Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 47: Trở lại chung cư nhà Yến

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Trở lại chung cư nhà Yến


12:15, sau khi ăn trưa và nghỉ ngơi thêm khoảng nửa tiếng, nhóm 4 người gồm Huy, Yến, anh Tùng và anh Vũ bắt đầu khởi hành sang chung cư nhà Yến.

Lan biết kế hoạch của bọn hắn là thanh lý hết zombie rồi mới đi sang bên kia, nên từ lúc gần 10 giờ sáng, nàng đã cặm cụi nấu bữa trưa. Khi bọn hắn về đến nhà, chỉ cần rửa tay rửa mặt với ngồi nghỉ ngơi khoảng 10 phút là cơm đã được dọn lên bàn rồi.

Huy cũng không muốn phải đi vào giữa trưa nắng nóng như thế này, nhưng việc không đợi người. Nếu đi quá muộn, lỡ có chuyện gì phát sinh thì sẽ rất khó để xử lý kịp và quay trở về trước khi trời tối.

Bác Minh gật đầu:

Chặng đường đến khu dân cư cũng không có vấn đề gì phát sinh cả. Thỉnh thoảng lại có 1, 2 con zombie từ trong hiên nhà hay từ dưới bóng cây nhoi đầu chạy ra đòi cắn bọn hắn, đều bị Yến và 2 anh kia đập c·hết tươi.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Huy này, lát nữa nhờ cháu xuống thanh lý nhà bác ở dưới tầng 5 được không? Nhà số 0510 ấy".

"Ừ, mấy hôm nay bác đã trằn trọc suy nghĩ rất nhiều. Nói ra thì cũng có hơi xấu hổ, nhưng kể từ khi dọn lên trên này, bác chưa từng một lần trở về dưới đó". (đọc tại Qidian-VP.com)

Huy ở trong lòng khẽ thở dài, chỉ yên lặng chờ bác ấy nói tiếp.

Hít thêm 1 hơi khói thuốc, bác Minh mới tiếp tục nói:

Thực ra, nếu xét đến những đóng góp của bác ấy ở hiện tại cũng như sau này, hắn cũng có thể cân nhắc chấp nhận một phương án thỏa hiệp, chẳng hạn như là có thể tìm 1 căn phòng nhỏ ở dưới tầng hầm, nhốt bà vợ vào trong đó rồi hàn kín hay xây kín cửa lại.

"Còn có một việc nữa, cháu cho phép bác hỏa táng bà ấy nhé. Bác định sau khi đốt xong sẽ thu tro cốt bà ấy lại đặt lên bàn thờ ở trong nhà. Lại tìm cho bà ấy 1 tấm ảnh chân dung, đốt mấy nén nhang, cũng coi như là trọn nghĩa vợ chồng..."

Hắn dự định dùng dao gọt trái cây, đâm 1 nhát rồi đẩy m·ũi d·ao cắt thêm 1 đường ở bên trong não. Như thế là nhẹ nhàng nhất rồi.

Hắn nguyên cả chặng đường này ngoại trừ nóng chảy mồ hôi ra thì khá là an nhàn. Dù sao cũng phải tạo điều kiện cho những người khác có cơ hội cọ sát chiến đấu, cho nên hắn một đầu ngón tay cũng không buồn động, lười như cẩu.

Tuy nhiên nếu như bác ấy đã nghĩ thông suốt rồi thì đương nhiên là hắn sẽ không dại gì can thiệp. Có câu, thà đau 1 lần rồi thôi, giải quyết dứt khoát 1 lần còn hơn là để nó dai dẳng cả đời.

Mà cũng có thể là còn có nhiều trường hợp tương tự như bác ấy, nhưng tất cả những người sống sót đó đều đã bị người thân gặm ăn hết rồi, chỉ có bác ấy là may mắn trốn qua 1 kiếp.

Giữa trưa ở ngoài đường nóng như đổ lửa mà bọn chúng còn hưng phấn đến như thế thì chỉ có thể là người sống sót mà thôi!

...

"Nhưng đã sống đến ngần này tuổi rồi, bác cũng không thể tiếp tục chạy trốn được nữa..."

"Bác nhắn lại với những người ở chung cư mình là nếu ai tìm thấy xác người thân hay họ hàng thì nếu muốn họ có thể tự hỏa thiêu, miễn là mọi người mang thiêu ở xa chung cư là được ạ".

"Chuyện đó... À, là do vợ bác...". Dựa lưng vào tường hít ké khói thuốc nãy giờ, Huy cũng không biết là ông bác này gọi hắn ra đây muốn nói chuyện gì. Nghe bác ấy nhờ hắn đến thanh lý nhà mình, hắn mới sực nhớ ra là vợ bác ấy đã hóa thành zombie. Bây giờ hẳn là bà ấy vẫn còn đang bị nhốt ở trong phòng tắm.

