Ta Ở Tận Thế Xây Gia Viên
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 39: Dung muốn dân chủ?
"Không! Không được! Thả tao ra". Thắm vẫn điên cuồng giãy dụa cố gắng chống cự.
Ra hiệu cho mọi người buông Thắm xuống, Yến quay sang Dung: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Sẽ ổn cả thôi, sang nhà bên kia tôi sẽ băng bó lại cho chị! Đi nào!"
Chợt đưa mắt thấy Lan đang ở ngoài cửa, nỗi sợ hãi ở bên trong Thắm bỗng nhiên chuyển hóa thành cơn cuồng nộ vặn vẹo, ả gào lên:
Nhờ sự trợ giúp của anh Vũ, tiếp đó là Thảo, Yến rốt cuộc cũng bẻ quặt được hai tay Thắm ra phía sau, rút còng số 8 ra khóa lại.
"À, thực ra thì, Yến hiểu sai ý của tôi rồi. Tôi không có ý bảo Huy hay Lan là người xấu. Chỉ có điều hai người họ còn quá trẻ tuổi, để quyền lực lớn như vậy vào trong tay họ liệu có được không?
"Đi-Đi đâu cơ?". Thắm ấp úng hỏi.
"Tôi đề nghị chúng ta tổ chức bầu cử dân chủ, dùng lá phiếu của tất cả mọi người để bầu ra ban quản trị. Mọi người thấy sao? Như thế có được không hả mọi người?"
Dung quay mặt sang nơi có đông người nhất, lời lẽ chính nghĩa cất cao giọng:
"Là do mày! Là do mày hại tao, con đĩ! Mày không ép tao xuống dưới này thì sao tao lại ra nông nỗi này! Là do mày, là do mày hết!"
Bị mấy người hợp sức túm tay chân nhấc bổng lên, Thắm giống như là tỉnh táo lại, chợt nhớ ra cái gì, gọi to tên Dung.
Còn về Lan thì, cô ấy là vợ anh Huy. Anh Huy là siêu năng lực gia, sức chiến đấu gấp mấy chục lần người bình thường. Có anh ấy chiến đấu, Lan được miễn chiến đấu là điều đương nhiên! Chưa kể Lan còn đang rất bận rộn làm quản lý cho mọi người nữa! Tôi nói có đúng không mọi người?". Yến quay đầu nhìn quanh hỏi ý những người khác:
"Chị nói Thắm ốm đau bệnh tật, sao lại có thể-"
"Đừng, Thảo ơi, cứ để chị xử lý, không sao đâu". Lan vội kéo tay Thảo lại, khẽ lắc đầu.
"B-Buông tôi ra! Buông ra! Tôi không muốn c·hết! Đừng có kéo tôi!"
"Cô với chồng mình ỷ vào mình có siêu năng lực, coi những người khác như là người hầu của gia đình cô vậy! Mọi người ở đây tuy chỉ là người bình thường nhưng cũng có danh dự, có lòng tự trọng, cô có biết không?
Mỗi người một câu, đám người lục tục đáp lời Yến.
"Đúng vậy!"
Trong cơn giận dữ, cơ thể to xác mang lại cho ả sức mạnh rất lớn. Yến suýt chút nữa giữ không nổi, cũng may là có anh Vũ nhanh chân lao đến giúp. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chị dừng lại ngay cho tôi! Ai ở đây cũng phải chiến đấu hết! Ai cũng phải đối mặt với nguy hiểm! Không riêng chỉ có chị!".
"Chị Thắm bị zombie cắn rồi chị ơi!". Lan hơi tái mặt trả lời Yến.
"Chị đã bị zombie cắn, nhiều khả năng là sẽ biến thành zombie. Chúng tôi phải c·ách l·y chị để đề phòng!"
"B-Biến thành zombie? Không, không được! Tôi không muốn! Tôi không muốn!" (đọc tại Qidian-VP.com)
"Người thân của siêu năng lực gia không cần phải tham gia chiến đấu. Chuyện đó là bình thường mà, đâu có gì lạ đâu chứ?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Thảo đang ở phía sau lưng Yến, cắn răng nghe mụ già kia nói xấu chị mình, lại thấy Lan vẫn không cãi lại được. Nàng rốt cuộc cũng nhịn không nổi, bước ra phía trước, chỉ thẳng vào mặt Dung: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Mụ già! Mụ xuyên tạc cái gì vậy hả. Chị hai không có coi ai là người hầu hết! Chị hai luôn quan tâm đến mọi người! Khốn kiếp! Mụ có tin là tôi đuổi mụ ra khỏi chỗ này không?"
Đảo mắt tìm kiếm khắp nơi, mãi mới thấy được Dung đang co người trốn ở trong góc, Thắm phẫn nộ rống lên:
"Chuyện này Thắm trách cô cũng có chỗ đúng đó Lan! Tôi thấy chuyện này tuy không hoàn toàn là do cô, nhưng cũng có đến 70, 80% là do hai vợ chồng cô mà ra cả!
"Có chuyện gì vậy Lan?"
"Yến nói đúng đó!"
