóm 3 người kia, Lan nếu muốn phục chúng thì cũng không thể ở trước mặt mọi người đối xử bất công với ả được.

Đập c·hết gần 20 con rốt cuộc cũng không còn thấy zombie chạy đến nữa. Hắn chuyển hướng đèn pin để quan sát tỉ mỉ khung cảnh xung quanh.

Yến đưa tay chỉ về phía 3 người phụ nữ, nói sơ cho Vũ nghe về tình huống của những người này, sau đó đề nghị Vũ làm trưởng nhóm phụ trách hướng dẫn họ cách chiến đấu.

Yến không biết chuyện hục hặc giữa Lan và mấy người này, nhưng thấy Dung nói nghe cũng có lý. Với lại công việc đang trôi chảy nên nàng cũng không muốn xáo trộn đội ngũ:

"Gì vậy Yến?". Vũ vừa bước lại gần vừa hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chị Yến ơi, chị giúp em sắp xếp chia mấy chị này vào các nhóm được không chị!".

Dùng niệm lực đưa cái búa chầm chậm bay về phía trước, hắn lại tiếp tục dấy lên âm nhạc, lần này sẽ là làn điệu dân ca: búa gõ ống bô xe máy.

Ở dưới này trông cũng khá hỗn loạn. Dọc theo lối đi qua chốt bảo vệ, xe máy đ·âm n·hau ngã ngỗn ngang, có chiếc còn húc vào thanh chắn, hoặc là đổ nghiêng xếp chồng lên nhau.

Lũ zombie thấy ánh sáng bu lại xem. Không chút khách khí, hắn thả búa ra đập. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thấy nhóm Yến đã dọn dẹp xong đang bước ra khỏi phòng, Lan cất tiếng gọi:

Nàng cũng không ngốc! Nghe giọng điệu của Dung, nàng cũng đoán được 90% là ả sẽ giả vờ sợ zombie, sau đó sẽ ép nàng phải chấp nhận cho bọn họ gia nhập vào team hậu cần.

Lan đã mệt mỏi với những người này, cũng không buồn phản ứng với thái độ của họ nữa. Suốt chặng đường, mặc cho 2 người đó thi thoảng lại thì thầm nói móc, nàng coi như không nghe không thấy. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 37: Đều không phải là quả hồng mềm

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 37: Đều không phải là quả hồng mềm