À, nhắc đến cẩu thì theo như bọn hắn quan sát, c·h·ó mèo không bị biến thành zombie, nhưng lại bị zombie rượt bắt ăn thịt. Mấy ngày đầu không có việc gì làm ngồi ở trên ban công nhìn xuống, ngoại trừ đôi khi có cảnh người sống bị zombie đè ra ăn thịt tập thể, thì khung cảnh thường thấy nhất là mấy chục con zombie rượt theo 1 con c·h·ó hay mèo, chạy khắp phố phường.

Bữa cơm gia đình êm đềm trôi qua. Lúc đang ăn cơm, hắn mới sực nhớ ra là đã giải quyết xong chuyện thằng Lâm nên dặn Lan cho mọi người lên dọn luôn cả tầng 8 nữa, chỉ cần tránh nhà hắn - số 0808 - ra là được.

... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Vâng, bác cứ làm thế đi ạ, cháu không có vấn đề gì đâu!" (đọc tại Qidian-VP.com)

"À, ừ, vâng ạ. Cháu sẽ dùng dao. Hẳn là sẽ chỉ chảy máu thôi bác ạ".

Một già một trẻ đứng sóng vai tựa lưng vào vách tường. Bác Minh đăm chiêu h·út t·huốc lá, hồi lâu mới thở dài:

Đây là 1 trong số ít điểm mà zombie vẫn còn giống với con người. Không có việc gì đâu có ai muốn lết xác ra ngoài đường phơi nắng có đúng không nè?

À, nếu vợ bác ấy đang k·hỏa t·hân thì phải lấy cái chăn quấn vào nữa chứ...

Chương 47: Trở lại chung cư nhà Yến

Đến 11 giờ trưa, việc thanh trừ zombie rốt cuộc cũng đã hoàn tất. Huy lại rủ Yến về nhà hắn ăn cơm. Hắn cũng gọi cả thằng Toàn, nhưng ku cậu nói là có hẹn về ăn cơm với Trinh nên hắn cũng không tiện phá hỏng chuyện tốt của 2 đứa chúng nó.

Ít nhất thì mấy hôm nay hắn ra ngoài không thấy con cờ hó nào cả, cũng chẳng nghe thấy tiếng c·h·ó sủa.

Do dự 1 chút hắn lại nói:

Mãi cho đến khi cả nhóm đi tới cái ngã ba đường ở gần khu chợ cóc thì mới có chuyện phát sinh.

"Đúng rồi, lát nữa nhờ cháu nhẹ tay với bà ấy có được không?"

Hơn nữa, đi vào giờ này sẽ có 1 cái ưu điểm là ít đụng phải zombie do chúng thường trốn vào những nơi có bóng râm. Cũng không phải là do chúng sợ ánh mặt trời, mà kiểu như là chúng không thích bị ánh nắng chói chang chiếu thẳng vào người... (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không có gì đâu bác! Nếu không còn chuyện gì nữa thì cháu xuống tầng 5 đây. À, bác xuống tầng 7 nhắn với mọi người là tầng 5 cháu nhận rồi, mọi người cứ đánh dần xuống dưới, chừng nào gặp nhau tức là đã xong hết rồi đó".

Hướng bên đó là đường đi sâu vào khu dân cư. Hôm trước bọn hắn không hề có ý định đi về phía đó nên để tạo ra vùng an toàn, cả nhóm chỉ thanh lý những con zombie ở trong phạm vi khoảng 50 mét tính từ ngã ba này...

Gạt tàn thuốc, bác Minh thở ra một hơi:

Mà nghĩ cũng tội, ở cái chung cư này, ngoại trừ gia đình hắn và thằng Lâm ra thì còn có 14 người nữa, nhưng chỉ có mỗi bác ấy là rơi vào tình cảnh này. Khi tận thế đến, tất cả những người khác đều đang ở 1 mình hoặc là người sống sót ở cùng nhau, chỉ có mỗi bác ấy là phải sống mấy ngày với bà vợ là zombie.

...

Huy cứ như thế đứng ngẩn người, ậm ừ gật đầu lắng nghe ông bác lải nhải kể chuyện xưa. Phải mất hơn 5 phút, bác ấy mới quay lại chính sự:

Khi mọi người đang lục tục ra hành lang tập hợp thì bác Minh đến tìm Huy, muốn được nói chuyện riêng với hắn...

Giờ ngẫm lại thì hắn đã đi qua vài căn hộ như thế rồi. Khi mở cửa vào nhà, ngoại trừ môt hai con zombie với khuôn mặt dính đầy máu đã khô đen ra thì còn có thêm 1 bãi máu thịt bầy nhầy nằm ở đâu đó trong nhà.

"Ừ, cảm ơn cháu".

Ở phía bên kia con đường, cách chỗ hắn đứng tầm 70, 80 mét, đằng sau một mớ xe máy đổ ngổn ngang và 1 cái xe hơi nằm lệch chắn phân nửa con đường, hắn có thể loáng thoáng trông thấy khoảng mười mấy con zombie đang từ trong hiên nhà lao ra đường.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 47: Trở lại chung cư nhà Yến