"Đ·ị·t· ·m·ẹ mày con đĩ, cũng vì mày mà tao bị cắn. Mày có tin là tao cũng chơi c·hết mẹ mày không!"
Những người khác ở trong phòng đều c·hết lặng, đưa mắt nhìn nhau...
Thắm run lấy bẩy gào lên:
Nghĩ là làm. Dung bước ra, đằng hắng 1 tiếng rồi cất cao giọng:
Lan còn chưa nói hết câu, Dung đã mở hết công suất, nói vừa to vừa nhanh để át lời nàng:
Yến cố kìm nén cảm giác thương cảm đang dâng lên trong lồng ngực. Nàng đưa tay ra nắm lấy cổ tay trái vẫn còn lành lặn của Thắm, nhẹ giọng an ủi:
Liều! Cứ mang dân chủ đạo đức pháp luật ra nói! Ả không tin là Lan hay Huy sẽ ở ngay trước mặt bàn dân thiên hạ dám làm gì mình!
"Mọi người giúp tôi khiêng cô ta đi!". Yến quay sang nói với Vũ, Thảo và Toàn.
"Aaaa, Đau quá! Bị cắn rồi! Em bị cắn rồi! Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ chị Dung ơi?". Thắm dùng bàn tay phải nắm chặt lấy cổ tay trái. Ở cạnh bàn tay trái của nàng có 1 vết cắn khá lớn, thịt bị tước mất để lộ cả xương bàn tay.
Tuy Yến là cái thánh mẫu, nhưng ở phương diện này nàng vẫn rất là dứt khoát. Người bị zombie cắn nhất định phải c·ách l·y ra để tránh khi hóa thành zombie sẽ t·ấn c·ông người khác!
Cô ỷ vào chồng mình, ỷ thế h·iếp người quá đáng! Thắm nó đã ốm đau bệnh tật rồi mà cô còn bắt nó phải đi đánh zombie. Trong khi chính cô thì yên ổn thoải mái trốn ở phía sau làm bà chủ. Cô thấy làm như thế có được không?"
"Đúng rồi! Dung! Mau nói gì đi chứ! Cũng vì chị mà em trở thành như thế này đúng không? Có đúng không?"
Trong lòng Dung đang than khổ không thôi. Thấy Thắm bị zombie cắn, ả cũng biết chuyện không ổn, định tránh đi, đợi mọi chuyện trôi qua rồi tính. Ai ngờ Thắm lại đột nhiên nhớ đến ả. Nếu như bây giờ ả không chịu ra mặt thì nhiều khả năng là Thắm sẽ c·h·ó cùng dứt dậu, bao nhiêu tội lỗi đều đổ hết lên đầu ả. Dung thực sự không muốn hoàn toàn trở mặt với Lan, nhưng tình huống này nếu như để Thắm nói bậy, ả rất sợ rằng Lan sẽ nắm lấy cơ hội làm cho ả không còn đất dung thân!
Yến đang dọn dẹp ở phòng bên cạnh thì nghe thấy có tiếng phụ nữ la hét và tiếng zombie gào thét. Nàng vung xà beng cố gắng giải quyết thật nhanh con zombie trước mặt rồi nhanh chóng chạy sang.
Thắm gào thét muốn nhảy xổ vào người Lan:
Đây là nơi trú ẩn của người sống sót! Không phải là cái nhà riêng của 2 vợ chồng cô!"
...
Mặt sau cánh tay phải cũng có 1 vết cắn xuyên qua vải áo. Máu từ 2 v·ết t·hương thi nhau nhỏ giọt xuống sàn nhà.
Nhóm anh Quang và nhóm anh Tùng lúc này cũng đã chạy sang.
"Tao muốn g·iết mày! Dù biến thành zombie tao cũng sẽ cắn c·hết mày!"
Dung hơi tái mặt, ả cũng không ngờ là mới chỉ có 2, 3 ngày mà vợ chồng Huy đã tạo dựng được danh vọng như vậy. Nhưng đã đâm lao thì phải theo lao, ả quyết định dùng đến con bài cuối cùng:
Yến bước lại gần quan sát các v·ết t·hương trên tay Thắm. Cắn môi, nàng chợt thở hắt ra một hơi:
Ý tôi là tôi rất sợ để họ nắm quyền lực rồi sau này họ không kiểm soát được bản thân, sa đà làm bậy. Nên là tôi mới đề nghị chúng ta phải cân nhắc thành lập ra ban quản trị gồm những người có kinh nghiệm, có đạo đức, có trách nhiệm, duy trì qui chế dân chủ. Chỉ có dân chủ mới đảm bảo được công bằng bình đẳng cho tất cả mọi người ở đây, cho dù là siêu năng lực gia hay người bình thường!"
"Hết cách rồi! Chị đi với tôi!"
Chương 39: Dung muốn dân chủ?
Thắm giãy dụa muốn thoát khỏi tay Yến, thét lên the thé:
"Thả tao ra! Đ·ị·t· ·m·ẹ mày! Thả tao ra!". Thắm đã nổi khùng lên rồi, mắt ả long lên sòng sọc, khuôn mặt vặn vẹo dữ tợn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.